TruyenHHH.com

Hoan Nhan Tham Cung Ke Luoc

Tân phi tần theo quy cũ: ngày thứ nhất đến thỉnh an trung cung, ngày thứ hai đến thỉnh an thái phi tần. Nhất thân sa phục hạp phẩm, đoạn, các nàng cùng thị nữ thân tín di gót sen nơi đại môn điện chính. Hiện an ổn chờ thông tri.

"Hoàng Hậu nương nương giá đáo."

Theo tiếng gọi của Y Sa – tâm phúc của Hoàng Hậu. Mọi người quỳ xuống.

"Chúng thần thiếp thỉnh an Hoàng Hậu nương nương. Cung chúc nương nương vạn phúc kim an."

"Miễn lễ. Ban tọa"

"Tạ phượng ân Hoàng hậu nương nương"

"Hậu cung cấm kị nhất là tranh sủng. Từ bây giờ chúng ta sẽ là tỷ muội, cùng nhau hầu chồng, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia"

Thu lấy lời Hoàng hậu, Ngọc quý nhân đáp.

"Hoàng hậu nương nương nói phải, chúng thần thiếp xin khắc ghi"

"Đoan muội, muội là tộc nhân của Hoàn Nhan thị, cũng chẳng thua kém gì Nam Cung, hôm nay lại ăn vận đơn giản như vậy sao?"

Quý nhân vị không được ăn vận xa hoa, nàng ta thân vận điện thanh sắc đúng phẩm, vấn tóc lưỡng bả đầu, cài thêm trâm phỉ thúy và vài trang sức hình hoa. Nàng trang điểm nhẹ nhàng, tô điểm cho khuôn nhan, ôn hương nhuyễn ngọc, thiên sinh lệ chất.

"Hồi nương nương, thần thiếp chỉ làm theo cung quy, quý nhân không được vận y quá phận."

Nhĩ thính nghe thấy lời của Hoàn Nhan thị, tuy không có gì sai, khiến người hài lòng nhưng lại khiến Hoàng Hậu vô cùng khó chịu. Phải chăng vì nhan sắc tuổi trăng tròn của Hoàn Nhan thị vượt trội hơn tất cả phi tần nơi đây, bao gồm cả Trung cung tại vị.

Đoạn, Hoàng hậu bảo Y Sa dâng cho Nhã Trúc 1 cây trâm.

"Đoan muội, cây trâm này là do Ngụy Thái Phi ban cho bổn cung lúc vừa gả vào Vương phủ, muội hãy nhận lấy xem như lời chào gặp mặt"

Hoàn Nhan thị nghe thấy liền biết đây là cố tình gài bẫy cô, cái bẫy không thể thoát. Nếu nhận, tức đắc tội Ngụy Thái Phi. Không nhận, lại đắc tội Hoàng Hậu. Hơn nữa họa tiết trên đó lại là khổng tước, thân phận từ Tần vị trở lên mới có thể sử dụng, nếu không chính là quá phận.

"Hoàng hậu nương nương, họa tiết này là khổng tước, thần thiếp thân là quý nhân, không dám nhận món quà cao quý như vậy."

"Muội muội, nếu muội không nhận, tức là khổng nể mặt bổn cung rồi."

Thấy mọi chuyện căng thẳng, Nhiên tần đành liều một phen, dù gì cũng chỉ có Đoan Quý nhân là người cô có thể tin tưởng.

"Hoàng hậu nương nương, nếu Đoan muội đã không nhận, chi bằng để muội, tỷ xem cây trâm này đẹp như vậy, muội cũng muốn."

Diên quý phi nghe câu nói này mà muốn bật cười, cố tình châm chọc.

"Nhiên muội, trâm này là Hoàng hậu tỷ tỷ tặng cho Đoan muội, làm gì có tiền lệ phi tần tranh lời của Hoàng hậu chứ?"

Nhĩ thính Hoàng hậu nghe được lời của Diên quý phi, quay sang bảo nàng.

"Không sao, Diên muội đừng nóng giận, Nhiên muội đến từ thảo nguyên, ăn nói ngay thẳng, không có ý gì xấu."

Rồi lại quay sang nói với Nhiên tần.

"Vừa hay, cây trâm này là Thái Phi tặng theo cặp, vậy cứ để một chiếc cho Nhiên muội, một chiếc cho Đoan muội."

Đoạn, Hoàng hậu bảo tâm phúc đưa cây trâm khổng tước còn lại cho Nhiên tần. Nhiên tần cũng chỉ có thể nhận lấy, cười gượng. Nói rồi lại quay sang Đoan quý nhân.

"Nếu muội ngại nhận lấy vì không hợp thân phận, vậy chi bằng phong muội làm Ý Tần.

"Hoàng hậu nương nương, chuyện này..."

Xưa nay phong thưởng đều cần sinh con, hoặc gia đình lập công, nếu phá lệ vì cô, tuyệt sẽ khiến mọi người nảy sinh ghen ghét. Đây là chuyển từ tội bất kính sang tội phá vỡ tổ chế rồi!

"Muội thấy sao? Đoan. Muội?

Hai chữ cuối lại cố tình nhấn mạnh, kèm theo nụ cười đầy ẩn ý.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com