TruyenHHH.com

Hoang Hau Thanh Doc Hau

Mọi người xung quanh đều nhìn nàng với ánh mắt ngạc nhiên, Trác Dương định chạy lại phía nàng nhưng bị Thiên Lãng ngăn lại :

- Trác Dương đệ đừng đi lung tung.

Trác Dương đành đứng im nhìn về phía nàng :

- Bệ hạ thật là qua nhẫn tâm đi, thần thiếp còn sống ở đây mà đã muốn thay hậu rồi.

Tử Hiên chỉ tay về phía :

- Binh lính đâu mau bắt ả lại ả là giả mạo thôi, hoàng hậu Nhược Thanh đã chết trước mắt trẫm rồi trẫm còn chính tay chôn nàng ấy.

Binh lính nghe lệnh bao vây xung quanh nàng, nàng mỉm cười :

- Bệ hạ đừng quên ngọc tỷ truyền quốc đang ở trong tay thần thiếp, ngai vàng của người thần thiếp có thể lấy lại bất cứ lúc nào. Người phải suy nghĩ trước khi làm.

Tử Hiên ra lệnh cho binh lính rút lui, Dương Quý Phi xoa lấy bụng của mình nép vào lòng của Tử Hiên :

- Bệ hạ người không phải đã hứa sẽ sắc phong thần thiếp làm hậu sao..hức...hức ?

Tử Hiên ôm chặt Dương Quý Phi vào lòng an ủi :

- Trẫm chắc chắn sẽ phong hậu cho nàng .

Tử Hiên xoa lấy lưng của Dương Quý Phi an ủi rồi liếc mắt nhìn về phía nàng :

- Trẫm cảm thấy nàng không xứng đáng làm hậu, nàng nên tự rút lui đi.

Nàng bước lại bàn ngồi rót ly trà nhẹ nhàng nhâm nhi :

- Như thế nào mới xứng đáng làm hậu ? Báo cho giặc biết mọi chuyện, giết hại các phi tần trong cung hay là hạ độc phu quân của mình mới xứng đáng làm hậu ?

- Chuyện đã qua rồi không nên nhắc lại, chuyện trẫm muốn nhắc đến đây là Thanh Mai đang mai thai ta muốn phong nàng ấy làm hậu.

Nàng phun trà ngoài, ho lấy vài tiếng :

- Bệ hạ đừng nói những câu nực cười như thế nếu nói như người thì chẳng lẽ nữ nhân trong thiên hạ mang thai đều có thể lên làm hoàng hậu.

Nàng vỗ tay vài cái, A Nhan liền đem ngọc tỷ truyền quốc ra, nàng cầm lấy bút viết vài chữ trên giấy rồi ngọc tỷ truyền quốc đóng dấu đưa cho A Nhan :

- Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết, Dương Quý Phi nhiều lần khi quân phạm thượng không thể tha thứ chỉ có thể lấy cái chết để đền tội, đầy vào ngục tối chờ hành hình. Khâm Thử.

Dương Quý Phi cả người run sợ, liên tục cầu xin Tử Hiên :

- Bệ hạ mau cứu thiếp, cứu thiếp đi.

- Ngươi điên rồi à trẫm mới là Hoàng Thượng ngươi lại dám ban bố chiếu chỉ mà không có sự cho phép của trẫm .

Nàng cầm ngọc tỷ truyền quốc đưa lên cao :

- Ngọc tỷ truyền quốc là vật tượng trưng cho quyền lực tối cao nó hiện tại ở trong tay bổn cung thì bổn cung là người có quyền ban bố ra thánh chỉ. Mau đem nhốt Dương Thanh Mai vào đại lao chờ ngày xét xử.

Binh lính giải Dương Quý Phi vào ngục lao trên đường đi Dương Quý Phi liên tục la lối cầu xin tha mạng, nhưng nàng đều coi như không biết không nghe :

- Tử Hiên đi đến thư phòng ta có chuyện muốn nói.

Tử Hiên cùng nàng đến thư phòng ,vừa đóng cửa Tử Hiên liền đập bàn la lối :

- Ngươi tại sao lại làm vậy với Thanh Mai nàng ấy làm sai việc gì ? Nàng ấy còn đang mang long thai đấy .

- Tại sao bệ hạ lại bỏ rơi thiếp ở Đại Tề ?

- Bởi vì Thanh Mai nói phải để nàng ở lại thì nàng ấy mới quay về bên cạnh ta.

Đôi mắt nàng đã bắt đầu ửng đỏ nhưng miệng vẫn mỉm cười :

- Bệ hạ là người  nhẫn tâm với thiếp trước đừng trách thiếp sau này độc ác.

Nàng bước ra ngoài đóng cửa lại gọi vài binh lính đứng canh bên ngoài :

- Không có lệnh của bổn cung không để cho hoàng thượng ra ngoài.

Nàng đi đến đại lao nhìn Dương Quý Phi đang chật vật bị trói, Dương Quý Phi nhìn nàng ,nàng tiến tới xoa lấy bụng của Dương Quý Phi :

- Mang thai rồi hạnh phúc nhỉ ?

Dương Quý Phi liền lo sợ mà la hét :

- Ngươi không được đụng đến con của ta.

Nàng mỉm cười vuốt ve lấy khuôn mặt diễm lễ đang trực trào nước mắt :

- Mang thai là chuyện hạnh phúc sao lại khóc hahaha.

A Nhan đem vào một cái khây trong đó chứa một chén thuốc, nàng cầm lấy chén thuốc đưa gần tới miệng của Dương Quý Phi :

- Uống đi đây là thuốc bổ đấy, uống đi cho đứa trẻ sinh ra sẽ được khỏe mạnh

Dương Quý Phi liên tục né tránh, khiến thuốc đổ đầy dưới sàn, nàng tức giận bóp lấy cằm Dương Quý Phi đổ hết số thuốc còn lại trong chén vào miệng, Dương Quý Phi nước mắt thi nhau rơi lã chã trên khuôn mặt, nàng ta liên tục lắc đầu, chén thuốc cuối cùng cũng đã cho Dương Quý Phi uống hết nàng mỉm cười :

- Dương Quý Phi cảm giác hiện tại như nào có phải rất đau đớn không ?

Hạ thân của Dương Quý Phi bắt đầu chảy máu, nàng ta liên tục la hét, liên tục kêu đau, sau một lúc nàng ta ngất lịm đi. Nàng rời khỏi đại lao đi một vòng quanh hoàng cung vô tình gặp Hiền Phi, nha hoàn bên cạnh Hiền Phi chỉ tay về phía nàng :

- Nhìn xem hồn ma hoàng hậu cũ trở về kìa.

Nàng liền mỉm cười từ từ tiến đến chỗ Hiền Phi, dùng ánh mặt dịu dàng nhìn nha hoàn bên cạnh Hiền Phi :

- Là cái tay nào của ngươi đã chỉ về phía bổn cung.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com