[Hoàn - AllTakemichi/ABO] Bọn tôi vui vì cậu đã tới, Takemichi...
Chap 17: End
Tôy 'sập nguồn' rồi nên, tất nhiên, chap này sẽ chap cuối (Tôy định để chap 20 là end nhưng mà cái chất xám của tôy nó hết nhanh hơn dự kiến)_______________
-''Anya về đây!'' _Rồi gia đình Forger cũng đã quay về thế giới của riêng mình.
- ''C..Các anh'' _Yuuki nhảy từ máy bay trực thăng từ trên xuống.
- ''Rồi mắc gì từ Việt Nam về đây hở em?'' _Mikey khoanh tay trước ngực.
- ''Anh damare cho em nói nào'' _Yuu luống cuống lục balo rồi lôi ra chiếc điện thoại của Yuu_ ''Kore''
- ''Gì vậy? Rồi mắc gì lôi Thời sự Việt Nam ra?!'' _Angry đang rất 'angry'.
- ''Ems lộn, đây''Mitsuya và Chifuyu hét lên thất thanh rồi cả hai ba chân bốn cẳng chạy ra xe phóng đi đâu đó.Hội còn lại vẫn đang muốn xem lại sự thật, chắc chắn không phải đâu, nhỉ? Yuuki nhây lắm.. Nhưng sao nó còn thật hơn cả Photoshop?...___Điện thoại của Yuu có gì?...____Chào các mày,
Takemichi Hanagaki đang ở bên chỗ của tao.
À, xem này, đôi tay ngọc ngà xinh đẹp này thật sự rất mềm mại~- ''Nhưng đôi tay này lạ lắm... Có vẻ nó đã được chặt ra... Khoan?! Chặt?!'' _Yuuki nâng cặp kính 3 độ của mình lên để nhìn kĩ lại rồi sau đó tạm thời sốc cùng với các chàng chồng của Michi._Đây nữa, tao đã tặng em ấy một nụ hôn ngọt ngào lắm đấy~
Nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt của Yuuki và Haru.
Một cái đầu của Michi... Duy nhất cái đầu...- ''Kisaki! Tao chắc chắn sẽ không tha cho mày!'' _Draken gào lên.はい, 稀咲鉄太は花垣武道の短い命、小さな命を盗んだ...
____Vài năm sau____- ''Thấy nó chưa?'' _Mikey đang đứng dưới trời mưa cùng với tất cả những chàng chồng của Michi, trừ Draken và Izana, hai anh đã đi 'chơi' với Take rồi..
- ''Chưa.. Nó vẫn đang tung hoành ngoài kia'' _Chifuyu đặt hoa lên bia mộ của cậu.
Nay là sinh nhật cậu đó, nhớ chứ? Thời gian chúng ta gặp nhau rất ngắn ngủi... Cậu còn chưa được Sanzu và những người khác ôm nữa mà..- ''Em xin lỗi, nếu lúc đó em về Nhật sớm thì đã không có chuyện này xảy ra... Michi-nii, em xuống với anh được chứ?'' _Yuuki nửa cười cửa khóc, không làm chủ được cảm xúc nữa rồi.. Giờ em chỉ muốn xuống với Michi-nii thôi..
- ''Tớ sẽ đi với cậu nhưng hiện tại Michi-san không muốn chúng ta xuống với anh ấy đâu, anh ấy đang hẹn hò với Ken-san và Izana-san rồi.'' _Haru nói trong nước mắt.
- ''Takemitchy.. Xin lỗi, tao hắc hóa rồi, xin lỗi vì tao không thể thực hiện lời hứa đó lâu dài với mày.'' _Mikey nói.Takemichi.. Nếu lúc đó tao không thấy mày thì sao?..Takemichi.. Nếu lúc đó tao không biết mày là Omega thì sao?..Cộng sự.. Nếu lúc đó tớ không bị nụ cười đó làm cho rơi xuống hố sâu thì bây giờ sẽ như thế nào?..Takemichi.. Angry khóc rồi đấy, cả tôi nữa, Smiley tôi đã mở mắt và nụ cười của tôi không thể tươi được nữa rồi..Takemichi..........______________- ''Đi thôi'' _Mikey xoay người lại.Trời đã ngừng mưa, sau cơn mưa quang cảnh thật đẹp.. Nếu như có cậu đứng cùng họ ngày hôm nay thì trời sẽ còn đẹp hơn nữa.Mikey vì đi cứ mơ mộng nên đã đâm sầm vào một cậu bé.- ''Cháu xin lỗi chú, chú có thấy bạn gấu của cháu quanh đây không ạ?'' _Cậu bé đó đứng dậy.
- ''Takemichi?!'' _Mikey giật mình.
- ''Sao chú lại biết tên cháu chứ! Cháu chỉ cho mẹ cháu gọi thôi! Ai cũng phải gọi cháu là Michi-kun cháu mới chịu!'' _Cậu bé đó phồng má, dễ thương..
- ''Takemichi-kun!!'' _Một chị gái xinh đẹp với mái tóc vàng óng ả đang chạy loạn.
- ''Mẹ! Con ở đây! Ở đây!'' _Cậu bé dễ thương tên là Takemichi kia chạy ra chỗ mẹ của em ấy.
- *A, bất lương.. Nhưng sao mà đẹp trai thế, hay là lớn lên gả Takemichi-kun cho hội này nhỉ?* _Mẹ Takemichi chibi pov.Sau khi nghĩ xong mẹ quyết định lớn lên sẽ gả Takemichi-kun nhà mình cho những tên bất lương này, nhưng trước đó Takemichi nhà cô đang nhõng đòi ăn kem, cô đành bế Takemichi đi về.- ''Thôi nào, chắc em ấy cũng chỉ mới 4 tuổi thôi, đợi em ấy đủ tuổi rồi nghĩ đến việc đó sau ha'' _Kazutora khoác vai Mikey.
- ''Tao sẽ đợi được mà...'' _Mikey cười nhẹ.___End Truyện___Tôy méo phân biệt được đây là kết mở hay là end hoàn toàn chưa nữa, não tôy nghĩ ra cái gì thì viết mọe ra chứ có thèm cho thêm mắm, giấm, muối, tương cà, tương ớt, tương đen, xì dầu,... gì nữa đâu-)Date: 8/8/2022.
Words: 797 words.
Writer: Saki.
-''Anya về đây!'' _Rồi gia đình Forger cũng đã quay về thế giới của riêng mình.
- ''C..Các anh'' _Yuuki nhảy từ máy bay trực thăng từ trên xuống.
- ''Rồi mắc gì từ Việt Nam về đây hở em?'' _Mikey khoanh tay trước ngực.
- ''Anh damare cho em nói nào'' _Yuu luống cuống lục balo rồi lôi ra chiếc điện thoại của Yuu_ ''Kore''
- ''Gì vậy? Rồi mắc gì lôi Thời sự Việt Nam ra?!'' _Angry đang rất 'angry'.
- ''Ems lộn, đây''Mitsuya và Chifuyu hét lên thất thanh rồi cả hai ba chân bốn cẳng chạy ra xe phóng đi đâu đó.Hội còn lại vẫn đang muốn xem lại sự thật, chắc chắn không phải đâu, nhỉ? Yuuki nhây lắm.. Nhưng sao nó còn thật hơn cả Photoshop?...___Điện thoại của Yuu có gì?...____Chào các mày,
Takemichi Hanagaki đang ở bên chỗ của tao.
À, xem này, đôi tay ngọc ngà xinh đẹp này thật sự rất mềm mại~- ''Nhưng đôi tay này lạ lắm... Có vẻ nó đã được chặt ra... Khoan?! Chặt?!'' _Yuuki nâng cặp kính 3 độ của mình lên để nhìn kĩ lại rồi sau đó tạm thời sốc cùng với các chàng chồng của Michi._Đây nữa, tao đã tặng em ấy một nụ hôn ngọt ngào lắm đấy~
Nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt của Yuuki và Haru.
Một cái đầu của Michi... Duy nhất cái đầu...- ''Kisaki! Tao chắc chắn sẽ không tha cho mày!'' _Draken gào lên.はい, 稀咲鉄太は花垣武道の短い命、小さな命を盗んだ...
____Vài năm sau____- ''Thấy nó chưa?'' _Mikey đang đứng dưới trời mưa cùng với tất cả những chàng chồng của Michi, trừ Draken và Izana, hai anh đã đi 'chơi' với Take rồi..
- ''Chưa.. Nó vẫn đang tung hoành ngoài kia'' _Chifuyu đặt hoa lên bia mộ của cậu.
Nay là sinh nhật cậu đó, nhớ chứ? Thời gian chúng ta gặp nhau rất ngắn ngủi... Cậu còn chưa được Sanzu và những người khác ôm nữa mà..- ''Em xin lỗi, nếu lúc đó em về Nhật sớm thì đã không có chuyện này xảy ra... Michi-nii, em xuống với anh được chứ?'' _Yuuki nửa cười cửa khóc, không làm chủ được cảm xúc nữa rồi.. Giờ em chỉ muốn xuống với Michi-nii thôi..
- ''Tớ sẽ đi với cậu nhưng hiện tại Michi-san không muốn chúng ta xuống với anh ấy đâu, anh ấy đang hẹn hò với Ken-san và Izana-san rồi.'' _Haru nói trong nước mắt.
- ''Takemitchy.. Xin lỗi, tao hắc hóa rồi, xin lỗi vì tao không thể thực hiện lời hứa đó lâu dài với mày.'' _Mikey nói.Takemichi.. Nếu lúc đó tao không thấy mày thì sao?..Takemichi.. Nếu lúc đó tao không biết mày là Omega thì sao?..Cộng sự.. Nếu lúc đó tớ không bị nụ cười đó làm cho rơi xuống hố sâu thì bây giờ sẽ như thế nào?..Takemichi.. Angry khóc rồi đấy, cả tôi nữa, Smiley tôi đã mở mắt và nụ cười của tôi không thể tươi được nữa rồi..Takemichi..........______________- ''Đi thôi'' _Mikey xoay người lại.Trời đã ngừng mưa, sau cơn mưa quang cảnh thật đẹp.. Nếu như có cậu đứng cùng họ ngày hôm nay thì trời sẽ còn đẹp hơn nữa.Mikey vì đi cứ mơ mộng nên đã đâm sầm vào một cậu bé.- ''Cháu xin lỗi chú, chú có thấy bạn gấu của cháu quanh đây không ạ?'' _Cậu bé đó đứng dậy.
- ''Takemichi?!'' _Mikey giật mình.
- ''Sao chú lại biết tên cháu chứ! Cháu chỉ cho mẹ cháu gọi thôi! Ai cũng phải gọi cháu là Michi-kun cháu mới chịu!'' _Cậu bé đó phồng má, dễ thương..
- ''Takemichi-kun!!'' _Một chị gái xinh đẹp với mái tóc vàng óng ả đang chạy loạn.
- ''Mẹ! Con ở đây! Ở đây!'' _Cậu bé dễ thương tên là Takemichi kia chạy ra chỗ mẹ của em ấy.
- *A, bất lương.. Nhưng sao mà đẹp trai thế, hay là lớn lên gả Takemichi-kun cho hội này nhỉ?* _Mẹ Takemichi chibi pov.Sau khi nghĩ xong mẹ quyết định lớn lên sẽ gả Takemichi-kun nhà mình cho những tên bất lương này, nhưng trước đó Takemichi nhà cô đang nhõng đòi ăn kem, cô đành bế Takemichi đi về.- ''Thôi nào, chắc em ấy cũng chỉ mới 4 tuổi thôi, đợi em ấy đủ tuổi rồi nghĩ đến việc đó sau ha'' _Kazutora khoác vai Mikey.
- ''Tao sẽ đợi được mà...'' _Mikey cười nhẹ.___End Truyện___Tôy méo phân biệt được đây là kết mở hay là end hoàn toàn chưa nữa, não tôy nghĩ ra cái gì thì viết mọe ra chứ có thèm cho thêm mắm, giấm, muối, tương cà, tương ớt, tương đen, xì dầu,... gì nữa đâu-)Date: 8/8/2022.
Words: 797 words.
Writer: Saki.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com