TruyenHHH.com

[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Chung Gia Cưng Chiều Bảo Bối

𝒞𝒽𝓊̛𝑜̛𝓃𝑔 39

_LingWuYue_

~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 39: 𝓞̛̉ 𝓷𝓱𝓪̀ 𝓷𝓰𝓸𝓪𝓷 𝓶𝓸̣̂𝓽 𝓬𝓱𝓾́𝓽, 𝓭𝓾̛̀𝓷𝓰 𝓬𝓱𝓪̣𝔂 𝓵𝓸𝓪̣𝓷!.~

Có sự bảo vệ tràn đầy dương khí của Chung Nguyên Thiên Yết, đêm nay Lương Huyền Xử Nữ ngủ vô cùng yên tâm, cũng không hề mơ thấy giấc mộng nào.

Bởi vì ngủ ngon, sáng hôm sau cô đã sớm tỉnh rồi, cảm giác sau người có thứ gì đó chống vào phần eo của mình.

Cô đã từng có ba năm bị Chung Nguyên Thiên Yết cấm túc nuôi dưỡng trong biệt thự ở ngoại ô, dường như mỗi ngày tỉnh lại đều sẽ gặp tình huống này, tự nhiên quen thuộc đó là cái gì.

Bất quá bây giờ quan hệ của cô và Chung Nguyên Thiên Yết không thể so với lúc trước, cô cũng luôn cố gắng phát triển theo phương hướng tốt, mặc dù cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng không có tức giận đẩy Chung Nguyên Thiên Yết ra chỉ trích như lúc trước, mà là chậm rãi xê dịch người về phía mép giường.

Động tác đã rất cẩn thận nhưng vẫn đánh thức Chung Nguyên Thiên Yết, anh giang tay ôm cô kéo trở về, chôn mặt anh ở phía sau cổ cô: "Xử Xử. "

Dường như anh chưa hoàn toàn thanh tỉnh, thanh âm khàn khàn mang một chút lười biếng, hết sức chọc người, nói xong còn cọ cọ phía sau cổ cô.

Lương Huyền Xử Nữ toàn thân cứng đờ, tai không tự chủ được giật giật, đỏ bừng giống như thiêu đốt.

"Chú Chung." Cô gọi.

"Ừm." Chung Nguyên Thiên Yết đáp lại, vô ý hôn tai cô, lẩm bẩm nói: "Hôm nay không đi học."

Đi học?

Lương Huyền Xử Nữ có chút ngơ, Chung Nguyên Thiên Yết cũng ba mươi tuổi rồi, đi học cái gì chứ.

Cô thật sự là nghe không hiểu, liền cảm giác người này là ngủ đến hồ đồ rồi, khó khăn lật người ra khỏi lòng anh, lại kêu một tiếng: "Chú Chung?"

Chung Nguyên Thiên Yết mở to mắt, sau khi nhìn vào mắt cô, hỗn độn trong mắt dần dần rõ ràng.

Sau đó ý thức được cái gì, anh đột nhiên ngồi dậy, kéo chăn phủ lên phản ứng rõ ràng ở hạ thân.

Lương Huyền Xử Nữ quan tâm giả vờ không nhìn thấy: "Chú Chung, ông nội Chung có thói quen mấy giờ ăn sáng, chúng ta có phải nên đi xuống dưới không? "

Chung Nguyên Thiên Yết quay đầu nhìn đồng hồ treo trên tường: "Em đi rửa mặt trước đi, tôi thay quần áo."

"Được." Lương Huyền Xử Nữ thức thời bước xuống giường rời đi.

Theo lẽ thường thì trong hai mươi phút sẽ giải quyết xong tất cả, Lương Huyền Xử Nữ vội vàng về lại phòng anh, phát hiện Chung Nguyên Thiên Yết không ở đây.

Góc giường có hai bộ đồ được xếp ngay ngắn, cô nhìn kỹ thì phát hiện, phía trên có một chút ánh sáng vàng nhàn nhạt giống như trên người anh.

Chẳng lẽ......

Một ý nghĩ trong đầu đột nhiên thoáng qua, Lương Huyền Xử Nữ bước qua cầm hai bộ quần áo kia lên, quan sát ở khoảng cách gần một chút, xác nhận mình không hề nhìn lầm.

Trên bề mặt bộ quần áo ngủ Chung Nguyên Thiên Yết mặc đêm qua, dính dương khí trên người anh.

Việc này khiến cô nghĩ đến chiều hôm qua lúc ở nhà cũ, sau khi cô bị Chung Nguyên Thiên Yết cưỡng hôn, khoảng một giờ không gặp quỷ.

Nếu như nói đó là bởi vì dính dương khí trong nước bọt của Chung Nguyên Thiên Yết, vậy thì đồ Chung Nguyên Thiên Yết đã từng mặc thì sao.

Lương Huyền Xử Nữ càng nghĩ càng thấy có thể thực hiện, đang chuẩn bị lấy hai bộ quần áo cất đi để dùng, thì Chung Nguyên Thiên Yết bước vào.

Anh đã đổi lại bộ quân trang trang nghiêm, mày kiếm mắt sáng, một thân quang minh lẫm liệt.

Đó là hào quang mà tên tiểu bạch kiểm Vương Hoàng Quân không cách nào sánh ngang, Lương Huyền Xử Nữ cảm thấy mình bị mị lực của Chung Nguyên Thiên Yết hấp dẫn rồi.

Cô cười tủm tỉm tiến lên: "Chú Chung."

"Xử Xử." Chung Nguyên Thiên Yết kéo tay cô: "Bên quân đội xảy ra chút chuyện, tôi muốn đi qua một chuyến, em cùng ba ăn sáng đi."

Nghe anh muốn đi, Lương Huyền Xử Nữ trong lòng có chút sầu lo, nhưng ngẫm lại có hai bộ quần áo dính dương khí ở trên giường kia hộ thân, cũng an tâm một chút.

"Chú Chung đi đường cẩn thận, về sớm một chút."

"Ừm." Chung Nguyên Thiên Yết lên tiếng, cũng chưa có ý muốn đi, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm cô một hồi, đột nhiên cúi người xích lại gần, môi mỏng in một nụ hôn lên gò má cô.

Bất ngờ bị hôn, Lương Huyền Xử Nữ trừng to mắt, kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn đang dần lui ra kia.

Chung Nguyên Thiên Yết thích dáng vẻ ngây thơ của cô, nhịn không được lại hôn một cái trên mi tâm của cô, ôn nhu nói: "Ở nhà ngoan một chút, đừng chạy loạn."

——————ʚɤɞ——————

𝓣𝓪́𝓬 𝓰𝓲𝓪̉ 𝓬𝓸́ 𝓭𝓸̂𝓲 𝓵𝓸̛̀𝓲 𝓶𝓾𝓸̂́𝓷 𝓷𝓸́𝓲:

𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Ôi chời!!! Chị tui mê chú Yết roài đó!!! Mê rồi thì hãy thừa nhận nha đừng có mà giả vờ như không biết đó! Tội chú Yết lắm nha!!! Được chú Yết hôn một phát liền ngơ ngơ ngẩn ngẩn hà!!! 🤭🤭🤭🤭

~.~.~ 𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 39 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com