Hoa Kho
Tôi nghĩ tôi cần tâm sự thật chuyện này.Tôi là một cô gái ẩm ương đến khó chịu, tính cách lại gàn dở và khác người, đôi khi toàn nói lạc đề, trượt mục tiêu...À....Hình như tôi cũng mới vừa lạc đề xong.Xin lỗi...Sự thật là tôi định nói về ý tưởng, nguồn cảm hứng để viết bộ truyện này... Có những hôm tôi dạo bước trên con phố Hà Nội ướt sương mai vào vài sáng giao mùa hạ-thu, ngắm nhìn những gánh hàng hoa sen, hoa hồng (hồng mùa nào cũng có ở Việt Nam thì phải, chắc nhập khẩu), hoa cẩm tú cầu, hoa cúc mi đầu mùa, thậm chí cả hoa sấy khô cũng thấy vui vui trong lòng!Bạn có thấu cái cảm giác thật dễ chịu, thích thú, lại thật tràn ngập cảm hứng nơi đầu bút về những cái lãng đãng hiếm hoi của Hà Nội vốn phồn vinh, náo nhiệt không?Đó chính là cảm giác của tôi.Cho nên tôi quyết định viết bộ truyện này để những tâm hồn mộng mơ, thoáng đãng giống tôi cùng vào thưởng thức.Tôi, đại khái là rất thích những lúc đi dạo bâng khuâng trên phố.Nhiều lúc, chỉ cần một bình trà hoa cúc trên tay và đôi xăng-đan cũ bạc màu, tôi cũng có thể đi bộ đến bất cứ nơi nào...trong khu phố. Rồi đủng đỉnh ngồi xuống ghế đá đâu đó ngẫu nhiên nhấp trà, xong xuôi lại đứng dậy phủi áo đi tiếp.Tôi cứ đi mãi cho đến khi nhấp sạch trà, sau đó, có lẽ quá mỏi chân nên thường bắt xe buýt đi về.Lắm khi "đi bâng khuâng" lại hơi nguy hiểm một chút vì bây giờ xe cộ tấp nập, giật mình tỉnh dậy khỏi sự mơ mộng lại nhận ra mình đang đứng giữa đường cao tốc thì chết dở!Nhưng thật ra với tôi thì "dạo bước vu vơ" cũng có cái rất thu hút của nó. Thế kỷ 21 xô bồ, ồn ào, tâm hồn mong manh tìm cho mình những quãng thời gian "trú" khỏi dòng người chật chội cũng hay.Tôi dạo bước cũng nhiều rồi, nhưng cũng chủ yếu loanh quanh có khu phố nội thành thân thuộc thôi. Chỉ mong sau này có thể đi thật xa, thật xa để tiếp tục loanh quanh bâng khuâng tại nơi xa lạ nào ấy!Và cũng mong chính tôi đừng để đầu óc trên mây trên gió quá, không lại giẫm vào cống thì khổ...!!-#hoabângkhuâng200718
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com