TruyenHHH.com

Hon Khap Noi Vegaspete

Thân là một bác sĩ, nhưng lại nhẫn nhục chịu đựng thằng bạn thân của mình. Ba giờ sáng, ca mỗ vừa hoàn thành về nhà chưa kịp tắm rửa đã nhận được tin chấn động.

Vừa nhận tin nó lần đầu chủ động thượng người ta thì như hái phải vàng. Sẵn thằng Vegas nhắn mình đến, nên mang theo hai chai rượu ăn mừng.

"Cuối cùng ông đây cũng sắp chữa được bệnh cho mày rồi, sắp thoát khỏi kiếp kiếm gà cho mày rồi Gas ơi".

Top một thân suite trắng xẻ tà đơn giản sau lưng, túi áo có nắp, cổ tay áo cao, và được độn vai tự nhiên. Trùng hợp kiểu suit này là form dáng hơi rộng, thể hiện sự phóng khoáng và slim-fit hơn cho người mặc.

"Alo Vegas! Tao đến thứ gia rồi đây, mày ở đâu?"

Đầu dây bên kia không nặng không nhẹ đáp.

"Đi công việc rồi!"

Top sửng sốt.

"Ê không có giỡn nha, tao chạy trối chết từ bệnh viện còn mang theo đống thuốc bổ thận tráng dương cho mày không phải để mày đối xử với tao như vậy nha?"

Vegas nghĩ rằng não tên Top mỡ này có thể có vấn đề rồi, sáng giờ anh đưa Pete đi công việc nào có gọi nó tới chi?

"Tao gọi mày tới làm gì? Ăn cẩu lương của tao à?"

Thái độ lồi lõm gì đây? Top bực bội chưa đáp được nửa câu thì bên kia đã ngắt kết nối nhanh như sấm chớp.

"Làm bạn với mày tao rất là hối hận...ai là người sáng nay một hai giục tao qua chứ? Chó".

Đôi tay nhỏ nào đó từ sau lưng chạy tới ôm phía sau. Macau áp mặt vào lưng đang diện áo xẻ tà của anh mà dụi.

"Bé mạo danh anh hai nhắn anh đó".

Tam tai của Top lại tới nữa rồi, anh nhăn mặt gỡ tay tên nhóc dính người này ra, quay ra đằng sau ấn một ngón trỏ lên trán em đẩy về sau.

"Có biết ông đây bận như thế nào không hả? Còn nhỏ thì lo học hành đi, cả ngày đi làm phiền người khác có tin tôi mang em treo lên trần nhà không?"

Hung dữ thật đó! Macau ngờ nghệch một giây, sau đó lại nhướng mày bĩu môi.

"Anh dám? Sao lúc lôi bé lên giường anh không hung dữ như vậy đi?"

Như chột dạ, Top lập tức kéo Macau lại bịt miệng cảnh cáo.

"La làng cái gì? Muốn để cả thứ gì nghe thấy à? Không biết nhục hả?"

Macau cắn một phát, anh vì đau mà thả ra.

"Anh không nhục thì bé cũng không nhục... hi hi".

Coi như thua. Tam tai quả nhiên vẫn là tam tai. Top thổi thổi cái tay vừa bị cắn nhìn tên nhóc trước mặt bằng tất cả sự chán ghét.

"Chứ em muốn bám tôi tới khi nào?"

"Tới lúc chán thì thôi nhưng khi nào chán thì em chưa biết".

Top giơ nắm đấm lên hăm dọa.

"Em..."

Thế mà Macau lại coi nắm đấm của anh như không khí, ôm lấy eo anh ngước mặt lên hỏi.

"Anh muốn ăn bánh do bé tự làm không?"

Còn biết nấu nướng? Không phải là muốn hạ độc chết người ta đó chứ? Nhưng mà gương mặt này, giọng nói này có chút ngọt rồi.

Top nhất thời bị vẻ ngây thơ của thằng nhóc làm cho mềm lòng. Rõ ràng anh đã dữ lắm mà, sao nó lại coi như lông hồng vẫn một mặt cười ngọt với anh như vậy chứ?

Top đưa tay lên miệng ho khan.

"Tạm tha cho em đó. Bánh nhân gì thế?"

Quỷ nhỏ hư hỏng lại nhón chân hôn lên má Top cái chốc đáp.

"Nhân cơ hội này nói lời yêu anh".

Nói xong còn mỉm nhẹ tay làm hình trái tim nghiêng đầu nhìn Top với toàn bộ sự đáng yêu.

Top: "..."








Đứng trước khu chứa rượu tại sảnh nhà có thiết kế cổ điển mang hơi hướng hoàng gia cũ. Pete nấp sau trụ đá điêu khắc trước cổng hỏi.

"Khun Vegas...bây giờ làm sao để đột nhập vào đây?"

Vegas đưa mắt nhìn sơ một lượt. Ở đây tuy nói là nơi chứa hàng lậu nhưng bên ngoài lại không có vệ sĩ hay canh gác nào.

Chắn hẳn bọn này rất tự tin với khả năng phòng thủ và ngụy trang của mình.

Chính anh và Kinn cũng nhiều lần ngang qua nơi này để giao dịch nhưng lại không nghĩ bên trong lại là một địa điểm buôn lậu lớn.

Nếu không phải nhờ tên chó Bible kia phát giác thì có lẽ bọn họ sẽ không biết chuyện này.

Pete cảm thấy Vegas quá chậm chạp ngay lập tức giật áo anh.

"Vegas, tôi bây giờ sẽ leo lên trụ này nhảy vào trong. Anh nhìn thao tác của tôi rồi làm theo, tôi sẽ đứng ở dưới đỡ, nên mau đứng dậy hành động đi".

Nói là làm, Pete xắn tay áo đặt một chân lên thanh sắt của cửa cổng nhảy qua trụ đá bên cạnh.

Vegas thấy Pete có dấu hiệu bám không vững nên liền chạy đến đỡ lấy mông của đối phương nâng lên.

"Trèo từ từ thôi chứ rớt".

Đệt! Vegas Korawit Theerapanyakul, anh đỡ lưng tôi được rồi, cần gì phải bế mông tôi lại còn bóp bóp? Pete vặn vẹo mắng trong lòng muốn né tránh cái tay hư hỏng của hắn ta.

Để nhanh chóng hoàn thành việc, Pete nhún người mượn lực Vegas đang trợ lực bên dưới, thốc lên bệ trụ thành công phóng xuống nền cỏ ở bên trong.

Phủi phủi hai tay dính cát, Pete vuốt tóc ngược ra sau nghiêng mặt góc cạnh sang nói.

"Nào Vegas anh lẹ chân lên đi, tôi bên dưới đây rồi nhảy đi đừng sợ".

Ủa Vegas đâu? Pete còn đang hoang mang không biết có phải lúc nãy mình dồn lực nhiều quá khiến Vegas bị ngã ra đất rồi không?

Thì giọng nói ngay bên tai vang lên.

"Đi thôi Pete".

Vegas ung dung mở khóa chốt cửa cổng đi vào, mà không gặp bất cứ chướng ngại vật nào? Hắn ta thậm chí thấy em liều mạng trèo rào cũng không cản?

"Khun Vegas, chúng ta có thực sự là một đội không vậy ạ?"

Vegas cười đến là vui vẻ nhìn Pete cứ một mặt ngốc nghếch đứng đó rủa mình.

Anh lấy mũ lưỡi trai màu đen trên đầu mình ra đội lên cho đối phương, ôm đầu tới hôn xuống một cái nói.

"Là do em hấp tấp thôi!"

Nói rồi Vegas như được gắn dây cót rút súng từ trong lai quần ra phòng thủ, tay trái quàng ra sau kéo Pete theo, dẫn đường đi vào.

Bên trong vừa tôi lại vừa ẩm mốc như ngàn năm chưa có người sinh sống tại đây. Vegas dắt Pete đi lên cầu thang tiến tới tầng hai.

Có âm thanh của người đang nói chuyện.

"Nguồn hàng của nhà Theerapanyakul sẽ được du thuyền của Bible hỗ trợ đưa sang Hong Kong vào tám giờ ngày mai. Nếu không có thay đổi tàu của chúng ta sẽ đâm nát thuyền của bọn họ ở giữa biển".

Giọng nói này có chút quen, Vegas lờ mờ muốn tiến thêm vài bước nhưng Pete kéo anh xuống chỉ về hướng dưới kho.

"Vegas...bên dưới chắn hẳn là số rượu lậu bọn chúng cho người đánh cắp vào mấy ngày trước khi anh với Bible quyết định đóng thùng".

Anh ngờ ngợ ngửi thấy hương nho nhàn nhạc của Cognac và Armagnac. Hai loại này đều được làm từ rượu nho. Tuy nhiên, Cognac thường chỉ sử dụng loại nho Ugni Blanc, không thể nào nhầm lẫn được.

"Đi theo anh".

Vegas thực sự rất muốn xác nhận số rượu đã mất trước giờ lên đường của tháng trước có thực sự đang ở đây hay không.

Nhưng lại không thể để Pete một mình đứng đây canh được nên một hai phải mang em theo bên cạnh.

"Tôi ở lại nghe ngóng, Khun Vegas cứ đi..."

Câu còn chưa thành thì Vegas đã lôi Pete xuống kéo theo em chạy vào nhà kho. Cửa vừa đẩy nhẹ đã vang lên tiếng cót két choi tai.

Âm thanh rục rịch bên cạnh bao cát khiến Pete giật mình còn Vegas thì theo phản xạ đưa súng lên phòng thủ.

Người đằng sau bao cát nhảy ra thân thủ cực nhanh đá khẩu súng trong tay Vegas xuống nhưng anh nào để điều đó xảy ra.

Chỉ trong một nhoáng hai người bọn họ đã cự nự giật súng với nhau ở cự ly gần.

Đến khi hoàn toàn rõ ràng tầm mắt, Vegas nheo mắt vầng trán lộ ra nếp nhăn vẻ khó hiểu.

"Bible? Mày ở đây làm gì?"

Đối phương nhận thấy trước mặt mình là Vegas thì mới buông súng của hắn ra.

"Tại sao anh tới được mà tôi thì không thể? Mẹ nó giờ giấc của chuyến hàng ngày mai bị lộ, số rượu trong kho nhà tôi cũng vừa bị đánh mất hết phân nửa đêm qua. Anh nghĩ tôi sẽ ngồi yên à?"

Mà Pete lúc đứng đó nhìn hai tên này đánh nhau vô tình bị súng của Vegas văng ra làm rơi trúng đầu.

Bible liếc qua thấy Pete "a" lên một tiếng thì lập tức đẩy Vegas ra chạy sang xem xét.

"Trúng rồi sao? Có đau không?"

Vegas điên tiết, đem cái tay đang đặt trên đỉnh đầu Pete của Bible xuống, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Tao thấy mày cũng quan tâm tới vệ sĩ của tao quá rồi đó".

Bible căn bản không có ý định giấu giếm.

"Pete là vệ sĩ của anh chứ có phải chồng anh đâu mà tôi không được quan tâm".

Thằng nhãi ranh này coi bộ chán sống lắm rồi. Vegas nhất thời không kiềm chế được bản thân đang ở mật động của địch mà ngang nhiên đưa súng bắn sượt qua mang tai của Bible một phát "đoàng".

Âm thanh rúng động của hầm rượu, Bible căng da mặt đỡ lấy cái nơi vừa bị xước do kẹo đồng của tên Vegas gây ra.

"Anh bị điên á? Anh có biết mình đang lén..."

Quả nhiên phát súng cảnh cáo của Vegas dành cho Bible, đã trực tiếp làm bứt dây động rừng.

Pete đen mặt nhìn hai tên điên trước mắt.

"Còn đứng sờ sờ đó nữa, bọn chúng phát hiện tới nơi rồi đây này...mẹ nó ăn rồi phá không".

Nghe tiếng bước chân ba người bọn họ còn toang muốn núp đi thì Build từ đâu xuất hiện âm giọng vẻ lo lắng.

"Bible anh có làm sao không? Em nghe tiếng súng rất sợ".

Anh vừa nhìn thấy Build thì như bị đánh một đòn, thằng nhóc này ăn gan hùm rồi hay sao còn chui vào đây?

Anh trừng mắt nhìn Build quát.

"Đã dặn em ở yên ngoài xe sao còn chạy nhông nhông vào đây? Bị người ta bắn thì tôi không có chịu trách nhiệm đâu".

Build là vì lo cho hắn mới liều mạng như thế, sống lưng có chút run lên nhìn vào vị trí tay của anh. Bible ban nãy theo phản xạ nắm tay Pete muốn kéo người chạy, nhưng khi Build xuất hiện cũng vô thức nắm chặt không bỏ.

Em nhàn nhạt cúi đầu.

"Xin lỗi".

Pete nuốt nước bọt nhìn qua vẻ mặt như đưa đám của Vegas thì lập tức hất tay Bible ra chạy ra sau anh mà nói.

"Khun Vegas tôi cũng sợ..."

Vegas giận lẫy sang em, nghiến răng dứt khoát nạt.

"Sợ gì? Sợ không kịp bẻ đầu bẻ cổ người khác à?"

Anh có chết cũng không tin thằng nhãi Bible kia ngày càng được nước lấn tới có ý đồ rõ ràng với Pete của hắn.

Trên lầu truyền tới tiếng gọi gấp rút.

"Dưới kho có kẻ đột nhập, mau lên".

Vegas nhận thấy tình hình có vẻ không ổn buộc phải rút lui bảo vệ tính mạng trước, anh hạ người xuống một mạch vác Pete trên vai chạy trước.

"Mẹ nó Bible, mày chăm người của mày trước đi, vệ sĩ thứ gia không đến phiên mày lo đâu".

Lúc đi ngang qua Build, tay Pete vội vàng chạm đối phương một cái như ra hiệu. Build giật mình liếc Pete đáp lễ nhưng lại bị Bible nhìn ra thành nghĩa khác.

"Build, em ghen tuông cái gì vậy? Em cũng có quyền ghen sao?"

Build sửng sốt trước lời nói như cứa vào tim của người mình yêu, em lạnh mặt không nói lại tiếng nào.

"Rầm rầm" tiếng đánh nhau bên ngoài của Vegas và Pete. Tiếng đạp cửa bên ngoài chói tai, Vegas hét.

Vegas: "Shittt, tụi bây núp trong đó làm tình hay gì mà còn chưa chịu ra nữa, mau lên"

Bible nhất thời không để ý biểu hiện khó xem của Build mà chỉ cảm thấy nơi này quá nguy hiểm, mà thấy đối phương đục mặt ra đứng chôn chân một chỗ.

Anh tức tối nắm tay khuỷu tay Build lôi đi. Em ấy lại vùng vẫy không chấp thuận.

"Không cần, em tự lo cho mình được".

Bible không thể kiên nhẫn dứt khoát bế cả người em, tiện tay phủ áo khoác của mình lên đầu em nhằm bảo vệ.

"Đừng ngốc nữa Build, em không có sự lựa chọn, em phải ngoan ngoãn".

----------

Tiểu kịch trường:

Bible dỗ ngọt.

"Xin lỗi vì đã nhận nhầm Build với người khác....em đừng giận nữa nha".

Build không cảm xúc.

"Thế lúc ăn, anh có ăn nhầm shit với cơm không?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com