TruyenHHH.com

Hoàng Hậu đắc sủng

Cha con gặp nhau

Tieu_Diep0307

Tư Mã Lan Nhi rời khỏi Tô Phủ cùng Mặc Hàn thì Tô lão gia trở về sau chuyến lên kinh buôn bán 1 tháng . Biết tin tiệm vải bị cháy, phu nhân đổ bệnh thì không chịu nỏi muốn đi báo quan. Thấy thế, A xảo nha đầu thông báo chuyện cô đi mua đồ ăn bắt đầu sợ hãi. Ả không muốn Tô lão gia đi báo quan, tìm mọi cách cản trở, lúc thì bôi dầu ra cửa, lúc thì bỏ thuốc sổ vào thức ăn. Nhưng những hành động của cô bị mọi người chú ý song cuối cùng Tô lão gia cũng bắt đầu ngờ vực. Ông tương kế tựu kế tối hôm trước nói mai sẽ đi.báo quan. Nhưng tối hôm đó ông chỉ ngồi trước cửa canh chừng. Không uổng công, nửa đêm quả thật có người đổ dầu ra sàn . Không bỏ phí, ông bước ra, cho người bắt giữ A xảo lại. Sợ hãi, A xảo quỳ sụp xuống xin tha thứ
-Lão gia con nhất thời hồ đồ,mong lão gia tha tội.
- ngươi là người mới, mới vào phủ mà đã gay ra chuyện lớn đến vậy ta không cách nào giúp ngươi.
- Lão gia cầu xin ông, tha cho nô tỳ lần này, chỉ là nô tỳ nhất thời trót dại xin lão gia tha mạng.
Tô lão gia không thương cũng bị giao động, ban cho A Xảo 20 trượng, đuổi khỏi phủ xem như giết gà dọa khỉ.
Lại nói đến Tư Mã Lan Nhi. Cô cùng Dung cô cô men theo con đường mật đạo mà tới phòng ngủ của Dụ Vương. Mật đạo này nằm phía sau giá sách của ông. Lúc hai người đến thì một thị thiếp của ông đang ở đó, không tiện ra ngoài đành phải đứng trong mật đạo. Một lúc sau,Dụ vương kiếm cớ cho thị thiếp lui xuống, cô và Dung cô cô mới ra gặp mặt . Gặp được con, hai mắt ông đẫm lệ, nhìn thấy đứa con mà do người mình yêu sinh, ông cảm thấy xót xa khi 15 năm không được chăm sóc con một ngày. Chợt nhận ra trên mắt con buộc một giải lụa trắng, ông không khỏi xót xa.
- Con gái... 15 năm rồi, ta không được gặp con. Ta hận không thể chăm sóc con lấy một ngày trong 15 năm.
-Dung cô cô...
Cô nhẹ giọng gọi Dung cô cô. Biết là cô chưa quen với Dụ vương, Dung cô cô nhắc nhở cầm tay cô đặt vào tay Dụ Vương
- cung chủ, đây là cha cô , Dụ Vương của Bắc Nguyệt.
- phải là cha. Dung cô cô mắt của Lan Nhi...
- vương gia , người yên tâm, mắt cung chủ không sao, 5 ngàu nữa là nhìn lại được.
- sao khi không tự nhiên lại.... không phải lúc nó trở lại cô gửi thư nói nó vẫn ổn sao
- chuyện này không phải lỗi của Dung cô cô, là ta gây sự với người ta...
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa.
- Lan Nhi, con chăm sóc tốt cho bản thân, sau này đại cục ổn định ta sẽ đón con về. Dung cô cô phiền cô chăm sóc cho nó.
- Vương gia người yên tâm. Cung chủ chúng ta đi thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com