Ho Muon Toi Tro Thanh Mot Vi Than Thay Vi Tro Thanh Anh Hung
-Cộc cộc cộc-Một âm thanh vang lên từ phía cánh cửa làm tôi thức giấc."Yashihiro-san, anh dậy chưa?""Um...um..."Tôi vẫn còn uể oải một chút nên hiện giờ là chưa dậy nỗi."Tôi vào được không?""Cứ tự nhiên."Cô ấy mở cửa nhẹ nhàng bước vào, đúng lúc tôi cố tựa mình vào đầu giường để ngồi dậy.Khi đó, tôi có cảm giác như có một cái gì đó mềm mại mà mượt mà quệt qua người tôi.Tôi lật tấm chăn lên thì thấy bé cáo Lily đang nằm ngủ say sưa."Woaaa!!! Lily?""Chào buổi sáng onii-chan""Y-Yashihiro-san, a-anh đã làm gì con bé vậy?"Anna vội vàng bay tới chỗ Lily và ôm lấy em ấy như để bảo vệ khỏi tôi.Quái! Tôi nhớ là tối qua tôi ngủ một mình mà?"Tôi không có làm gì cả. Tôi thức dậy thì đã thấy em ấy nằm đó rồi.""Chào buổi sán Anna-onee-chan""Em tỉnh nhỉ? Sự trong sáng của em đang bị đe dọa đấy, sao em lại có thể tỉnh như ruồi vậy được cơ chứ""Thế cô nghĩ tôi làm gì em ấy thật à? Nếu tôi có ham muốn đó thì cô đã bị tôi thịt từ lâu rồi. Làm ơn tin tôi tí đi.""A-Anh, sao anh lại nhắc tới chuyện đó cơ chứ...Cơ mà đúng thật. Xin lỗi anh, chỉ là trong trường hợp này thì do tôi đã từng xém bị 'ấy' nên có hơi cảnh giác.""Ngay cả với tôi sao? Buồn quá. Hôm qua đã thân thiết thế rồi còn gì? Nghĩ kĩ lại thì cả cô lẫn Mio đều là những cô gái xinh đẹp hấp dẫn, thế mà tôi còn chưa dám đúng nói chi là Lily."Tôi tuyệt nhiên nói lên suy nghĩ của mình."X-Xin lỗi anh mà, anh đừng giận nữa. Cơ mà tôi đẹp và hấp dẫn sao..."Cô ấy đỏ hết cả mặt lên khi nghe lời khen ngợi trực tiếp của tôi."Còn phải nói nữa. Bộ mấy người không biết nhìn à? Nhìn kiểu gì cũng là mĩ nhân.""C-Cảm ơn. Cơ mà Lily, em làm gì ở đây vậy?""Anh cũng muốn biết""Thì em muốn ngủ với onii-chan ạ. Người anh ấy ấm lắm, thơm nữa, ôm rất dễ chịu.""Nhưng em với anh là khác giới đấy, như vậy thì có hơi...""Em không phiền đâu ạ!""Nhưng anh thì có đấy"Khi chúng tôi đang dỡ chuyện thì có tiếng bước chân chạy nhanh tới.Cánh cửa mở tung ra, đứng đó là thú vương và vợ của ông ấy."Trễ rồi à?""Chào buổi sáng jii-chan, baa-chan!""Chào con""Chào buổi sáng King-sama, Miloana-sama"Chúng tôi nhanh chóng thực hiện nghi thức chào nhau."Thế ý ông là gì?""À, tối qua con bé Lily khi thức dậy thì không thấy cậu đâu nên òa lên khóc."Tôi nhìn sang Lily, con vé nhìn lại tôi với vẻ mặt ngượng ngùng trong khi đuôi lại vẩy liên tục."Thế là tôi đành phải lén mang con bé sang phòng cậu để nó ngủ với cậu. Xong sáng đến thì lặng lẽ đem con bé ra, hay đó là kế hoạch""Ông nghĩ sao vậy? Để một bé gái vào phòng một tên đực rựa đang ở độ tuổi này, nhỡ như tôi lỡ làm gì em ấy thì sao? Con trai ở độ tuổi này dễ mắc hội chứng Sexsomnia lắm đấy. Nhỡ có chuyện gì thì tôi biết làm thế nào?"Tôi quát lớn một cách giận dữ, thú vương, Miloana-san cũng như Lily cuối gằm mặt hối lỗi. Đôi tai thú của họ cụp xuống.Khi nhìn thấy vẻ hối lỗi của bọn họ, tôi cũng bớt giận."Mà cũng may là tôi không có mắc hội chứng đó nên giờ không sao rồi. Nhưng nhớ là không nên làm liều như thế, ông là thú vương mà phải không.""Ta xin lỗi, ta sẽ rút kinh nghiệm. Cơ mà hội chứngSexsomnia là gì vậy?"Chết, tôi quên mất là họ không biết điều này."Sexsomnia là một thuật ngữ của các anh hùng khi đến thế giới này. Nó ám chỉ hiện tượng một cá nhân thực hiện các quan hệ tình dục với người khác trong khi vẫn đang ngủ mà họ không hề hay biết. Họ có thể làm với bất cứ ai ngủ chung với mình""T-Thế à, giờ ta mới biết đấy. Cơ mà cậu gặp anh hùng rồi à? Hình như ở thánh quốc có nhiều anh hùng lắm thì phải.""V-Vâng, đã từng một lần tình cờ, người đó dạy tôi điều này.""Woa, onii-chan tuyệt quá. Mà anh chả làm gì em nên không phải lo lắng đâu ạ""Em nên lo lắng đi, quan trọng lắm đấy""Không sao ạ. Em tin anh mà"Con bé phóng vào người tôi mà vùi đầu vào ngực tôi mà cọ liên tục trong khi cái đuôi đang ve vẩy không ngừng trước mặt tôi."Cái con bé này...thật hết thuốc chữa"Tôi bỏ cuộc và bắt đầu vuốt ve con bé."Ehehe"Con bé tận hưởng những cái vuốt ve của tôi, tôi tiếp tục cuộc nói chuyện."Nè Anna, không chừng cô bị hội chứng đó đấy""K-Không có chuyện đó đâu ạ! Mou, anh đừng có trêu tôi."Cô ấy liền đỏ mặt lên và đáp lại tôi ngay lập tức."Ahaha, tôi xin lỗi.""Ahaha, mấy người lúc nào cũng thân thiết nhỉ?""Vâng ạ."Anna lập tức khẳng định trong khi lúc trước thì lại chối trong khi mặt đỏ ửng. Có vẻ nhưng hôm qua đã khiến chúng tôi trở nên gắn bó hơn."Thế thì hôm nay cậu có kế hoạch gì không?""Vâng, hôm nay chúng tôi sẽ đi tiêu diệt con hoại thú.""Cái gì? Bộ hôm nay nó tới hả?""Vâng, không chắc lắm nhưng có khả năng cao là thế.""Cậu tài nhỉ?""Không có chi. Mà Mio đâu rồi nhỉ?""A, em ấy đi mua một vài món cần thiết để đánh boss rồi.""Có vẻ con bé cũng đoán được là nó sẽ xuất hiện vào hôm nay. Con bé đang cố gắng nhiều nhỉ?""Vâng, em ấy cố gắng nhiều lắm ạ. Tôi nghĩ mình cũng phải cố hết sức.""Um, em cũng muốn!"Lily hào hứng xen vào cuộc nói chuyện."Cảm ơn em."Tôi vuốt lên mái tóc màu cam mềm mượt của con bé, đôi tai cáo giật giật vô cùng dễ thương. Tôi muốn sờ thử quá nhưng có vẻ như tai với đuôi rất nhạy cảm."Ehehe"Con bé cười tinh nghịch. Thiệt tình, con bé nó dễ thương quá. Ở gần con bé khiến tôi mất đi vẻ ngầu lòi bá đạo của mình...cơ mà cũng không tệ."Được rồi, ta chuẩn bị thôi. Theo như tôi nghĩ thì nó sắp xuất hiện rồi. Anna, nhờ cô gọi nhóm Rudeus tới dùm, tôi sẽ tranh thủ vệ sinh cá nhân tí""Vâng, thế thì tôi xin phép"Anna rời đi với một vẻ mặt vui vẻ, tôi cũng đứng dậy."Bọn ta có thể giúp được gì không? Để khách tới thăm phải chiến đấu thế này...ta ngại quá""Không sao đâu ạ. Nếu được thì mọi người hãy tập trung những thú nhân có sức mạnh vật lý mạnh nhất tới chỗ chúng tôi chiến đấu để đề phòng""Hmm? Chi thế? Nó vô hiệu với tấn công vật lý mà?""Không hẳn ạ. Nó có khả năng 'hấp thụ' chứ không phải là 'loại bỏ' nên sẽ có một giới hạn của việc hấp thụ các đòn tấn công vật lý.""Ra vậy. Nếu ta có thể vượt qua cái giới hạn đó thì bọn ta có thể đả thương nó đúng không?""Chính xác. Nhưng hiện giờ chúng ta vẫn chưa rõ cái giới hạn đó tới đâu nên không nên làm liều. Nó sẽ là phương án cuối cùng""Ta hiểu rồi. Vậy ta đi chuẩn bị đây. Xin phép đi trước""Vâng, tạm biệt ông và Miloana-san""Um, đi nhé, Yashihiro-kun!"Mioana-san chào tôi với một nụ cười quyến rũ khiến tôi đứng hình trong giây lát."Thế thì Lily, ta đi là vệ sinh cá nhân thôi.""Vâng ạ!"--------------------------------Khoảng một tiếng sau, chúng tôi bao gồm nhóm của tôi và Lily, nhóm của Rudeus, một toán các thú nhân lực lưỡng mạnh mẽ bao gồm cả thú vương và...Miloana-san!!!???Nhắc mới nhớ thì cô ấy đánh bại cả thú vương mà. Cô ấy nhìn tôi mà cười khúch khích trong khi các thú nhân trong nhóm đang run rẩy trước cô ấy.Có vẻ cô ấy có một sức mạnh đáng kinh ngạc.Có vẻ như đoàn hộ tống cũng có đi theo để giúp sức nhưng tôi đã từ chối. Chả biết chuyện gì sẽ xảy đến nếu để cho họ ra trận nữa. Vị hoàng tử lúc đầu có hơi áy náy nhưng rồi cũng ngoan ngoãn rời đi.[Author: phù, giờ mới nhớ ra cái đoàn sứ giả. Tí thì tụi nó biến mất khỏi thế giới này rồi =))]"Được rồi mọi người, chiến thuật mà chúng ta đã bàn sẽ có thê là chiến thuật 'Săn sói xám'". Còn về cách mà ta tấn công sẽ có tên là 'Thiên lôi kích Mjolnir'""Cái vẻ háo hức đó là sao ạ? Thường thì khi đánh boss nguy hiểm thì phải lo lắng chứ. Còn đặt tên cho cả chiến thuật này nó nữa chứ. Cơ mà rất ngầu ạ"Mio lên tiếng sau khi tôi tuyên bố cái tên cho chiến thuật của chúng tôi."Thế còn em thì sao? Chả phải cũng đang háo hức rồi còn gì? Việc đặt tên rất quan trọng nhá. Nó sẽ dễ để được đánh dấu vào trong lịch sữ cũng như khi anh nói 'Thực hiện chiến thuật Thiên lôi kích Mjolnir' thì chả phải sẽ dễ dàng chiến đấu mà không cần bàn lại sao?""Quả thật.""Ahaha, quả không hổ danh là nhóm của Yashihiro-dono. Chúng tôi thì đang lo lắng đây.""Nào nào, sao lại phải lo lắng? Chả phải thay vì lo lắng thì vui vẻ sẽ tốt hơn sao? Hãy tự tin lên!""Vâng, cảm ơn lời động viên của Yashihiro-dono""Cơ mà hai cô gái kia đâu?"Khi tôi nhìn quay thì thấy hai người bọn họ đang ở phía sau tôi với mục đích là nói chuyện với Lily trên vai tôi."Woaaaa! Em ấy dễ thương quá""Cảm ơn onee-chan""O-Onee-chan? E hèm, đúng rồi! Chị là Mano-onee-chan đấy""Còn chị là Sara-oneechan!""Vâng, hân hạnh được gặp các chị, Mano-oneechan và Sara-oneechan!"Con bé thản nhiên tung các đòn chí mạng vào Mano và Sara khiến cho tâm trí họ bay thẳng lên trời."E hèm. Được rồi, bọn chị sẽ cho em thấy sức mạnh của bọn chị. Nhớ quan sát học hỏi nhá!""Vâng, cảm ơn chị"Giống như Anna và Mio lúc trước. Quả thật mấy cô nàng này vẫn con chút trẻ con. Tôi và Rudeus cười khổ, Anna cũng cười khúc khích bên cạnh tôi."Được rồi. Ta sẽ xuất phát trước để chặn đường nó không cho nó vào trong vương quốc. Nhóm dự bị (bao gồm các thú nhân mạnh mẽ và đoàn sứ giả theo để quan sát) sẽ theo sau một lúc khi chúng tôi xuất phát. Khi nghe thấy báo hiệu của chúng tôi thì hẵn xông ra.""Đã rõ!"Tất cả mọi người đồng thanh hô lớn. Trông như tôi là một chỉ huy quân đội vậy."Được rồi, hãy cho thế giới chứng kiến sức mạnh của 'chiến thuật', thứ vốn đã bị xem nhẹ từ trước giờ nào. Bắt đầu chiến dịch 'Săn sói xám'!""Ohhhhh!!!!!"------------------------------Tuy Yashihiro-dono đã nói thế nhưng tim tôi vẫn đang đập thình thịch. Bởi lẽ mục tiêu chính là một con hoại thú, nỗi ác mộng của ngày trước ùa về tâm trí tôi.Sau cuộc họp bàn chiến thuật ngày hôm qua, tôi đã vô cùng bất ngờ trước kế hoạch của cậu ta.Đó là một phương thức không thể tin nổi, vô cung kỳ lạ và khó hiểu. Xưng là một người cũng sử dụng chiến thuật, cậu ta với tôi như trời với đất, tôi không thể nào bì được với cậu ta.Ngày hôm qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều này....................."Rudeus-sama, ngài đang làm gì vậy?""Gọi tên thôi được rồi, không cần phải thế đâu.""V-Vâng. Thế thì Rudeus-kun...""!"Cô ấy đột nhiên thân mật như thế khiến tôi có chút khó xử. Thì dù gì tôi cũng chỉ là một tên đàn ông khỏe mạnh, những điều này hẳn là tôi cũng có ý thức về nó.Mano cũng đỏ hết cả mặt lên vì ngượng."X-Xin lỗi Rudeus-sama, tự nhiên tôi lại như thế. Thành thật xin lỗi.""À không, chỉ là hơi bất ngờ tí thôi. Nếu cô thích thì cô có thể gọi tôi như vậy, tôi không ngại đâu. Ngày xưa tôi cũng hay được gọi một cách thân mật như thế nên giờ có chút hoài niệm.""V-Vâng. Thế thì Rudeus-kun, anh đang làm gì vậy?""Chỉ là suy nghĩ vẩn vơ vài thứ thôi"Tôi đang ngồi trên lan can của tòa nhà trên cao và hướng nhìn về phía đằng xa."Vâng, anh đang băng khoăn về việc con hoại thú ạ?""Cô nhận ra sao?""Vâng, mỗi khi anh hồi tưởng lại thì lúc nào anh cũng mang một vẻ mặt xa cách như vậy ạ.""Tôi xin lỗi. Chỉ là gần đây tôi đột nhiên bị gợi nhớ về lúc đó nên...""Không sao đâu ạ, em hiểu mà""Cảm ơn cô, Mano""V-Vâng"Cô ấy đỏ mặt lên khi tôi chợt gọi thẳng tên cô ấy như thế, đến tôi cũng đỏ hết cả mặt lên."Liệu cô không phiền nếu tôi gọi vậy chứ?""K-không ạ.""Um. Hi vọng ngày mai mọi thứ sẽ ổn thỏa. Không ngờ là Yashihiro-dono lại quăng cho tôi một câu là 'Chúng ta sẽ câu giờ, việc lên chiến thuật cho nhóm cậu tôi sẽ để cậu tự lo, tôi sẽ chỉ cung cấp các đặc điểm của con hoại thú, hãy sử dụng năng lực thực sự của mình'.""Có vẻ ngài ấy tin tưởng anh đấy ạ""Có lẽ vậy. Không biết tôi có làm được không nữa""Sẽ được ạ. Em và Sara tin tưởng anh mà. Thành thật mà nói bọn em đôi khi cảm thấy ghen tị với nhóm của Yashihiro-sama. Các thành viền trong nhóm luôn trò chuyện thân mật vui vẻ với nhau.""Tôi xin lỗi. Tôi hứa là sẽ quan tâm mọi người nhiều hơn. Sau khi giải quyết được nỗi lòng này, tôi sẽ cùng mọi người chu du khắp nơi, tôi muốn đi tìm mục tiêu của mình. Liệu hai người có thể đi cùng tôi không?""Vâng ạ, em luôn theo ngài. Còn về Sara thì cô ấy nói là cô ấy sẽ theo ngài bất cứ nơi đâu ạ""Cảm ơn. Tôi đã cảm thấy tốt hơn rồi."Tôi nhảy xuống cái lan can và bức về phía Mano."Thế thì ta đi ăn tối nha, thưa quý cô"Tôi quỳ gối xuống hành lễ một cách lịch sự như đối với một tiểu thư quý tộc. Tay tôi nhẹ nhàng nâng bàn tay trắng trẻo mềm mại của Mano lên."Hãy để tôi hộ tống nàng"Cô ấy chợt đỏ mặt lên rồi quay mặt sang chỗ khác."N-Nhờ anh vậy.""Thế thì ta đi thôi"-----------------------------------Hết
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com