TruyenHHH.com

Hoa Anh Dao Giua Nhung Vet Thuong

Mở Mắt Sau Cơn Giấc Mộng

Ngày mới bắt đầu với những làn sương mù mỏng manh phủ lên mặt đất, tạo nên một bức tranh huyền ảo, như một giấc mơ còn đọng lại trong lòng mỗi người. Sakura thức giấc khi ánh sáng yếu ớt của bình minh len lỏi qua khe cửa, chiếu những vệt sáng nhạt lên chiếc giường đơn giản nơi cô đang nằm. Dù mới vừa tỉnh dậy, nhưng cô không cảm thấy mệt mỏi mà chỉ cảm nhận được sự bình yên đang tràn ngập trong tâm hồn.

Cô ngồi dậy, nhẹ nhàng vươn vai, cho cơ thể kéo giãn và cảm nhận mỗi thớ cơ dần dần trở lại trạng thái thư giãn. Sakura hít một hơi thật sâu, không khí trong lành của buổi sáng mang theo một cảm giác tươi mới, như thể mỗi hơi thở đều là một khởi đầu mới. Mái tóc hồng của cô lòa xòa trên vai, vươn mình trong ánh sáng nhè nhẹ của mặt trời. Cô mỉm cười khẽ, nhẹ nhàng bước ra ngoài, để hòa mình vào cảnh vật xung quanh, đón nhận những điều mới mẻ mà thế giới này đang sẵn sàng mang lại.

Cảnh vật hôm nay có vẻ đặc biệt. Những cánh hoa trắng tinh khôi đang nở rộ trên các cây mận, và tiếng chim hót líu lo trong tán lá xanh mướt. Không khí sáng sớm tràn ngập mùi hương nhẹ nhàng của đất và cây cỏ, khiến Sakura cảm thấy như mình được chìm đắm trong một không gian thần kỳ. Cô bước ra sân, nơi những bông hoa dại đang đua nhau khoe sắc, từng cánh hoa như những ngôi sao nhỏ trong ánh sáng dịu dàng của buổi sáng.

---

Lựa Chọn Đường Mới

Ngày hôm nay, Sakura quyết định tiếp tục cuộc hành trình của mình. Mặc dù đã giúp đỡ rất nhiều người, nhưng cô hiểu rằng hành trình này vẫn còn dài, và mỗi bước đi của cô sẽ là một cơ hội mới để cô học hỏi và trưởng thành hơn. Hành trình của Sakura không chỉ là để chữa lành thể xác mà còn là để khám phá bản thân, để tìm hiểu những giá trị sâu sắc trong cuộc sống.

Cô đã từng đi qua nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, nhưng mỗi lần đi đến một nơi mới, cô lại cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác, đầy những điều kỳ diệu và bất ngờ. Ngày hôm nay, cô không biết sẽ gặp phải thử thách gì, nhưng cô luôn tin vào sức mạnh của bản thân và vào khả năng chữa lành mà cô mang trong mình. Cô mỉm cười, cảm nhận niềm vui nhẹ nhàng trong lòng, và bước về phía con đường dẫn ra ngoài khu rừng.

Con đường mà Sakura đi qua hôm nay là một con đường nhỏ, mảnh đất lồi lõm, bị phủ đầy lớp lá khô của những cây lớn bên cạnh. Tuy nhiên, nó lại không mang đến cảm giác khô cằn mà thay vào đó là một sự kỳ diệu rất riêng biệt. Những bụi cây xanh tươi với các bông hoa nhỏ mọc lên từ khe đá, những tia sáng lọt qua những tán cây, tạo nên một không gian huyền bí, như thể Sakura đang bước vào một không gian khác, nơi có những sinh vật chưa từng được khám phá.

---

Gặp Gỡ Một Người Lạ - Cái Nhìn Khác Biệt

Cứ thế, Sakura bước đi trên con đường đó, chợt dừng lại khi một bóng người xuất hiện trước mặt cô. Đó là một người đàn ông lớn tuổi, với vẻ ngoài rắn rỏi, nhưng đôi mắt lại ánh lên một sự buồn bã, như thể có một nỗi niềm nào đó đang chất chứa trong tim. Ông ta nhìn Sakura với vẻ dò xét nhưng không có vẻ gì là thù địch.

Sakura mỉm cười, bước lại gần người đàn ông, lòng cảm thấy một cảm giác thương cảm lạ kỳ. Cô không vội hỏi, chỉ lặng im chờ đợi như thể muốn người đàn ông tự mở lòng mình. Cái nhìn của cô nhẹ nhàng, dịu dàng, giống như làn gió mát làm dịu đi nỗi đau trong lòng người khác.

"Thưa cô, tôi thấy cô đi trên con đường này," ông ta lên tiếng, giọng nói khàn khàn như bị bụi đất và gió cắt xé. "Chắc cô đã đi qua nhiều nơi, giúp đỡ bao nhiêu người, phải không?"

Sakura không trả lời ngay mà chỉ gật đầu, tạo một sự đồng cảm nhẹ nhàng. Cô cảm nhận được một luồng khí nóng bức tỏa ra từ người đàn ông, như thể ông ta đang bị mắc kẹt trong một cảm giác khó chịu không thể thoát ra.

"Nhưng..." ông ta tiếp tục, "Có bao giờ cô cảm thấy mệt mỏi khi liên tục giúp đỡ người khác mà không thể giúp chính mình?"

Sakura ngẩn người. Đây là câu hỏi mà cô chưa từng tự hỏi mình. Cô luôn nghĩ rằng hành trình của mình là không bao giờ có điểm dừng, rằng cô sẽ luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Nhưng liệu có phải cô đang bỏ quên bản thân mình trong suốt hành trình đó?

Người đàn ông nhìn cô chờ đợi câu trả lời, nhưng Sakura chỉ lặng lẽ gật đầu, như thể sự im lặng này là câu trả lời tốt nhất.

"Đúng, đôi khi cảm giác này thật sự làm tôi mệt mỏi," cô thầm thì, "Nhưng tôi sẽ không từ bỏ."

---

Lòng Nhân Ái

Với đôi mắt sáng ngời, Sakura từ từ bước về phía người đàn ông. Cô đặt tay lên vai ông, một hành động đơn giản nhưng lại có sức mạnh kỳ diệu. Khi cô chạm vào ông, một làn sóng năng lượng nhẹ nhàng lan tỏa từ đôi bàn tay, xâm nhập vào cơ thể ông. Đây là cách mà Sakura thực hiện y thuật chữa lành của mình, một phép thuật tinh tế không chỉ chữa lành thể xác mà còn cả tâm hồn.

Trong vài giây ngắn ngủi, người đàn ông khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận được dòng chảy ấm áp, như dòng suối trong lành đang rửa sạch mọi muộn phiền, lo âu. Sakura cảm nhận được những nỗi niềm đang dần được giải tỏa, những cơn đau đớn thể xác, những vết thương lòng đang dần dần tan biến.

Người đàn ông mở mắt, cảm giác đau đớn trong lòng như biến mất. Cảm giác nhẹ nhàng lạ kỳ lan tỏa trong người ông. “Cảm ơn cô,” ông nói, đôi mắt giờ đây ánh lên một niềm vui hạnh phúc mà ông chưa từng biết đến.

“Không cần cảm ơn,” Sakura cười nhẹ, đáp lại. “Đó là điều tôi phải làm.”

---

Con Đường Vẫn Tiếp Tục

Sakura tiếp tục cuộc hành trình của mình. Cô không biết mình sẽ đi đâu, nhưng cô luôn tin rằng mỗi bước đi đều có lý do của nó. Con đường này, dù có khó khăn hay thử thách, sẽ không bao giờ cản bước được cô. Mỗi người cô gặp, mỗi nơi cô đến đều sẽ là một phần không thể thiếu trong hành trình chữa lành mà cô đang thực hiện.

Bất cứ ai, dù là người lạ hay bạn cũ, đều có thể tìm thấy sự bình an trong lòng khi đối diện với Sakura. Cô không chỉ chữa lành thể xác mà còn truyền lại niềm tin, sức mạnh cho những ai sẵn sàng nhận lấy. Chính sự lạc quan, sự kiên cường trong cô đã khiến mọi người xung quanh cảm thấy sự bình yên, nhẹ nhàng.

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com