Hoangvan Geheimnis
nay thi nhma nay ngồi đọc được cái short hợp vibe muốn viết trong chap này quá nên thôi, bá vào núc luôn.có kiss scene
_________nhật hoàng cưỡi con sh italy chạy bon bon theo định vị trên điện thoại. trong đầu hoàng đang loạn xì ngầu cả lên với đống suy nghĩ rối bời, thú thật thì anh sợ thằng vũ từ chối rồi né tránh anh quá, hoàng không sống thiếu vũ nổi đâu; chưa lần nào anh thấy nó ngại ngùng hoặc phản ứng gì (phải nói là nó quá đỗi bình thản) trước mấy cái hành động thân mật thái quá của nhật hoàng.sau khi đỗ xe xong xuôi, anh bước nhanh vào quán tìm thằng nhõi con. đây rồi, quả đầu cam chóe nổi nhất đám, ngô anh vũ của anh chứ ai, mà nom em bé có vẻ lạ lắm. hai má bánh bao em ửng hồng, mắt lờ đờ không rõ tiêu cự ầng ậng nước trông đến thương, cả người thì mềm oặt dựa vào người của hoàng anh quân.'đm thằng lefthand, sao em bé của tao mà mày dám để ẻm dựa???'quân đã làm gì hoàng chưa mà hoàng này kia với quân. đấy là nếu thằng quân đọc được suy nghĩ của anh hoàng đang lướt như gió đến trước bàn mà tụi nó đang ngồi. tiểu rùa thấy anh đến thì mừng lắm, cậu đang cần nhật hoàng giải cứu khỏi kiếp nạn phải liên tục nghe thằng van lải nhải mấy câu chuyện xàm cức của nó."giải cứu em anh hoàng ơi...""...quán nước người ta kinh doanh mà tụi mày bày rượu ra uống, chưa bị đuổi luôn hả? mà đã uống rồi thì thôi, còn để e- thằng vũ nó mê sảng cả người thế kia, tao lạy mày quân ơi, nó chưa đủ tuổi." - hoàng vừa đánh mắt qua nhìn đống rượu với bia đang bày la liệt trên bàn vừa nói."t-thì bọn em cũng mua nước chứ bộ, rượu bia chỉ là phát sinh thêm thoai.""còn cố cãi? nhóc này uống bao nhiêu rồi hả? nãy tao coi live thấy nó còn tươi tỉnh lắm mà, vũ ơi, còn nhận ra anh không?" - anh ngồi phịch xuống ghế cạnh em bé rồi nhanh tay vòng qua vai em kéo sát lại gần mình, mắt nhìn đôi môi đang mấp máy hết sức chăm chú, nhỏ giọng gọi em.thằng quân thấy vậy thì lòng giật thót, mắt trợn tròn nhìn nhật hoàng 'ê nha ê, con còn đang live mà bố, cần giải cíu huhu'"uống có một cốc rượu pha bia thôi à anh. em mà biết tửu lượng nó kém thì còn lâu em mới cho nó uống hì..." "thôi anh đưa nó về trước, mày cũng về sớm đi quân""bye anh"nhật hoàng đỡ anh vũ dậy dựa sát vào người anh, tay phải nhân cơ hội đặt lên eo mũm của nó, dắt nó ra chỗ đỗ xe. thằng vũ cứ vùng vằng người thoát ra khỏi vòng tay anh, hồi nó nheo đôi mắt mờ nhìn rõ anh crush đang đứng trước mặt thì cười rõ khờ. "anh hoàng ơi" - giọng nó nhè nhẹ do hơi men, nhật hoàng cảm tưởng như có cọng lông vũ khẽ cọ vào tim mình. tim anh đập liên hồi vì cái khía cạnh chưa bao giờ thấy này của ngô anh vũ. 'em giết chết anh rồi bé'"ơi, vũ uống bia à?""dạ, nhưng mà hông có say""em say rồi""em còn uống được nữa""không uống nữa" anh có hơi to giọng với em chút xíu. nhật hoàng có hơi giận nó, đã uống say lại còn dựa vào người khác nữa, anh không thích phải nhìn cái cảnh vũ thân với người ta, cho dù đó có là anh em của nó."anh hoàng ghét em à""không có à""không ghét mà lại mắng emm""không mắng em, anh lo cho em mà""hì hì"thằng vũ cười khờ rồi nhổm người lên hôn một cái thật kêu vào má nhật hoàng. anh thì bất ngờ ôm lấy má nhìn nó chăm chăm."vũ có biết mình vừa làm gì không đấy""biết chứ, em vừa hôn má anh hoàng đấyyy""em có biết em chỉ nên hôn những người mà mình thích không""thì em thích anh hoàng mà hì hì"vừa nói xong ngô anh vũ lại nhón chân lên, lần này nó hôn môi, vũ nhẹ nhàng mơn trớn bên ngoài môi mềm của nhật hoàng rồi há miệng đớp lấy môi anh mà day nhẹ."anh hoàng có thích em hông""thích, anh thích em lắm em bé ơi" 'thế là ẻm cũng thích mình à, phê vl, đang tính mai tỉnh rượu thì tỉnh tò sau mà ẻm thả quả bom lớn quá hoàng chịu không nổi'kết câu anh vội vàng ôm siết lấy eo nó, túm gáy lại kéo nó vào một nụ hôn khác. tay hoàng hết vuốt ve eo rồi hông rồi sống lưng thằng vũ. nó bị nhột thì co rúm người lại mà không được, anh giữ chặt quá. cắn nhẹ lên môi em để dễ dàng với vào dây dưa cái lưỡi nhỏ rụt rè.lần đầu ngô anh vũ hôn môi kiểu vậy, cái lưỡi điêu luyện của nhật hoàng làm nó nhũn hết cả chân, phải vòng tay qua ôm cổ anh để đứng vững. vũ không biết qua bao lâu, chỉ biết là nó sắp hết hơi đến nơi mà anh hoàng vẫn chưa dứt. mắt nó nhòe dần đi, tay đập nhẹ vào vai anh cầu giải thoát. nhật hoàng chưa đã thèm cả nhà ơi, nhưng mà em bé mệt quá nên anh đành phải dừng tại đây. cúi xuống nhìn vũ đang ngại ngùng tựa đầu vào ngực mình thở hổn hển để lấy lại hơi sau nụ hôn dài vừa rồi.
tbc
_________nhật hoàng cưỡi con sh italy chạy bon bon theo định vị trên điện thoại. trong đầu hoàng đang loạn xì ngầu cả lên với đống suy nghĩ rối bời, thú thật thì anh sợ thằng vũ từ chối rồi né tránh anh quá, hoàng không sống thiếu vũ nổi đâu; chưa lần nào anh thấy nó ngại ngùng hoặc phản ứng gì (phải nói là nó quá đỗi bình thản) trước mấy cái hành động thân mật thái quá của nhật hoàng.sau khi đỗ xe xong xuôi, anh bước nhanh vào quán tìm thằng nhõi con. đây rồi, quả đầu cam chóe nổi nhất đám, ngô anh vũ của anh chứ ai, mà nom em bé có vẻ lạ lắm. hai má bánh bao em ửng hồng, mắt lờ đờ không rõ tiêu cự ầng ậng nước trông đến thương, cả người thì mềm oặt dựa vào người của hoàng anh quân.'đm thằng lefthand, sao em bé của tao mà mày dám để ẻm dựa???'quân đã làm gì hoàng chưa mà hoàng này kia với quân. đấy là nếu thằng quân đọc được suy nghĩ của anh hoàng đang lướt như gió đến trước bàn mà tụi nó đang ngồi. tiểu rùa thấy anh đến thì mừng lắm, cậu đang cần nhật hoàng giải cứu khỏi kiếp nạn phải liên tục nghe thằng van lải nhải mấy câu chuyện xàm cức của nó."giải cứu em anh hoàng ơi...""...quán nước người ta kinh doanh mà tụi mày bày rượu ra uống, chưa bị đuổi luôn hả? mà đã uống rồi thì thôi, còn để e- thằng vũ nó mê sảng cả người thế kia, tao lạy mày quân ơi, nó chưa đủ tuổi." - hoàng vừa đánh mắt qua nhìn đống rượu với bia đang bày la liệt trên bàn vừa nói."t-thì bọn em cũng mua nước chứ bộ, rượu bia chỉ là phát sinh thêm thoai.""còn cố cãi? nhóc này uống bao nhiêu rồi hả? nãy tao coi live thấy nó còn tươi tỉnh lắm mà, vũ ơi, còn nhận ra anh không?" - anh ngồi phịch xuống ghế cạnh em bé rồi nhanh tay vòng qua vai em kéo sát lại gần mình, mắt nhìn đôi môi đang mấp máy hết sức chăm chú, nhỏ giọng gọi em.thằng quân thấy vậy thì lòng giật thót, mắt trợn tròn nhìn nhật hoàng 'ê nha ê, con còn đang live mà bố, cần giải cíu huhu'"uống có một cốc rượu pha bia thôi à anh. em mà biết tửu lượng nó kém thì còn lâu em mới cho nó uống hì..." "thôi anh đưa nó về trước, mày cũng về sớm đi quân""bye anh"nhật hoàng đỡ anh vũ dậy dựa sát vào người anh, tay phải nhân cơ hội đặt lên eo mũm của nó, dắt nó ra chỗ đỗ xe. thằng vũ cứ vùng vằng người thoát ra khỏi vòng tay anh, hồi nó nheo đôi mắt mờ nhìn rõ anh crush đang đứng trước mặt thì cười rõ khờ. "anh hoàng ơi" - giọng nó nhè nhẹ do hơi men, nhật hoàng cảm tưởng như có cọng lông vũ khẽ cọ vào tim mình. tim anh đập liên hồi vì cái khía cạnh chưa bao giờ thấy này của ngô anh vũ. 'em giết chết anh rồi bé'"ơi, vũ uống bia à?""dạ, nhưng mà hông có say""em say rồi""em còn uống được nữa""không uống nữa" anh có hơi to giọng với em chút xíu. nhật hoàng có hơi giận nó, đã uống say lại còn dựa vào người khác nữa, anh không thích phải nhìn cái cảnh vũ thân với người ta, cho dù đó có là anh em của nó."anh hoàng ghét em à""không có à""không ghét mà lại mắng emm""không mắng em, anh lo cho em mà""hì hì"thằng vũ cười khờ rồi nhổm người lên hôn một cái thật kêu vào má nhật hoàng. anh thì bất ngờ ôm lấy má nhìn nó chăm chăm."vũ có biết mình vừa làm gì không đấy""biết chứ, em vừa hôn má anh hoàng đấyyy""em có biết em chỉ nên hôn những người mà mình thích không""thì em thích anh hoàng mà hì hì"vừa nói xong ngô anh vũ lại nhón chân lên, lần này nó hôn môi, vũ nhẹ nhàng mơn trớn bên ngoài môi mềm của nhật hoàng rồi há miệng đớp lấy môi anh mà day nhẹ."anh hoàng có thích em hông""thích, anh thích em lắm em bé ơi" 'thế là ẻm cũng thích mình à, phê vl, đang tính mai tỉnh rượu thì tỉnh tò sau mà ẻm thả quả bom lớn quá hoàng chịu không nổi'kết câu anh vội vàng ôm siết lấy eo nó, túm gáy lại kéo nó vào một nụ hôn khác. tay hoàng hết vuốt ve eo rồi hông rồi sống lưng thằng vũ. nó bị nhột thì co rúm người lại mà không được, anh giữ chặt quá. cắn nhẹ lên môi em để dễ dàng với vào dây dưa cái lưỡi nhỏ rụt rè.lần đầu ngô anh vũ hôn môi kiểu vậy, cái lưỡi điêu luyện của nhật hoàng làm nó nhũn hết cả chân, phải vòng tay qua ôm cổ anh để đứng vững. vũ không biết qua bao lâu, chỉ biết là nó sắp hết hơi đến nơi mà anh hoàng vẫn chưa dứt. mắt nó nhòe dần đi, tay đập nhẹ vào vai anh cầu giải thoát. nhật hoàng chưa đã thèm cả nhà ơi, nhưng mà em bé mệt quá nên anh đành phải dừng tại đây. cúi xuống nhìn vũ đang ngại ngùng tựa đầu vào ngực mình thở hổn hển để lấy lại hơi sau nụ hôn dài vừa rồi.
tbc
________
ai thấy lỗi chính tả nhắc tui với nhe
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com