Houseki No Kuni Phoscinna Yeu Cau Dau Phai La Sai Dau Nhi
:)))) Biết sao t viết truyện về cp này không ? Tập 1 hint bay tứ tung , manga hint bay phấp phới . Thử sao không yêu cp này , choima t quắn cp vỡi luôn ấy *lăn lăn* . Truyện chỉ mang tính chất giải tỏa tâm hồn and tìm đồng râm :D....t sẽ nói thời gian t nghĩ đến việc viết về cp này giờ là 12:01 trưa vào ngày 26/12 :) để xem t hoàn thanh nó trong thời gian bao lâu.
------------------
Tôi đã hứa với cậu ... Đúng vậy một lời hứa khó có thể hoàn thành dễ dàng nhưng vì 1 lí do nào đấy tôi lại phải thốt ra như vậy .... Cậu thật xinh đẹp .. Ít nhất là đối với tôi , lần đầu gặp tôi vì muốn cứu cậu nên đã lỡ bị dính phải thứ chất độc ấy .. Nhưng cậu biết không ? Tôi không thấy khó chịu hay cảm thấy ngu ngốc khi làm vậy có lẽ chăng là vì muốn níu kéo 1 cái gì đó không ? Thật sự khó hiểu khi tôi lại nghĩ như thế đến cả tôi còn chẳng hiểu vì sao thì làm sao có ai hiểu được điều này ... Rốt cục thứ tôi muốn níu kéo ..là gì ? Và tại sao lại có 1 cái gì đó ...1 cái gì đấy dâng trào trong tôi ...nó không mãnh liệt , nó không như lúc tôi gần 1 ai hay là gần thầy mà nó....có cái gì đó khác lạ ở đây ..rất khác .
Ồ chúng ta lại gặp nhau ..Thái độ của cậu có vẻ gắt hơn lần đầu ..vì sao ? Tôi đã làm điều gì đó sai trái với cậu ư ? Tôi nghe Diamond nói là tôi tỏ tỉnh cậu .... Tôi khá là sốc nhưng tôi không thấy nó kì lạ ..Thật sự thì khá là vui ấy chứ .. Tôi muốn nghe nhiều hơn..nhiều hơn về cậu ..
Khi tôi bị Nguyệt Nhân bắt lần đầu và khi tôi được trả về thì tôi đã bị mất đi đôi chân .... Và nó được thay thế bởi Agate ... À chờ chút ... Người đã tìm thấy tôi là cậu mà ...à đúng rồi tôi xém quên mất ... Cậu lại cứu tôi nữa rồi .
Lần thứ 2 khi tôi bị Nguyệt Nhân bắt đi lúc đó tôi đã rất đau khổ khi mất đi Antarcticite anh ấy là người mà tôi ngưỡng mộ...Dũng cảm hơn tôi , tốt bụng hơn tôi ,... Nhưng vì sao ....vì sao người bị bắt đi không phải là tôi mà lại là anh ấy ? Tôi ...đã gây nên hậu quả gì thế này ! Nếu như tôi không bị mất 2 cánh tay thì có lẽ đã không có chuyện này xảy ra ...Tôi đi đến gặp cậu thêm lần nữa nhưng có vẻ tôi vẫn bị hắt hủi ....
Lần thứ 3 khi bị Nguyệt Nhân bắt ... À thì tôi đã thoát được nhưng mà.....đầu của tôi...lại biến mất vì thế tôi phải thay bằng đầu của Lapis Lazuli ... Ồ quao tôi nhìn rất xinh đẹp .... Tôi thắc mắc cậu có động lòng trước sắc đẹp này không nhỉ ? ...Mà tôi đang nghĩ gì thế này ..! Nghĩ gì chứ ... Tôi lại tìm thấy Cairngorm là con người bên trong Ghost ( tôi nghe kể là vậy ) cậu ấy khá giống Antarcticite và tôi nghĩ tôi sẽ không để ai làm tổn hại đến Cairngorm nhưng hình như tôi đã quên ai đấy ....À phải rồi ! Là cậu ...Cinnabar, làm sao tôi có thể quên người đã cứu tôi nhiều lần rồi chứ ! Tôi thật là ... Mà cậu nói cậu không ngại ghép cặp với tôi mà nhỉ .... Vậy mà tôi lại chấp nhận ghép cặp với Ghost và sau này là Cairngorm chứ không phải cậu .......Tội lỗi thật ..
Lần thứ 4 tôi không phải là bị bắt mà là tự nguyện bị bắt ... Tôi đã có suy nghĩ thật điên rồ và cậu đã ngăn tôi nhưng ....tôi lại làm trái ý cậu rồi..Nhưng có lẽ vụ này làm cho tôi bị thay đổi hơi nhiều ha....Tôi phát hiện sự thật động trời nó làm tôi như muốn mất luôn lí trí và muốn trả thù nhưng ....Nếu như vậy tôi sẽ bị kết thúc ở đây và tôi sẽ không thể nhìn lại mọi người , thầy và cả cậu nữa ! Tôi muốn quay về ....Nhưng lúc quay lại tôi lại 1 lần nữa cho cậu thấy con người đã bị thay đổi thêm của mình... con mắt ....nó đã bị thay bằng ngọc trai.. Thật là..
---------------------- Cậu đang đau khổ vì tôi sao ? Cậu đang cố ngăn tôi ... Thật đáng yêu ... Tôi...Tôi....đang nghĩ gì thế này ... Có lẽ tôi không muốn thấy gương mặt đó của cậu nữa ....
Tôi tìm tới thầy ...Tôi hỏi thầy rằng cảm giác bấy lâu nay tôi dành cho cậu là thứ tình cảm gì ... Thầy bất ngờ lắm chứ ... Vì sao nhỉ ? Nhưng lúc nhận được câu trả lời tôi cũng rất bất ngờ ....Ồ thì ra ..cái cảm giác bao lâu nay tôi dành cho cậu là " Tình yêu" à ......Cảm giác nhớ nhung khi không thấy , cảm giác muốn lo lắng cho cậu , cảm giác chỉ muốn bảo vệ cậu , cảm giác muốn giữ cậu cho riêng mình ...
Nhưng làm sao được chứ nhỉ ... tôi cười khổ ...Nếu cậu lỡ tay hủy hoại tôi rồi sao ? Tôi ích kỷ ...Đúng bây giờ tôi rất ích kỉ ...Tôi muốn được ở bên cậu chứ không phải là cậu chăm lo cho tôi vì cảm thấy hối lỗi ...
Bất công luôn đến với tôi ....Vì sao ? 5 lần 7 lượt tôi đều gặp nguy hiểm và kéo theo người khác vào .... Tôi bất lực khi không thể giúp được gì và tôi cũng cảm thấy tội lỗi về mọi thứ... Và tôi sợ cậu cũng sẽ bị bắt đi ..... Nên thôi đành .....Tình cảm này xin giữ ở đây ... Yêu cậu ...đâu phải là sai đâu nhỉ ?...Mà thôi... Im lặng là cách tốt nhất để giữ được cậu lâu hơn nữa....
------------------
:)))))))))))))
------------------
Tôi đã hứa với cậu ... Đúng vậy một lời hứa khó có thể hoàn thành dễ dàng nhưng vì 1 lí do nào đấy tôi lại phải thốt ra như vậy .... Cậu thật xinh đẹp .. Ít nhất là đối với tôi , lần đầu gặp tôi vì muốn cứu cậu nên đã lỡ bị dính phải thứ chất độc ấy .. Nhưng cậu biết không ? Tôi không thấy khó chịu hay cảm thấy ngu ngốc khi làm vậy có lẽ chăng là vì muốn níu kéo 1 cái gì đó không ? Thật sự khó hiểu khi tôi lại nghĩ như thế đến cả tôi còn chẳng hiểu vì sao thì làm sao có ai hiểu được điều này ... Rốt cục thứ tôi muốn níu kéo ..là gì ? Và tại sao lại có 1 cái gì đó ...1 cái gì đấy dâng trào trong tôi ...nó không mãnh liệt , nó không như lúc tôi gần 1 ai hay là gần thầy mà nó....có cái gì đó khác lạ ở đây ..rất khác .
Ồ chúng ta lại gặp nhau ..Thái độ của cậu có vẻ gắt hơn lần đầu ..vì sao ? Tôi đã làm điều gì đó sai trái với cậu ư ? Tôi nghe Diamond nói là tôi tỏ tỉnh cậu .... Tôi khá là sốc nhưng tôi không thấy nó kì lạ ..Thật sự thì khá là vui ấy chứ .. Tôi muốn nghe nhiều hơn..nhiều hơn về cậu ..
Khi tôi bị Nguyệt Nhân bắt lần đầu và khi tôi được trả về thì tôi đã bị mất đi đôi chân .... Và nó được thay thế bởi Agate ... À chờ chút ... Người đã tìm thấy tôi là cậu mà ...à đúng rồi tôi xém quên mất ... Cậu lại cứu tôi nữa rồi .
Lần thứ 2 khi tôi bị Nguyệt Nhân bắt đi lúc đó tôi đã rất đau khổ khi mất đi Antarcticite anh ấy là người mà tôi ngưỡng mộ...Dũng cảm hơn tôi , tốt bụng hơn tôi ,... Nhưng vì sao ....vì sao người bị bắt đi không phải là tôi mà lại là anh ấy ? Tôi ...đã gây nên hậu quả gì thế này ! Nếu như tôi không bị mất 2 cánh tay thì có lẽ đã không có chuyện này xảy ra ...Tôi đi đến gặp cậu thêm lần nữa nhưng có vẻ tôi vẫn bị hắt hủi ....
Lần thứ 3 khi bị Nguyệt Nhân bắt ... À thì tôi đã thoát được nhưng mà.....đầu của tôi...lại biến mất vì thế tôi phải thay bằng đầu của Lapis Lazuli ... Ồ quao tôi nhìn rất xinh đẹp .... Tôi thắc mắc cậu có động lòng trước sắc đẹp này không nhỉ ? ...Mà tôi đang nghĩ gì thế này ..! Nghĩ gì chứ ... Tôi lại tìm thấy Cairngorm là con người bên trong Ghost ( tôi nghe kể là vậy ) cậu ấy khá giống Antarcticite và tôi nghĩ tôi sẽ không để ai làm tổn hại đến Cairngorm nhưng hình như tôi đã quên ai đấy ....À phải rồi ! Là cậu ...Cinnabar, làm sao tôi có thể quên người đã cứu tôi nhiều lần rồi chứ ! Tôi thật là ... Mà cậu nói cậu không ngại ghép cặp với tôi mà nhỉ .... Vậy mà tôi lại chấp nhận ghép cặp với Ghost và sau này là Cairngorm chứ không phải cậu .......Tội lỗi thật ..
Lần thứ 4 tôi không phải là bị bắt mà là tự nguyện bị bắt ... Tôi đã có suy nghĩ thật điên rồ và cậu đã ngăn tôi nhưng ....tôi lại làm trái ý cậu rồi..Nhưng có lẽ vụ này làm cho tôi bị thay đổi hơi nhiều ha....Tôi phát hiện sự thật động trời nó làm tôi như muốn mất luôn lí trí và muốn trả thù nhưng ....Nếu như vậy tôi sẽ bị kết thúc ở đây và tôi sẽ không thể nhìn lại mọi người , thầy và cả cậu nữa ! Tôi muốn quay về ....Nhưng lúc quay lại tôi lại 1 lần nữa cho cậu thấy con người đã bị thay đổi thêm của mình... con mắt ....nó đã bị thay bằng ngọc trai.. Thật là..
---------------------- Cậu đang đau khổ vì tôi sao ? Cậu đang cố ngăn tôi ... Thật đáng yêu ... Tôi...Tôi....đang nghĩ gì thế này ... Có lẽ tôi không muốn thấy gương mặt đó của cậu nữa ....
Tôi tìm tới thầy ...Tôi hỏi thầy rằng cảm giác bấy lâu nay tôi dành cho cậu là thứ tình cảm gì ... Thầy bất ngờ lắm chứ ... Vì sao nhỉ ? Nhưng lúc nhận được câu trả lời tôi cũng rất bất ngờ ....Ồ thì ra ..cái cảm giác bao lâu nay tôi dành cho cậu là " Tình yêu" à ......Cảm giác nhớ nhung khi không thấy , cảm giác muốn lo lắng cho cậu , cảm giác chỉ muốn bảo vệ cậu , cảm giác muốn giữ cậu cho riêng mình ...
Nhưng làm sao được chứ nhỉ ... tôi cười khổ ...Nếu cậu lỡ tay hủy hoại tôi rồi sao ? Tôi ích kỷ ...Đúng bây giờ tôi rất ích kỉ ...Tôi muốn được ở bên cậu chứ không phải là cậu chăm lo cho tôi vì cảm thấy hối lỗi ...
Bất công luôn đến với tôi ....Vì sao ? 5 lần 7 lượt tôi đều gặp nguy hiểm và kéo theo người khác vào .... Tôi bất lực khi không thể giúp được gì và tôi cũng cảm thấy tội lỗi về mọi thứ... Và tôi sợ cậu cũng sẽ bị bắt đi ..... Nên thôi đành .....Tình cảm này xin giữ ở đây ... Yêu cậu ...đâu phải là sai đâu nhỉ ?...Mà thôi... Im lặng là cách tốt nhất để giữ được cậu lâu hơn nữa....
------------------
:)))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com