Hoan Moi Tinh Dau Cua Anh Tieu That Luc De
Edit: BTD
"Trạm ca, giáo viên phòng thí nghiệm nói bưu kiện người máy chuyển tới rồi." Lư Bỉnh Hiên ở hội học sinh đến lớp 3 gõ cửa, nhìn Tư Trạm ngồi ở hàng cuối.Tư Trạm chống người dậy uể oải mở mắt, buồn phiền gật đầu.Trần Đông sáp lại gần hắn thì thào hỏi: "Đại ca đêm qua mày thức trắng viết code à?"Tư Trạm liếc xéo cậu ta: "Chả lẽ chờ mày viết?"Trần Đông cười hì hì: "Tao có viết tốt bằng mày đâu, chốc nữa tan học qua phòng thí nghiệm lắp ghép nhé?"Tư Trạm đổi tay để nằm, mơ màng khẽ ừ, rồi cứ nằm úp sấp như vậy thiêm thiếp ngủ đi."Ê, tao vứt cho mày hay đưa em gái mày?" Trần Đông cầm lon nước ngắm nghía.Cậu biết Tư Trạm không thích uống nước có gas, cho nên lon nước đặt trên bàn cả sáng nay.Trần Lộ Nam ngồi phía trước thẳng sống lưng, hơi nhích ra sau nhưng tay vẫn không ngừng, bút soàn soạt in mực lên giấy.Tư Trạm mệt muốn chết, đầu óc mơ màng lẩm bẩm: "Ném đi, cậu ấy không uống được nước lạnh."Đệch mợ.Trần Đông bĩu môi, ĐCM ai biết có ngày Tư Trạm lạnh lùng nhạt nhẽo biến thành anh main trong phim thần tượng.Thế nhưng đối tượng của anh main ấn tượng quá, đó chính là 'em gái' tương lai của anh đấy!Cậu không cho rằng Tư Trạm định là anh trai tốt đâu, trước kia chưa từng thấy Tư Trạm để tâm tới bạn gái nào như thế.Ôi chao?Trần Đông nghĩ ngợi, hình như trước kia. . . đâu có người nào giống Đồng Miểu!Tiếng chuông tan học êm ái vang lên, giáo viên ngoại ngữ thu sách vở rời khỏi lớp.Học sinh ngủ gật trong lớp ông chẳng buồn để tâm, nói thật bọn trẻ lớp 3 này đứa nào chả max điểm IELTS, lên đại học thi tiếng anh đơn giản.Khương Dao bĩu môi, khẽ đẩy tay Đồng Miểu: "Đi nha đi nha, cậu giúp tớ đi mà."Đồng Miểu không lay chuyển được cô chỉ đành gật đầu: "Đi vậy, nhưng tớ không làm gì đâu?"Khương Dao ngẫm hồi lâu rồi hờn dỗi nói: "Quý Nhược Thừa thích ra câu hỏi lắm, nếu mà không trả lời được thầy ấy sẽ làm cho bẽ mặt."Đồng Miểu bừng tỉnh, cô ngắm Khương Dao hậm hực muốn mắng tục nhưng rất đáng yêu, cô nằm xuống bàn, đôi mắt hạnh nhìn Khương Dao: "Cảm giác thầm yêu ai đó thế nào nhỉ?"Khương Dao run người, chỉ vào mũi mình bĩu môi: "Tớ mà yêu thầm á? Có mà tớ công bố cho cả quả đất này biết ấy."Đồng Miểu hơi giật mình, cô im lặng ngầm thừa nhận, cô mãi mãi chẳng thể giống Khương Dao, cho dù vậy cô cũng đâu có thích ai.Hai người thu dọn sách vở rồi xuống giảng đường ở tầng một.Muốn vào học lớp phụ đạo của Quý Nhược Thừa phải đến thật sớm chiếm chỗ, còn không ngay cả bậc thang cũng không có mà ngồi.Tính Khương Dao bướng bỉnh không chịu nghe ai, khăng khăng chạy lên ngồi chỗ gần bục giảng nhất.Đồng Miểu không chạy nhanh như cô ấy, nhìn Khương Dao chiếm chỗ mới chầm chậm xuống cầu thang.Điều hòa trong giảng đường mở hơi lớn, cô thấy hơi lạnh, chẳng hiểu sao lại nghĩ tới chiếc áo khoác kia.Haizz. . .Cô lắc đầu muốn quăng chiếc áo khoác ra khỏi tâm trí.Sau một lúc, cô không chịu nổi gỡ chiếc dây buộc tóc, bung mái tóc dài xuống che khuất dáng cổ thon gọn.Mái tóc xoăn dài xõa tung trên lưng giúp cô ấm lên một chút.Khương Dao vuốt ve nõn tóc của cô than thở: "Giống y mái tóc búp bê SD* của tớ ý."Giờ này, rất nhiều người đi vào, giảng đường rộng lớn thoáng chốc đã chật kín người.Quý Nhược Thừa đến trước một phút mang sách vở lên lớp.Anh mặc một chiếc sơ mi trắng tinh, bên dưới là chiếc quần dài đen bó, ngang hông còn thắt đai lưng Givenchy*.Lúc đi lên bục giảng, lớp áo sơ mi dính vào cơ thể anh, còn lờ mờ trông thấy dáng người cơ bắp săn chắc.Anh cúi đầu nhìn sách, tay thoải mái gỡ chiếc cúc ở cổ giống như cảm thấy nóng.Khương Dao nhìn chằm chằm động tác của anh mà nuốt nước miếng ừng ực.Bỗng có nữ sinh mặc váy vui vẻ chạy lên bục giảng đứng cạnh Quý Nhược Thừa, hồi hộp nắm tay: "Thầy ơi, em là Mạc Du Du, anh trai em là Mạc Dạ là bạn học đại học của thầy đấy ạ."Quý Nhược Thừa đã nhận bằng tiến sĩ ở nước ngoài từ lâu, chuyện hồi đại học đã qua lâu rồi.Anh khẽ nhíu mày lạnh nhạt nhìn cậu ta: "Ừ, có chuyện gì thế?"Mạc Du Du cười dịu dàng: "Anh trai em kể từ đợt anh đi nghiên cứu là hai người không chơi với nhau nữa, lúc trước em hâm mộ anh lắm, chụp với em một bức ảnh nhé?"Vẻ mặt si mê của cô nàng rõ rành rành, thế mà Quý Nhược Thừa vẫn không tỏ thái độ gì.Dãy hàng đầu bỗng nhiên có người đập rầm một cái, cả phòng đều nghe rõ."Này! Thầy lên lớp đi chúng em còn phải học đó!"Khương Dao lạnh mặt, đôi mắt hoa đào nheo lại, trong mắt sặc mùi cảnh cáo.Đồng Miểu lại một lần cảm nhận được một Khương Dao từ si mê một khắc sau đã trở thành lạnh lùng, không khỏi nghi ngờ đôi chút, nếu bạn gái kia mà không xuống liệu Khương Dao có lao tới đánh tơi bời không.Quý Nhược Thừa quay xuống nhìn cô chằm chằm, đẩy Mạc Du Du sang bên cạnh lại chỗ chiếc mic nói: "Hôm nay rất nhiều người tới học nhưng tham gia thi đấu chỉ có hai đội, mười thí sinh, tự xét thấy trình độ không đủ thì về đi, lãng phí tài nguyên nhà trường."Anh nói Mạc Du Du, cũng là nói Khương Dao.Lòng anh hiểu rõ, các em ấy tới để làm gì.Mạc Du Du mím môi, hơi xấu hổ, cô nàng không thôi nhìn Quý Nhược Thừa, chỉ đành im lặng cầm điền thoại đi về.Phòng học lặng ngắt như tờ, chẳng ai động đậy.Quý Nhược Thừa khẽ nhếch môi cười khẽ gật đầu: "Nếu đã quyết định tham gia thi đấu thì chắc đã xem lại vật lý cấp ba, tôi ra một đề, không làm được tôi xin nói thẳng, đừng ở lại đây nữa."Bên dưới ồn ào, ngay cả Đồng Miểu cũng hơi lo, quả thực giống lời Khương Dao, thầy Quý không nể mặt ai cả.Khương Dao chu môi, cô biết Quý Nhược Thừa nói có ý gì, cô còn trông thấy ánh mắt ám chỉ của Quý Nhược Thừa.Nhưng vậy thì sao, nếu cô biết khó mà lui thì tận tám trăm năm trước đã không quấn lấy Quý Nhược Thừa rồi.Quý Nhược Thừa quay đầu, rất nhanh viết lên bảng một đề bài.Cho dù anh viết rất nhanh nhưng không hề ngoáy, vì để học sinh nhìn rõ, anh cố gắng không xóa một chữ nào.Tất cả mọi người yên lặng lấy giấy nháp giành giật từng giây từng phút làm bài."Thời gian năm phút, không làm được bây giờ có thể ra về."Quý Nhược Thừa tựa cạnh bục giảng, tay khoanh ngực, cúi đầu nhìn tờ giấy nháp của Khương Dao.Khương Dao chống cằm xoay bút, cánh môi đỏ hồng hơi chu lên, chau mày."Mèo con?" Cô khẽ đẩy cánh tay Đồng Miểu, khe khẽ gọi."Ừ, đầu tiên dùng khối lượng tính lực bẩy, cậu biết công thức không?"Tuy Đồng Miểu hỏi vậy nhưng tay đã xé một mảnh giấy ghi chú, viết tất cả công thức để Khương Dao tra."Rồi dùng công thức thứ hai tính lực Ampe, chú ý phân tích lực.""Từ tính là công thức thứ ba, điện thế là thứ tư, sau đó. . ."Khương Dao khá thông minh, dù những công thức này cô chưa từng tiếp xúc qua nhưng dựa vào công thức có sẵn vẫn có thể làm được.Trong phòng học đã có vài người lục đục bỏ về.Quý Nhược Thừa rũ mắt nhìn Khương Dao khí thế bừng bừng làm bài, có phần dở khóc dở cười, đây gọi là đi chép hay là tự làm đây?Chắc là trong tay có quân sư rồi.Hết chương 17
*Búp bê SD: http://vietnamese.startbestdaystore.com/img/p/1/74599-large_default.jpg*Thắt lưng Givenchy: https://24cara.vn/wp-content/uploads/2018/08/that-lung-nam-givenchy-chinh-hang5.jpegsorry các bạn, tui có đưa ảnh lên mà nó bị lỗi rồi, không xem được.😢😢😢 tui để link đây nha, ai muốn xem thì copBạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com