Hoan All Truy Dua Con Cua Doa Thien Su
Tiết Dương theo Hiểu Tinh Trần về nhà của người vừa vào cửa, hắn đã thấy thích thú vì cả căn phòng đều là màu trắng với cách trang trí bắt mắt và gọn gàng. Hiểu Tinh Trần bảo hắn cứ tự nhiên để người đi sắp xếp phòng, hắn chỉ gật đầu và thể hiện sự "tự nhiên" quá mức cho phép của mình bằng cách bay khắp nhà người ta lục lọi xem có gì thú vị cho đến khi mọi thứ bừa bộn hết cả, sau đó hắn chợt thấy một thanh kiếm trắng khắc hoa sương được treo cẩn thận trên tường liền tò mò mà đi đến, lấy xuống xem"Ngươi đang làm gì?" Tiết Dương nghe Hiểu Tinh Trần gọi bỗng giật mình quay lại, đánh rơi thanh kiếm xuống đất, mồ hôi vô thức mà chảy xuống, kì này xem như tiêu rồiHiểu Tinh Trần nhìn quanh nhà một lượt, chiêm ngưỡng đống bừa bộn mà hắn đã gây ra, khẽ lắc đầu mà bước tới bên hắn, cúi xuống nhặt Sương Hoa lên phủi nhẹ, kiểm tra rồi nói: "Ngươi có vẻ rất thích nó nhỉ?"Tiết Dương sợ muốn chết nhưng vẫn gượng cười, ấp úng nói: "Aha, thiên sứ trưởng, đúng là ta rất thích kiếm nhưng mà bây giờ hết thích rồi, ngươi... ngươi bỏ nó xuống có được không?"Người mỉm cười rồi tiến gần hơn, đặt thanh kiếm vào tay hắn nói: "Đừng ngại, nếu ngươi thích, cho ngươi"Tiết Dương run rẩy, đưa nó lại cho người nói: "Không... không cần đâu, kiếm này đẹp như vậy, ta không thể lấy, ngươi giữ lại nó đi, ta mệt rồi, muốn đi ngủ, ngày mai còn phải đi thăm tiểu Nguyện"Hiểu Tinh Trần nghe hắn nhắc đến người khác thì có chút bực mình, nhanh chóng ép hắn vào trong tường, kịch liệt hôn, để Sương Hoa rơi xuống đấtMôi lưỡi triền miên day dứt, Tiết Dương sợ hãi tránh né và đẩy người ra, toan chạy thì bị người kia túm gáy, xách về phòng ngủ, lòng hắn cảm tháng 1000 lần, người thiên giới sao lại đáng sợ đến như vậy? Bị quăng mạnh lên giường, Tiết Dương tê hết cả người mà rống giọng chửi: "Ngươi bị điên cái gì vậy? Đường đường là thiên sứ trưởng mà lại đi phi lễ tiểu ma nhỏ như ta, giống như tên họ Tống kia vậy, ta chỉ nghịch một chút nhà các ngươi thôi mà, đừng có lúc nào cũng bạo lực như vậy chứ?"Hiểu Tinh Trần nghe vậy càng đè hắn xuống chặt hơn, trừng hắn nói: "Ngươi nói gì? Tử Sâm làm ngươi rồi?"Tâm hắn vô cùng bối rối, không trả lời người mà giãy giụa tránh thoát nói: "Đúng vậy đó, lũ quân đội các ngươi ai cũng như nhau thôi, một lũ dâm dê vô tổ chức, mau thả ta raaa, ta muốn về nhà, thả ta raaa, huhu"Sau cùng, hắn tát vào mặt Hiểu Tinh Trần một cái rồi dùng ánh mắt ngấn nước trừng người rồi lại bay đi. Người nhanh chóng hoàn hồn lại, hình như lúc nãy người vừa mất kiểm soát và làm hắn sợ rồi. Nhanh chóng đuổi theo thì thấy hắn nằm ngất ở cửa, kiểm tra thì biết Tiết Dương đã bị sốt rồi, vậy mà người còn phi lễ hắn như vậy, vội vàng ôm hắn bay vào phòng chăm sóc. Nhìn khuôn mặt non nớt của tiểu ma mà nói nhỏ: "Tiểu Dương, xin lỗi, ta chỉ là...quá thích ngươi!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com