TruyenHHH.com

Hoan Hoa Dang Nien Hoa

Buổi sáng, khi Santa tỉnh lại chỉ thấy toàn thân đau nhức, tối hôm qua không cẩn thận nằm sấp bên giường ngủ. Hắn vừa ngẩng đầu, lại phát hiện Rikimaru đỏ mặt nhìn mình chằm chằm. Thì ra tay hắn đang nắm chặt tay anh.

"Anh sao rồi, có thấy đau chỗ nào không? Cần em chở đi bệnh viện chứ? Sao mặt lại đỏ như vậy, hay là sốt rồi" Santa luống cuống nói một tràng, vừa nói vừa lấy tay sờ sờ trán của Rikimaru.

"Santa... anh không sao mà. Anh... anh có chuyện muốn nói với em...là... là về chúng ta" Rikimaru đỏ mặt nhìn Santa nói.

"Riki, chuyện này để sau nói cũng được. Hiện tại anh mới khỏi ốm tốt hơn vẫn nên nghỉ ngơi đã. Được không anh ? Chắc anh đói rồi, em có nấu cháo để em mang vào cho anh" Santa né tránh vấn đề vì sợ anh sẽ lại đẩy hắn ra xa.

"Santa... hay là chúng ta bắt đầu lại được không ? Từng ấy năm, anh vẫn cho rằng không có em, mình vẫn có thể sống tốt, nhưng hiện tại anh phát hiện căn bản không phải như vậy. Anh sẽ nhớ em, rất nhớ em. Việc anh trở về Nhật, rốt cục cũng bởi vì em. Chẳng qua lúc đó anh không muốn thừa nhận mà thôi. Gần đây anh vẫn luôn nghĩ, nếu như ngày đó mình không rời đi mà cùng em thẳng thắn đối mặt, thì có lẽ anh cùng Santa đã không bỏ lỡ nhiều năm như vậy"

Rikimaru biết trên đời này vốn không có tình yêu hoàn hảo, tình yêu trải qua thử thách mới khiến người ta cảm động.Không ai biết được sau này còn gặp thất bại cùng trở ngại gì, có lẽ đến từ gia đình, có lẽ đến từ xã hội, lại có lẽ đến từ chính người yêu mình. Nhưng mà, chúng ta biết được trước mắt chúng ta còn yêu nhau, về sau Rikimaru cũng đã có dũng khí để đối mặt với mọi chuyện, Santa cũng đã trưởng thành, như vậy là đủ rồi....

Santa dường như đang bất động, hắn không kịp tiêu hoá những gì anh đang nói.

"Santa... em không muốn sao...?" anh lên tiếng khi thấy Santa đứng quay lưng về phía mình không một chút phản ứng.

"Không... không anh đừng hiểu lầm chỉ là em không nghĩ anh sẽ chịu quay về bên em" Santa gấp gáp nói. Hắn quỳ bên cạnh giường nắm tay anh thật chặt, dùng hết tất cả nhãn lực để nhìn anh như bù đắp lại năm năm xa cách .

Santa từ từ tiến lại gần anh, đôi mắt cả hai dần nhắm lại chuẩn bị cho cái hôn đã chậm trễ nhiều năm. Bên ngoài bổng có tiếng gõ cửa, Rikimaru ngại ngùng đẩy hắn ra. Lúc Santa đang bận chửi thề trong miệng thì anh đã nhanh chóng mở cửa.

Châu Kha Vũ đứng trước cửa phòng anh cùng vali đồ.

"Cảm ơn Riki mấy hôm nay đã cho em ở nhờ, chắc có lẽ đến lúc em phải đi rồi, ba mới gọi kêu em tuần sau trở về Mỹ vì công việc ở đây hiện tại đã ổn định" Châu Kha Vũ lên tiếng trước .

"À... vậy bao giờ em đi nhớ nói anh, anh sẽ đến tiễn em"

Rikimaru biết sự rời đi của cậu không chỉ đơn giản là dọn ra khỏi nhà anh mà đó còn là sự buông tay vì không muốn anh khó xử. Rikimaru rất biết ơn Châu Kha Vũ vì năm năm qua ở Mỹ đã dịu dàng quan tâm anh. Đang bận suy nghĩ thì bên eo anh cảm nhận có một bàn tay xiết lấy, quay qua đã thấy Santa tươi cười đứng kế bên.

"Cậu tìm được khách sạn rồi à ?" Santa vẫn không quên đá kháy cậu.

"Ừ tìm được rồi. Hy vọng lần này anh sẽ biết quý trọng những gì trước mặt, nếu thêm một lần nào nữa tôi biết anh làm Riki đau khổ thì tôi sẽ không nhẹ tay với anh đâu" Châu Kha Vũ thấy cái tiếp xúc thân mật của hai người đối diện thì biết họ đã làm lành.

Nói rồi Châu Kha Vũ rời đi, Rikimaru vẫn nhìn vào cánh cửa nơi Châu Kha Vũ vừa đi khuất, thì đã thấy lực tay bên eo tăng mạnh. Chưa kịp phản ứng đã nghe Santa bên tai nói.

"Riki, anh đang nhìn một người đàn ông khác trước mặt người yêu của mình đấy à" mùi giấm chua nồng nặc quanh phòng.

Rikimaru quay người vòng tay qua cổ hắn, rồi mỉm cười. Anh thực sự bất lực với hủ giấm có tên Santa này.

--------------------

Lúc còn bên nhau hai người họ từng thuê một căn chung cư để sống chung, sau này khi Rikimaru bỏ đi Santa đã mua lại căn chung cư nhưng hắn không ở đó vì với hắn nơi không có anh thì đó không phải là nhà.

Hiện tại hai người họ đã quay về bên nhau, nên họ quyết định dọn về nơi đó lại. Rikimaru cũng nghe Santa nói hắn có một đứa con trai, là nhờ phương pháp đẻ mướn bằng cách thụ tinh ống nghiệm. Vì gia tộc hắn quan trọng chuyện nối dõi đã không biết bao nhiêu lần gây áp lực lên hắn.

Năm thứ nhất anh đi Santa rơi vào rượu chè, hắn bỏ bê tất cả nhưng rồi hắn biết đó không phải là cách tốt nhất để anh quay về. Santa phải mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được anh chu toàn sau khi gặp lại. Dù chưa biết lúc đó là bao giờ nhưng hắn vẫn hy vọng. Santa công khai với gia đình mình là người đồng tính và đã có người trong lòng nên sẽ không lấy vợ. Sau khi nghe tin mẹ hắn đã khóc hết nước mắt, còn ba hắn thì túm lấy cây gậy gần đó đánh hắn túi bụi. Nhưng Santa không tránh né chỉ quỳ ở đó, hứng từng đợt roi.

Năm thứ hai vì áp lực gia tộc hắn nhờ người thực hiện phương pháp đẻ thuê bằng cách thụ tinh ống nghiệm, lúc ban đầu không ai trong gia tộc chấp nhận. Đặc biệt là ba hắn, ông là người phản đối gay gắt nhất. Nhưng hắn bỏ ngoài tai. Đứa bé ra đời vào mùa thu và được đặt tên là Uno Aki, đứa bé giống Santa đến tám chín phần. Aki bé nhỏ khiến người gặp người thương, hoa thấy hoa nở, cả nhà hắn trừ ba hắn ra ai cũng yêu thương cậu nhóc. Ngôi nhà lạnh lẽo giờ lại có thêm tiếng bi bo của em bé.

Năm thứ ba, Santa dùng năng lực bản thân đưa sản nghiệp gia tộc trở nên vững mạnh, nên việc hắn không lấy vợ mà có con đã không còn là chuyện bị bàn tán nữa, có chăng chỉ là những lời nói sau lưng. Ba Santa cũng thôi can thiệp vào chuyện của con trai, nhìn vào thành tựu ông biết hắn đã trưởng thành, có thể tự quyết định tương lai của bản thân. Thêm nữa Aki bé nhỏ đáng yêu như vậy ai lại có thể không mềm lòng được chứ.

Năm thứ tư, Aki bắt đầu đi học mẫu giáo. Ngày khai giảng cậu nhóc được Santa dắt tay đến lớp, nhìn xung quanh các bạn nhỏ khác đều có ba và mẹ. Tại sao Aki chỉ có một mình Santa baba, cậu bé cũng không hỏi về mẹ. Vì ngoài baba còn có hai dì và ông bà nội vô cùng yêu chiều cậu. Nhưng có lần bé thấy ba trong phòng làm việc đang cầm một tấm hình liên tục nói xin lỗi và khóc. Sau lần đó Aki có lén vào phòng Santa để xem trộm, trong tấm hình là baba và một chú xinh đẹp đang khoác vai nhau cười rất tươi. Trông chú xinh đẹp có vẻ quen quen nhưng Aki nhỏ bé không thể nhớ đã gặp chú ở đâu...aida chắc phải nghe lời bà nội ăn nhiều bí đỏ mới được. Nhưng mà Aki còn bé nên không biết tại sao baba lại khóc, sau này có lần dì nhỏ chạy về nhà khóc lớn, Aki đi hỏi dì lớn mới biết là do dì nhỏ yêu một chú nào đó trên lớp nên mới vậy. À thì ra khi yêu là sẽ khóc sao ? Vậy khi Aki bị bạn ức hiếp mà khóc cũng là Aki đang yêu sao ? Người lớn thật khó hiểu.

Năm thứ năm, Santa nghe tin Rikimaru trở về Nhật mở lớp dạy nhảy.

Sau khi kể cho anh nghe Santa hỏi anh có ngại không khi hắn đã có con, anh làm sao ngại được chứ, hắn đã suy nghĩ chu toàn cho anh đến như vậy. Anh cảm động nước mắt trực trào đến nơi rồi. Rikimaru nhẹ nhàng ôm lấy Santa, anh biết hắn đã chịu khổ nhiều rồi.

"Riki, thời điểm gặp lại anh ở Nhật. Em đã rất vui mừng nhưng lại không dám hành động tuỳ tiện vì sợ anh sẽ lại bỏ em mà đi... Riki về sau chuyện gì anh cứ nói với em, em hứa sẽ thay đổi... anh đừng rời đi nữa được không ?" Santa siết chặt vòng tay.

"Không đi, về sau anh sẽ không bao giờ đi nữa, trừ khi em đuổi anh đi" Rikimaru vỗ nhẹ nhẹ lưng hắn nói.

"Không đuổi, không đuổi. Em nào dám đuổi, nhà này hiện tại là của anh mà"

Santa hôn hôn Rikimaru, đối với người yêu trước kia đã mất đi nay lại có được, hắn không biết phải làm thế nào mới tốt. Rikimaru vội vàng ngăn lại động tác của hắn.

"Nè nè Uno Santa, hiện tại là ban ngày. Xin em giữ tự trọng" Rikimaru vừa nói vừa cố thoát khỏi ma trảo của hắn.

"Vậy tối cũng được... nhưng mà còn tận hơn 10 tiếng nữa mới là giờ đi ngủ, trước khi lên giường chỉ có thể nhìn nhìn anh... cái gì cũng không được làm" Santa uỷ khuất nói nhỏ.

"Em toàn suy nghĩ mấy chuyện không đứng đắn" Rikimaru biết hiện tại mặt mình không thua gì mặt trời.

"Thật sự cảm ơn anh vì đã trở về bên cạnh em. Tuy rằng chúng ta đã đi một vòng lớn, nhưng em yêu anh, vẫn mãi yêu anh" Santa cười cười ôm lấy anh.

Tối đó Santa đem anh lăn qua lăn lại đến tận sáng mới chịu đi ngủ... thật đáng giận mà. Năm nay anh đã 30 tuổi sao có thể bằng người đàn ông 25 tuổi như hắn được chứ, đúng là yêu người trẻ tuổi thật không dễ dàng.

Sáng nay ngoài trời mưa như trút. Sấm sét ầm ì không ngớt, làm cho Rikimaru không khỏi nhíu mày mỗi khi bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng nổ. Mỗi lần như thế anh lại khẽ xích người lại gần luồng hơi ấm áp nam tính bên cạnh hơn. Santa chăm chú nhìn cơ thể nhỏ bé trong vòng tay mình, khoé môi không nhịn được vẽ nên một nụ cười, hắn nhẹ nhàng kéo chăn lên đắp cho con người đã ngoan ngoãn ngủ yên trong lòng mình, khẽ vươn tay gạt đi vài lọn tóc đen lòa xòa rũ xuống che khuất đôi mắt anh, đặt một nụ hôn lên đôi mắt Rikimaru. Cuối cùng, Santa kết thúc bằng việc ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của anh, trong khi bản thân lại không tài nào nhắm mắt nổi.

Làm sao có thể ngủ ngon được khi hắn đang sướng muốn phát điên lên. Santa không dám ngủ vì sợ khi thức dậy tất cả chỉ là một giấc mơ của hắn, một giấc mơ ngọt ngào nhưng đau đớn khi hiện thực sẽ không bao giờ là như vậy.



PS: chuyên mục bóc phốt bộ phận kiểm duyệt part 2 thời gian kiểm duyệt 20h mỗi ngày, gửi bản thảo cho hai đứa nó . Một con thì seen rồi bỏ đi chơi đéo rep , một con thì sáng kêu " để e check em mới dậy " xong 5 tiếng mới rep ... bất lực thực sự với tụi nó , chắc đuổi việc hết qá... 🥲🥲🥲🥲 đau khổ quá mà. Mau an ủi tâm hồn tôi đi mn

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com