TruyenHHH.com

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúc

Chương 162. Công lược kiếm thánh si cuồng 6 (H)

PN10003

Bắc Thần Mạc đêm này rất khó đi vào giấc ngủ, vì hắn phát hiện bản thân vậy mà không có thói quen hai người ngủ cùng nhau.

Mộc Noãn Quân một giấc ngủ đến hừng đông.

Thời điểm nàng tỉnh lại Bắc Thần Mạc còn đang trong giấc mộng.

Mộc Noãn Quân cẩn thận nhấc chăn trên người mình ra, động tác cực kỳ nhẹ nhàng chậm rãi đứng dậy, không muốn đánh thức Bắc Thần Mạc.

Bởi vì vừa tỉnh, còn chưa tỉnh táo hoàn toàn, thời điểm Mộc Noãn Quân nâng chân trái lên tính toán đi qua Bắc Thần Mạc, đùi phải lại không cẩn thận mắc vào chăn, nàng thét lên một tiếng, cả người mất cân bằng ngã xuống người hắn.

Bắc Thần Mạc trực tiếp bị đè tỉnh, ngực không cẩn thận bị nàng đụng tới có chút đau, hắn mở mắt ra, nhíu mày nhìn Mộc Noãn Quân đang khóa ngồi trên người mình.

"Ta không động tới vết thương của chàng chứ?" Thấy hắn cau mày, Mộc Noãn Quân lo lắng chạm tới miệng vết thương nên định đi xuống từ trên người hắn.

Một bàn tay to để lên bên hông nàng, ngăn cản động tác đứng dậy của nàng.

"Làm sao vậy?" Trên mặt nàng có vài phần xấu hổ, lúc này tư thế của hai người là nữ trên nam dưới, hai chân nàng tách ra ngồi ở bụng nhỏ của hắn, hơn nữa trên người hai người chỉ mặc một tầng y phục mỏng, độ ấm của đối phương trực tiếp đụng vào nơi riêng tư của nàng.

Thấy hắn không nói lời nào, Mộc Noãn Quân duỗi tay muốn đẩy ra bàn tay đang ở bên hông mình.

Nàng sợ thân thể mẫn cảm này sẽ ướt, đến lúc đó sẽ vô cùng xấu hổ.

Nhưng mà bàn tay Bắc Thần Mạc như là bị cố định, nàng căn bản đẩy không ra.

"Để ta xuống dưới được không?" Mộc Noãn Quân cầu xin, nàng cảm giác giữa đùi bị một vật cứng cực nóng chống lại, không hỏi cũng biết đó là cái gì, đáng xấu hổ là nàng ướt, một cỗ mật dịch trong suốt chảy ra từ trong hoa huyệt làm ướt quần lót.

"Không được." Hắn khàn khàn mở miệng.

Mộc Noãn Quân cực kỳ khó có được nhìn thấy tình dục trong mắt hắn.

Hắn đỡ eo nàng ngồi dậy, cái mông non mềm của nàng càng thêm kề sát côn thịt nóng rực, hô hấp Mộc Noãn Quân dồn dập, hoa huyệt mẫn cảm co rút lại, từng luồng mật dịch chảy ra, nàng thậm chí có thể cảm nhận được quần áo hắn đã bị nàng làm ướt.

"Nàng ướt." Bắc Thần Mạc cúi sát vào tai nàng nói.

Hơi thở nóng rực phun vào vành tai mẫn cảm, thân thể Mộc Noãn Quân lập tức mềm nhũn, tay nàng để ở trên vai hắn, đỏ mặt nói: "Nhưng mà vết thương của chàng còn chưa khỏi hoàn toàn."

"Không ngại." Biết nàng đồng ý, Bắc Thần Mạc không còn do dự nữa, một tay nâng mông nàng lên, cởi hết quần của hai người, tách ra cặp đùi ngọc, đem côn thịt đã trướng phát đau trực tiếp đâm vào hoa huyệt phấn nộn.

"A!" Mộc Noãn Quân đau đến mức mặt trắng bệch, nàng cảm giác hoa huyệt bị căng đến sắp rách rồi, hoàn toàn không ngờ tới hắn sẽ trực tiếp cắm vào, không có bất cứ chút dạo đầu nào, bên trong còn chưa đủ ướt át, không thể chứa đựng được cự vật thô to của hắn.

Mộc Noãn Quân cùng Bắc Thần Mạc ngoại trừ đêm động phòng hoa chúc lần đó cũng không làm lại, nguyên nhân là một người quá lớn, một người khóc quá thảm.

"Rất đau?" Bắc Thần Mạc dừng động tác lại, trên trán hắn đã thấm ra mồ hôi lạnh bởi vì hoa huyệt đã kẹp chặt côn thịt, khó có thể di chuyển một chút nào, trong sảng khoái còn mang theo một tia đau đớn.

Mộc Noãn Quân lắc đầu, nếu nàng nói đau, gia hỏa này nhất định sẽ rút ra sau đó nói không làm.

"Chàng động đi." Nàng ôm chặt lấy cổ hắn, mặt chôn ở trên vai Bắc Thần Mạc.

Nhìn sắc mặt nàng đã khôi phục hồng nhuận, không còn có biểu tình thống khổ, Bắc Thần Mạc mới ôm eo nàng chậm rãi trừu động.....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com