Hoan Thuc Tap Sinh Than Tuong Phan 2
Lại còn may là không nổi?Có ý gì vậy?May mà không nổi rồi thì sao, sao lại không nói nữa.Trong nhà vệ sinh vang lên vài tiếng bước chân, sau đó Cam Như nghe thấy giọng nói của Triệu Tư Nhan."Chân Chân cũng ở đây à?""Gặp chị Tư Nhan khéo quá, em phải dặm lại tí phấn son, em đi trước nhé"Có tiếng bước chân rời đi.Cánh cửa buồng bên cạnh của Cam Như lại được mở ra, sau đó là tiếng xả nước."A Tuệ" Giọng của Triệu Tư Nhan vang lên."Lúc trước, công ty nói là trong những khách mời tới đây chỉ có mình tôi là nghệ sĩ nổi tiếng nên tôi mới tới, Khổng Chân Chân cũng tới là sao?""Anh Chu gọi tới đây, anh ấy cũng không biết chị sẽ tới"Giọng nói đáp lại này rất quen, hình như là người trong tổ đạo diễn của chương trình."Tiết mục đặc biệt của hôm nay là được đo ni đóng giày cho riêng mình tôi, Khổng Chân Chân có biết tự lượng sức mình không vậy? Còn dám tỏ vẻ ta đây là tiền bối với tôi, nực cười. Đã mất hai cái hợp đồng còn dám tới đây nhảy nhót""Đúng vậy, chị không cần phải so đo với người tầm thường như cô ta, chương trình lần này chính là là tổ chức cho chị đó.""Cô nhìn cái khuôn mặt hôm nay của cô ta đi, không biết lại đi thẩm mỹ viện nào tiêm thuốc rồi, sưng húp như cái đầu heo ấy. Thế mà lại nghĩ mình xinh đẹp lắm cơ, cứ luôn trộm ngắm cậu nhóc kia. Cậu nhóc kia mà biết được, chắc sẽ bị dọa đến mức mất ngủ mất."Giọng cười chua ngoa của người phụ nữ vang lên."Lát nữa, lúc phân nhóm mấy người phải sắp xếp cho cẩn thận. Đừng xếp cậu nhóc đó chung nhóm với cô ta. Bằng không e là cái đầu heo kia lại làm vấy bẩn cậu ta mất.""Đó là do chị xinh đẹp. Hôm nay chị đứng giữa đám đầu heo đó trông cứ như tiên nữ ấy. Em thấy lúc chị vừa mới tới trường quay, ánh mắt của cậu nhóc cứ dán chặt vào chị""Cậu bé đó thật sự rất đẹp trai. Cái khí chất đấy ở trong giới nghệ sĩ cũng khá hiếm có, sao lại không nổi nhỉ?""Do số thôi chị. Chị nhìn Chẩm Khê đi, nếu cô ấy không phải tốt số thì dựa vào cái gì mà nổi được?""Không hiểu nổi, cô nói xem, cái giới giải trí này có phải người xấu xí lên nắm quyền rồi không? Càng xấu càng nổi, càng nổi thì càng xấu, đúng là cái giới kỳ quái"Thôi đi bà chị. Hợp đồng quảng cáo mà chị với Khổng Chân Chân tranh giành nhau đến sứt đầu mẻ trán đều là những hợp đồng mà Chẩm Khê không thèm nhận, vậy mà mấy người lại xem nó như báu lắm không bằng.Cam Như cảm thấy giới giải trí bây giờ, những vị được gọi là "tiền bối", thật đúng là tuổi càng cao thì càng ấu trĩ, đã đến tuổi này rồi mà còn vẫn còn hồ đồ như vậy."Không nói cái này nữa. Đã chuẩn bị xong âm nhạc để lát nữa tôi nhảy chưa?""Tất nhiên rồi ạ, ngoại hình này của chị mà nhảy thì nhất rồi. Chắc chắn sẽ khiến cho nam giới ở trường quay với công chúng xem truyền hình bị mê hoặc triệt để""Lát nữa, cô cho tôi cách thức liên lạc với cậu nhóc kia""Được, không vấn đề gì, chị yên tâm. Hôm nay, sau khi chương trình được phát lên, chắc chắn chị sẽ lên top tìm kiếm cho xem. Tới lúc đó không chừng sẽ có không biết bao nhiêu tài nguyên tìm đến chị đó nha."Haiz... Giấc mộng đó e là sắp tan thành mây khói rồi.Cam Như nghe thấy tiếng giày cao gót đi xa, tiếng nước chảy ở bồn rửa tay vang lên. Người vừa nãy nịnh nọt Triệu Tư Nhan bây giờ lại nói bằng giọng điệu khinh khỉnh."Con ngu!"Cam Như suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng.Hóa ra chương trình hôm nay vốn dĩ là để dành cho Triệu Tư Nhan, yêu cầu mọi người gọi những ngôi sao kém nổi đến là để phụ họa cho cô ta.Chẳng trách, lúc xuất hiện trên trường quay thì chỉ có một mình cô ta được trang điểm kỹ càng nhất, trang phục cũng vô cùng sang trọng.Hóa ra là đặc biệt chuẩn bị từ trước.Chút nữa người ta còn có cả tiết mục nhảy nữa, có lẽ là mượn cái chương trình này để nâng cao danh tiếng đây mà.Ai ngờ, MC lại mời đến một ngôi sao không kém cạnh cô ta là Khổng Chân Chân.Mà cô, ma xui quỷ khiến thế nào mà hôm nay lại gọi đến một Đại ma vương như Chẩm Khê.Là chương trình đo ni đóng giày cho cô ta, nhưng Chẩm Khê xuất hiện rồi, công chúng còn ai ngó ngàng gì đến cô ta nữa.Buồn cười quá đi mất.Lúc Cam Như đi từ nhà vệ sinh ra thì đã nhìn thấy Chu Ý Khanh và Quả Tử Lê đang nói chuyện dưới nắng.Ánh nắng mặt trời chói chang, Quả Tử Lề da trắng nõn đứng dưới nắng nhìn như người tàng hình.Mấy cô gái trong ban tổ chức chương trình cứ vây quanh bọn họ cười nói, cũng chẳng biết là đang nói chuyện gì.Cam Như nhìn một lúc lâu, chẳng trách Khổng Chân Chân với Triệu Tư Nhan đều...Ngoại hình và khí chất của người này quả thực...Xuất chúng.Bắt đầu ghi hình trở lại.Trước khi vị khách cuối cùng đến nơi, MC thảo luận với mọi người về không khí sôi nổi hiện nay.Không ngoài dự tính, Triệu Tư Nhan trực tiếp hay gián tiếp đều cứ liên tục khoe khoang chuyện cô ta sắp tham gia một dự án hợp tác với một vị đạo diễn phim điện ảnh nổi tiếng.Khổng Chân Chân ngồi bên cạnh cười cười, nhưng trong lòng lại thẩm phỉ nhổ."Hỏi một chút về em trai Quả Tử Lê của chúng ta..." MC lên tiếng, "Có nghệ sĩ nữ nào mà em rất muốn hợp tác không?"Triệu Tư Nhan và Khổng Chân Chân đều mỉm cười nhìn về phía Quả Tử Lê.Thấy Quả Tử Lê cúi đầu tìm micro, MC nói: "Micro gắn trên áo của em đấy"Mọi người đều bật cười, khiến khuôn mặt của cậu thanh niên đỏ ửng lên.Rất khó tưởng tượng nổi, một thần tượng ra mắt đã hơn hai năm mà vẫn có sự ngại ngùng xấu hổ của một cậu bé như vậy.MC lại hỏi Quả Tử Lê một lần nữa.Quả Tử Lê nhìn trưởng nhóm của mình, hỏi: "Em có thể nói không?""Không cần phải nhìn trưởng nhóm của em, trưởng nhóm của em hôm nay không quản được em đâu, muốn nói gì thì cứ nói đi." MC dỗ dành, cắt đứt lời can ngăn của Chu Ý Khanh.Quả Tử Lê ưỡn thẳng người, nở một nụ cười vô cùng vô tư, nói: "Tiền bối Chẩm Khê ạ."Chu Ý Khanh ôm lấy mặt, Cam Như cũng thở dài.Cái tính ruột để ngoài da như thế nào phải làm sao đây.Quả nhiên, các nữ khách mời đều cười rất gượng gạo, nhất là Triệu Tư Nhan với Khổng Chân Chân."Cậu ngốc này" MC nói đỡ, "Chúng ta không phải đang cùng nhau tham gia chương trình sao, em phải..."MC đưa mắt gợi ý.Chu Ý Khanh nhỏ giọng nhắc nhở: "Chọn trong những tiền bối có mặt ở đây"Mặt Quả Tử Lê tức khắc đỏ lên, đưa mắt liếc nhìn người xung quanh mấy lượt nhưng cũng không nói ra lời nào.Không khí càng lúc càng ngượng ngập. May mà tổ đạo diễn kịp thời lên tiếng."Khách mời cuối cùng đến rồi.""OK"MC có cảm giác như trút được gánh nặng trên vai."Vị khách cuối cùng là một người bạn của Cam Như của chúng ta. Không biết là ai đây, người hôm nay sẽ tham gia chơi trò chơi cùng chúng ta. Hãy để chúng tôi chiêm ngưỡng nào."Chiếc xe dừng lại ngay trước thảm đỏ, một đôi giày vải màu đen xuất hiện...Một cô gái có dáng người thanh mảnh bước ra từ trong xe, một tay đưa lên che đi ánh nắng mặt trời chiếu rọi lên mát.MC ngẩn người ra một lúc mới hét lên: "Chẩm Khê!"Khi cả trường quay đều biết người đến là Chẩm Khê thì lập tức xôn xao cả lên.Cái không khí giống như là núi lửa đang phun trào vậy, Cam Như tranh thủ quay sang nhìn "Quả Chanh Vàng" kia.Cậu thiếu niên nhìn về phía Chẩm Khê, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là bắt đầu ngờ nghệch cười, trong cái nụ cười ngờ nghệch đó còn có chút xấu hổ ngại ngùng."Lúc trước sao cô không nói!"Chu Ý Khanh kéo tay áo Cam Như."Đạo diễn không cho nói mà."Chẩm Khê bị ánh mặt trời chiếu vào đến mức không mở được mắt, MC đi đến trước mặt cô, hô to tên cô lên, rồi dành những lời khen có cánh cho cô.Chẩm Khê vội cúi người chào hỏi.Hai người MC đứng hai bên, giống như hai người vệ sĩ dẫn cô vào bên trong.Trên đường đi vào, Chẩm Khê luồn cúi người chào hỏi những người xung quanh.Dù sao, so với những người ở đây thì cô và Cam Như vẫn là người có tuổi nghề ít nhất.Lúc ngẩng đầu lên, cô đã bị người ta kéo đến vị trí trung tâm sân khấu. Bên trái là con gái quốc dân - Khổng Chân Chân, bên phải là tiểu hoa đán mới nổi - Triệu Tư Nhan.Chẩm Khê đưa tay ra bắt tay thì người ta mới khoan thai đứng dậy.Chẩm Khê gọi một tiếng chị, hai tiếng chị, miệng ngọt như đường.MC lại bắt đầu tâng bốc theo lệ. Dường như các MC của cả nước đều dùng một bài nhất định, bất luận là cô tham gia hoạt động gì thì MC nào cũng sẽ nói những lời tương tự như vậy.Chẩm Khê chỉ có thể khiêm tốn duy trì nụ cười lịch sự."Tuy mọi người đều biết em đến là vì ai. Nhưng chúng ta vẫn phải hỏi một chút, Đan Đan, em là bạn của ai?"Chẩm Khê vẫy tay về phía Cam Như."Vậy thì tôi phải hỏi em vài vấn đề rồi. Trong nhóm của em, em nói chuyện hợp với ai nhất? Và có chung nhiều sở thích với ai nhất?""Đều nói chuyện rất hợp ạ, tuy mọi người trong nhóm đều rất bận rộn với các lịch trình cá nhân nhưng chúng em có một group chat nói chuyện phiếm với nhau, nói cả ngày không ngừng. Nhưng hợp cạ nhất vẫn là lớp trưởng lớp A - Cam Như , em khá là ỷ lại cậu ấy"Sau khi hỏi han thêm sức khỏe dạo gần đây của cô, MC mới cho cô ngồi xuống.Chẩm Khê nhìn vị trí trống nơi trung tâm thì trong lòng thấy có chút ái ngại."Em có thể ngồi cạnh Cam Như không ạ?"MC đương nhiên không phản đối.Chỉ có điều, máy quay lại di chuyển theo sự di chuyển của cô, nhanh chóng thay đổi phương hướng.Trên đường đi đều có người chào hỏi cô. Ngồi cạnh Cam Như là hai cậu thanh niên trẻ tuổi, cô còn chưa đến gần mà người ta đã cúi đầu chào cô."Lần đầu gặp mặt"Chẩm Khê cũng cúi người, ngồi vào vị trí bên cạnh Cam Như. Đây là một trong những vị trí nằm ở phần rìa dãy ghế được xếp thành hình vòng cung này."Được rồi, các khách mời của chúng ta đều đã đến đông đủ rồi, thật sự là rồng đến nhà tôm mà""Đan Đan, trước khi em tới thì chúng tôi đã làm quen với nhau rồi. Vì thế, ở trong trường quay có vị khách mời nào mà em không biết không?"Chẩm Khê chỉ tay về phía người có mái tóc xù ngồi phía đối diện.MC giới thiệu cho cô biết đây là một nhạc sĩ, đã từng viết bài này bài này."Nhạc của anh, em đã từng nghe rồi..." Đối phương đi tới bắt tay cô, Chẩm Khê vội vàng đứng dậy, chào: "Lần đầu được gặp, em là Chẩm Khê"MC nở nụ cười, "Có ai ở trường quay này mà không biết em chứ. Còn ai nữa không?"Chẩm Khê chỉ vào hai vị khách ngồi bên cạnh Cam Như, nói: "Trước giờ chỉ thấy họ trên màn hình thôi. Hôm nay là lần đầu tiên được tận mắt trông thấyCả hai người đồng loạt quay đầu nhìn cô. Biểu cảm kia, là quá mức kinh ngạc.Chẩm Khê thắc mắc, họ như vậy là có ý gì?"Có thể nói ra được tên họ không?" MC hỏi."Tất nhiên rồi ạ" Chẩm Khê cười, "Những album trước em đều đã mua hết rồi. Trong list nhạc hay nghe của em cũng có nhạc của họ"Chẩm Khê chỉ về phía Chu Ý Khanh nói, "Đây là đội trưởng, tiền bối Chu Ý Khanh, là rapper chính trong nhóm phải không ạ?""Đúng rồi""Vị này là tiền bối Quả Tử Lê, đảm nhận vị trí hát chính và nhảy chính đúng không ạ?"Không có phản ứng gì.Chẩm Khê có chút thấp thỏm, cô nhớ sai rồi sao?Không phải chứ, giọng người này rất đặc biệt, không dễ nhầm.Ngẩng đầu lên, liền đụng phải ánh mắt của đối phương. Tuy người ta lập tức rời mắt đi nhưng Chẩm Khê vẫn cảm thấy có chút cảm giác gì đó rất khó tả.Ánh mắt của người này khi nhìn cô..."Trước khi em đến, chúng tôi có hỏi em trai Tử lê, cậu nhóc nói trong giới giải trí, người cậu ấy muốn cùng hợp tác nhất chính là em"Trước khi cô tới đã có chuyện gì xảy ra à?"Vậy ạ?" Chẩm Khê kinh ngạc."Em rất vinh hạnh"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com