Hoan Taekook Neu Yeu Anh La Sai Lam
"Bố đang nói gì vậy?" - Jungkook bật cười nghĩ rằng bố đang đùa cậu. "Con ham chơi, không muốn làm việc ở công ty của bố chỉ vì thế bố nói con hãy kết hôn đi hay sao?"Ông Jeon lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc: "Coi như ta xin con! Chỉ còn cách này mới cứu được Hanyang khỏi tay Kim Taehyung.""Kim Taehyung!?!""Thằng bé đó muốn ta dùng con để đổi lấy Hanyang.""Hai người nghĩ con là món đồ dùng để trao đổi hay sao? Kim Taehyung thì không nói nhưng bố là bố của con cơ mà tại sao bố có thể làm như thế? Bố có xứng đáng được con gọi là bố không?" - Jungkook mặt đỏ lại giận dữ nhìn ông Jeon."Con nghe ta nói đây! Hanyang là tất cả đối với gia đình chúng ta. Con hãy nghĩ đến mẹ con đi! Bà ấy đã đánh đổi tất cả, từ hôn với con của một chủ tịch tập đoàn hàng đầu Hàn Quốc để lấy một kẻ rách rưới, nghèo hèn như ta. Bà ấy đã phải gồng mình vực dậy cái tập đoàn này giao cho ta trước khi nhắm mắt. Hanyang là mẹ con Jungkook... Chúng ta mất Hanyang thì chúng ta sẽ chẳng còn gì nữa." - Jeon JungMeok nhìn Jungkook thành khẩn, giọt nước mắt ở khoé mi dần rơi xuống.Nhìn bố mình rơi lệ Jungkook cảm thấy bất lực, tay nắm chặt đến mức móng tay bấu chặt vào da thịt mà cậu cũng không thấy đau."Con sẽ suy nghĩ!" - Nói rồi Jungkook quay người rơi khỏi. "Rầm" - Tiếng đóng cửa đầy mạnh mẽ đủ để nhận thấy sự tức giận đang sôi sùng sục trong người cậu Tiếng đóng cửa kết thúc cũng là lúc, vẻ mặt đau khổ của ông Jeon biến mất thay vào là vẻ mặt đắc trí. Ông ta đưa tay lau đi giọt nước mắt đọng lại trên má: "Quả đúng bà là điểm yếu của Jungkook. Thì ra sau lúc chết bà cũng có tác dụng. Vợ của tôi!" - Theo sau lời ông là cái cười nửa miệng đầy mỉa mai và khinh bỉ.***Jungkook ngước mắt nhìn toà nhà cao chót vót trước mặt với tên gọi là Jay kia nhếch môi: "Kim Taehyung là tổng giám đốc của Jay, Kim Taehyung muốn chiếm Hanyang, để cứu Hanyang Kim Taehyung muốn có Jeon Jungkook. Thật nực cười! Anh ta là con người bỉ ổi như thế hay sao? Vậy mà mày đã từng tư tưởng về anh ta đẹp đẽ lắm, Jeon Jungkook!" - Jungkook tự giễu."Chào cậu, tôi có thể giúp gì cho cậu?""Tôi muốn gặp Kim Taehyung!" - Cô gái ở quầy tiếp tân mở to mắt nhìn cậu. Cậu dám gọi hẳn tên của tổng giám đốc hay sao? Cô ta quét qua cậu một lượt đánh giá."Cậu có hẹn trước không?""Không.""Vậy xin lỗi cậu! Tổng giám đốc chỉ gặp những người đã có lịch hẹn trước. Trừ khi...""Nói với anh ta có người tên Jeon Jungkook tìm gặp." - Jungkook ngắt lời, giọng cứng nhắc."Vậy cậu chờ tôi một chút!" - Cúp điện thoại, cô ta lại nhìn Jungkook một lượt. Quần jean, áo kaki màu đỏ sắn tay, lại còn rất trẻ vậy mà chỉ cần nói tên có thể gặp tổng giám đốc, có thể gọi thẳng cả họ tên anh không chút kiêng dè - "Cậu Jeon, mời cậu đi theo tôi!"..Phòng anh ở tận tầng trên cùng, thời gian đi thang máy lâu đến mức Jungkook cảm thấy có một sự hồi hộp, bất an dâng đến tận ngực. "Hay là quay về?" - Cậu nghĩ: "Không được đã đến nước này rồi không thể rút lui được nữa. Nhưng gặp anh ta mình phải nói gì đây.."."Chào cậu, tôi là Park Jimin! Thư kí của tổng giám đốc Kim. Hiện tại tổng giám đốc đang họp, cậu có thể vào phòng ngài ấy để chờ. Cậu muốn dùng trà chứ?"Thấy người con trai kia niềm nở, Jungkook giữ phép mỉm cười gật đầu: "Không cần. Cảm ơn!"Cánh cửa vừa mở ra ánh sáng bất ngờ chiếu thẳng vào mặt khiến Jungkook phải đưa tay lên che. Phòng anh sáng vô cùng phía sau được bao quanh bởi kính nên có thể đứng từ đây mà nhìn ra toàn bộ khung cảnh bên ngoài. Jungkook nhận ra tầng này chỉ có phòng của Taehyung và 1 phòng phụ nhỏ hơn bên cạnh, cách nhau cũng bằng cửa kính nên có thể nhìn xuyên qua nhau. Đang mải quan sát xung quanh tiếng mở cửa phòng đằng sau cậu phát ra. Jungkook bỗng rùng mình, chầm chậm quay lại, chạm phải ánh mắt giết người kia cùng với nụ cười nhếch mép của Taehyung. Jungkook liền chạy lại một đấm hạ xuống ngay má trái của Taehyung, gào lên: "Đồ chết tiệt! Hôm nay anh sẽ chết dưới tay tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com