9
Rốt cuộc đám cưới vẫn chưa được tổ chức, mọi người phải về nhà trong dịp Tết Nguyên đán. Khi Lão Tôn biết được việc lấy giấy chứng nhận trước, mặc dù không nói rõ ràng nhưng ông cũng không vui nhưng dù sao cũng rất vui khi Shasha về nhà trong dịp Tết Nguyên đán.Sun Yingsha đã trở lại Hà Bắc vài ngày trước, nhưng Wang Chuqin không quay lại Cát Lâm vì bố mẹ anh ấy đi chơi, và anh ấy cũng lười về nên ở lại Bắc Kinh ăn Tết.Wang Chuqin đón Tết Nguyên Đán cùng vợ chồng Lưu Đinh.Vợ anh đang mang thai, Lưu Đinh không về Thanh Đảo trong dịp Tết Nguyên Đán, người nhà anh đều bày tỏ sự thông cảm.Ngay sau khi trò chuyện video với Sun Yingsha xong, Liu Ding bắt đầu gọi anh vào bếp."Cậu có thể nhanh chân một xíu không?"“ tới đây.” Wang Chuqin đặt điện thoại xuống, chạy vào bếp.Kỹ năng nấu ăn của Liu Ding đã tiến bộ rất nhiều vì vợ anh đang mang thai nên anh không nở để vợ anh làm những việc này. Nhưng vẫn kém hơn Wang Chuqin nên ngay khi Wang Chuqin vào bếp, Lưu Định đã bắt đầu ra chỉ thị."Tần thiếu gia, cậu có thể làm món sườn heo chua ngọt đó, chị dâu ngươi rất thích ăn, còn có tôm, thịt kho, còn có cái kia..."Hắn còn chưa nói xong, Wang Chuqin đã dùng tay đóng miệng anh ấy lại, nhéo vào cổ Lưu Định,
"Im đi, ai là khách hả? Nói cho em biết anh có thể làm gì?""Tôi đã rửa hết bát rồi! Thưa ông chủ."Giọng điệu của Lưu Đinh run run."Cút."“Vậy thì tôi không được, tôi phải học cách làm món đó từ cậu để có thể nấu cho vợ tôi."Một ngụm cho vợ...Bắt nạt Wang Chuqin không có vợ ở bên“Tôi không biết liệu tôi ở đây vào dịp Tết Nguyên Đán có thật sự là ý kiến hay hay không nữa. Tôi đến đây chúc tết hay là đi làm đâu bếp cho anh nữa"Nghe Wang Chuqin phàn nàn, Lưu Định lập tức phản bác: "Này, đừng nói thế, được cống hiến được làm việc đó là 1 loại hạnh phúc?""Cảm ơn vì cơ hội anh đã cho tôi. Tôi rất vinh dự.""Tch~, nếu Shasha không bảo tôi gọi điện chúc mừng năm mới cậu thì tôi cũng chẳng buồn gọi cho cậu đâu."Hóa ra là do ông chủ Xiaodou Bao của tôi sắp đặt, tôi lại cảm thấy vui vẻ rồi ~"Có vợ thật tốt!" Wang Chuqin vui vẻ thở dài."Đương nhiên là như vậy, ta cùng phu nhân đi tán ngẫu, Tiểu Vương cậu cố gắng lên, đừng lười biếng."Có việc thì là ông chủ , không có việc gì thì là tiểu vương!Lưu Đinh, đáng ghét!"Cút đi!" Wang Chuqin khí chất tốt trả lời."Bánh đậu nhỏ chúc mừng năm mới."Vừa về đến nhà, đã quá nửa đêm, Wang Chuqin lập tức gửi lời chúc phúc đến Sun Yingsha Lập tức có tin nhắn thoại vang lên: “Chúc mừng năm mới, Datou!”Sau đó có một cuộc gọi video tới, Wang Chuqin lập tức bắt máy.Sun Yingsha nép mình trong chăn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ nhắn đầy sữa. Cô ấy rất dễ thương."Đi ngủ sớm như vậy?" Wang Chuqin tuy đang thay giày nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi màn hình."Có chút buồn ngủ."Giọng điệu bên kia điện thoại lười biếng, chắc cô ấy đang buồn ngủ lắm. Bình thường, muộn nhất 11 giờ Sun Yingsha đã đi ngủ, lịch trình của cô ấy rất đều đặn.Wang Chuqin mỉm cười, giơ điện thoại di động lên ngồi trên sô pha: “Năm nay có lì xì không?”"Tất nhiên." Sun Yingsha cũng có vẻ tự hào.“Có hai cái, bố mẹ anh cũng chuẩn bị sẵn cho em một cái.”Wang Chuqin nhìn chằm chằm Tiêu Đậu Bao ngày càng hưng phấn ở đầu bên kia, cười trả lời: “Anh cũng còn có một phần!”"Ừ, nhưng tất cả đều là của em hahahaha..." Sun Yingsha đắc thắng cười.Vương Sở Cầm gật đầu, nhẹ giọng nói: "Được, đều giao cho Tiểu Đậu bao của chúng ta.Vậy... Khi nào Tiểu Đậu Bao sẽ quay lại? "“Khoảng một tuần nữa ”"Được rồi, vậy anh sẽ đón em.""ĐƯỢC RỒI.""Sasha~ Anh nhớ em rất nhiều.""Ừ, em cũng nhớ anh.""Vậy hôn anh đi~""Không nói nữa, cúp máy.""KHÔNG Chịu !"Sun Yingsha lạnh lùng lập tức cúp điện thoại.Wang Chuqin không giỏi diễn xuất như một đứa trẻ khi chúng tôi không ở cùng nhau. Tại sao bây giờ người này lại thích hành động như một đứa trẻ đến vậy...Ngày cưới của cặp đôi đã được ấn định vào nửa cuối năm nay.Việc lựa chọn địa điểm, chụp ảnh cưới, mọi việc đều diễn ra một cách có trật tự.Không giống như những người khác, hai người họ ý kiến rất giống nhau khi thảo luận về một vấn đề lớn như vậy.Hầu như không có mâu thuẫn nào nảy sinh, điều đầu tiên họ nghĩ đến là lắng nghe ý kiến của đối phương.Những bức ảnh cưới phải phù hợp với ý tưởng của Sun Yingsha, gu thẩm mỹ và lễ nghi của con gái vốn đã rất xuất sắc.Đầu tiên, những bức ảnh trong nhà, cô chọn concept trẻ trung hiện đại 1 chiếc váy màu trắng trên tay cầm bó hoa cưới màu trắng cùng tông với váy đi cùng với 1 bộ vest đen lịch lãm. đồng thời chụp một vài tấm nghiêm túc để chào đón khách.Những cảnh quay bên ngoài đều do hai người tự thực hiện, rất bình thường.Nhiếp ảnh gia rất giỏi trong việc điều chỉnh không khí, và thợ trang điểm cũng rất tuyệt vời nên họ chụp rất nhiều ảnh và không nỡ xóa chúng cho đến khi lựa chọn cuối cùng.Wang Chuqin xua tay và tất cả những bức ảnh đều không cần xoá. Dù Sun Yingsha phàn nàn về việc anh tiêu tiền nhưng cô cũng vui vẻ không kém.Ngày cưới đang dần đến, Sun Yingsha chịu trách nhiệm về những chi tiết nhỏ, còn Wang Chuqin chịu trách nhiệm về phần khách khứa và trang trí sảnh cưới.Đám cưới của họ là họ muốn tự tay làm, những người lớn tuổi cũng không can thiệp quá nhiều. Mọi chuyện đều được thực hiện theo ý thích của họ.Đơn giản và ấm cúngĐám cưới được tổ chức ngoài trời, cái nóng đã giảm bớt, ánh sáng buổi trưa vừa sáng vừa dịu, giống như tình yêu giữa hai người, nồng nàn và dịu dàngĐám cưới được tổ chức kín. Nhưng dàn khách mời của họ toàn là những người mang rất nhiều huy chương vàng trên cổ. Khách mời là những người cố vấn cũ, bạn bè, đối tác, đồng đội và người thân trong gia đình.Vì sao những người trong gia đình lại đến sau cùng? Bởi trong sự nghiệp bóng bàn lâu dài, sự đồng hành của gia đình chiếm tỷ lệ nhỏ nhất nhưng họ cũng chính là chỗ dựa vững chắc luôn ở phía sau, âm thầm hỗ trợ họ.Người chứng kiến cuộc hôn nhân là Thầy Lưu và thầy DươngHọ là những người dẫn đầu trên con đường sự nghiệp của Sun Yingsha và Wang Chuqin, và họ cũng rất quan trọng.Những nghi lễ rườm rà và tẻ nhạt được loại bỏ toàn bộ không khí đám cưới thật thoải mái và vui vẻ.Lúc đầu, Sun Yingsha nghĩ rằng anh sẽ không thích một đám cưới đơn giản như vậy, nhưng vượt ngoài mong đợi anh ấy thật sự rất thích.Điều quan trọng nhất trong một đám cưới là cả hai chúng ta. Có quá nhiều người hãy không hay có long trọng hay không cũng không quan trọng. Chỉ cần em và anh đeo chiếc nhẫn tượng trưng cho tình yêu dành cho nhau thì đám cưới sẽ trọn vẹn.Đám cưới sắp kết thúc, một số bạn bè ở nước ngoài hoặc không thể tham dự do thi đấu cũng đã ghi hình VCR chúc phúc.VCR phát trên màn hình lớn.Người đầu tiên xuất hiện là Jiajia. Sau khi nghỉ hưu, cô gia nhập Hiệp hội bảo tồn động vật hoang dã và đi theo đội giải cứu các loài động vật nhỏ trên khắp thế giới."Xin chào! Shasha, đã lâu không gặp, cậu và Đại Đầu sắp kết hôn! Chúc mừng! Chuyến đi Châu Phi này kết thúc, tôi sẽ quay về và đích thân gửi lời chúc phúc đến hai người!"Jiajia đen hơn và gầy hơn một chút, nhưng cô ấy trông rất tràn đầy năng lượng sau khi giải nghệ, những đứa em gái mà họ từng có giờ đã xa nhau và đều tỏa sáng ở những lĩnh vực khác nhau.Cuối cùng, máy quay tập trung vào đội cứu hộ của họ. Những người có màu da và ngoại hình khác nhau từ khắp nơi trên thế giới đã gửi lời chúc phúc đến họ.Ngoại ngữ của Sun Yingsha không giỏi lắm, cô chỉ hiểu được một câu bằng tiếng Anh: “ba hạnh phúc” và một câu bằng tiếng Pháp: “hạnh phúc mãi mãi”.Tóm lại đều là phúc lành, hãy đón nhận tất cả...Có một bất ngờ bất ngờ ở phần cuối."Xin chào! Xin chào mọi người, tôi là Châu kiệt luân. Tôi xin chúc cô Sun Yingsha và anh Wang Chuqin một đám cưới vui vẻ và hạnh phúc."Đoạn video này được Wang Chuqin đặc biệt ghi lại và nhờ Châu kiệt luân giúp đỡ.Châu kiệt luân là ca sĩ yêu thích của Sun Yingsha.Sun Yingsha vô cùng cảm động trước những lời chúc phúc mà những người bạn trước ghi lại, bởi vì họ đã nhận được những lời chúc phúc từ khắp nơi trên thế giới, những người mà họ biết hoặc không biết đều gửi đến họ những lời chúc chân thành và quý giá nhất vào lúc này.Cô chỉ Không ngờ là có Châu Kiệt Luân, Sun Yingsha lại cảm động đến mức mỉm cười nhìn Vương Chu Cầm, đôi mắt nhòe đi vì nước mắt.Wang Chuqin hôn lên trán cô, mỉm cười nói với cô: "Nhìn xem, có rất nhiều người, bao gồm cả thần tượng của em, đang chúc phúc cho chúng ta. Chúng ta nhất định phải hạnh phúc, nhất định sẽ hạnh phúc.""Được, nhất định sẽ hạnh phúc."Sun Yingsha gật đầu.Câu chuyện của họ vẫn tiếp tục... Hai chúng họ đi Vân Nam hưởng tuần trăng mật!Họ cũng đã đến một nơi đầy gió~Sun Yingsha thường không nghỉ phép nên khi cô xin nghỉ kết hôn lần này, sếp của cô đã sẵn sàng cho cô nghỉ phép một tháng.Chưa kể Wang Chuqin, người đã giao lại mọi đơn hàng lớn nhỏ của công ty cho trợ lý của mình và Liu Ding, đã lên kế hoạch tận hưởng chuyến đi.Máy bay bay thẳng tới Côn Minh rồi chuyển sang tàu cao tốc đi Đại Lý.Vừa lên tàu cao tốc, Sun Yingsha cảm thấy mệt mỏi không thể giải thích được và dựa vào vai Wang Chuqin mà ngủ thiếp đi.Trên xe của chuyến đi này, có một số ít các cô chú mặc trang phục dân tộc, phần lớn là những người trẻ tuổi đang hướng đến Đại Lý hoặc đang tìm một nơi có thể xả hơi để tìm sự an ủi, hoặc chỉ đơn giản là muốn đi đâu đó.Chuyến đi này diễn ra vào giữa tháng 9, nửa tháng, đúng dịp tránh mùa du lịch cao điểmNgười chủ nhà nghỉ đã sớm đợi bên ngoài ga tàu cao tốc.Họ không gọi điện cho nhau, họ chỉ đặt chỗ trước trên WeChat. Ảnh đại diện trên WeChat là ảnh màu đen. Cô tưởng là con trai nhưng hóa ra lại là một cô gái không trẻ cũng không quá già “Đây là cô Tôn phải không?” Cô gái giơ điện thoại lên nhìn cô.Đúng.""Đi với tôi." Cô gái đã đi trước họ một bước và muốn nhận chiếc vali trong tay Wang Chuqin."Cảm ơn, tôi sẽ làm. Cô cứ dẫn đường đi.""Được rồi!"Các cô gái bước đi thật nhanh, thỉnh thoảng quay lại nhìn xem họ có theo kịp không.Sau khi lên xe, hai vợ chồng ngồi vào ghế sau, cô gái bắt đầu tự giới thiệu: "Tôi tên Du Hiểu, người nhỏ gọi tôi là chị Adu, người lớn gọi tôi là Adu!""Xin chào Adu, tên tôi là Sun Yingsha.""Wang Chuqin."Adu khởi động xe, nghe thấy giọng nói của Sun Yingsha, bối rối liếc nhìn gương chiếu hậu rồi hỏi: "Chị bao nhiêu tuổi?""Tôi ba mươi hai tuổi." Sun Yingsha trả lời.Nghe vậy, Adu nhướng mày tỏ vẻ hoài nghi.“A, tôi hai mươi chín tuổi.”Cuối cùng, cô nghĩ ra điều gì đó và nói thêm: “ cô thực sự không giống Ba Mươi Hai, nhưng bạn trai của cô thì có.”Wang Chuqin cảm giác như bị xúc phạm :' cảm ơn cô. Tôi thật sự là bà mươi hai tuổi"Đây là chồng tôi." Sun Yingsha mỉm cười vuốt tóc cô, khiến Wang Chuqin cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều."Ồ~ tuần trăng mật?""Đúng.""Xin chúc mừng! Hãy dành thời gian, ở Vân Nam có rất nhiều địa điểm vui chơi! Tôi sẽ giới thiệu cho bạn khi có thời gian.""Được rồi! Cảm ơn bạn."Hai cô gái đang trò chuyện sôi nổi, Wang Chuqin không nói được lời nào, đành lấy điện thoại di động ra bắt đầu xem video."bạn là người địa phương à?" Sun Yingsha đột nhiên hỏi.Adu lắc đầu, "Không, tôi đến từ Giang Tô.""Vậy tại sao bạn lại mở nhà nghỉ B&B ở đây?"Im lặng một lúc, cô mỉm cười đáp: "Bởi vì yêu ~""Thật tuyệt!" Sau khi nghe những lời của Adu, Sun Yingsha vui vẻ dựa vào vai Wang Chuqin.Nhà nghỉ chỉ phục vụ bữa sáng này rất gần Hồ Erhai, cách đó khoảng năm phút đi bộ. Tuy nhiên, nó không quá gần khu thương mại. Ưu điểm lớn nhất là yên tĩnh.Tên sân là - Nghe Tiếng Tình YêuThật là một cái tên thú vị, Sun Yingsha lấy điện thoại di động ra và chụp ảnh.Đó là một khoảng sân nhỏ có một tầng. Adu sống trong căn hộ hướng ra cửa. Căn hộ bên trái được cho Sun Yingsha và Wang Chuqin thuê, bên phải có hai phòng riêng biệt, mỗi phòng đều có người thêu riêng.Sân thực sự rất lớn, vừa bước vào sân đã bị thu hút bởi các loài hoa khác nhau ở bên trong Vân Nam quả thực quanh năm có mùa xuân, xứng đáng với danh tiếng của nó.Thời tiết tốt, hoa nở rất đẹp. Có rất nhiều loài hoa không rõ nguồn gốc, Sun Yingsha đã kéo Wang Chuqin đi chụp rất nhiều ảnh.“Đây là dãy phòng bên trái của 2 người có một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng tắm, nếu cần nấu nướng thì dùng bếp công cộng ở đây. Mọi người trong bếp đều tự nguyện bỏ thêm tủ lạnh vào, cái này cũng không phân chia rõ ràng như vậy.Hai người thuê nhà còn lại ở bên phải, một người là ca sĩ đường phố, người còn lại là một thiếu nữ độc thân đến hưởng thụ cuộc sống. Khoảng sân nhỏ rất đơn sơ, chỉ còn lại tôi và chồng. một vài người trong chúng tôi. Tôi hy vọng rằng nửa tháng này Bạn đã có khoảng thời gian vui vẻ và chúng ta đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. "Sun Yingsha và Wang Chuqin gật đầuSau khi đặt hành lý, Adu đặt một ấm trà và một đĩa bánh hoa lên bàn rồi gọi họ đến nếm thử."Wow! Trà thơm quá."“ Uống kèm nó với bánh hoa thì còn ngon hơn nữa.”"Ờ-huh."Wang Chuqin không thích đồ ngọt lắm nên ngồi sang một bên uống trà nhàn nhã. Sun Yingsha luôn thích nói chuyện, cô ấy cũng trò chuyện với Adu suốt.“Tối nay tôi sẽ chuẩn bị đồ nướng cho 2 người, chúng ta sẽ cùng nhau ăn tối ở sân nhỏ.”"Chúng tôi có thể giúp đỡ cái gì?" Wang Chuqin không im lặng nữa, muốn giúp đỡ.Adu mỉm cười lắc đầu, "Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, chỉ cần ngồi đợi ăn thôi!""Còn những người khác thì sao?""Bạn trai tôi đi mua sắm, ca sĩ đi hát, anh ấy sẽ sớm quay lại. Người đi trải nghiệm kia, tôi vừa nhắn tin, cô ấy sẽ sớm đến đây.""Được rồi!" Vẫn còn chút thời gian, Wang Chuqin trở về phòng thu dọn đồ đạc. Sun Yingsha nằm trên ghế tựa, nhàn nhã trả lời tin nhắn của mấy chị em và phụ huynh.Khi buổi tối đến gần, Sun Yingsha đã ngủ say, trong sân bỗng trở nên sôi động.Nam ca sĩ quay lại và không để ý đến những người ngồi trên ghế tựa. Anh chơi guitar và hát say sưa trên mic."Tôi không biết làm sao có thể để mình uống một mình với tình yêu này ~""Hãy nhỏ giọng đi, có người đang ngủ." Lâm Vận Vận ngăn anh lại."Không sao, hay lắm. Đây là bài hát gì thế?" Sun Yingsha không buồn ngủ nữa và thậm chí còn muốn nghe thêm."Tôi tự viết nó.""Ồ, tiếp tục đi." Sun Yingsha vỗ tai, mong chờ."...Tôi vừa viết một câu.""Thật sự rất tuyệt." Lâm Vận Vận không nói nên lời.Wang Chuqin đi theo Adu vào bếp. Nghe thấy giọng nói của Sun Yingsha, anh bước ra gặp nhau rồi bước vào bếp."Mới đến à? Xin chào. Tôi tên Lục Diệu. Tôi có thể hát và chơi bóng, và tôi cũng khá đẹp trai."Nghe vậy, Sun Yingsha mỉm cười và Lu Yao tràn đầy phấn khích.Lâm Vận Vận, người đang ngồi cách đó không xa, không thể chịu đựng được nữa, nhặt một hạt đậu phộng trên bàn ném vào mặt anh ta."Đừng đàn nữa! Chồng tôi đang làm việc trong bếp. Đặt đàn xuống và đi phụ anh ấy đi chứ""Thật nhàm chán!" Lục Diệu nhún vai và chạy vào bếp."Mặc kệ hắn, hắn chỉ là một con công.""Cảm ơn!""Chuyện nhỏ thôi, tôi tên Lâm Vận Vân, cậu là gì?""Tôn Anh Sa.""Ừm."Ba người đàn ông đang bận rộn trong căn bếp nhỏ, Adu đang dọn đồ ăn ở cửa."Chúng ta có nên đi giúp không?" Cả sân chỉ có bọn họ nhàn rỗi, Sun Yingsha có chút xấu hổ."Cậu có thể nấu ăn không?" Lâm Vận Vận hỏi.
" không.""Vậy cậu đang làm gì để giúp đỡ? Chỉ cần đừng gây rắc rối là được."“…Ừm, đúng vậy.”Trời tối nên đèn sàn và đèn chiếu sáng nhỏ trong sân nhỏ đã được bật lên. Dưới ánh sáng mờ ảo, mọi người cùng nâng ly chúc mừng, quả là một trải nghiệm khá đặc biệt.Bữa ăn sắp kết thúc, chồng Adu rời đi trước, Sun Yingsha và Lâm Vận Vận không uống rượu mà chỉ ăn. còn Wang Chuqin thì không muốn uống nhiều Lục Diệu cũng không ép được anh ấy nên chỉ đành uống rượu 1 mình.Chồng của Adu rất kỳ lạ. Anh ấy mỉm cười suốt bữa ăn và không nói một lời nào nhưng Adu vẫn liên tục mang rượu đến cho anh ấy.Nghe thấy nhiều tiếng động phát ra từ phòng ngủ, Adu cũng rời khỏi bàn và đi về phía phòng ngủ."Bạn trai của Adu có chút kỳ lạ."Sun Yingsha thì thầm với chính mình, nhưng Lâm Vận Vận vẫn nghe thấy."Anh A Trác là một người câm điếc, anh ấy từng là lính cứu hỏa, anh ấy bị thương khi làm nhiệm vụ và trở thành như bây giờ." Lâm Vận Vận giải thích với cô ấy."Thì ra là vậy." Nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi trong bếp, Wang Chuqin lập tức hiểu ra."Có chuyện gì sao?" Sun Yingsha hỏi."Vừa rồi anh nói chuyện với anh ấy trong bếp, anh ấy phớt lờ anh . Anh tưởng anh ấy tỏ ra ngầu,nhưng hình như anh đã hiểu lầm."“Tôi sống ở đây đã lâu, nghe những người già trong làng nói rằng hai người vốn dĩ yêu xa, mẹ Adu cũng không đồng ý gả chị Adu cho a Trác. Sau cùng, bố mẹ cô cũng đồng ý và họ chuẩn bị đính hôn. Một tai nạn xảy ra khi anh A Trác đang đi làm nhiệm vụ. Bây giờ gia đình chị A Du càng không đồng ý và muốn hai người chia tay. Anh ấy, tôi không muốn trì hoãn chị Adu, nhưng chị Adu không muốn chia tay. Con đường tình yêu giữa hai người khá gập ghềnh. Họ chưa kết hôn và bố mẹ chị Adu luôn không đồng ý. ""Cha mẹ của A Trác thì sao?" Wang Chuqin hỏi.“A Trác là một đứa trẻ mồ côi, lớn lên trong cơm ăn của hàng trăm gia đình.” Lục Diệu trả lời."Vậy làm sao bọn họ biết nhau?" Sun Yingsha lại hỏi."Tôi không biết chi tiết, nhưng nó có vẻ khá kịch tính. Tôi nghe nói Anh A Trác đã cứu chị Adu." Mặc dù Lâm Vận Vận đã đến sớm nhưng đó là tất cả những gì anh ấy biết.Lục Diệu cầm ly rượu trực tiếp uống cạn, lắc đầu nói tiếp: “Các ngươi thật sự là bất tài, để ta trả lời cho các ngươi.Lúc đầu, Adu đến Dali một mình để đi du lịch, cô ấy bị bong gân khi leo núi. Lúc đó, A Trác đang đi nghỉ trên núi và anh ấy đã giúp cô ấy. Kết quả là Adu phải lòng anh ấy sau vài ngày theo đuổi, thì A du đã có được tình yêu của anh ấy.""Nó khá kịch tính phải không?" Lâm Vận Vận mỉm cười hỏi Sun Yingsha."Ừ, nhưng tình yêu của họ thật sự trắc trở." Sun Yingsha thở dài với giọng u sầu.Quả thực đã tình yêu của họ rất đẹp, nhưng quá trình yêu nhau của họ cũng đầy chông gai.May mắn thay, hai người yêu nhau luôn nắm tay nhau thật chặt và không sợ hãi thế giới.Đột nhiên Sun Yingsha lại nghĩ đến tên của khoảng sân nhỏ nàyLắng nghe từng tiếng nói của tình yêuCô chợt hiểu ý nghĩa.Tiếng nói ban đầu của tình yêuKhông chỉ tai mà cả trái tim cũng có thể nghe rõCảm nhận được Sun Yingsha tâm tình không tốt, Wang Chuqin xoa xoa ngọn tóc của nàng, nhẹ nhàng an ủi nàng: "Vợ ơi, anh sẽ thật lòng yêu em.""Được , em tin anh!" Sun Yingsha ngẩng đầu hôn lên mặt Wang Chuqin "Đừng ngược đãi cẩu độc thân như chúng tôi!" Lin Yunyun đưa tay ra dấu chéo lớn với hai người họ để phản đối.
"Im đi, ai là khách hả? Nói cho em biết anh có thể làm gì?""Tôi đã rửa hết bát rồi! Thưa ông chủ."Giọng điệu của Lưu Đinh run run."Cút."“Vậy thì tôi không được, tôi phải học cách làm món đó từ cậu để có thể nấu cho vợ tôi."Một ngụm cho vợ...Bắt nạt Wang Chuqin không có vợ ở bên“Tôi không biết liệu tôi ở đây vào dịp Tết Nguyên Đán có thật sự là ý kiến hay hay không nữa. Tôi đến đây chúc tết hay là đi làm đâu bếp cho anh nữa"Nghe Wang Chuqin phàn nàn, Lưu Định lập tức phản bác: "Này, đừng nói thế, được cống hiến được làm việc đó là 1 loại hạnh phúc?""Cảm ơn vì cơ hội anh đã cho tôi. Tôi rất vinh dự.""Tch~, nếu Shasha không bảo tôi gọi điện chúc mừng năm mới cậu thì tôi cũng chẳng buồn gọi cho cậu đâu."Hóa ra là do ông chủ Xiaodou Bao của tôi sắp đặt, tôi lại cảm thấy vui vẻ rồi ~"Có vợ thật tốt!" Wang Chuqin vui vẻ thở dài."Đương nhiên là như vậy, ta cùng phu nhân đi tán ngẫu, Tiểu Vương cậu cố gắng lên, đừng lười biếng."Có việc thì là ông chủ , không có việc gì thì là tiểu vương!Lưu Đinh, đáng ghét!"Cút đi!" Wang Chuqin khí chất tốt trả lời."Bánh đậu nhỏ chúc mừng năm mới."Vừa về đến nhà, đã quá nửa đêm, Wang Chuqin lập tức gửi lời chúc phúc đến Sun Yingsha Lập tức có tin nhắn thoại vang lên: “Chúc mừng năm mới, Datou!”Sau đó có một cuộc gọi video tới, Wang Chuqin lập tức bắt máy.Sun Yingsha nép mình trong chăn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ nhắn đầy sữa. Cô ấy rất dễ thương."Đi ngủ sớm như vậy?" Wang Chuqin tuy đang thay giày nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi màn hình."Có chút buồn ngủ."Giọng điệu bên kia điện thoại lười biếng, chắc cô ấy đang buồn ngủ lắm. Bình thường, muộn nhất 11 giờ Sun Yingsha đã đi ngủ, lịch trình của cô ấy rất đều đặn.Wang Chuqin mỉm cười, giơ điện thoại di động lên ngồi trên sô pha: “Năm nay có lì xì không?”"Tất nhiên." Sun Yingsha cũng có vẻ tự hào.“Có hai cái, bố mẹ anh cũng chuẩn bị sẵn cho em một cái.”Wang Chuqin nhìn chằm chằm Tiêu Đậu Bao ngày càng hưng phấn ở đầu bên kia, cười trả lời: “Anh cũng còn có một phần!”"Ừ, nhưng tất cả đều là của em hahahaha..." Sun Yingsha đắc thắng cười.Vương Sở Cầm gật đầu, nhẹ giọng nói: "Được, đều giao cho Tiểu Đậu bao của chúng ta.Vậy... Khi nào Tiểu Đậu Bao sẽ quay lại? "“Khoảng một tuần nữa ”"Được rồi, vậy anh sẽ đón em.""ĐƯỢC RỒI.""Sasha~ Anh nhớ em rất nhiều.""Ừ, em cũng nhớ anh.""Vậy hôn anh đi~""Không nói nữa, cúp máy.""KHÔNG Chịu !"Sun Yingsha lạnh lùng lập tức cúp điện thoại.Wang Chuqin không giỏi diễn xuất như một đứa trẻ khi chúng tôi không ở cùng nhau. Tại sao bây giờ người này lại thích hành động như một đứa trẻ đến vậy...Ngày cưới của cặp đôi đã được ấn định vào nửa cuối năm nay.Việc lựa chọn địa điểm, chụp ảnh cưới, mọi việc đều diễn ra một cách có trật tự.Không giống như những người khác, hai người họ ý kiến rất giống nhau khi thảo luận về một vấn đề lớn như vậy.Hầu như không có mâu thuẫn nào nảy sinh, điều đầu tiên họ nghĩ đến là lắng nghe ý kiến của đối phương.Những bức ảnh cưới phải phù hợp với ý tưởng của Sun Yingsha, gu thẩm mỹ và lễ nghi của con gái vốn đã rất xuất sắc.Đầu tiên, những bức ảnh trong nhà, cô chọn concept trẻ trung hiện đại 1 chiếc váy màu trắng trên tay cầm bó hoa cưới màu trắng cùng tông với váy đi cùng với 1 bộ vest đen lịch lãm. đồng thời chụp một vài tấm nghiêm túc để chào đón khách.Những cảnh quay bên ngoài đều do hai người tự thực hiện, rất bình thường.Nhiếp ảnh gia rất giỏi trong việc điều chỉnh không khí, và thợ trang điểm cũng rất tuyệt vời nên họ chụp rất nhiều ảnh và không nỡ xóa chúng cho đến khi lựa chọn cuối cùng.Wang Chuqin xua tay và tất cả những bức ảnh đều không cần xoá. Dù Sun Yingsha phàn nàn về việc anh tiêu tiền nhưng cô cũng vui vẻ không kém.Ngày cưới đang dần đến, Sun Yingsha chịu trách nhiệm về những chi tiết nhỏ, còn Wang Chuqin chịu trách nhiệm về phần khách khứa và trang trí sảnh cưới.Đám cưới của họ là họ muốn tự tay làm, những người lớn tuổi cũng không can thiệp quá nhiều. Mọi chuyện đều được thực hiện theo ý thích của họ.Đơn giản và ấm cúngĐám cưới được tổ chức ngoài trời, cái nóng đã giảm bớt, ánh sáng buổi trưa vừa sáng vừa dịu, giống như tình yêu giữa hai người, nồng nàn và dịu dàngĐám cưới được tổ chức kín. Nhưng dàn khách mời của họ toàn là những người mang rất nhiều huy chương vàng trên cổ. Khách mời là những người cố vấn cũ, bạn bè, đối tác, đồng đội và người thân trong gia đình.Vì sao những người trong gia đình lại đến sau cùng? Bởi trong sự nghiệp bóng bàn lâu dài, sự đồng hành của gia đình chiếm tỷ lệ nhỏ nhất nhưng họ cũng chính là chỗ dựa vững chắc luôn ở phía sau, âm thầm hỗ trợ họ.Người chứng kiến cuộc hôn nhân là Thầy Lưu và thầy DươngHọ là những người dẫn đầu trên con đường sự nghiệp của Sun Yingsha và Wang Chuqin, và họ cũng rất quan trọng.Những nghi lễ rườm rà và tẻ nhạt được loại bỏ toàn bộ không khí đám cưới thật thoải mái và vui vẻ.Lúc đầu, Sun Yingsha nghĩ rằng anh sẽ không thích một đám cưới đơn giản như vậy, nhưng vượt ngoài mong đợi anh ấy thật sự rất thích.Điều quan trọng nhất trong một đám cưới là cả hai chúng ta. Có quá nhiều người hãy không hay có long trọng hay không cũng không quan trọng. Chỉ cần em và anh đeo chiếc nhẫn tượng trưng cho tình yêu dành cho nhau thì đám cưới sẽ trọn vẹn.Đám cưới sắp kết thúc, một số bạn bè ở nước ngoài hoặc không thể tham dự do thi đấu cũng đã ghi hình VCR chúc phúc.VCR phát trên màn hình lớn.Người đầu tiên xuất hiện là Jiajia. Sau khi nghỉ hưu, cô gia nhập Hiệp hội bảo tồn động vật hoang dã và đi theo đội giải cứu các loài động vật nhỏ trên khắp thế giới."Xin chào! Shasha, đã lâu không gặp, cậu và Đại Đầu sắp kết hôn! Chúc mừng! Chuyến đi Châu Phi này kết thúc, tôi sẽ quay về và đích thân gửi lời chúc phúc đến hai người!"Jiajia đen hơn và gầy hơn một chút, nhưng cô ấy trông rất tràn đầy năng lượng sau khi giải nghệ, những đứa em gái mà họ từng có giờ đã xa nhau và đều tỏa sáng ở những lĩnh vực khác nhau.Cuối cùng, máy quay tập trung vào đội cứu hộ của họ. Những người có màu da và ngoại hình khác nhau từ khắp nơi trên thế giới đã gửi lời chúc phúc đến họ.Ngoại ngữ của Sun Yingsha không giỏi lắm, cô chỉ hiểu được một câu bằng tiếng Anh: “ba hạnh phúc” và một câu bằng tiếng Pháp: “hạnh phúc mãi mãi”.Tóm lại đều là phúc lành, hãy đón nhận tất cả...Có một bất ngờ bất ngờ ở phần cuối."Xin chào! Xin chào mọi người, tôi là Châu kiệt luân. Tôi xin chúc cô Sun Yingsha và anh Wang Chuqin một đám cưới vui vẻ và hạnh phúc."Đoạn video này được Wang Chuqin đặc biệt ghi lại và nhờ Châu kiệt luân giúp đỡ.Châu kiệt luân là ca sĩ yêu thích của Sun Yingsha.Sun Yingsha vô cùng cảm động trước những lời chúc phúc mà những người bạn trước ghi lại, bởi vì họ đã nhận được những lời chúc phúc từ khắp nơi trên thế giới, những người mà họ biết hoặc không biết đều gửi đến họ những lời chúc chân thành và quý giá nhất vào lúc này.Cô chỉ Không ngờ là có Châu Kiệt Luân, Sun Yingsha lại cảm động đến mức mỉm cười nhìn Vương Chu Cầm, đôi mắt nhòe đi vì nước mắt.Wang Chuqin hôn lên trán cô, mỉm cười nói với cô: "Nhìn xem, có rất nhiều người, bao gồm cả thần tượng của em, đang chúc phúc cho chúng ta. Chúng ta nhất định phải hạnh phúc, nhất định sẽ hạnh phúc.""Được, nhất định sẽ hạnh phúc."Sun Yingsha gật đầu.Câu chuyện của họ vẫn tiếp tục... Hai chúng họ đi Vân Nam hưởng tuần trăng mật!Họ cũng đã đến một nơi đầy gió~Sun Yingsha thường không nghỉ phép nên khi cô xin nghỉ kết hôn lần này, sếp của cô đã sẵn sàng cho cô nghỉ phép một tháng.Chưa kể Wang Chuqin, người đã giao lại mọi đơn hàng lớn nhỏ của công ty cho trợ lý của mình và Liu Ding, đã lên kế hoạch tận hưởng chuyến đi.Máy bay bay thẳng tới Côn Minh rồi chuyển sang tàu cao tốc đi Đại Lý.Vừa lên tàu cao tốc, Sun Yingsha cảm thấy mệt mỏi không thể giải thích được và dựa vào vai Wang Chuqin mà ngủ thiếp đi.Trên xe của chuyến đi này, có một số ít các cô chú mặc trang phục dân tộc, phần lớn là những người trẻ tuổi đang hướng đến Đại Lý hoặc đang tìm một nơi có thể xả hơi để tìm sự an ủi, hoặc chỉ đơn giản là muốn đi đâu đó.Chuyến đi này diễn ra vào giữa tháng 9, nửa tháng, đúng dịp tránh mùa du lịch cao điểmNgười chủ nhà nghỉ đã sớm đợi bên ngoài ga tàu cao tốc.Họ không gọi điện cho nhau, họ chỉ đặt chỗ trước trên WeChat. Ảnh đại diện trên WeChat là ảnh màu đen. Cô tưởng là con trai nhưng hóa ra lại là một cô gái không trẻ cũng không quá già “Đây là cô Tôn phải không?” Cô gái giơ điện thoại lên nhìn cô.Đúng.""Đi với tôi." Cô gái đã đi trước họ một bước và muốn nhận chiếc vali trong tay Wang Chuqin."Cảm ơn, tôi sẽ làm. Cô cứ dẫn đường đi.""Được rồi!"Các cô gái bước đi thật nhanh, thỉnh thoảng quay lại nhìn xem họ có theo kịp không.Sau khi lên xe, hai vợ chồng ngồi vào ghế sau, cô gái bắt đầu tự giới thiệu: "Tôi tên Du Hiểu, người nhỏ gọi tôi là chị Adu, người lớn gọi tôi là Adu!""Xin chào Adu, tên tôi là Sun Yingsha.""Wang Chuqin."Adu khởi động xe, nghe thấy giọng nói của Sun Yingsha, bối rối liếc nhìn gương chiếu hậu rồi hỏi: "Chị bao nhiêu tuổi?""Tôi ba mươi hai tuổi." Sun Yingsha trả lời.Nghe vậy, Adu nhướng mày tỏ vẻ hoài nghi.“A, tôi hai mươi chín tuổi.”Cuối cùng, cô nghĩ ra điều gì đó và nói thêm: “ cô thực sự không giống Ba Mươi Hai, nhưng bạn trai của cô thì có.”Wang Chuqin cảm giác như bị xúc phạm :' cảm ơn cô. Tôi thật sự là bà mươi hai tuổi"Đây là chồng tôi." Sun Yingsha mỉm cười vuốt tóc cô, khiến Wang Chuqin cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều."Ồ~ tuần trăng mật?""Đúng.""Xin chúc mừng! Hãy dành thời gian, ở Vân Nam có rất nhiều địa điểm vui chơi! Tôi sẽ giới thiệu cho bạn khi có thời gian.""Được rồi! Cảm ơn bạn."Hai cô gái đang trò chuyện sôi nổi, Wang Chuqin không nói được lời nào, đành lấy điện thoại di động ra bắt đầu xem video."bạn là người địa phương à?" Sun Yingsha đột nhiên hỏi.Adu lắc đầu, "Không, tôi đến từ Giang Tô.""Vậy tại sao bạn lại mở nhà nghỉ B&B ở đây?"Im lặng một lúc, cô mỉm cười đáp: "Bởi vì yêu ~""Thật tuyệt!" Sau khi nghe những lời của Adu, Sun Yingsha vui vẻ dựa vào vai Wang Chuqin.Nhà nghỉ chỉ phục vụ bữa sáng này rất gần Hồ Erhai, cách đó khoảng năm phút đi bộ. Tuy nhiên, nó không quá gần khu thương mại. Ưu điểm lớn nhất là yên tĩnh.Tên sân là - Nghe Tiếng Tình YêuThật là một cái tên thú vị, Sun Yingsha lấy điện thoại di động ra và chụp ảnh.Đó là một khoảng sân nhỏ có một tầng. Adu sống trong căn hộ hướng ra cửa. Căn hộ bên trái được cho Sun Yingsha và Wang Chuqin thuê, bên phải có hai phòng riêng biệt, mỗi phòng đều có người thêu riêng.Sân thực sự rất lớn, vừa bước vào sân đã bị thu hút bởi các loài hoa khác nhau ở bên trong Vân Nam quả thực quanh năm có mùa xuân, xứng đáng với danh tiếng của nó.Thời tiết tốt, hoa nở rất đẹp. Có rất nhiều loài hoa không rõ nguồn gốc, Sun Yingsha đã kéo Wang Chuqin đi chụp rất nhiều ảnh.“Đây là dãy phòng bên trái của 2 người có một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng tắm, nếu cần nấu nướng thì dùng bếp công cộng ở đây. Mọi người trong bếp đều tự nguyện bỏ thêm tủ lạnh vào, cái này cũng không phân chia rõ ràng như vậy.Hai người thuê nhà còn lại ở bên phải, một người là ca sĩ đường phố, người còn lại là một thiếu nữ độc thân đến hưởng thụ cuộc sống. Khoảng sân nhỏ rất đơn sơ, chỉ còn lại tôi và chồng. một vài người trong chúng tôi. Tôi hy vọng rằng nửa tháng này Bạn đã có khoảng thời gian vui vẻ và chúng ta đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. "Sun Yingsha và Wang Chuqin gật đầuSau khi đặt hành lý, Adu đặt một ấm trà và một đĩa bánh hoa lên bàn rồi gọi họ đến nếm thử."Wow! Trà thơm quá."“ Uống kèm nó với bánh hoa thì còn ngon hơn nữa.”"Ờ-huh."Wang Chuqin không thích đồ ngọt lắm nên ngồi sang một bên uống trà nhàn nhã. Sun Yingsha luôn thích nói chuyện, cô ấy cũng trò chuyện với Adu suốt.“Tối nay tôi sẽ chuẩn bị đồ nướng cho 2 người, chúng ta sẽ cùng nhau ăn tối ở sân nhỏ.”"Chúng tôi có thể giúp đỡ cái gì?" Wang Chuqin không im lặng nữa, muốn giúp đỡ.Adu mỉm cười lắc đầu, "Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, chỉ cần ngồi đợi ăn thôi!""Còn những người khác thì sao?""Bạn trai tôi đi mua sắm, ca sĩ đi hát, anh ấy sẽ sớm quay lại. Người đi trải nghiệm kia, tôi vừa nhắn tin, cô ấy sẽ sớm đến đây.""Được rồi!" Vẫn còn chút thời gian, Wang Chuqin trở về phòng thu dọn đồ đạc. Sun Yingsha nằm trên ghế tựa, nhàn nhã trả lời tin nhắn của mấy chị em và phụ huynh.Khi buổi tối đến gần, Sun Yingsha đã ngủ say, trong sân bỗng trở nên sôi động.Nam ca sĩ quay lại và không để ý đến những người ngồi trên ghế tựa. Anh chơi guitar và hát say sưa trên mic."Tôi không biết làm sao có thể để mình uống một mình với tình yêu này ~""Hãy nhỏ giọng đi, có người đang ngủ." Lâm Vận Vận ngăn anh lại."Không sao, hay lắm. Đây là bài hát gì thế?" Sun Yingsha không buồn ngủ nữa và thậm chí còn muốn nghe thêm."Tôi tự viết nó.""Ồ, tiếp tục đi." Sun Yingsha vỗ tai, mong chờ."...Tôi vừa viết một câu.""Thật sự rất tuyệt." Lâm Vận Vận không nói nên lời.Wang Chuqin đi theo Adu vào bếp. Nghe thấy giọng nói của Sun Yingsha, anh bước ra gặp nhau rồi bước vào bếp."Mới đến à? Xin chào. Tôi tên Lục Diệu. Tôi có thể hát và chơi bóng, và tôi cũng khá đẹp trai."Nghe vậy, Sun Yingsha mỉm cười và Lu Yao tràn đầy phấn khích.Lâm Vận Vận, người đang ngồi cách đó không xa, không thể chịu đựng được nữa, nhặt một hạt đậu phộng trên bàn ném vào mặt anh ta."Đừng đàn nữa! Chồng tôi đang làm việc trong bếp. Đặt đàn xuống và đi phụ anh ấy đi chứ""Thật nhàm chán!" Lục Diệu nhún vai và chạy vào bếp."Mặc kệ hắn, hắn chỉ là một con công.""Cảm ơn!""Chuyện nhỏ thôi, tôi tên Lâm Vận Vân, cậu là gì?""Tôn Anh Sa.""Ừm."Ba người đàn ông đang bận rộn trong căn bếp nhỏ, Adu đang dọn đồ ăn ở cửa."Chúng ta có nên đi giúp không?" Cả sân chỉ có bọn họ nhàn rỗi, Sun Yingsha có chút xấu hổ."Cậu có thể nấu ăn không?" Lâm Vận Vận hỏi.
" không.""Vậy cậu đang làm gì để giúp đỡ? Chỉ cần đừng gây rắc rối là được."“…Ừm, đúng vậy.”Trời tối nên đèn sàn và đèn chiếu sáng nhỏ trong sân nhỏ đã được bật lên. Dưới ánh sáng mờ ảo, mọi người cùng nâng ly chúc mừng, quả là một trải nghiệm khá đặc biệt.Bữa ăn sắp kết thúc, chồng Adu rời đi trước, Sun Yingsha và Lâm Vận Vận không uống rượu mà chỉ ăn. còn Wang Chuqin thì không muốn uống nhiều Lục Diệu cũng không ép được anh ấy nên chỉ đành uống rượu 1 mình.Chồng của Adu rất kỳ lạ. Anh ấy mỉm cười suốt bữa ăn và không nói một lời nào nhưng Adu vẫn liên tục mang rượu đến cho anh ấy.Nghe thấy nhiều tiếng động phát ra từ phòng ngủ, Adu cũng rời khỏi bàn và đi về phía phòng ngủ."Bạn trai của Adu có chút kỳ lạ."Sun Yingsha thì thầm với chính mình, nhưng Lâm Vận Vận vẫn nghe thấy."Anh A Trác là một người câm điếc, anh ấy từng là lính cứu hỏa, anh ấy bị thương khi làm nhiệm vụ và trở thành như bây giờ." Lâm Vận Vận giải thích với cô ấy."Thì ra là vậy." Nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi trong bếp, Wang Chuqin lập tức hiểu ra."Có chuyện gì sao?" Sun Yingsha hỏi."Vừa rồi anh nói chuyện với anh ấy trong bếp, anh ấy phớt lờ anh . Anh tưởng anh ấy tỏ ra ngầu,nhưng hình như anh đã hiểu lầm."“Tôi sống ở đây đã lâu, nghe những người già trong làng nói rằng hai người vốn dĩ yêu xa, mẹ Adu cũng không đồng ý gả chị Adu cho a Trác. Sau cùng, bố mẹ cô cũng đồng ý và họ chuẩn bị đính hôn. Một tai nạn xảy ra khi anh A Trác đang đi làm nhiệm vụ. Bây giờ gia đình chị A Du càng không đồng ý và muốn hai người chia tay. Anh ấy, tôi không muốn trì hoãn chị Adu, nhưng chị Adu không muốn chia tay. Con đường tình yêu giữa hai người khá gập ghềnh. Họ chưa kết hôn và bố mẹ chị Adu luôn không đồng ý. ""Cha mẹ của A Trác thì sao?" Wang Chuqin hỏi.“A Trác là một đứa trẻ mồ côi, lớn lên trong cơm ăn của hàng trăm gia đình.” Lục Diệu trả lời."Vậy làm sao bọn họ biết nhau?" Sun Yingsha lại hỏi."Tôi không biết chi tiết, nhưng nó có vẻ khá kịch tính. Tôi nghe nói Anh A Trác đã cứu chị Adu." Mặc dù Lâm Vận Vận đã đến sớm nhưng đó là tất cả những gì anh ấy biết.Lục Diệu cầm ly rượu trực tiếp uống cạn, lắc đầu nói tiếp: “Các ngươi thật sự là bất tài, để ta trả lời cho các ngươi.Lúc đầu, Adu đến Dali một mình để đi du lịch, cô ấy bị bong gân khi leo núi. Lúc đó, A Trác đang đi nghỉ trên núi và anh ấy đã giúp cô ấy. Kết quả là Adu phải lòng anh ấy sau vài ngày theo đuổi, thì A du đã có được tình yêu của anh ấy.""Nó khá kịch tính phải không?" Lâm Vận Vận mỉm cười hỏi Sun Yingsha."Ừ, nhưng tình yêu của họ thật sự trắc trở." Sun Yingsha thở dài với giọng u sầu.Quả thực đã tình yêu của họ rất đẹp, nhưng quá trình yêu nhau của họ cũng đầy chông gai.May mắn thay, hai người yêu nhau luôn nắm tay nhau thật chặt và không sợ hãi thế giới.Đột nhiên Sun Yingsha lại nghĩ đến tên của khoảng sân nhỏ nàyLắng nghe từng tiếng nói của tình yêuCô chợt hiểu ý nghĩa.Tiếng nói ban đầu của tình yêuKhông chỉ tai mà cả trái tim cũng có thể nghe rõCảm nhận được Sun Yingsha tâm tình không tốt, Wang Chuqin xoa xoa ngọn tóc của nàng, nhẹ nhàng an ủi nàng: "Vợ ơi, anh sẽ thật lòng yêu em.""Được , em tin anh!" Sun Yingsha ngẩng đầu hôn lên mặt Wang Chuqin "Đừng ngược đãi cẩu độc thân như chúng tôi!" Lin Yunyun đưa tay ra dấu chéo lớn với hai người họ để phản đối.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com