TruyenHHH.com

Ho So Vinh Vien Soojun Txt

Chương 2: Sứ mệnh ẩn dấu

Trong ánh chiều tà lặng lẽ buông xuống của lục địa Mana, nơi phía sau bức chân tường đổ bóng hiền hoà của lớp học. Thalassa vừa kết thúc thông báo đầy ảm đạm về cuộc chiến không thể tránh khỏi, ngay sau đó, Yeonjun và Beomgyu đã cùng nhau đến thư viện trong tình trạng im lặng suốt dọc đường. Thông qua sự kết nối tâm linh, họ chia sẻ và cùng tìm kiếm ánh sáng của hy vọng, giữa bóng tối của nỗi sợ hãi và đau khổ đang ngày càng trở nên rõ ràng hơn trong vùng đất này.

Trong không gian yên tĩnh của thư viện ma thuật, Yeonjun và Beomgyu ngồi đối diện nhau, mỗi người đắm chìm trong những dòng suy tư riêng. Dù bên ngoài, bầu không khí tĩnh lặng chỉ là bức màn che giấu cho cuộc chiến nội tâm đang diễn ra trong họ. Cả hai vẫn cảm nhận được sự liên kết sâu sắc thông qua dòng chảy mana trong không khí, như một bản giao hưởng tâm linh kỳ diệu. Yeonjun chợt đứng dậy, nép mình sau một tấm bình phong chắn gió, cạnh cửa sổ vòm cao, khi ánh dương le lói qua những lá cửa kính màu và chiếu ra một đoạn ánh sáng yếu ớt, rất có thể tan biến vào hư không. Yeonjun đứng bất động, nhìn vào khoảng không gian trống rỗng của thư viện, đầu óc hoàn toàn không chứa đựng điều gì, ngoài giọng nói của Thalassa vẫn còn vang vọng trong đầu. Anh cảm thấy một trọng lượng nặng nề đè lên tim mình, như thể chúng thực chất làm từ đớn đau và khổ sở hoá thành nên, một loại cảm giác mà lo lắng và bất lực cũng hoá dư thừa, trước những hậu quả mà cuộc chiến có thể mang lại về sau.

Yeonjun đứng trước cửa sổ phòng tháp cao, nhìn ra cảnh vật mùa hạ bên ngoài đang dần chuyển mình vào đêm tối tĩnh mịch. Yeonjun cảm nhận được sự tồn tại của sức mạnh phép thuật trong không khí, một luồng năng lượng mạnh mẽ và đầy biến động từ hỗn hợp khí bao quanh, đang cuộn trào trong anh.

Beomgyu quay nhẹ về phía Yeonjun, ánh mắt chứa đựng sự tìm kiếm an ủi. "Jun, anh thấy thế nào về những gì giáo sư vừa nói?"

"Em lo lắng quá." Beomgyu bắt đầu một cuộc đối thoại với người anh thân thiết nhất.

"Anh cảm thấy chúng ta như đang bị đẩy vào một góc." Khi Yeonjun nói, một luồng gió nhẹ lay lắt thổi qua, làm lay động những tờ giấy xếp bằng phẳng trên bàn.

Yeonjun đứng yên lặng một lúc rồi nhìn xuống đôi bàn tay mình, nơi từng ngón tay nhẹ nhàng cử động với quyền năng của các nguyên tố ma thuật đang chờ đợi được gọi tên. Giọng nói anh khẽ run rẩy và ánh mắt đầy miễn cưỡng, đều phản ánh sự xung đột nội tâm giữa bản năng bảo vệ và khao khát được hòa bình. Yeonjun nâng đầu lên, đôi mắt chứa đựng một quyết tâm sắt đá nhưng cũng không giấu nổi vẻ đau đớn, khi phải đối mặt với một quyết định khó khăn.

"Anh không muốn chiến đấu," Yeonjun thì thầm. "Nhưng cũng không thể đứng nhìn mọi thứ sụp đổ."

"Nhưng Jun, anh sợ không?" Giọng Beomgyu dịu dàng.

Yeonjun đối diện với Beomgyu, ánh mắt đầy phức tạp, phản ánh sự đấu tranh nội tâm giữa lòng quả cảm và nỗi lo không thể giấu giếm.

"Tất nhiên là có." Anh thừa nhận, giọng nói vững vàng nhưng không giấu nổi vẻ bất an.

"Không một linh hồn nào trở về vẹn nguyên sau chiến tranh cả," Yeonjun tiếp tục, đôi mắt sâu thẳm như đang nhìn thấu qua bức màn của thời gian và chiến tranh. "Nhưng sợ hãi không thể ngăn được cuộc chiến, nó không khiến mọi thứ chấm dứt và trả lại bình yên như ban đầu."

"Anh nói đúng," Beomgyu thừa nhận. "Chiến tranh luôn để lại những vết thương, nhưng chúng ta không thể để sợ hãi làm mất đi bình tĩnh."

Yeonjun và Beomgyu đều trải qua một quá trình suy ngẫm đi vào chiều sâu và họ bắt đầu đối diện với những vấn đề thuộc về bản chất, từ sự hoài nghi ban đầu đến việc chấp nhận thực tế khắc nghiệt. Cả hai biết rằng, không chỉ đối mặt với kẻ thù từ bên ngoài, mà còn phải đối mặt với nỗi sợ hãi và bất an trong chính bản thân mình. Cuộc chiến không chỉ là một thử thách về sức mạnh, mà còn là một thử thách về tinh thần và đạo đức. Yeonjun với đôi mắt mơ hồ, không rõ rệt, nhìn ra khu vườn phía dưới, nơi ven cỏ lan chi, những nụ hoa lục thảo bắt đầu hé nở bằng lượng mana anh vừa truyền vào.

Yeonjun mở lời, ánh mắt trong veo dưới ánh sáng của hoàng hôn, mang màu hổ phách và giọng nói chứa đựng sự trăn trở chẳng thể giấu kín. "Gyu, có bao giờ em tự hỏi, tại sao chúng ta lại đứng trên bờ vực của một cuộc chiến không lối thoát? Tất cả bắt đầu từ đâu?"

Beomgyu nhìn vào đôi mắt đầy tâm sự của Yeonjun một lúc, hít một hơi thật sâu và trả lời. "Anh biết đấy, từ lâu rồi, hai thế giới của chúng ta đã không còn hiểu nhau nữa. Lục địa Mana tôn thờ sức mạnh của bùa chú và linh hồn, trong khi lục địa Đỏ lại tìm kiếm vinh quang qua lưỡi kiếm và sức mạnh của thể chất."

Yeonjun thở dài, tiếng kêu tràn ra từ phổi như chứa đựng cả trọng lượng của vùng đất phép và không khí xung quanh dường như cũng chùng xuống theo từng nhịp thở của anh. "Chúng ta đã chứng kiến sự căng thẳng gia tăng không ngừng, mỗi phút trôi qua, là một phút đến gần hơn cuộc chiến." 

Yeonjun nhắm mắt lại, để cho những suy tư và mệt mỏi trôi qua như làn khói mỏng. "Ở cuối con đường mà họ chọn, chỉ có hủy diệt và mất mát."

Cả hai đứng yên lặng nhìn nhau trong chốc lát, không gian thanh tịnh chỉ còn tiếng gió thổi qua kẽ lá và tiếng rì rào của áo choàng pháp thuật.

Yeonjun tiếp tục. "Gyu, em đã nghe về mỏ quặng mới được phát hiện chưa? Nó chứa đầy nguyên liệu quý giá để rèn ra vũ khí huyền thoại."

"Rồi, Jun," Beomgyu gật đầu một cách nặng nề và ánh mắt trĩu xuống, khi bàn tay siết chặt lại, các đốt ngón tay trắng bệch, như một minh chứng không lời cho lòng bảo vệ mãnh liệt mà cậu giành cho đất thiêng. "Lục địa Đỏ yêu cầu quyền khai thác, nhưng lục địa Mana của chúng ta đã từ chối."

"Lục địa Đỏ không hiểu rằng, mỏ quặng đó không chỉ là đất đai," Beomgyu tiếp tục, dẫu ánh sáng trong mắt bùng lên một ngọn lửa, không thể che dấu bởi vẻ bình tĩnh bên ngoài. "Mà còn là linh hồn của đất mẹ, nơi chứa đựng linh hồn và bí ẩn của tổ tiên chúng ta."

"Lục địa Đỏ không sẵn lòng lắng nghe," Beomgyu nói, giọng điệu bình ổn nhưng vẫn lộ ra chút bất bình. "Họ chỉ muốn sức mạnh từ mỏ quặng, không quan tâm đến hậu quả."

"Có lẽ, giờ đây mâu thuẫn này không chỉ là tranh chấp về tài nguyên," Yeonjun nhẹ nhàng lắc đầu, thể hiện sự thất vọng và lo lắng, như thể anh dường như nhìn thấy tương lai mờ mịt phía trước. "Mà đã trở thành biểu tượng của sự không tin cậy và tham vọng mù quáng."

Yeonjun nói với giọng trầm lắng. "Lục địa Đỏ không nhận ra rằng, việc xâm phạm mỏ quặng sẽ phá vỡ cân bằng thiêng liêng, gây ra hậu quả không lường trước được."

Đột nhiên, Thalassa bỗng bước vào thư viện ma thuật với một bầu không khí uy nghiêm và sự hiểu biết sâu sắc về những vấn đề họ đang đối mặt.

"Yeonjun, Beomgyu, các em phải hiểu rằng, mâu thuẫn này không chỉ đơn giản là tranh chấp về một mỏ quặng," Thalassa nói, giọng vang dội nhưng mang theo sự bình tĩnh của người có kiến thức. "Đây là cuộc chiến giữa hai tầng lớp, tri thức và quyền lực, giữa hai cách tiếp cận thế giới hoàn toàn khác biệt."

Ánh mắt Thalassa quét qua Yeonjun và Beomgyu như thể muốn truyền đạt không chỉ lời nói, mà còn cả bản chất của thông điệp. Sự nghiêm túc trong giọng điệu của Thalassa đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc nhìn nhận mâu thuẫn không chỉ ở bề mặt, mà còn ở những hậu quả sâu xa mà nó mang lại. Đôi tay bà mở ra, như thể đang mời gọi Yeonjun và Beomgyu nhìn thấy rộng lớn hơn, hiểu sâu hơn về những gì đang diễn ra và những thứ có thể xảy đến.

"Yên bình là một từ xa xỉ," Thalassa bắt đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sức mạnh của sự thật không thể chối cãi. "Khi quyền lực và tham vọng bắt đầu nói lên tiếng nói của mình, yên bình chỉ còn là huyền thoại."

Thalassa đứng trước cửa sổ, ánh sáng mờ nhạt của hoàng hôn lướt qua khuôn mặt bình thản của bà. Mỗi từ Thalassa nói ra như một giọt nước tràn ly, cho những hy vọng tan vỡ và trong ánh mắt đó, có thể thấy được sự nuối tiếc cho một thế giới, mà trong đó, yên bình đã trở thành điều không tưởng.

"Nhưng không phải huyền thoại là thứ chúng ta tạo ra sao?" Yeonjun thắc mắc với một chút hy vọng, nơi đáy mắt anh, một tia sáng của niềm tin len lỏi, rằng ngay cả trong thời đại đen tối nhất, thì huyền thoại vẫn được viết lại và yên bình có thể được tìm thấy từ đống tro tàn của xung đột và tham vọng.

"Có lẽ vậy," Thalassa nói với giọng điệu bình tĩnh nhưng đầy ẩn ý. "Nhưng có những huyền thoại bắt buộc phải được viết bằng máu và nước mắt."

Trong đôi mắt Thalassa tồn tại một sự lo lắng sâu sắc, một bóng tối của nỗi sợ hãi, rằng câu chuyện của họ cũng sẽ đi theo con đường đau thương đó. "Cô sợ rằng câu chuyện của chúng ta cũng sẽ như thế."

Lục địa Đỏ tôn thờ sức mạnh của vũ khí và chiến đấu, nơi mà kỹ năng chiến đấu và sự dũng cảm được coi là phẩm chất cao quý nhất. Họ tin rằng, chỉ có thông qua sức mạnh và kiểm soát mới có thể duy trì trật tự và an ninh. Ngược lại, lục địa Mana tin vào sức mạnh của tri thức và phép thuật, nơi mà sự sáng tạo và hiểu biết về bản chất của vạn vật được trân trọng hơn cả. Họ coi trọng sự hoà bình và hài hoà với thiên nhiên, tin rằng quyền lực thực sự nằm trong việc hiểu và điều khiển các lực lượng tự nhiên. Mâu thuẫn giữa lục địa Đỏ và lục địa Mana đã bắt nguồn từ rất lâu về trước, kể từ khi sự khác biệt sâu sắc về triết lý và quyền lực dần hiện rõ. Đỉnh điểm, lục địa Đỏ phát hiện ra một mỏ quặng chứa nguyên liệu để rèn ra những thanh kiếm huyền thoại, nằm sâu trong lãnh thổ của lục địa Mana. Họ yêu cầu quyền khai thác nhưng bị từ chối, vì lục địa Mana coi mỏ quặng là một phần thiêng liêng của đất đai, không thể bị xâm phạm. Tình hình trở nên căng thẳng khi một nhóm chiến binh từ bán cầu Bắc quyết định tự ý khai thác, dẫn đến việc phá huỷ một phần rừng cổ thần tiên, nơi sinh sống của nhiều sinh vật phép thuật. Đáp lại, bán cầu Nam sử dụng phép thuật để tạo ra những trận bão lớn, ngăn chặn việc khai thác và gửi đi một thông điệp cảnh báo. Cuộc chiến bùng nổ khi cả hai bên không chịu nhượng bộ. Trận chiến không chỉ là cuộc đối đầu giữa kiếm và phép mà còn là cuộc chiến giữa hai nền văn hoá, hai cách tiếp cận quyền lực và hai tầm nhìn khác biệt về thế giới.

Trong không gian tĩnh yên của thư viện cuối giờ học, sau khoảng lặng của cuộc trò chuyện với hai học viên xuất sắc mà Thalassa tin tưởng nhất, Yeonjun và Beomgyu. Thalassa điềm nhiên tiến về phía kệ sách cổ kính, đưa tay ra vuốt nhẹ lên lưng của những cuốn sách bụi phủ đầy và dừng lại ở một cuốn sách dường như xưa cổ hơn cả thời gian. Cuốn sách này có bìa lớp ngoài cùng làm từ da thú, hài hoà giữa màu nâu sẫm và vàng hung, bên trong in hằn những vết nứt sâu và góc cạnh nhọn đã bị bào mòn dần theo thời gian vô tận. Trên bìa sách, những đường nét của hình vẽ và ký hiệu ma thuật đã gần như phai mờ, không còn khả năng phục chế, chỉ còn lại những dấu vết của chất nước màu vàng óng ánh. Khi mở ra, trang đầu tiên của cuốn sách hiện lên những dòng chữ cổ, viết tay bằng màu mực xanh đậm, đã phai nhạt nhưng vẫn còn rõ ràng, mỗi chữ như được khắc sâu bởi bàn tay của một pháp sư từ thời xa xưa. Thalassa nhẹ nhàng lật từng trang sách đã đọc lâu rồi, tiếng giấy cũ kỹ theo đường lối xưa cũ rít lên từng đợt, như thanh âm thì thầm bên tai của dòng lịch sử dai dẳng.

Cuốn sách hồi ức, chứa đựng những dòng hồi tưởng về bí mật ma thuật, được giữ rất kín, những phép thuật mạnh mẽ và những lời nguyền cổ đại từ lâu đã bị quên lãng, không còn nhớ đến nữa. Nó không chỉ là một kho tàng tri thức, kết quả quá trình nhận thức con người, mà còn là chìa khóa, mở ra những cánh cửa của thế giới ma thuật, nơi mà Thalassa và các học viên có thể tìm thấy những điều mầu nhiệm và nguy hiểm đồng thời. Bà mở ra trang giấy đã đánh dấu, nơi có vẽ một biểu tượng cổ xưa, một hình xoắn ốc với ba vòng tròn đan vào nhau, biểu tượng của sự hòa hợp giữa ba lực lượng: phép thuật, kiếm thuật và thiên nhiên.

Thalassa sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, quyết định đã đến lúc chia sẻ bí mật quan trọng với Yeonjun và Beomgyu.

"Yeonjun, Beomgyu, các em đã sẵn sàng để nghe một sự thật mà ít người biết đến chưa?" Giọng nói của Thalassa vang vọng trong không gian, mang theo sức mạnh của tri thức và hy vọng. "Một sự thật, có thể thay đổi cách chúng ta nhìn nhận cuộc chiến này."

Yeonjun chần chừ và ngập ngừng, ánh mắt anh dừng lại trên người Beomgyu đang đứng bên cạnh và nhận thấy trong ánh nhìn của Beomgyu, cũng có sự tò mò và căng thẳng không kém, phản chiếu lại tương tự cảm xúc mà Yeonjun đang cảm nhận. Cả hai đứng đó, không gian giữa họ chất chứa những câu hỏi không lời và sự hiểu biết sâu sắc về những thách thức, mà họ sẽ phải đối mặt cùng nhau. Một sự im lặng đầy ý nghĩa bao trùm lấy Yeonjun và Beomgyu, khi mỗi người đều đang tìm kiếm sự đồng lòng trong ánh mắt của người kia.

Và như thế, Thalassa tay cầm lên một trang giấy cổ xưa, được vẽ tỉ mỉ và bắt đầu chỉ vào biểu tượng hình xoắn ốc, mở lời.

"Đây là biểu tượng của Liên Minh Cổ Đại," Bà nói, ngân vang rõ ràng và vang vọng trong thư viện yên tĩnh. "Một hiệp ước từ thời xa xưa."

Thalassa tiếp tục, khi ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve những đường nét của biểu tượng, như thể mỗi cái chạm nhẹ là một lời kể về thời quá khứ huy hoàng. "Khi phép thuật và kiếm thuật không phải là kẻ thù, mà là đồng minh."

Bà giảng giải, ánh mắt lấp lánh sự tôn trọng và niềm tin vào sức mạnh của sự đoàn kết. "Cùng nhau bảo vệ sự cân bằng của thế giới."

Yeonjun đứng đó nghe Thalassa nói, rồi nhìn sang cái trán nhăn nhúm trong suy tư của Beomgyu. Ánh mắt anh chuyển từ biểu tượng cổ đại trên trang sách cũ kỹ sang Thalassa.

"Liên Minh Cổ Đại?" Yeonjun hỏi. "Nhưng tại sao chúng em không bao giờ nghe nói về nó?"

Giọng nói Yeonjun chứa đựng sự khám phá và một chút nghi ngờ, khi đôi tay anh chạm nhẹ vào biểu tượng, như thể cố gắng cảm nhận và kết nối với sức mạnh cùng trí tuệ cổ xưa, mà nó đại diện. Thalassa thở dài, ánh mắt giáo sư bọn họ đượm buồn khi nhìn vào khoảng không.

"Bởi vì, như nhiều sự thật khác, nó đã bị lãng quên theo thời gian." Thalassa nói, giọng điệu chứa đựng sự tiếc nuối cho những kiến thức đã mất.

"Nhưng nếu chúng ta có thể nhớ lại và tái thiết lập liên minh này," Thalassa tiếp tục, đôi mắt bà bừng sáng lên với niềm hy vọng. "Có lẽ, chúng ta sẽ tìm ra một con đường hòa bình."

Trong lời nói của Thalassa, tồn tại một niềm tin mạnh mẽ vào một lịch sử đã bị lãng quên trong quá khứ, dường như là chìa khóa để mở cánh cửa tương lai. Một tương lai, mà ở đó, lục địa Mana và lục địa Đỏ không chỉ là những kỷ niệm xa xưa, mà còn là những đồng minh quyền năng trong tương lai.

Beomgyu nhìn Thalassa với ánh mắt rực rỡ sự mong chờ, như ánh sáng ban mai xua tan bóng tối, cậu hỏi với khát khao và mong đợi. "Vậy chúng ta phải làm gì, giáo sư?"

Thalassa đáp lại, giọng nói vững vàng và đầy sức thuyết phục. "Chúng ta cần phải khôi phục kiến thức đã mất này."

Giáo sự bọn họ nói và trong giọng nói của bà, có vẻ như đang mời gọi cả hai vào một hành trình tìm lại quá khứ, để xây dựng tương lai. Trong thư viện rộng lớn của vùng đất phép, dưới làn ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn dầu, chiếu rọi lên bức tường đá cổ kính. Thalassa đứng bên cạnh bản đồ sao trời lấp lánh, ánh mắt bà sáng ngời sự thông thái và hiền từ. Thalassa đứng đó với vẻ uy nghi và nghiêm túc, ánh mắt sâu thẳm như chứa đựng cả một hành trang đáng khâm phục.

Khi nói, giọng bà vang lên nhẹ nhàng, nhưng rõ ràng và mang theo sức mạnh của tri thức.

"Tấm bản đồ cổ ở vị trí này sẽ dẫn lối cho các em."

Thalassa nói và khi tay bà nhẹ nhàng chỉ vào một vị trí đã đánh dấu trên bản đồ, một viên ngọc chợt phát sáng, tựa như một ngôi sao lấp lánh trong đêm tối. Ánh sáng của nó lan tỏa khắp căn phòng, mang theo hy vọng và hứa hẹn về một hành trình mới.

"Tấm bản đồ này nằm sâu trong thung lũng Mystic Veil, nơi mà không chỉ có gió mang theo tiếng thì thầm của quá khứ," Thalassa giải thích một cách đầy ma lực như đang kể về một bí mật cổ xưa. "Mà còn chứa đựng sức mạnh ma thuật diệu kỳ."

"Hãy đi và tìm nó," Thalassa nhìn họ với sự tin tưởng và niềm tin không lay chuyển vào hai chàng trai trẻ. "Nhưng hãy cẩn thận, bởi không chỉ có các em biết về nó."

Câu nói của Thalassa như một lời cảnh báo nhưng cũng là sự khích lệ, đẩy cả hai vào cuộc phiêu lưu, mà ở đó, họ có thể là phép màu đưa đến một tương lai hòa bình cho cả hai thế giới. Khi Thalassa giao cho Yeonjun và Beomgyu nhiệm vụ tìm kiếm tấm bản đồ cổ, cả hai đều gật đầu một cách nghiêm túc và cảm thấy một sự hứng khởi mạnh mẽ. Đối với họ, đây không chỉ là một nhiệm vụ, mà còn là một cơ hội để thử thách giới hạn bản thân và khám phá những bí mật của thế giới.

"Chúng em hiểu rồi, thưa giáo sư." Yeonjun nói không chút do dự.

Sự kiên định trong lời nói của Yeonjun càng làm tăng thêm sức mạnh cho quyết tâm của họ. "Chúng em sẽ không để cho bất kỳ thử thách nào cản trở mình."

Beomgyu, người bạn đồng hành luôn sẵn lòng hỗ trợ Yeonjun, cảm thấy một sự tò mò không kém. Cậu biết rằng, việc tìm kiếm tấm bản đồ sẽ không dễ dàng, nhưng niềm tin vào khả năng của bản thân và Yeonjun đã khiến cậu không ngần ngại đối mặt với những khó khăn phía trước.

"Chúng em sẽ cố gắng trở lại với kiến thức mà Liên Minh Cổ Đại đã để lại." Beomgyu quay sang Yeonjun và đồng ý.

Với lòng quyết tâm và sự hướng dẫn của Thalassa, Yeonjun và Beomgyu đã sẵn sàng bắt đầu hành trình của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com