Hololive Fanfic
Đây tiếp tục là một tác phẩm được dịch với trình độ "chuyên" anh 10 điểm trong tay 0 điểm trên giấy. Mong mọi người góp ý cho những chỗ khúm núm trong bản dịch.~~~~~~~~~~~~~~~~~Miko thở dài, mơ màng nhìn chăm chăm Amelia từ phía cuối lớp, cô vừa dính một tình yêu sét đấm với cô bạn du học sinh siêu cấp đáng yêu. Mặc kệ lời của giáo sư, cô tiếp tục ngắm nàng thơ tóc vàng ngồi đầu lớp, mơ tưởng về một tương lai tươi đẹp đang chờ chúng ta."Éc!" Cô gào lên khi cảm thấy cùi chỏ của ai đó thọc mạnh vào sườn mình.Trước cái nhìn trừng trừng của giáo sư, cô ngay lập tức xin lỗi, không muốn dính vào bất cứ rắc rồi nào từ lúc cô biết chắc rằng mình đang bị ghim. Cô vừa rời khỏi trạm giam cùng Suisui một vài ngày trước vì bị bắt quả tang khi đang thực hiện trò con bò nào đó cùng đồng bọn, và Miko không muốn quay lại sớm như thế.Cô phớt lờ tiếng cười của bạn cùng lớp với cơn giận của cô ấy, trong khi giáo sư chỉ lắc đầu, ông đã quá quen thuộc với mấy trò hề của cô nên quyết định bỏ qua cho lần này.Một tiếng thở dài nhẹ nhõm, cô quay sang nhìn Suisei, người hiện đang trưng ra vẻ mặt 'Bé có biết gì đâu :))'."Bà làm vậy chi??" Cô thỏ thẻ, đảm bảo rằng giáo sư không nghe thấy.Người kia tiếp tục nở một nụ cười vô tội, "Tui thấy bà bị phân tâm, và tui cũng chỉ muốn giúp người bạn thân nhất của mình thôi. Tui không muốn thấy cảnh ai đó khóc lóc khi bỏ lỡ bài học rồi trượt môn".Miko cảm thấy khóe mắt mình giật giật trước giọng nói ngọt ngào đến phát bệnh của Suisei khi cô bạn tỏ ra dễ thương để thoát khỏi hoàn cảnh đó."Nhưng bà cũng không nghe bài" cô phản biện, có một sự thật rằng cô gái kia chưa bao giờ nghiêm túc trong việc học những cổ vẫn được điểm cao trong khi cô thì chật vật. Thứ khiến cô ấy thất bại chỉ có thể là việc đi học đầy đủ, cổ cúp tiết thường xuyên. (Như cách cổ gacha mỗi đêm)"Đúng vậy, nhưng người không lên lớp được là bà" Suisei trả lời, với cái nhếch mép gây ức chế hằng ngày."Sao cũng được, bà nên cảm ơn chúa khi tui chưa dấy vào phải bất cứ rắc rối nào đi" Miko thì thầm."Cho tui kiếu, nếu mồm bà không trở thành thác nước khi nhìn Ame thì bà cũng đâu phải bị như thế" Người kia đảo mắt chế giễu.Miko cau mày, chuyển sự tập trung sang giáo sư và cố giả vờ như đang nghe, hồn tiếp tục treo ngược cành cây.Nhận ra rằng các bạn cùng lớp đột nhiên bắt đầu di chuyển, cô nhanh chóng quay sang Suisei, "Chuyện gì vậy? Chúng ta sẽ làm gì à?".Cô gái kia nhún va, "Biết gì. Tui cũng có nghe đâu".Không thể chấp nhận được việc cả hai người đều vô dụng như nhau, cô quay xuống bàn dưới. "Fuu-tan, chuyện gì đang xảy ra vậy?".Thật may vì cô có một số lớp học chung với Flare và Polka, họ đáng tin cậy theo cách riêng của họ, ít nhất hơn ai kia. Đáng ngạc nhiên khi cả bốn người đều thân thiết với nhau, trong khi hai cô gái kia ở nhà Ravenclaw còn cô và Suisei thuộc nhà Slytherin. Họ cư nhiên lại gần với nhau, và khi cô nhận ra thì cả bốn đã trở thành một nhóm bạn thân.Flare cười khúc khích, "Hai người nên chú ý hơn trong giờ học"."Nhưng nó chán" Suisei rên rỉ, ngã người ra sau."Giáo sư sẽ hướng dẫn cách tạo ra lọ thuốc tình yêu. Nó không phải loại kiểu 'Riệu ngọt nàm ta đắm say' do dạo gần đây nó bị cấm, thay vào đó ổng sẽ chỉ cho ta loại khiến ta có thể ngửi thấy được mùi của người mình yêu ấy".Miko thấy khóe mắt Suisei cứng đờ, "Ổn chứ?""Ừ", cô gái kia thản thiên nói, tiếp tục dựa lưng vào ghế. Có gì đó không ổn trong giọng nói của cổ.Miko không bị thuyết phục, nhưng giáo sư của họ đang thuyết trình, thành thật mà nói, bài học này khá thú vị. Tất cả đều tiến đến trước lớp, quay quanh bàn của giáo sư.Cô lơ đễnh nhìn giáo sư ném nguyên liệu vào nồi, tất cả đều chờ nồi thuốc nấu xong trong khi vị giáo sư già giải thích chi tiết quy trình."Nghe đây!" Giáo sư tuyên bố sau khi nồi thuốc vừa sẵn sàng, "Mùi hương sẽ khác nhau tùy vào người ngửi nó. Tùy thuộc vào người bạn yêu, vì vậy tất cả các bạn sẽ ngửi thấy những mùi khác nhau. Bây giờ, ai tình nguyện lên trước?".Mọi người đều im lặng, có lẽ họ chưa chuẩn bị đối mặt với cảm xúc của họ hoặc để biết thêm điều gì đó mà họ chưa muốn biết.Miko đột nhiên cảm thấy ai đó đẩy mình về trước."Em thưa giáo sư", cô nghe thấy Polka nói với giọng the thé."Giọng tui không như thế!" cô biện hộ, giờ thì cô đang đứng trước lọ thuốc tình ew."Tuyệt vời! Cảm ơn bạn đã tình nguyện" Giáo sư nói."Nhưng em không__" Cô bắt đầu giải thích nhưng bị cắt ngang."Tất cả những gì bạn cần làm là nghiêng người về phía trước, nhắm mắt và hít vào. Mùi hương của tình yêu tuổi trẻ! " Vị giáo sư tiếp tục, không cho cô cơ hội lùi lại.
Chấp nhận rằng cô thực sự phải làm điều này, cô đột nhiên cảm thấy lo lắng, cảm thấy tay mình trở nên chai sạn.
Cô tò mò mình sẽ ngửi thấy mùi của ai hoặc liệu cô có thể ngửi thấy bất cứ thứ gì không. Cô khá chắc rằng nếu ngửi thấy mùi của ai đó, nó sẽ giống một trong những người yêu thích tóc vàng của cô hoặc một trong những cô gái có bộ ngực lớn. Tuy nhiên, cô khá chắc rằng mình không yêu ai trong số họ, đó chỉ là cảm giác ngưỡng mộ và thèm muốn. Đây là một cách tốt để chắc chắn, cô cố gắng thuyết phục bản thân, cảm thấy căng thẳng vỗ vai mình.
Xem như một cách tìm hiểu về bản thân mình hơn, cô nghĩ, cảm thấy căng thẳng, chuẩn bị tinh thần cho bất cứ thứ gì cô sẽ ngửi thấy, nếu có.Cô nghiêng người về phía trước, nhắm mắt, hít vào.Cô ấy ngay lập tức được đánh giá với một mùi dễ chịu, hơi ngọt ngào kèm cảm giác ấm áp, nhưng cô ấy không thể hoàn toàn thích nó. Nó có mùi thơm và quen thuộc.Miko nghiêng người đi, tự hỏi đây là mùi gì. Điều này có nghĩa cô ấy thực sự đang yêu một ai đó, phải không? Cô cảm thấy ngớ ngẩn khi không thể tìm ra mùi hương đó thuộc về ai.Cô lướt qua tâm trí mình về danh sách các cô gái tiềm năng, không giống như cô ghi nhớ mùi hương của họ. Điều đó hơi kinh dị, cô ấy không giống như một kiểu biến thái nào đó có thể nhớ được mùi của mọi người. (Baqua có thể đấy chị yêu)Cô cảm thấy mình như một đứa ngốc vì không biết mình đang yêu ai."Tốt?" Giáo sư nhắc nhở, khiến Miko phân tâm khỏi những suy nghĩ của cô ấy.Cô liếc nhìn xung quanh, cảm thấy xấu hổ trước sự chú ý của mình khi cả lớp chờ đợi phản hồi của cô với hơi thở dồn dập.Cô ấy xoa gáy, ngập ngừng thú nhận, "Chà, em đã ngửi thấy mùi gì đó."~~~~~~~~~~~~~~~~~
Truyện khá dài nên tôi sẽ chia ra làm nhiều phần khác nhau, bạn có thể đọc full trên Ao3, tác phẩm Of Love and Magic của Fate19
Chấp nhận rằng cô thực sự phải làm điều này, cô đột nhiên cảm thấy lo lắng, cảm thấy tay mình trở nên chai sạn.
Cô tò mò mình sẽ ngửi thấy mùi của ai hoặc liệu cô có thể ngửi thấy bất cứ thứ gì không. Cô khá chắc rằng nếu ngửi thấy mùi của ai đó, nó sẽ giống một trong những người yêu thích tóc vàng của cô hoặc một trong những cô gái có bộ ngực lớn. Tuy nhiên, cô khá chắc rằng mình không yêu ai trong số họ, đó chỉ là cảm giác ngưỡng mộ và thèm muốn. Đây là một cách tốt để chắc chắn, cô cố gắng thuyết phục bản thân, cảm thấy căng thẳng vỗ vai mình.
Xem như một cách tìm hiểu về bản thân mình hơn, cô nghĩ, cảm thấy căng thẳng, chuẩn bị tinh thần cho bất cứ thứ gì cô sẽ ngửi thấy, nếu có.Cô nghiêng người về phía trước, nhắm mắt, hít vào.Cô ấy ngay lập tức được đánh giá với một mùi dễ chịu, hơi ngọt ngào kèm cảm giác ấm áp, nhưng cô ấy không thể hoàn toàn thích nó. Nó có mùi thơm và quen thuộc.Miko nghiêng người đi, tự hỏi đây là mùi gì. Điều này có nghĩa cô ấy thực sự đang yêu một ai đó, phải không? Cô cảm thấy ngớ ngẩn khi không thể tìm ra mùi hương đó thuộc về ai.Cô lướt qua tâm trí mình về danh sách các cô gái tiềm năng, không giống như cô ghi nhớ mùi hương của họ. Điều đó hơi kinh dị, cô ấy không giống như một kiểu biến thái nào đó có thể nhớ được mùi của mọi người. (Baqua có thể đấy chị yêu)Cô cảm thấy mình như một đứa ngốc vì không biết mình đang yêu ai."Tốt?" Giáo sư nhắc nhở, khiến Miko phân tâm khỏi những suy nghĩ của cô ấy.Cô liếc nhìn xung quanh, cảm thấy xấu hổ trước sự chú ý của mình khi cả lớp chờ đợi phản hồi của cô với hơi thở dồn dập.Cô ấy xoa gáy, ngập ngừng thú nhận, "Chà, em đã ngửi thấy mùi gì đó."~~~~~~~~~~~~~~~~~
Truyện khá dài nên tôi sẽ chia ra làm nhiều phần khác nhau, bạn có thể đọc full trên Ao3, tác phẩm Of Love and Magic của Fate19
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com