Hoa Nhe Tua Suong Mai
Tác giả:Nga NaMi <3Vâng ngày đó là ngày tôi đã chia tay mối tình đầu ở một đồng hoa.Cũng ngày đó....Dưới chân núi,đằng xa kia có một cô gái mang trên mình một bộ váy lụa màu trắng đang nằm bất động trên bãi hoa cúc dại.Tôi tiến lại gần,khẽ đặt tay lên vai cô ấy lay nhẹ,nhưng cô ấy không trả lời tôi,cô ấy đã bất tỉnh.Tôi bế cô gái ấy về nhà,lau máu và chữa vết thương cho cô ấy.Đến sáng mai cuối cùng cô ta cũng đã tỉnh lại!(Các ngón tay dần cử động,đôi mắt dần mở ra nhìn xung quanh và cái nhìn cuối cùng là hướng vào tôi,cô ấy chống tay xuống bệ giường và ngồi dậy)-Anh là ai?Tôi đang ở đâu đây?(giọng nói yếu ớt)-Cô đừng hiểu nhầm!Tôi thấy cô nằm bất tỉnh dưới chân núi nên tôi đưa cô về đây.Cô vừa mới tỉnh dậy hãy nằm nghỉ ngơi đi.Tôi đi nấu cháo cho cô........-Cháo đây,cô ăn đi!-Cảm ơn anh (bàn tay yếu ớt của cô ấy đưa lại gần tô cháo)-Thôi,để tôi xem ra cô bị thương khá nặng-....-Cô cứ yên tâm mà tĩnh dưỡng,khoẻ lại tôi sẽ đưa cô về nhà.Mà nhà cô ở đâu?-Tôi không biết!-Không sao,chắc có lẽ cô chỉ tạm quên.Mà cô tên gì để tôi tiện xưng hô?-Tôi không biết!-Hả?Đừng nói với tôi là...cô bị mất trí đó chứ?-Tôi không biết!-Thế cô có nhớ tên người thân nào không?-Tôi đã nói là không biết mà!-Được rồi,thôi cô nghỉ đi đợi cô khoẻ lại rồi tínhMột tuần sau-Tôi thấy cô đã khá hơn nhiều rồi,cô đã nhớ ra nhà mình ở đâu chưa để tôi đưa cô về-Tôi không biết-Cô hãy cố nhớ lại đi-Tôi thật sự không biết(Vẻ mặt cô ấy nhợt nhạt,đôi lông mày nhíu lại)-Đành chịu vậy,cô nghỉ ngơi đi khi nào nhớ ra hãy nói với tôi tôi sẽ đưa cô về nhà Một tháng sau đó-Tôi thấy cô đã hoàn toàn bình phục,nói đi nhà cô ở đâu tôi đưa cô về-Tôi thật sự không biết,anh muốn đuổi tôi đi vậy sao?-Tôi không có ý đó,nhưng cô nam quả nữ quả thực không thể ở chung một nhà được!-À thì ra là anh sợ mang tiếng?-Tôi thì có gì mà phải sợ,tôi chỉ lo cho cô...-Thôi được rồi,anh đã không sợ thì không có lí do gì tôi không ở lại đây được-Cô...nhưng đây là nhà tôi!-Thì là nhà của anh,nhưng tôi cũng đang ở đây cứ xem là anh cho người vô gia ở nhờ đi,không được sao?Hay là anh nghĩ tôi giả bị mất trí.-Tôi không có ý đó,thôi được rồi cô cứ ở tạm đây đi và hãy cố gắng nhớ lại.Tôi sẽ đi tìm lí lịch cho cô.Mà tôi nghĩ cô tạm thời nên có một cái tên-Tên ư?-Đúng vậy.Cô muốn tên gì?-Tên gì cũng được-Được rồi,vậy thì tạm gọi cô là Yên Thư đi.Tôi thấy tên này khá hay.Cô thấy thế nào?-Cũng được-Mà tôi nói trước,tôi là một người ưa sạch sẽ,gọn gàng cô cũng thấy đó nên tôi mong cô cũng như vậy.Cô làm được chứ?-(Lẩm bẩm)Sạch sẽ,gọn gàng ư?y như một bà già...còn nói nhiều nữa -Hả?cô nói gì cơ?-Không có gì cả,tôi đồng ý vì căn bản tôi cũng thích điều đó!-Vậy được rồi!(Chập 1 nên mik viết hơi ngắn xíu các bác thông cảm và hãy theo dõi truyện của mik để biết những tình tiết hay trong những chap sau nhé.Kamsamita!)-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com