Hp Cho Em Co Hoi Lan Nua
Đúng như Sirius đã cảnh báo trước, rồng lửa quả thật là những sinh vật khó nhằn. Lớp vảy dày như một tấm áo giáp của chúng chứa đựng sức mạnh ma thuật cổ xưa, rất khó bị xuyên thủng bởi những phép thuật thông thường. Nhưng tình cờ Sirius lại là người biết cách đối phó với rồng. Hắn khuyên Harry sử dụng bùa chú che mắt. Da của rồng quá cứng rắn để bùa chú có thể xuyên qua, nhưng đôi mắt của chúng lại rất dễ tổn thương.Harry vẫn nhớ Krum dùng bùa chú này để giết rồng, thành thật mà nói nó dễ hơn rất nhiểu so với sử dụng cây chổi bay của cậu, mặc dù trước đó cây chổi đã giúp cậu giữ vị trí đầu tiên, nhưng dù sao lúc đó cậu cũng đã bị thương..... Harry đã cân nhắc sử dụng Bùa che mắt lần này, nhưng cậu cũng nghĩ đến chuyện nếu như cậu và Krum cùng vượt qua thử thách theo một cách giống nhau, liệu cậu có bị nghi ngờ là bắt chước Krum hay không?Vì vậy, cuối cùng cậu vẫn quyết định sẽ sử dụng chổi bay. Cho dù đó là thần chú biến hình của Cedric, thôi miên rồng của Fleur hay bùa che mắt của Krum, không có cái nào trong số đó cậu am hiểu và thông thạo sử dụng như chổi. Hơn nữa, Harry mỉm cười... cây chổi của cậu là món quà từ giáo sư. Đây có thể coi là lần đầu tiên cậu sử dụng cây chổi mới.Sau đó, Harry đi tìm Cedric. Cậu phải báo cho anh ấy tin tức về cuộc thi đấu với rồng. Vẻ mặt của Cedric lúc nghe tin đó rất kỳ lạ, không thể gọi là ngạc nhiên, anh chỉ đang nhìn Harry với ánh mắt thăm dò."Tôi biết rồi, Harry." Cedric đột nhiên nắm lấy vai Harry."Có người đã nói cho tôi biết rồi, cậu đã nghĩ ra cách nào đối phó với rồng chưa?" Cedric đã nghĩ đến cách đối phó với rồng trong mấy ngày qua kể từ lúc anh tình cờ nghe được thông tin đó. Anh xem xét rất nhiều thông tin nhưng phần lớn là về nuôi rồng, tắm rồng, chăm sóc rồng. Chỉ có một loại bùa chú trói rồng rất rắc rối, đó là loại bùa chú quá khó đối với một học sinh và anh không thể sử dụng được."Cái này..." Harry cảm tháy tốt hơn hết là không nên quá thân thiết và đoàn kết với các tuyển thủ khác."Vậy cậu đã nghĩ tới chưa?" Harry hỏi. Hiện tại trong đầu cậu có ít nhất 5 cách chiến đấu với rồng, bao gồm cả bùa chú trói rồng. Nhưng bây giờ sử dụng loại bùa chú đó quá nổi bật. Bây giờ Harry phải giữ thái độ khiêm tốn, ít nhất để cho Moody giả mạo cảm thấy rằng cậu thực sự chỉ một phù thủy nhỏ bình thường."Tôi hiện tại đang rối tung lên. Tôi nghĩ có thẻ sử dụng bùa chú biến hình để thu hút sự chú ý của rồng, nhưng làm như vậy có chút mạo hiểm." Cedric không che dấu bí mật gì nói."Được đó, Cedric, tôi nghĩ anh sẽ thành công." Harry vỗ nhẹ vai Cedric."Không, Harry, đây là tôi đang nghĩ phương pháp cho cậu đó..." Cedric xấu hổ gãi đầu, mấy ngày nay anh đã cố gắng rất nhiều, hy vọng có thể tìm ra hai phương pháp cùng một lúc, nhưng tiếc là cuối cùng vẫn không được, anh chỉ nghĩ ra được một cách.Harry chớp mắt, bất ngờ hồi lâu, gần như đã quên mất người thanh niên trước mặt này đang theo đuổi mình, thật sự rất đau đầu."Cedric, cảm ơn anh rất nhiều, nhưng tôi nghĩ tôi sẽ tự mình tìm ra cách giải quyết." Harry từ chối lòng tốt của Cedric.Harry hy vọng Cedric sẽ không lúc nào cũng đi theo mình. Nếu không cậu sẽ cảm thấy cậu mãi mãi là một tội nhân nếu anh bị đưa đến Little Hangleton một lần nữa.Hogwarts bắt đầu cuộc thi đấu đầu tiên trong bầu không khí vừa căng thẳng vừa hào hứng. Đến trưa, các lớp học tạm dừng và học sinh tập trung ở sân thi đấu.Các tuyển thủ ở trong lều riêng, Fleur ngồi trong góc, Cedric đi tới đi lui. Harry bước vào chào mọi người, đáng tiếc chỉ có duy nhất Cedric đáp lại. Bagman bước vào với chiếc túi màu tím trên tay, bên trong có mô hình của những con rồng nhỏ. Quả nhiên, cuối cùng Harry vẫn chọn trúng giải độc đắc, chọn trúng rồng gai Hungary. Khi nhận được kết quả này, cậu rõ ràng đã nghe thấy tiếng hít sâu của Cedric, Harry cá rằng nếu không có nhiều người đang ở đó, Cedric sẽ bí mật đổi con rồng Thụy Điển của mình lấy con rồng Hungary của cậu."Anh là người đầu tiên, cố gắng lên nhé." Harry nghe được lời thông báo cuộc thi bắt đầu nên mỉm cười khích lệ Cedric."Cậu cũng vậy, Harry." Cedric lấy hết can đảm và ôm chặt lấy Harry khiến Harry ngạc nhiên nhảy dựng lên. Fleur kinh ngạc cau mày, trong khi Krum lại lộ ra vẻ chán ghét. Gần đây hắn đã nghe rất nhiều về chuyện tình lãng mạn của Harry Potter, có một người như vậy làm đối thủ khiến hắn khó chịu như bị nghẹn.Trận đấu diễn ra rất nhanh, trên thực tế, Cedric chỉ mất mười lăm phút để hạ gục con rồng. Sau đó đến Fleur , mất khoảng mười phút và cuối cùng là Krum. So với sự lo lắng của mọi người, Harry lại tỏ ra khá thoải mái.Khi tiếng vỗ tay rung trời vang lên khi Krum vượt qua thử thách, Harry đã sẵn sàng, cầm đũa phép và bước ra khỏi lều. Hàng trăm đôi mắt đang dõi theo cậu từ khán đài phía trên và ở bên ngoài sân đấu. Rồng Hungary đang nằm sấp xuống canh giữ tổ trứng của mình."Tia Chớp bay tới!" Harry rút cây đũa phép của mình ra và vẫy nó về phía bầu trời. Khi thần chú kết thức, chỉ vài giây sau, cây chổi quen thuộc của Harry đã xuất hiện.Con rồng đã vồ lấy cậu, Harry nhanh chóng nhảy lên chổi và bay lên không trung."Đây là lần bay đầu tiên của chúng ta cùng nhau." Harry nói với cây chổi của mình, tiến và lùi bằng Tia Chớp như thế này, cảm giác giống như thể giáo sư đang ở bên cạnh cậu, điều đó thật tuyệt.Rồng Hungary vỗ đôi cánh khổng lồ của mình, ra vẻ uy hiếp Harry. Từ dưới đất, hàng loạt quả cầu lửa bay về phía Harry. Harry đang cưỡi một Tia Chớp bay nhanh vòng quanh sân, cơ thể cậu linh hoạt và nhẹ nhàng như một con chim."Ôi Chúa ơi, Krum, nhìn kìa, cậu ấy thật là một thiên tài, cậu ấy xứng đáng là vị dũng sĩ."Krum nghe thấy tiếng la ó của những người bạn đồng hành ở bên cạnh, khuôn mặt hắn càng trở nên không vui. Cậu ta chỉ là một Cứu thế chủ hữu danh vô thực mà thôi!Harry vòng quanh con rồng cho đến khi nó sốt ruột đuổi theo và bay lên trời, nhân cơ hội này, Harry bất ngờ lộn ngược trên không trung vài lần và lao thẳng về phía quả trứng vàng.Những tiếng la hét, tiếng vỗ tay và tiếng reo hò bùng lên ngay lập tức, Harry ôm quả trứng vàng trong tay, dừng lại giữa không trung và vẫy tay chào giáo sư, mỉm cười dưới ánh nắng. Thành công, đây có thể coi là một chiến thắng dành cho cậu và giáo sư.Cậu hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất và không bị tổn hại gì. Tuy nhiên, cậu không sử dụng bất kỳ phép thuật đáng kinh ngạc nào, nhưng kỹ năng bay của cậu đẹp như một màn trình diễn và thái độ không sợ hãi đối với loài rồng là đủ đối với Harry.Những học sinh bé nhỏ chen chúc trong lều để cổ vũ cho các anh hùng của mình trong khi ban giám khảo đang chấm điểm cho từng thí sinh."Karkaroff lập dị đó chỉ cho cậu 4 điểm! Hắn ta cho Krum tận 10 điểm." Ron cảm thấy rằng với màn trình diễn của Harry, thật đáng ngạc nhiên khi cậu ấy chỉ đạt được điểm này."Nếu tớ được thêm 1 điểm nữa thì Krum sẽ không còn được đứng ở vị trí số một." Harry nói. Cậu thấy điểm số mà gã đưa ra là có thể hiểu được.Krum cũng đang ở trong lều nghe thấy được điều này, hắn bước đến gần Hary và nhìn Hary bằng đôi mắt l;ạnh lùng u ám."Cậu cho rằng cậu thể giỏi hơn tôi à?" Krum rốt cuộc cũng không nhịn được nữa. Lời nói này của Harry đã cho thấy rõ sự xem thường hắn! Krum quả thực không vui khi hiệu trưởng giữ vị trí đầu tiên của mình theo cách đó, nhưng điều hắn còn không vui hơn là lời nói của Harry, làm sao mà tên nhóc đã ném tên mình một cách trái phép vào Chiếc cốc lửa lại có thể đứng cùng vạch xuất phát với hắn? Hơn hết, cuộc sống đời tư của cậu ta rất lộn xộn."Tôi không nghĩ là tôi đã từng nói điều gì như thế." Harry cũng đứng dậy và bắt gặp ánh mắt Krum. Cậu thực sự chán ngấy điều này. Cậu không hề xúc phạm Krum bằng bất cứ cách nào. Tại sao cậu lại luôn bị coi là đối thủ của hắn ngay từ ngày đầu mới đến vậy?"Harry Potter, tôi vốn tưởng rằng đó là nhân vật cường giả thế nào, hóa ra cũng chỉ là một tên nhóc con thích khoe khoang dựa vào giáo sư để có được vị trí đỉnh cao mà thôi." Krum lạnh lùng nói."Anh nói cái gì!" Harry khó chịu với câu nói 'dựa vào giáo sư để có được vị trí' của đối phương. Có chuyện gì thì nhằm vào cậu, nhắc đến giáo sư làm gì?"Ngài hiệu trưởng của tôi nói cậu tài năng tầm thường, nhưng lại được đại sư độc dược nhận làm học đồ, không biết cậu dùng âm mưu gì! Giáo sư của cậu có lẽ cũng đã tính kế để cậu được tham gia cuộc thi lần này!" Krum là một người thẳng thắn, lời của Kakaroff nói hắn sẽ tin."Nhìn những lời đồn gần đây thì rõ, tôi biết cậu cũng chẳng phải loại người tử tế cho lắm, có lẽ cậu đã leo lên giường của giáo sư nhà cậu! Tôi thực sự không biết tại sao một người bình thường gặp đầy trên đường như cậu lại có thể so sánh được với tôi" Krum cảm thấy uy quyền của hắn bị khiêu khích, cho tới nay hắn đều là người giỏi nhất, đặc biệt là khi Harry sử dụng Quidditch thắng được trận đấu, cảm giác giống như đang hướng tới hắn thị uy.Cedric cũng đang ở gần đó, nghe những lời này, anh cảm thấy Krum đã đi quá xa. Anh sải bước tới và kéo Harry về phía sau."Krum, giải đấu Tam pháp thuật là một cuộc thi giao lưu giữa các trường. Ý anh là gì khi anh xúc phạm người tham gia từ các trường khác như thế này?" Cedric hỏi"Ha, xem ra cậu không chỉ có một đạo sư tài giỏi, còn có một người bảo vệ đó nhỉ." Krum khoanh tay, khinh thường nhìn Cedric."Ngoài việc dựa vào người khác, cậu còn có cái gì khác? Cậu chẳng là cái gì cả!"Harry nghiến răng nghiến lợi khi nghe thấy điều này, trong mắt hiện lên sự tức giận."Victor Krum." Giọng nói uy nghiêm của Harry đột nhiên vang lên, bình thường Harry rất ôn hòa, hiếm khi thấy cậu nghiêm túc như vậy."Đã như vậy thì hãy xem tôi có tài thực sự hay không. Dù là Quidditch hay Giải đấu Tam pháp thuật, tôi đều có thể đánh bại anh!" Harry tự tin nhìn vào mắt Krum, ánh sáng trong con ngươi xanh lục kia khiến cho Krum không khỏi ngạc nhiên."Được thôi, tôi chấp nhận lời thách đấu! Để xem cuối cùng ai thắng!" Krum cũng là người không chịu nổi sự khiêu khích nên ngay lập tức chấp nhận thử thách.Harry rất tức giận. Krum nghĩ như vậy có thể một phần là do hắn bị ảnh hưởng bởi những lời nói của Kakaroff, nhưng phần lớn là do Krum luôn coi thường cậu! Điều này khiến cho Harry rất tức giận, đặc biệt là khi Krum đã vu khống giáo sư! Cậu muốn thắng trận đấu này một cách công khai để Krum xem liệu cậu có thực sự là một đứa nhóc dựa vào giáo sư của mình để có được vị trí bây giờ hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com