Hoang Tu Kwon Sao The Eunbi Yuri Yujin Minjoo
Đường phố Seoul sáng nay khá đẹp, thời tiết không quá lạnh và có chút nắng nhẹ. Cuối cùng thì cũng đến nơi, trường đại học Daesang nằm sâu trong một con đường nhỏ, nếu không ai nói đây là Seoul thì cứ tưởng đang sống ở một vùng quê nào đó. Bởi Daesang khá nhỏ bé và điều kiện vật chất cũng không tốt. Nơi này ít xe cộ qua lại, cánh đồng lúa, rau trồng chi chít xung quanh. Khi biết hoàng tử Ahn đã lựa chọn trường này. Hiệu trưởng Daesang đã cố gắng tu sửa nó lên cấp một chút, và đặt ra điều luật mới rằng:
- Cúi chào khi thấy hoàng tử Ahn
- Không được làm phiền hoàng tử Ahn bất kể là gì ( hỏi bài, trò chuyện, rủ rê ) cấm dưới mọi tình huống.
- Không được vô lễ, hành xử không đúng mực với hoàng tử Ahn
- Luôn tôn trọng và hạ mình trước hoàng tử Ahn
Mọi cá nhân nào chống đối, không thực hành theo điều luật này sẽ bị đuổi học, bất kể với lí do nào....Sáng nay Daesang đã làm khá nhiều banner có dòng chữ được treo trên hành lang trường: Đại học Daesang rất vui với sự xuất hiện của hoàng tử đại Hàn dân quốc Ahn Yujin. Những học sinh ưu tú nhất sẽ được chọn đứng ở hai dãy xung quanh trường chào đón cậu.Vừa thấy bóng dáng của hai cậu trai cao ráo đẹp rạng ngời đang dần dần tiến vào với thần thái đúng là con cháu hoàng tộc. Hộ tống sau là năm vệ sĩ. Hiệu trưởng Jung nhanh chân bước đến cúi đầu với sự chào đón kính trọng nhất." Chào ngài " Ông Jung cúi gập người, trong lòng thắc mắc rốt cuộc ai là hoàng tử Ahn. Vì từ đã hai mươi năm nay, từ lúc chào đời. Báo chí truyền thông không biết rõ mặt mũi ngoại hình của hai cậu hoàng tử ra sao." Cho tôi hỏi ai mới là hoàng tử Ahn ạ "" Ta " Ahn Yujin vẫn đeo một lớp khẩu trang trắng, tay vẫn để trong túi quần. " Dạ xin mời ngài đi lối này. Tôi đã chuẩn bị rất chu đáo. Mong hoàng tử không chê trách " Ông Jung vui mừng đưa tay ra làm hiệu mọi người chào đón Yujin." TẬP THỂ TRƯỜNG ĐẠI HỌC DAESANG RẤT TỰ HÀO KHI LÀ MỘT NGÔI TRƯỜNG CÓ HOÀNG TỬ AHN THEO HỌC " Cả tập thể những học sinh ưu tú đang xếp hàng cùng hô to câu khẩu hiệu đã học từ trước.Yujin bước vào với sự ngưỡng mộ từ các học sinh khác. Một phần vì gia thế con cháu vua chúa của cậu, một phần vì Yujin rất đẹp và mọi thứ trên cơ thể cậu đều hoàn hảo. Vì không được nói ra nói vào mà phải 100% im lặng. Các nữ sinh đã cố gắng giữ bình tĩnh không la hét. Nhằm ảnh hưởng đến cậu, điều đó đồng nghĩa với việc buộc thôi học.Yujin không quan tâm lắm chuyện Eunbi đã đi theo mình cho đến tận trường. Vốn dĩ trường anh ta cả hai đã đi qua rất lâu rồi, nhưng Eunbi vẫn cứ đi theo cậu. Trong đầu Yujin chỉ nghĩ Eunbi quá rảnh và làm những chuyện không đâu. Dọc đường cũng chẳng thèm trả lời những điều hoàng tử Kwon nói." Còn cậu là ai ? Học sinh sao lại đến trễ, có muốn tôi cảnh cáo không ? " Hiệu trưởng Jung quay lại nhìn thanh niên vẫn đang đứng ăn xúc xích. Vì hôm nay Eunbi không mặc đồng phục Wonhan mà cậu mặc đồng phục cũ của Yujin, chẳng trách Yujin không để ý, vì Eunbi khoác thêm một lớp áo khoác nữa." Ông muốn chết sao ? Đây là hoàng tử lớn Kwon Eunbi " Tên vệ sĩ cao to hét lên, sự vô lễ của ông ta sẽ làm cho cậu Kwon phải để bụng.Ông Jung há hốc miệng, lập tức quỳ xuống, hai tay tát liên tục vào miệng mình sau khi phát ngôn tuỳ tiện." Thưa ngài tha lỗi cho tôi, tôi thật ngu ngốc khi không biết thân phận cao quý của ngài "" Cho ông đó " Eunbi cúi xuống nhét vào tay hiệu trưởng Jung một cây xúc xích của cậu. Loại xúc xích được làm từ những con heo sạch sẽ nhất, với đội ngũ đầu bếp cao cấp phục vụ riêng cho Eunbi. Cậu và Yujin với một hoàn cảnh không giống nhau. Cả trường đã biết thân phận của hoàng tử Ahn, nhưng Eunbi thì chưa ai biết cả. Eunbi đã xin phép ông nội chuyển đến đây. Sáng nay cậu chỉ muốn đi tham quan trường này xem thế nào mà Yujin lại chọn, chứ hồ sơ nhập học thì quá vội nên chưa sắp xếp lớp cho cậu được....Lớp của Yujin khá rộng so với các lớp khác, đã rộng nhưng lại ít học sinh. Chỉ khoảng hai mươi người có thành tích tốt nhất trong hàng ngàn học sinh khác. Lớp còn được cải tiến thêm nhiều máy chiếu, nhiều cây cảnh nhỏ tạo không gian dễ chịu. Những bộ bàn ghế cũng chất lượng và thoải mái với thiết kế hai người một bàn.Cả lớp đều có cảm giác vừa mới mẻ vừa hồi hộp khi ngồi học và hít thở không khí chung với hoàng tử Ahn. Yujin ngồi bàn cuối, và không ai dám quay xuống nhìn lấy cậu, trừ lớp trưởng kiêm hoa khôi Daesang Kim Minjoo. Một người khá có tiếng nói và tầm quan trọng trong trường." Tôi điểm danh " Minjoo lật cuốn sổ điểm danh đầu giờ, công việc của lớp trưởng trước khi giáo viên vào dạy." XXX "" Có "" YYY "" ZZZ "" JJJ "" Có "..." Ahn Yujin "Sắc mặt mọi người trở nên tối sầm lại, cả lớp nháo nhào lên lo lắng cho phát ngôn thiếu tôn trọng của Minjoo." Minjoo, phải gọi là hoàng tử Ahn, cậu muốn bị đuổi học hay sao ? " Sun Mi nói khẽ." Ahn Yujin " Minjoo gọi lần hai. Yujin ngồi ở dưới vẫn đang theo dõi xem cái cô gái trên kia rốt cuộc gan to bao nhiêu." Ahn Yujin " Minjoo gọi lần ba." Vắng, như vậy lớp chúng ta hôm nay vắng Ahn Yujin. Mọi người chuẩn bị vào học " Minjoo bước xuống bàn của mình trong sự ngỡ ngàng của cả lớp. Minjoo Kim năm ngoái được trao danh hiệu nữ sinh giỏi toàn diện, lại là hoa khôi không đối thủ. Tính cách của cô rất thẳng tính, nhưng không ngờ lại thẳng đến mức độ biết rõ hoàng tử Ahn đang ngồi ở dưới, nhưng vẫn lạnh lùng đánh dấu vắng vì cậu không thưa có mặt. Chắc cả trường này Minjoo là gan to nhất.Bước xuống ngồi cạnh Yujin, Minjoo hết sức tự nhiên như đang ngồi cùng một học sinh bình thường." Tôi ngồi đây vì mọi lớp trưởng đều ngồi bàn cuối. Cậu có muốn khó chịu cũng phải chịu " Minjoo lấy sách vở ra để trước mặt chuẩn bị cho tiết học. Thật ra Minjoo thuộc dạng học sinh chuyển trường. Cô từng học ở đại học Donggu quốc gia, trường đại học tên tuổi lâu đời của Hàn Quốc mà chỉ những học sinh có thành tích học cực khủng mới có thể vào. Nhưng vì gia đình gặp biến cố, phá sản sau một cú lừa từ đối tác của ba Minjoo. Cô đã phải chuyển xuống Daesang hẻo lánh này học. Vừa gần ngôi nhà mới, vừa tiết kiệm phí học." Ta không khó chịu. Mà là ta không quan tâm " Yujin buông ra câu nói nhẹ nhàng, cậu không thích giao tiếp. Bất kể là ai, lạ hay quen thì cũng như nhau. Cậu chỉ thật sự hứng thú với những sở thích và những điều mình muốn làm. Ngoài ra con người vạn vật ngoài kia đều là không khí...." Vệ sĩ Jang "" Vâng tôi nghe thưa hoàng tử Kwon "" Anh đi theo ta đã bao lâu rồi "" Từ khi ngài lên ba, tôi đã theo bảo vệ ngài và hoàng tử Ahn " Vệ sĩ Jang năm nay đã ngoài bốn mươi nhưng với kinh nghiệm, võ thuật điêu luyện cộng với sự thấu hiểu tính cách của hai hoàng tử. Nên vệ sĩ Jang luôn nhận được sự tin tưởng từ ông Kwon Jun." Vậy anh nói cho ta biết xem, ta có phải là người thừa kế không ? "" Đương nhiên rồi thưa ngài. Vì ngài là cháu đích tôn của dòng họ mà "" Vậy có quá bất công với Yujin không ? Ta luôn ngu ngốc trong mọi thứ, cậu ta lại hoàn thành xuất sắc. Ta rốt cuộc tự thấy mình không xứng đáng. Nhưng vì thân phận tốt hơn, ta lại được tất cả " " Điều này ... " Vệ sĩ Jang ngập ngừng, đúng thật là chính bản thân ông luôn khâm phục tài năng của hoàng tử Ahn, có thể nói ngài ấy không làm sai bất cứ thứ gì dù hoàn cảnh nào. Một hoàng tử vô cùng hoàn hảo.
- Cúi chào khi thấy hoàng tử Ahn
- Không được làm phiền hoàng tử Ahn bất kể là gì ( hỏi bài, trò chuyện, rủ rê ) cấm dưới mọi tình huống.
- Không được vô lễ, hành xử không đúng mực với hoàng tử Ahn
- Luôn tôn trọng và hạ mình trước hoàng tử Ahn
Mọi cá nhân nào chống đối, không thực hành theo điều luật này sẽ bị đuổi học, bất kể với lí do nào....Sáng nay Daesang đã làm khá nhiều banner có dòng chữ được treo trên hành lang trường: Đại học Daesang rất vui với sự xuất hiện của hoàng tử đại Hàn dân quốc Ahn Yujin. Những học sinh ưu tú nhất sẽ được chọn đứng ở hai dãy xung quanh trường chào đón cậu.Vừa thấy bóng dáng của hai cậu trai cao ráo đẹp rạng ngời đang dần dần tiến vào với thần thái đúng là con cháu hoàng tộc. Hộ tống sau là năm vệ sĩ. Hiệu trưởng Jung nhanh chân bước đến cúi đầu với sự chào đón kính trọng nhất." Chào ngài " Ông Jung cúi gập người, trong lòng thắc mắc rốt cuộc ai là hoàng tử Ahn. Vì từ đã hai mươi năm nay, từ lúc chào đời. Báo chí truyền thông không biết rõ mặt mũi ngoại hình của hai cậu hoàng tử ra sao." Cho tôi hỏi ai mới là hoàng tử Ahn ạ "" Ta " Ahn Yujin vẫn đeo một lớp khẩu trang trắng, tay vẫn để trong túi quần. " Dạ xin mời ngài đi lối này. Tôi đã chuẩn bị rất chu đáo. Mong hoàng tử không chê trách " Ông Jung vui mừng đưa tay ra làm hiệu mọi người chào đón Yujin." TẬP THỂ TRƯỜNG ĐẠI HỌC DAESANG RẤT TỰ HÀO KHI LÀ MỘT NGÔI TRƯỜNG CÓ HOÀNG TỬ AHN THEO HỌC " Cả tập thể những học sinh ưu tú đang xếp hàng cùng hô to câu khẩu hiệu đã học từ trước.Yujin bước vào với sự ngưỡng mộ từ các học sinh khác. Một phần vì gia thế con cháu vua chúa của cậu, một phần vì Yujin rất đẹp và mọi thứ trên cơ thể cậu đều hoàn hảo. Vì không được nói ra nói vào mà phải 100% im lặng. Các nữ sinh đã cố gắng giữ bình tĩnh không la hét. Nhằm ảnh hưởng đến cậu, điều đó đồng nghĩa với việc buộc thôi học.Yujin không quan tâm lắm chuyện Eunbi đã đi theo mình cho đến tận trường. Vốn dĩ trường anh ta cả hai đã đi qua rất lâu rồi, nhưng Eunbi vẫn cứ đi theo cậu. Trong đầu Yujin chỉ nghĩ Eunbi quá rảnh và làm những chuyện không đâu. Dọc đường cũng chẳng thèm trả lời những điều hoàng tử Kwon nói." Còn cậu là ai ? Học sinh sao lại đến trễ, có muốn tôi cảnh cáo không ? " Hiệu trưởng Jung quay lại nhìn thanh niên vẫn đang đứng ăn xúc xích. Vì hôm nay Eunbi không mặc đồng phục Wonhan mà cậu mặc đồng phục cũ của Yujin, chẳng trách Yujin không để ý, vì Eunbi khoác thêm một lớp áo khoác nữa." Ông muốn chết sao ? Đây là hoàng tử lớn Kwon Eunbi " Tên vệ sĩ cao to hét lên, sự vô lễ của ông ta sẽ làm cho cậu Kwon phải để bụng.Ông Jung há hốc miệng, lập tức quỳ xuống, hai tay tát liên tục vào miệng mình sau khi phát ngôn tuỳ tiện." Thưa ngài tha lỗi cho tôi, tôi thật ngu ngốc khi không biết thân phận cao quý của ngài "" Cho ông đó " Eunbi cúi xuống nhét vào tay hiệu trưởng Jung một cây xúc xích của cậu. Loại xúc xích được làm từ những con heo sạch sẽ nhất, với đội ngũ đầu bếp cao cấp phục vụ riêng cho Eunbi. Cậu và Yujin với một hoàn cảnh không giống nhau. Cả trường đã biết thân phận của hoàng tử Ahn, nhưng Eunbi thì chưa ai biết cả. Eunbi đã xin phép ông nội chuyển đến đây. Sáng nay cậu chỉ muốn đi tham quan trường này xem thế nào mà Yujin lại chọn, chứ hồ sơ nhập học thì quá vội nên chưa sắp xếp lớp cho cậu được....Lớp của Yujin khá rộng so với các lớp khác, đã rộng nhưng lại ít học sinh. Chỉ khoảng hai mươi người có thành tích tốt nhất trong hàng ngàn học sinh khác. Lớp còn được cải tiến thêm nhiều máy chiếu, nhiều cây cảnh nhỏ tạo không gian dễ chịu. Những bộ bàn ghế cũng chất lượng và thoải mái với thiết kế hai người một bàn.Cả lớp đều có cảm giác vừa mới mẻ vừa hồi hộp khi ngồi học và hít thở không khí chung với hoàng tử Ahn. Yujin ngồi bàn cuối, và không ai dám quay xuống nhìn lấy cậu, trừ lớp trưởng kiêm hoa khôi Daesang Kim Minjoo. Một người khá có tiếng nói và tầm quan trọng trong trường." Tôi điểm danh " Minjoo lật cuốn sổ điểm danh đầu giờ, công việc của lớp trưởng trước khi giáo viên vào dạy." XXX "" Có "" YYY "" ZZZ "" JJJ "" Có "..." Ahn Yujin "Sắc mặt mọi người trở nên tối sầm lại, cả lớp nháo nhào lên lo lắng cho phát ngôn thiếu tôn trọng của Minjoo." Minjoo, phải gọi là hoàng tử Ahn, cậu muốn bị đuổi học hay sao ? " Sun Mi nói khẽ." Ahn Yujin " Minjoo gọi lần hai. Yujin ngồi ở dưới vẫn đang theo dõi xem cái cô gái trên kia rốt cuộc gan to bao nhiêu." Ahn Yujin " Minjoo gọi lần ba." Vắng, như vậy lớp chúng ta hôm nay vắng Ahn Yujin. Mọi người chuẩn bị vào học " Minjoo bước xuống bàn của mình trong sự ngỡ ngàng của cả lớp. Minjoo Kim năm ngoái được trao danh hiệu nữ sinh giỏi toàn diện, lại là hoa khôi không đối thủ. Tính cách của cô rất thẳng tính, nhưng không ngờ lại thẳng đến mức độ biết rõ hoàng tử Ahn đang ngồi ở dưới, nhưng vẫn lạnh lùng đánh dấu vắng vì cậu không thưa có mặt. Chắc cả trường này Minjoo là gan to nhất.Bước xuống ngồi cạnh Yujin, Minjoo hết sức tự nhiên như đang ngồi cùng một học sinh bình thường." Tôi ngồi đây vì mọi lớp trưởng đều ngồi bàn cuối. Cậu có muốn khó chịu cũng phải chịu " Minjoo lấy sách vở ra để trước mặt chuẩn bị cho tiết học. Thật ra Minjoo thuộc dạng học sinh chuyển trường. Cô từng học ở đại học Donggu quốc gia, trường đại học tên tuổi lâu đời của Hàn Quốc mà chỉ những học sinh có thành tích học cực khủng mới có thể vào. Nhưng vì gia đình gặp biến cố, phá sản sau một cú lừa từ đối tác của ba Minjoo. Cô đã phải chuyển xuống Daesang hẻo lánh này học. Vừa gần ngôi nhà mới, vừa tiết kiệm phí học." Ta không khó chịu. Mà là ta không quan tâm " Yujin buông ra câu nói nhẹ nhàng, cậu không thích giao tiếp. Bất kể là ai, lạ hay quen thì cũng như nhau. Cậu chỉ thật sự hứng thú với những sở thích và những điều mình muốn làm. Ngoài ra con người vạn vật ngoài kia đều là không khí...." Vệ sĩ Jang "" Vâng tôi nghe thưa hoàng tử Kwon "" Anh đi theo ta đã bao lâu rồi "" Từ khi ngài lên ba, tôi đã theo bảo vệ ngài và hoàng tử Ahn " Vệ sĩ Jang năm nay đã ngoài bốn mươi nhưng với kinh nghiệm, võ thuật điêu luyện cộng với sự thấu hiểu tính cách của hai hoàng tử. Nên vệ sĩ Jang luôn nhận được sự tin tưởng từ ông Kwon Jun." Vậy anh nói cho ta biết xem, ta có phải là người thừa kế không ? "" Đương nhiên rồi thưa ngài. Vì ngài là cháu đích tôn của dòng họ mà "" Vậy có quá bất công với Yujin không ? Ta luôn ngu ngốc trong mọi thứ, cậu ta lại hoàn thành xuất sắc. Ta rốt cuộc tự thấy mình không xứng đáng. Nhưng vì thân phận tốt hơn, ta lại được tất cả " " Điều này ... " Vệ sĩ Jang ngập ngừng, đúng thật là chính bản thân ông luôn khâm phục tài năng của hoàng tử Ahn, có thể nói ngài ấy không làm sai bất cứ thứ gì dù hoàn cảnh nào. Một hoàng tử vô cùng hoàn hảo.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com