TruyenHHH.com

Hoan Nhan Tham Cung Ke Luoc

"Hoàng hậu nương nương, xưa nay phong thưởng đều cần sinh con, hoặc gia đình lập công lớn, thân thiếp không con, gia đình cũng không công trạng gì. Nếu muội nay lại dám thăng tiến, chính là phá vỡ tổ chế, phạm tội bất kính muôn đời không rửa sạch!"

"Muội muội, hậu cung là do bổn cung quản lý, bổn cung chính là quy củ"

Hoàng Hậu vẫn không buông tha, nhất định phải bẫy cho bằng được Nhã Trúc. Bây giờ chẳng có quyền cũng không có thế, hậu cung mà, ân sủng quá ít sẽ bị khinh miệt, quá nhiều khiến người sinh ghen ghét. Trước đây vì không muốn bị gả qua biên giới, cô đã tạo hình tượng yếu đuối trước công chúng, bây giờ có thể lợi dụng để tạm thời thoát nạn.

Nghĩ là làm, cô đột nhiên ngã xuống, mặt trắng bệch, hơi thở khó khăn, mạch đập cũng rất yếu. Người trong phủ Trấn quốc tướng quốc ai cũng biết võ, không nhiều thì ít, không lợi hại cũng có thể phòng thân.

Huống hồ cô là dòng dõi Hoàn Nhan, biết võ cũng là chuyện bình thường, nhưng trước nay phủ Trấn quốc luôn giữ bí mật về chuyện này. Người có võ là có khả năng khống chế mạch đập, khiến không bệnh cũng thành có bệnh, trước đây cũng là dùng kế này để thoát.

"Tiểu thư, tiểu thư sao vậy, tiểu thư! Người đâu, truyền thái y!"

Tiếng gọi lo lắng của Nguyên Anh, biết thừa chủ nhân không bị làm sao, nhưng vẫn phối hợp diễn xuất vô cùng chân thật, khiến người xem cũng tưởng là thật mà sợ hãi không thôi, Hoàng Hậu...cũng đã sợ rồi!

"Y Sa, gọi thái y đến nhanh chút. Trước đây ta có nghe nói cô ta rất yếu đuối, ai mà ngờ lại đến mức này chứ! Cô ta có mệnh hệ gì, e là Hoàn Nhan thị sẽ làm phản mất, tới lúc đó... thật là không dám nghĩ tới!"

Hoàng thượng bây giờ cũng đã nghe tin Đoan quý nhân ngất xỉu ở Phượng Nghi cung, lập tức chạy tới.

"Hoàng thượng giá đáo!"

"Chúng thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng, Bệ hạ vạn an"

Nghe tiếng gọi của Trương công công, các phi tần quỳ xuống hành lễ. Bây giờ, thái y vừa đến nơi, sau khi bắt mạch biết được tim mạch cô không tốt, do quá sợ hãi nên bộc phát, dẫn đến ngất xỉu. Nói xong liền cáo lui, cô lúc này đã điều hòa nhịp tim lại mức bình thường vừa đúng lúc nghe được Hoàng thượng hỏi tội Hoàng Hậu.

"Hoàng Hậu, trẫm nói bao nhiêu lần, Hoàn Nhan thị không thể chọc vào, huống hồ...huống hồ đó còn là phi tử của trẫm. Nói, nàng đã làm gì để Đoan quý nhân sợ đến ngất xỉu như vậy?"

"Thần thiếp...thần thiếp chỉ muốn làm khó cô ta một chút, để cô ta biết khó mà lui..."

Trước giờ Hoàng thượng chưa từng nổi nóng với Hoàng Hậu, thế cục này thật sự rất kì lạ. Xem ra Hoàng Hậu hết thời rồi, biết điều chính là ủng hộ Đoan quý nhân. Nghĩ thế, Diệp Hách thường tại lên tiếng.

"Hoàng thượng, Hoàng Hậu dạy dỗ, chúng thần thiếp không dám cãi lại, nhưng thần thiếp thật sự rất bất bình cho Đoan quý nhân!"

"Nói!"

Nói rồi Diệp Hách thường tại kể lại cho Hoàng thượng nghe đầu đuôi câu chuyện, Hoàng Hậu không dám hé miệng nửa lời. Nghe xong, Hoàng thượng nổi trận lôi đình, quyết phải phạt Hoàng Hậu.

Nghe đến đây, cô lại điều khiển nhịp tim yếu ớt, khó khăn ngồi dậy, giọng nói run run.

"Bệ hạ, xin người tha cho Hoàng Hậu nương nương"

Hoàng thượng nhận thấy Đoan quý nhân đã tỉnh, ngay lập tức đến bên cạnh, mặc cho Hoàng Hậu quỳ dưới đất xin tha.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com