TruyenHHH.com

Hoan Cu Tinh Van Dinh

Đội hình của bộ phim điện ảnh «Mê thành» này vô cùng mạnh.


Nam chính Dung Hủ, dựa vào một bộ phim «Tầng mây màu đen» tiến vào giới điện ảnh, trực tiếp hot bùng nổ, là một trong những tiểu sinh có nhân khí cao nhất trong một năm gần đây; một nam chính khác là Bách Tích Văn, tuy rằng vẫn luôn ở trong giới không nóng không lạnh, nhưng diễn không ít điện ảnh chế tác lớn, nhân khí hắn không cao, phòng bán vé tác phẩm lại chưa bao giờ thấp, điển hình hot tác phẩm không hot người.

Mà nữ chính Nhâm Thư Chỉ hôm nay mới từ nước Mỹ trở về, là thiên hậu gợi cảm nổi tiếng Hoa Hạ, lấy điệu nhảy nóng bỏng và ca khúc nhạc rock tiết tấu nhanh, có một vị trí trong giới ca hát Hoa Hạ.

Cái gọi là diễn hay thì đi hát, hát hay thì đi diễn, năm trước Nhâm Thư Chỉ diễn một bộ phim tình yêu thanh xuân, phòng bán vé coi như tạm được, trên sáu tỷ. Vì thế năm nay cô lại nhận bộ phim «Mê thành» này, không cần bao nhiêu cảnh diễn, chỉ cần phòng bán vé cao, như vậy là đủ rồi.

Nhâm Thư Chỉ đeo một cái kính râm bản rộng, lúc đến đoàn phim, vừa vặn tham gia nghi thức khởi động máy.

Chờ sau khi nghi thức khởi động máy kết thúc, cô bắt đầu chào hỏi với nhân viên chủ chốt của đoàn phim. Vị thiên hậu này trực tiếp cho mỗi người một cái ôm nhiệt tình, lúc ôm đến Bách Tích Văn, môi đỏ mọng của cô cong lên, nhiệt tình nói rằng: "Đàm Dương Hiên! Anh Hiên! Đến đến đến, ôm một chút đã, làm quen làm quen."

Bách Tích Văn cứng ngắc mở hai tay ra, có chút ngại ngùng ôm nhau với ngôi sao nữ dáng người nóng bỏng này một chút.

Nhân vật Nhâm Thư Chỉ sắm vai là em gái ruột của người chết thứ bảy, anh trai của cô chết trước mặt công chúng, cảm xúc của cô tương đối kích động, sinh ra không ít tương tác với nam chính Đàm Dương Hiên, cũng tham dự không ít hoạt động điều tra của cảnh sát. Cô là nhân vật nữ có cảnh diễn nhiều nhất trong phim, nhưng mà tính tổng cộng, cũng không được hai mươi phút, miễn cưỡng xem như nữ chính.

Kết thúc cái ôm này, Nhâm Thư Chỉ nâng bước đi đến trước mặt Dung Hủ. Kính râm rộng lớn bị cô nàng nâng lên gác ở trên trán, tóc dài màu nâu xoăn lọn to, đôi mắt minh mị yêu diễm tỉ mỉ đánh giá thiếu niên ở trước mắt.

Lúc cô đánh giá Dung Hủ, Dung Hủ cũng mặt mang mỉm cười mà nhìn cô, trấn định thong dong, không có một chút co quắp.

Ngay sau đó, Nhâm Thư Chỉ sảng khoái mỉm cười, không đợi Dung Hủ mở hai tay ra, liền lập tức ôm lên: "Ha ha, tôi thế mà lại ôm được Dung Dung, cái này nếu cho fan của cậu biết, sẽ hâm mộ chết tôi." Vừa nói, Nhâm Thư Chỉ vừa dùng sức mà ôm, không hề có ý buông tay.

Dung Hủ hơi hơi ngơ ngẩn, kinh ngạc nhận thấy được, bộ ngực no đủ của đối phương dường như cọ cọ trên người mình.

Chờ đến khi cái ôm này kết thúc, Nhâm Thư Chỉ tháo kính râm trên trán xuống, lại đeo lên. Trước khi kính râm hoàn toàn che đi đôi mắt, trong cặp mắt đẹp mềm mại đáng yêu hiện lên một tia sáng mê hoặc, môi đỏ mọng nhẹ nhàng cong lên, Nhâm Thư Chỉ không biến sắc hơi hơi cọ một chút trong lòng bàn tay Dung Hủ.

Trong lòng dần dần rõ ràng, nhưng ở mặt ngoài, Dung Hủ vẫn lặng lẽ lui về phía sau nửa bước, mỉm cười nói: "Chị Nhâm đừng nói giỡn."

Nhâm Thư Chỉ vô tội nhún vai, âm thanh khàn khàn dịu dàng, vô cùng thân mật: "Tôi cũng không có nói giỡn, fan của Dung Dung cậu, chính là tiếng tăm lừng lẫy. Không phải là gần đây còn làm một cái hoạt động từ thiện gì sao, thật sự là rất lợi hại nha."

Dung Hủ bình tĩnh mỉm cười: "Album của chị Nhâm ba tháng trước, lượng tiêu thụ cũng đã tích lũy trên trăm vạn."

Nhâm Thư Chỉ che miệng cười khẽ: "Nhưng không sánh bằng «Thất dực» của cậu mà."

Nói xong, cô liền đột nhiên nghiêng người lên, dường như muốn cọ lên trên người Dung Hủ. Nhưng Dung Hủ lập tức nhích sang bên cạnh, quay đầu cười nói với nam số ba trong đoàn phim: "Tôi nhớ rõ ngày hôm qua Mã Tề còn nói rất thích nhạc của chị Nhâm nhỉ, đúng không?"

Lập tức rơi vào khoảng không, nụ cười trên mặt Nhâm Thư Chỉ thoáng cứng đờ, cô rất nhanh kịp phản ứng, như quen đã lâu mà cười nói với nam số ba kia: "Tôi đây thật đúng là được ưu ái mà sợ hãi, A Tề thích nhạc của tôi, tôi một chút cũng không ngờ tới..."

Tuy rằng Nhâm Thư Chỉ vào đoàn phim muộn, nhưng mà lại tương đối nhiệt tình, không bao lâu, liền hoà mình với những diễn viên khác trong đoàn phim.

Ngoại trừ Bách Tích Văn trời sinh ngại ngùng, không dễ thân cận, cô và mấy người Mã Tề, Trịnh Hiểu Túc đều thân nhau, khi cô và Dung Hủ nói chuyện, Dung Hủ cũng sẽ thái độ thân thiện đáp lại cô. Chợt nhìn, cô tựa như đóa hoa giao du, lượn quanh trong toàn bộ đoàn phim «Mê thành».

Nhâm Thư Chỉ thích đến "quấy rầy" Dung Hủ nhất. Bởi vì cô vừa mới đến đoàn phim, không có tham gia cuộc họp biên kịch, cho nên khi mọi người chuẩn bị buổi chiều khởi động máy, cô liền cầm kịch bản của mình, đi đến bên chỗ Dung Hủ, âm thanh mềm nhẹ nói rằng: "Dung Dung, cậu có thể giảng giải kịch bản giúp tôi một chút không? Tuy rằng cảnh diễn của tôi rất đơn giản, nhưng tôi cũng không muốn chậm trễ tiến độ của mọi người, cậu nói... có được không?"

Giờ phút này Dung Hủ đã trang điểm xong đang ngồi ở một bên nghỉ ngơi, nghe nói như thế, cậu quay đầu, bỗng nhiên liền bất ngờ không kịp đề phòng mà thấy được một mảnh tuyết trắng.

Nhâm Thư Chỉ bỏ đi áo khoác, mặc một cái áo thun ngắn nhỏ bó sát người. Có thể được xưng là thiên hậu gợi cảm, tự nhiên không có khả năng là dáng người cứng nhắc, cái áo thun mỏng manh này bao quanh bên ngoài dáng người của cô, vòng eo mảnh khảnh và bộ ngực đầy đặn hình thành đối lập rõ rệt, một mặt dây chuyền chuỗi thủy tinh từ xương quai xanh rũ xuống, tua rua biến mất trong bóng mờ chiếc áo, làm cho người ta nghĩ xa xôi.

Đa số đàn ông thấy cảnh như vậy, chỉ sợ đều sẽ nhịn không được tâm viên ý mã.

Người phụ nữ này bộ dạng xinh đẹp động lòng người, điện nước đầy đủ, trong tất cả ngôi sao nữ Dung Hủ từng gặp qua hai đời, cũng có thể xếp trong top 5. Khi cô nói chuyện, âm cuối sẽ có một chút giọng mũi nho nhỏ, càng có vẻ thanh tú quyến rũ.

Nhưng mà, ánh mắt Dung Hủ chỉ xẹt qua mặt dây chuyền thủy tinh tua rua kia, liền nâng mắt nhìn về phía khuôn mặt xinh đẹp của Nhâm Thư Chỉ. Khóe mắt không hề lướt xuống chỗ phía dưới một phần nào, cậu trấn định cười nói: "Được, có điều tôi lập tức liền phải đi quay, chị Nhâm, có khả năng tôi không giúp được chị bao lâu."

Nhìn ánh mắt trong suốt thong dong của thiếu niên, Nhâm Thư Chỉ phút chốc sửng sốt, tiếp đó cô lập tức nói rằng: "Không sao, vậy cậu dạy dạy chị Nhâm của cậu trước đi nào." Lúc lời nói xong, cô lại đến ngồi bên cạnh Dung Hủ, mặt dây chuyền thủy tinh nhẹ nhàng lắc lư, dừng ở trong phần bóng mờ thật sâu.

Mà lần dạy này, chỉ dạy năm phút đồng hồ, đã bị ép chấm dứt.

Dung Hủ bị Viên đạo gọi đi thương lượng chi tiết quay cảnh đầu, cậu lễ phép tỏ vẻ xin lỗi với Nhâm Thư Chỉ, Nhâm Thư Chỉ lắc đầu, vẻ mặt không thèm để ý. Nhưng mà chờ sau khi Dung Hủ xoay người rời đi, cô lại nắm lấy mặt dây chuyền thủy tinh trước ngực mình, bộ ngực bởi vì thở dốc mà từng chút từng chút chuyển động.

Tận đến khi Dung Hủ biến mất ở cuối phòng, cô mới híp mắt, dời tầm mắt đi chỗ khác.

Sau khi Dung Hủ rời khỏi phòng, tiểu trợ lý La Thiến lập tức đi đến bên cạnh cậu, lòng đầy căm phẫn nói rằng: "Nhâm Thư Chỉ kia sao có thể như vậy, tiểu Hủ, cô ta thế mà lại quyến rũ cậu!" La Thiến coi như có chút thông minh, tận đến hiện tại không có ai, mới nhỏ giọng thì thầm với Dung Hủ: "Ngực cô ta cũng sắp đụng tới cánh tay cậu rồi, tiểu Hủ!"

Dung Hủ bình tĩnh đi về phía Viên đạo, vừa lạnh nhạt nói: "Chị nhìn lầm, cô ấy chỉ là thỉnh giáo kịch bản với tôi thôi."

La Thiến lập tức sửng sốt, cô ngẩng đầu nhìn Dung Hủ, lại thấy Dung Hủ cong khóe môi, bất đắc dĩ nháy mắt mấy cái với cô. La Thiến lập tức hiểu được, cô nặng nề thở dài, nhỏ giọng nói rằng: "Trước đó tôi từng nghe nói qua, Nhâm Thư Chỉ này rất hào phóng, lúc đóng phim thường xuyên lên giường với nam minh tinh cùng phim. May mắn cô ta là ca sĩ, chỉ từng đóng mấy bộ phim truyền hình, mấy bộ điện ảnh, bằng không không biết sẽ ngủ với bao nhiêu minh tinh đâu."

Dung Hủ ngây ra, cậu trái lại chưa từng nghe nói về lời đồn này. Nghĩ nghĩ, cậu hỏi: "Tôi nhớ rõ mấy năm trước, có phải Nhâm Thư Chỉ và Đặng Dật Văn từng hợp tác hay không?"

La Thiến kinh ngạc một tích tắc, bỗng nhiên ý thức được: "Đúng vậy, cô ta và Đặng đè ép cũng từng truyền scandal. Hai người bọn họ năm đó khẳng định cũng từng lên giường... trong giới này thật sự là có người như vậy sao, cái gì cũng không quản, liền tùy tiện lên giường với trai đẹp?"

Dung Hủ cười nhạt không nói.

Đời trước cậu ở trong giới giải trí nhiều năm, cũng từng gặp minh tinh thoáng như vậy, có điều đa số đều là nam minh tinh.

Bình thường một bộ phim phải quay mấy tháng, rất nhiều nam minh tinh không chịu nổi cô đơn, sẽ chủ động thông đồng chung với nữ minh tinh cùng phim. Mọi người đều là độc thân, anh tình tôi nguyện, cứ như vậy sảng khoái mấy tháng, an ủi nhau, chờ đến khi phim quay xong, liền mỗi người đi một ngả, về sau gặp mặt vẫn là bạn.

Dung Hủ không biết sao Nhâm Thư Chỉ lại xem trọng mình, nhưng mà cậu lại chưa bao giờ thích tham dự loại chuyện này.

Trong giới rất loạn cậu luôn biết, nhưng người giữ mình trong sạch vĩnh viễn cũng không ít hơn người tùy tính hưởng thụ. Hơn nữa đời trước Dung Hủ còn biết một bí mật trong giới.

Nghe nói một nam diễn viên chính Hollywood thường xuyên hẹn pháo với minh tinh cùng phim, không phân biệt nam nữ, là người cắm hai đầu nổi tiếng trong giới. Kết quả có lần hắn kiểm tra sức khoẻ đột nhiên tra ra bệnh AIDS, vì thế một đại minh tinh Hollywood sôi nổi ngã ngựa, tất cả mọi người đều giấu diếm chuyện này, không dám công bố với bên ngoài. Chẳng ai biết có minh tinh nào mắc bệnh HIV, nhưng mà nếu có người lộ ra, minh tinh hạng một trúng đạn liền không chỉ mười thôi đâu!

Có điều chờ Dung Hủ và Trịnh đạo thương lượng xong chi tiết quay, cậu quay về phòng nghỉ, liền nhìn thấy Nhâm Thư Chỉ ngồi ở bên cạnh Mã Tề, cười khanh khách không ngừng. Không biết hai người đang nói chuyện gì, Nhâm Thư Chỉ gần như ngồi ở trong ngực Mã Tề, tay Mã Tề cũng khoát lên vòng eo thon gầy của Nhâm Thư Chỉ.

Dung Hủ chỉ nhìn thoáng qua liền dời đi tầm mắt, mà La Thiến lại trừng lớn mắt, kinh ngạc thật lâu, mới ở bên tai Dung Hủ lặng lẽ nói rằng: "Thật là lợi hại, tiểu Hủ, nhanh như vậy cô ta liền không cần cậu..."

Nghe vậy, mày Dung Hủ nhíu lại, dở khóc dở cười nói rằng: "Cái gì gọi là không cần tôi?"

La Thiến nhanh chóng giải thích: "Dù sao chính là cô ta không dây dưa cậu, thật tốt, tùy cô ta đi thông đồng Mã Tề đi, hừ."

Dung Hủ lắc lắc đầu: "Mọi người đều là người trưởng thành rồi, nam nữ hoan ái thực bình thường, chị cũng đừng có ý kiến quá lớn với bọn họ."

La Thiến nhanh chóng ngậm miệng, làm động tác kéo khóa kéo.

Dung Hủ nói lời này quả thật không sai, rất nhiều chuyện người trong giới đều biết, nhưng mà cũng không có gì để nói. Nhâm Thư Chỉ lại không có miễn cưỡng Dung Hủ, Dung Hủ không thích, cô liền chủ động đi tìm Mã Tề. Mã Tề thực rõ ràng cũng là cam tâm tình nguyện, thậm chí nói không chừng hắn còn rất vui mừng kìa, như vậy tùy bọn họ đi thôi, bọn họ cũng không phải con nít, đây chỉ là nhu cầu sinh lý đơn giản, nếu chính bọn họ đều rất thích ý, vậy người khác không có gì để xen vào.

Xế chiều hôm khởi động máy, chủ yếu là cảnh diễn của Bách Tích Văn, Dung Hủ cũng có một chút cảnh diễn.

Cảnh đầu chính là Dung Hủ và Bách Tích Văn đối diễn, Viên đạo cố ý chọn cảnh của Dung Hủ làm cảnh mở đầu sau khi khởi động máy, chính là để khiến Dung Hủ và Bách Tích Văn quen thuộc đối phương, tăng cường ăn ý.

Cùng lúc đó, trên internet, hoạt động quyên tiền từ thiện "Thất dực" vô cùng oanh động rốt cuộc cũng vẽ một dấu chấm hết.

Tổng kim ngạch năm trăm sáu mươi ba vạn!

Tổng vật tư càng là nhiều đếm không xuể, có một fan đại gia quyên trợ một kho hàng, lúc này mới được nhiều quần áo và sách vở như vậy.

Quá trình lần hoạt động quyên tiền này đến đây chấm dứt, kế tiếp, fan Dung Hủ sẽ liên hợp lại, tạo thành một đội ngũ, trực tiếp vào vùng núi, tự tay đưa vật tư cho các nhi đồng nghèo khó. Bọn họ sẽ tiến hành trực tiếp, cam đoan không tham ô một phân tiền, để nhóm dân mạng chứng kiến.

Loại hành vi trực tiếp này được nhóm dân mạng nhất trí khen ngợi, fan weibo Dung Hủ trong mấy tháng này tăng vọt chín trăm vạn, hiện giờ đã đạt tới một ngàn sáu trăm vạn. So với những tiểu sinh hạng một đang hot khác mà nói, số lượng fan của cậu mới chỉ là một phần hai người khác, thậm chí là một phần ba.

Nhưng mà, cậu mới ra mắt một năm.

Mặt khác cũng tại xế chiều hôm đó, Triệu Sở Vân tuyên bố toàn bộ tình hình quyên tiền của CD «Thất dực», đưa ra giấy chứng nhận mà quỹ hội Vinh Vân và tổ chức giám sát từ thiện liên thủ làm ra.

Cái tag #từ thiện Dung Hủ# lập tức được nâng lên hạng hai hot search weibo.

Bên kia bờ đại dương, đúng là thời gian rạng sáng. Đoàn phim rốt cuộc kết thúc cả ngày quay phim, người đàn ông tuấn mỹ thanh nhã tìm tòi weibo bên dưới cái tag #Dung Hủ từ thiện#, nghiêm nghiêm túc túc mà xem, rõ ràng trên mặt không có chút biểu tình, nhưng hắn lại xem cực kỳ nghiêm túc, ngay cả bên cạnh có người đi tới cũng không phát hiện.

"A, Dung Hủ? Tôi từng nghe qua tên cậu ta."

Tần Trình ngẩng đầu, nhìn về phía người nước Pháp tóc vàng mắt xanh bên cạnh: "Bertram, làm sao anh biết cậu ấy?" Giọng điệu nhìn như lạnh nhạt, nhưng khóe miệng lại không tiếng động mà cong lên, trong giọng nói ẩn giấu một chút đắc ý và kiêu ngạo.

Ngôi sao nam nổi tiếng nước Pháp Bertram ha ha mỉm cười, nói: "Tần, cậu cũng không biết rồi, hôm trước lúc tôi tạm biệt với Nhâm, cô ấy nói với tôi, phim mới của cô ấy chính là quay chung với Dung Hủ này. Cô ấy nói Dung Hủ thực đáng yêu, cô ấy còn cho tôi xem ảnh chụp, a, đó thật sự là một búp bê phương đông đáng yêu xinh đẹp."

Ý cười bên môi phút chốc cứng đờ, người đàn ông hơi hơi nheo lại mắt, thản nhiên nói: "Nhâm là ai?"

Bertram không cần nghĩ ngợi nói rằng: "Nhâm Thư Chỉ... Tên honey thật sự là khó đọc, hôm trước lúc ở trên giường, honey thật sự muốn tôi gọi tên cô ấy, tôi chính là luyện tập thật lâu, mới nói đúng. Cô ấy nói trong đoàn phim hình như chỉ có Dung Hủ này là rất đáng yêu, cũng đúng, nếu là tôi, khẳng định cũng thích búp bê phương đông tinh xảo xinh đẹp này."

Tần Trình: "...!!!"

Một phút đồng hồ sau, Dung Hủ vừa mới chuẩn bị quay, đột nhiên liền nhận được một tin nhắn.

[ Tần Trình: còn có hai ngày tôi liền đóng máy, tôi đi thăm cậu. ]

Dung Hủ khẽ kinh ngạc, còn chưa kịp phản ứng, lại nhận được một cái tin nhắn.

[ Tần Trình: không, ngày mai tôi có thể đóng máy, ngày kia tôi đi thăm cậu... ừm, là mẹ yêu cầu. ]

Dung Hủ lập tức hồi âm: [ ngày mai anh đóng máy, ngày kia sao lại từ nước Mỹ về đây? Tần Trình, anh nghỉ ngơi cho tốt, không cần đến thăm tôi. ]

Ai ngờ ba mươi giây sau, tin nhắn của Tần Trình rất nhanh gửi tới --

[ Tần Trình: tối hôm nay, tôi có việc nói với cậu, đến lúc đó gọi điện thoại cho cậu... chuyện rất riêng tư, trong phòng của cậu tốt nhất đừng có ai cả, ai cũng không thể. ]

Dung Hủ: "..." EXM?!

Hết chương 71

Tần Tranh Tranh: thật muốn bay qua bay qua bay qua! Bảo bảo tin tưởng Dung Dung, nhưng mà cái người xấu kia, không cho thông đồng với Dung Dung của bảo bảo! QAQ!

Dung Dung:... Buổi tối nói chuyện rất riêng tư hả? EXM? Meo meo meo?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com