[HOÀN]ChanBaek[Sủng][Sinh Tử Văn] My Family
24. Tát mạnh vào hiện thực
24. Tát mạnh vào hiện thựcSau khi uống rượu say và náo loạn một trận thì Biện Bá Hiền lăn ra trên giường và ngủ. Cậu ngủ say như một ông bợm nhậu, nhất quyết không chịu thức dậy dù mặt trời đã thiêu cháy mông đít. Tiếng ngáy của cậu phát ra hệt như tiếng của những chiếc xe chạy trong khu tập luyện quân sự. Ầm ầm ầm không thể chịu đựng nổi.Phác Xán Liệt bị đánh thức đầu tiên, anh vừa ngóc đầu nhìn sang phía Biện Bá Hiền thì An Nam Tư đã bị đánh thức, đôi mắt ngơ ngác trong cơn ngái ngủ liền đỏ hoe rồi con bé rống lên khóc ròng. Đấy! Ba ba của nó làm nó sợ đấy!Biết tội chưa hả Biện Bá Hiền?Phác Xán Liệt vội ôm lấy con gái nhỏ rời khỏi phòng ngủ, anh ngồi lên ghế dài ngoài phòng khách nhẹ giọng dỗ dành Nam Tư, đôi tay to lớn thuần thục vỗ đều đều lên mông bé con. Phác Xán Liệt đợi cho con gái ngừng khóc liền gọi điện nhờ mẹ Biện đến đón con bé sang nhà họ Biện, bởi vì anh còn phải chăm sóc cho ông hoàng đang ngủ khì trong kia nên chẳng thể lo cho con gái chu đáo được. May mà túi xách hay dùng để đựng đồ cho Nam Tư mỗi khi sang nhà ông bà vẫn còn nằm trên bàn trà trước mặt, Phác Xán Liệt ngó vào trong thấy vẫn còn hai bộ quần áo chưa dùng, hai ba cái khăn tay và một gói bĩm tả. An Nam Tư nheo đôi mắt lớn rồi ngã vào vai Phác Xán Liệt dụi đến dụi đi như hành động của một con chó nhỏ, cánh tay tròn lẳng như ngó sen bám vào cổ anh, con bé ngủ một giấc dài đã đói bụng, cái miệng nhỏ theo thói quen được Biện Bá Hiền cho uống sữa bắt đầu mút lấy mút để dù trong miệng chẳng có gì cả.Phác Xán Liệt phì cười, anh dùng ngón tay lau đi vệt nước bọt trào ra cánh môi con bé, cưng nựng nói "Đói rồi à? Đợi một lát bà đến sẽ cho con uống sữa nhé"Cái thói ngủ dậy là đói này chắc chắn bắt nguồn từ Biện Bá Hiền rồi, chẳng hiểu sao càng lúc con bé này càng có những thói quen đáng đánh của Biện Bá Hiền thế kia chứ. Phác Xán Liệt bày ra bộ dáng rầu rĩ, lầm bầm "Con à, con hãy mau bỏ những thói quen xấu ấy đi nhé. Nếu không sau này, con không được gặp người tốt như bố thì sao? Ai sẽ chăm sóc con đây, hửm?" "A, a, ta ta"Một lúc sau mẹ Biện đến đón An Nam Tư đi. Phác Xán Liệt thở phào một hơi, anh trở vào trong giường gọi Biện Bá Hiền dậy. Tiếng ngáy của cậu ấy vẫn phát ra ồn ào như lúc trước, một mình Biện Bá Hiền giang tay chân chiếm trọn cả giường ngủ. Phác Xán Liệt chẳng biết gọi cậu ấy như thế nào cho có hiệu quả, anh đành trèo lên trên đè lên người Biện Bá Hiền, nằm im lặng chờ Biện Bá Hiền tỉnh dậy. Biện Bá Hiền đang trải qua môt giấc mộng rất đẹp, cậu thấy mình sống trong một đất nước vô cùng trù phú và giàu có, cậu còn được trở thành một vị vua của đất nước ấy. Thế nhưng đột nhiên mây đen kéo đến đen kịt cả bầu trời, sấm sét đánh vào những tòa nhà cao tầng khiến chúng nứt toạc ra và đỗ vỡ. Tòa lâu đài của vua Biện cũng bị đánh tan tành trong lúc vua Biện đang tắm trong một cái hồ rất lớn, cung nữ thị tẩm bắt đầu chạy loạn xạ trốn đi, vua Biện bì bõm dưới làn nước trong vắt không kịp bước lên bờ đã bị một tảng đá không biết từ đâu lăn xuống đổ ập vào người. Biện Bá Hiền toát mồ hôi, giật mình tỉnh giấc. Cậu thờ hồng hộc đớp lấy không khí, đến khi định thần lại mới phát hiện Phác Xán Liệt đang giả chết trên người của mình. Biện Bá Hiền điên tiết xô anh ngã sang khoảng trống bên cạnh "Anh định giết em à? Nặng lắm biết không?" "Em hay lắm!" Phác Xán Liệt chống tay bên cạnh vai Biện Bá Hiền, anh híp mắt gằng giọng."...Chuyện gì?" "Ai cho em đi uống rượu? Ai cho?" Biện Bá Hiền mường tượng lại chuyện ngày hôm qua một chút, cậu mím môi cười, đầu rụt lại như con rùa rụt cổ "Em chỉ uống một chút" Phác Xán Liệt vùi đầu vào trong hổm cổ của cậu ấy, hôn những cái hôn lên chiếc cần cổ trắng nõn lại mềm mịn ấy "Sau này anh không cho phép em hư vậy nữa. Càng không được đến phòng tập thể hình. Không được nói những từ như 'lăng loàn', 'dâm phu', 'mắc tè', nói những từ ấy là hư đấy biết không Bá Hiền?" "Em xin lỗi, em biết lỗi rồi mà" Biện Bá Hiền vuốt ve gáy tóc của Phác Xán Liệt, cậu hôn lại trên đôi má anh, hôn lên cả vành tai vểnh ra như tai yêu tinh.Sau chuyện đó thì hai người trở lại mối quan hệ thân thiết như ban đầu, sớm sớm chiều chiều cùng nhau làm việc. Phác Xán Liệt nghỉ cả ngày hôm đó cùng Biện Bá Hiền ở nhà dọn dẹp lại nhà cửa, cả tuần bận rộn làm việc ở công ty khiến cho trong nhà cũng đã trổ nên lộn xộn không ít. Trong lúc đang mắc quần áo lên sào Biện Bá Hiền mới chợt nhớ ra, cậu hột hoảng hỏi Phác Xán Liệt "Ơ, con gái tôi đâu rồi?" "Con gái em đến nhà ông bà từ sáng rồi. Vì em ngáy như sấm rầm nên con bé thức giấc đấy" Phác Xán Liệt hút bụi dưới gầm ghế sofa, cười cười nói. Biện Bá Hiền thường không hay phát ra âm thanh lúc ngủ, chỉ khi cậu uống nhiều rượu đến say sỉn mới như thế. Cũng như hồi đấy, hồi còn là sinh viên sống trong kí túc xá Biện Bá Hiền uống rượu với những người bạn cùng phòng. Cậu say giống hệt như trận say hôm qua, tuy nhiên lúc ấy còn trẻ tuổi hơn bây giờ, quậy phá cũng nhiều hơn. Cậu ấy đã dùng kéo cắt những tấm màng che nắng trong kí túc xá quấn quanh mình nói mình là hoàng châu cách cách, nhảy múa điên cuồng. Hôm sau giám thị phát hiện đã gửi giấy báo về nhà họ Biện, Biện Bá Hiền bị phạt làm công ích cho hội từ thiện suốt một tuần lễ và phải đền bù lại số màng ấy. Mẹ Biện cắt tiền ăn tháng đó của Biện Bá Hiền, Biện Huy Long lúc ấy vừa mới đi làm nên anh cũng không thể cho Biện Bá Hiền nhiều tiền. Tháng ăn ấy Biện Bá Hiền phải ăn ké một măm cơm với Phác Xán Liệt, nhờ vậy mà anh có dịp ăn được thật nhiều đậu hủ của Biện Bá Hiền. Hồi tưởng lại những kí ức đẹp, cánh môi Phác Xán Liệt bất giác cong lên, cảm thán những ngày tháng qua trôi cũng thật nhanh quá. Việc dọn dẹp nhà cửa diễn ra cũng khá nhanh, Biện Bá Hiền chỉ còn phơi một vài cái áo nữa. Phác Xán Liệt sau khi hút bụi quanh nhà thì anh vào bếp nấu cơm trưa. Thình lình, bên ngoài có người nhấn chuông gọi cửa. Cả Phác Xán Liệt và Biện Bá Hiền đều ngó ra ngoài, bởi vì hai người không công khai mối quan hệ của nhau cũng không cho bất kì ai địa chỉ nhà nên khá bất ngờ trước vị khách đang đến này. Loại trừ đi nhà họ Biện bởi vì nếu một thành viên trong gia đình đến thì họ sẽ gọi điện hoặc Biện Bá Hiền hoặc Phác Xán Liệt thông báo trước. Phác Xán Liệt táo tạp dề bước ra mở cửa. Ở bên ngoài có hai người đàn ông đang đứng, nắm tay nhau và vẻ mặt rất nghiêm túc. "Xin chào! Hai người đến tìm Bá Hiền à?" Phác Xán Liệt lên tiếng chào hỏi, anh cũng không biết hỏi như thế nào nữa, vì hai vị khách này có chút kì lạ. "Chúng tôi đến xin lỗi hai người" Ngô Trường lên tiếng trả lời, bàn tay anh ta nắm tay huấn luyện viên Đỗ An khít chặt, hơi cuối đầu nói.Phác Xán Liệt lan man chưa hiểu ra vấn đề mà hai người khách này nói, anh đành mời họ vào trong nhà. Biện Bá Hiền rót cho mỗi người một cốc nước, cậu mĩm cười chào hỏi. Đến khi cả bốn người đàn ông ngồi đối diện nhau, Ngô Trường lại nói "Nghe nói ngày hôm qua hai người cãi nhau vì chúng tôi""À..." Phác Xán Liệt bật cười, anh gật gù nói "Cũng không hẳn. Nhưng có chuyện gì vậy?" "Bức ảnh anh nhận được chụp tôi và cậu Biện là do cậu ấy chụp" Ngô Trường ngoảnh đầu về phía Đỗ An, anh ta giải thích "Cậu ấy yêu tôi, nhưng lại hiểu lầm tôi và cậu Biện nên cậu ấy đã gửi ảnh chụp cho anh. Mong hai người chấp nhận lời xin lỗi của chúng tôi" Biện Bá Hiền nhìn hai người đàn ông trước mặt đến mạc danh kì điệu. Thật ra trước đây cậu từng nghi ngờ tính hướng của huấn luyện viên của mình, nhưng dù sao đó cũng là nghi ngờ và dường như đi quá sâu vào chuyện riêng tư cá nhân của mỗi người nên Biện Bá Hiền đã bỏ qua. Không ngờ, cậu nghi ngờ là thật... Vậy ra là huấn luyện viên của Biện Bá Hiền ghen à? "À, không sao đâu. Chúng tôi đã làm lành rồi" Biện Bá Hiền xua tay nói, nhưng mà cũng nhờ có chuyện lần này cậu mới biết Phác Xán Liệt là một bình giấm chua chính hiệu..."Đúng rồi. Không sao đâu. Hai người đến được với nhau chúng tôi cũng rất vui mừng" Phải rồi, họ đến với nhau thì Ngô Trường sẽ giữ một khoảng cách nhất định với Biện Bá Hiền. Vậy Biện Bá Hiền có thể từ đó kết thân với hai người họ, anh cũng sẽ có thêm tai mắt trông chừng người đàn ông của mình. Và hơn những đều như thế, càng có nhiều tình yêu giống như họ, càng tát mạnh vào thực tế đời sống xã hội ngày nay một cách vang dội về vấn đề tình yêu đồng tính. Mỗi một cặp đôi yêu nhau nồng đậm càng góp phần xây dựng niềm tin về một tình yêu không khoảng cách.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com