Chương 1: Sự khởi đầu
Hoa hồng xanh thật đẹp...nhưng cũng thật nhanh tàn...
–––––––––––––––––––––––––––––––
Căn biệt thự cũ kỹ nằm sâu trong khu rừng chết luôn luôn có một bí mật đã bị che giấu hàng chục năm qua. Phía sau cánh cửa dẫn tới tầng hầm của căn biệt thự là một căn phòng thí nghiệm chứa đầy những lọ dung dịch kì lạ màu xanh lá, bên trong còn có những con mắt, một số thứ kì lạ khác như ngón tay hoặc những lọn tóc được ngâm bằng thứ dung dịch kì lạ kia.
Bên trong căn phòng còn có vô số lồng sắt dùng để nhốt các sinh vật nhỏ như vẹt, thỏ và chuột bạch nhưng riêng chỉ có một chú thỏ vàng với đôi mắt đỏ hồng được nằm bên trong một tấm nệm êm ái màu trắng và nổi bật hơn tất cả là một lồng kính lớn chứa đầy thứ dung dịch màu xanh lá kia.
Bên trong lồng là một cô gái có vóc dáng nhỏ con với đôi mắt hai màu xanh biển và vàng cùng một mái tóc màu nâu hạt dẻ và một bộ váy trắng tinh nằm yên tĩnh bên trong chiếc lồng kính chứa dung dịch màu xanh kia.
Cô cứ nằm đó chờ đợi một ai đó tới và giải thoát cô ra khỏi chiếc lồng kính lạnh lẽo này, cô cứ chờ mãi chờ mãi nhưng chẳng có ai tới cả. Đôi mắt hai màu cứ nhìn về phía cánh cửa gỗ đã mục dần theo thời gian và mong rằng có ai đó sẽ tới nhưng cũng vô vọng. Đôi mắt cô nặng dần và rồi cô nhắm nghiền đôi mắt lại và thiếp đi trong sự tuyệt vọng.
Giật mình tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng đập kính, cô mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra và thấy chú thỏ vàng kia đang húc đầu vào lồng kính của cô để gọi cô dậy. "Được rồi thỏ con...ta đã dậy rồi đây...ngươi có thể dừng được rồi..." chú thỏ vàng kia liền dừng lại và đứng trước lồng kính của cô, cô áp tay vào mặt kính và nhìn xuống chú thỏ kia "Ngươi gọi ta vì mục đích gì...? Ta không có thứ ngươi cần đâu..."
Chú thỏ vàng kia chạy lại chỗ những chiếc lồng sắt và rồi lại chạy lại cánh cửa gỗ và nhìn cô, cô liền biết nó muốn gì ở cô "Nghe này thỏ con, ta biết ngươi muốn gì nhưng ta không thể giải thoát cho ngươi và những người bạn của ngươi nếu ta bị nhốt bên trong này đâu..." hai tai của chú thỏ kia dựng đứng lên, nó chạy lại lồng của cô một lần nữa và bắt đầu nhìn cô. "Ta sẽ giúp ngươi nếu ngươi giúp ta thoát ra khỏi chiếc lồng này được chứ?" Chú thỏ kia liền chạy lại lồng kính của cô và húc nó thật mạnh "Ta biết ngươi muốn làm gì nhưng lồng kính này khá khó vỡ đấy thỏ con à..."
Chú thỏ kia liền nhảy lên chiếc bàn đựng dung dịch và ngậm được một vật gì đó bằng kim loại rồi nó liền chạy lại chỗ cô, khi chú thỏ kia chạy lại thì cô mới thấy rõ vật bằng kim loại đó là một mảnh vỡ của một thứ gì đó nhưng cô không thể chắc chắn đó là thứ gì nhưng có vẻ nó khá sắc.
Chú thỏ kia liền dùng nó đập thật mạnh vào lồng kính của cô kiến nó nứt ra và thứ dung dịch màu xanh lá kia bắt đầu rỉ xuống sàn của căn phòng. "Có vẻ ngươi khá thông minh nhỉ thỏ con" Chú thỏ kia bắt đầu đập thêm vài lần nữa, chiếc lồng kính của cô cũng bắt đầu nứt nhiều hơn và rồi vỡ ra, nước trong lồng dần rút hết và cô ngã nhào ra phía trước.
Cô từ từ đứng dậy mặc cho những mảnh kính vỡ ghim lên tay và chân của cô, sắc đỏ của máu nhuộm lên những thứ dung dịch kì lạ màu xanh kia. Nhưng khi cô nhìn lên tay chân mình thì những vết thương kia từ từ lành lại và biến mất. "Không có gì quá kì lạ...dù sao thì ta cũng không phải con người..."
Chú thỏ vàng kia chạy lại phía cô, cô bế nó lên và bắt đầu mở khóa từng chiếc lồng một, thả tự do cho những
S
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com