Ho Ly Tinh Yeu Hoa
Gió sương băng lãnh đêm trườngĐàn ai trầm bổng tiếng thương thấu lòngNgân lên khúc nhạc thẳm trongCỏ hoang rung động đá ong nhũn mềm
Hồ ly cất bước nhẹ êmTìm theo tiếng nhạc giữa đêm đông sầuNơi này núi thẳm rừng sâuKhông người qua lại, có đâu tiên thần?
Nàng tìm, tìm khắp mấy lầnBóng ai chẳng thấy, bần thần hồi lâuDưới nhành lan thắm hương sâuĐàn tranh bỏ lại, về đâu hỡi người?
Chợt buồn mà vẫn muốn cườiThân là yêu nữ, ai người cảm thôngChỉ còn một chú chim khôngLà chim thanh tước đậu trông chiếc đàn.
Hồ ly cất bước nhẹ êmTìm theo tiếng nhạc giữa đêm đông sầuNơi này núi thẳm rừng sâuKhông người qua lại, có đâu tiên thần?
Nàng tìm, tìm khắp mấy lầnBóng ai chẳng thấy, bần thần hồi lâuDưới nhành lan thắm hương sâuĐàn tranh bỏ lại, về đâu hỡi người?
Chợt buồn mà vẫn muốn cườiThân là yêu nữ, ai người cảm thôngChỉ còn một chú chim khôngLà chim thanh tước đậu trông chiếc đàn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com