TruyenHHH.com

History3 Lap Khac Tong Hop

Tác giả: LoriMao0214ER
Pairing: Jack x Triệu Tử
Warning: ngọt ngọt ngọt
Đôi lời tâm sự: phát chút đường nhân lễ thất tịch cho mọi người :3

--------------------------

"A Phi, tôi đau đầu quá, giúp tôi xin nghỉ với lão đại nhé."

"Triệu Tử, cậu vẫn còn cảm sao? Vậy cậu về nghỉ đi, tan làm tôi sang thăm cậu."

"Được~"

Triệu Lập An cảm đã được mấy ngày rồi, mấy ngày hôm trước cậu còn có thể miễn cưỡng đi làm cùng đội, nhưng hôm nay vừa mới rời giường, cậu đã bị một trận đau đầu làm một lần nữa phải chạy về giường.

Thật là khó chịu, rõ ràng đã uống thuốc. Triệu Lập An nhìn thoáng qua di động, lật chăn đắp lại rồi ngủ.

Ngủ, chắc là sẽ tốt thôi.

Bên ngoài cục cảnh sát Tân Bắc, một người mặc áo khoác đỏ nghiêng người dựa trên cửa đá cẩm thạch. Tay xách túi đựng cơm trưa, vẫn luôn ở cửa đảo mắt nhìn xung quanh.

"Em ấy, còn không chịu tan làm sao?"

Rốt cuộc chờ đợi thất bại, Jack vẫn là bước vào cửa lớn của cục cảnh sát.

"Xin chào, cô là đồng nghiệp của Triệu Tử phải không?" Nhìn đến Hoàng Ngọc Kỳ, Jack liếc mắt một cái liền nhận ra cô gái nhỏ này.

"Anh, anh không phải thuộc hạ của Đường Nghị sao? Anh tới đây làm gì?" Hoàng Ngọc Kỳ hiển nhiên cũng không có thiện ý với Jack.

"Tôi tới tìm Triệu Tử, đưa đồ cho cậu ấy." Jack giơ giơ lên trong tay túi đựng đồ ăn trưa, lộ ra cái mỉm cười thương hiệu.

"Anh Triệu Tử, anh Triệu Tử hôm nay xin nghỉ mà." Đối mặt với loại mỉm cười không chính cũng không tà này Hoàng Ngọc Kỳ không biết làm sao, nói một câu liền cầm công văn vội vàng rời đi, chỉ để lại Jack đứng như đang suy tư gì ở đó.

"Xin nghỉ sao? Có chuyện gì à?"

Không chút tốn sức mở cửa cục, Jack đứng ở ngoài cửa, nhắn vào Line của Triệu Lập An.

Quả nhiên, không có trả lời.

Sắc mặt Jack trầm xuống, ánh sáng không dễ phát hiện ở trong ánh mắt hiện lên. Khóe miệng cong lên, hắn gõ cửa nhà Triệu Lập An.

"Cốc...... Cốc Cốc......" Tiếng đập cửa đứt quãng truyền đến, mặc dù là đang ngủ trong cơn cảm Triệu Lập An cũng tỉnh lại.

"A Phi tan làm sớm như vậy." Cậu miễn cưỡng bò dậy, sửa sang lại quần áo liền lung lay đi xuống lầu.

"Ai da." Rốt cuộc bước xuống tới bậc thang cuối cùng, Triệu Lập An cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt một trận biến thành màu đen.

Jack nghe được trên lầu có động tĩnh, liền vội khó dằn nổi mà chạy đến trước cửa sổ sát đất, nhìn thấy Triệu lập an đang lung lay đi tới, hắn lại đi theo Triệu Lập An quay trở về cửa chính.

"A Phi, cậu tới rồi. Khụ khụ." Thanh âm trầm thấp truyền đến, Jack quả thực không thể tin được giọng của Triệu Lập An cư nhiên biến thành như vậy.

"Nhỏ con, em nhìn kỹ xem, là anh, không phải Mạnh Thiếu Phi." Jack không rõ lắm Triệu Lập An đến tột cùng đã trải qua cái gì. Nghe được thanh âm quen thuộc, Triệu Lập An dùng sức chớp chớp mắt rốt cuộc nhìn rõ người trước mắt.

"Jack, sao anh lại tới đây, mau vào."

Nhìn thấy Jack, Triệu Lập An có chút kinh ngạc, cũng có chút hưng phấn.

"Triệu Tử, em......" Jack đang thay giày, vừa mới xoay người liền nhìn thấy Triệu Lập An bước đi lảo đảo. Hắn vội vàng buông túi đựng cơm, duỗi tay ôm lấy Triệu Lập An.

Nóng quá.

Triệu Lập An phát sốt, chỉ là chính cậu không biết.

"Em tự đi được mà." Triệu lập an miễn cưỡng mỉm cười, ý đồ trốn thoát khỏi cánh tay Jack. Jack cười cười, không để ý đến lời của Triệu Lập An, ngược lại dùng sức đem Triệu Lập An ôm ngang lên.

Jack lần đầu tiên biết Triệu Lập An gầy như vậy, thân hình hơi mỏng có thể rõ ràng sờ đến xương sườn.

"Em phát sốt, có biết hay không." Jack có điểm lo lắng, mà Triệu Lập An giống như mình không phải người bệnh,

"Không có việc gì đâu, ngủ một giấc liền tốt thôi." Jack bất đắc dĩ cười cười, thoạt nhìn, Triệu Tử của hắn giống như chính bản thân mình cũng không chăm sóc tốt được.

Đi vào phòng ngủ, Jack nhẹ nhàng đem Triệu Lập An đặt trên giường. Nút áo ngủ không biết khi nào bị bung ra, làn da trắng nõn của Triệu Lập An bởi vì phát sốt mà lộ ra màu phấn hồng nhàn nhạt. Jack nuốt nuốt nước miếng, xoay người đi lấy cho Triệu lập an ít nước, cũng ý đồ làm phân tán đi lực chú ý. Triệu Tử, cậu cũng quá mê người rồi, thật muốn đem cậu ăn luôn vào bụng.

Nhưng là đối người bệnh, Jack vẫn là thực sự nghiêm túc, đặc biệt là đối với người yêu của mình. Hắn thử thử nước, lại cầm lấy thuốc lung tung để trên bàn. Cảm nhiệt?

"Bé ngốc, em như thế nào mà ổn được."

Nghe câu nói đó, Triệu Lập An không phục, cậu híp mắt, bĩu bĩu môi: "Em rõ ràng có uống thuốc trị cảm."

"Nhỏ con, em nhìn rõ một chút, đây là thuốc trị cảm nhiệt, vào ngày lạnh thì làm sao có người cảm nhiệt được?"

Triệu Lập An cẩn thận nghĩ nghĩ, đúng thật, từ mấy hôm trước sau khi làm nhiệm vụ gặp mưa liềm cảm, uống thuốc hết mấy ngày không khỏi mà ngược lại càng thêm nghiêm trọng.

"Được rồi, một lát nữa em sẽ xuống lầu lấy thuốc cảm lạnh."

"Nhỏ con, giao cho anh là được, em ngoan ngoãn nằm ở đây đi."

Jack cười cười, chính là có một người như thế, làm hắn nguyện ý vì cậu mà làm bất cứ chuyện gì.

Đơn giản mang cơm cho Triệu Lập An, Jack ngồi ở mép giường, lẳng lặng mà nhìn tiểu bảo bối trước mặt ăn cơm.

"Ngon ghê......" Triệu Lập An ăn một lát, buông đũa xuống, "Nhưng mà em ăn không vô...... Tiếc quá...... Lãng phí thức ăn ghê......" Triệu Lập An vẻ mặt ủy khuất.

"Không có việc gì, anh giúp em ăn luôn, em uống thuốc đi." Jack lấy chén đũa trong tay Triệu Lập An ngon miệng mà ăn.

"Thuốc đắng quá." Triệu Lập An uống thuốc, cau mày bĩu môi.

Đáng ghét...... Vì cái gì lại làm nũng như vậy chứ......Jack một phen ôm chầm Triệu Lập An, ở trên môi cậu lưu lại một cái hôn thật sâu.

"Jack...... Anh làm gì vậy......" Mặt Triệu Lập An mặt lập tức hồng tới tận bên tai.

"Hôn một cái, liền không đắng nữa!" Jack cười, lại lần nữa hôn qua.

Thật sự không đắng đâu.

"Cốc cốc cốc......"

"Ưm......" Triệu Lập An mơ mơ màng màng mà hừ một tiếng,

"Nhỏ con, anh đi xuống xem thử." Jack xoa xoa đầu Triệu Lập An, đem cánh tay từ bên dưới đầu Triệu Lập An nhẹ nhàng rút ra.

"Không cần đi.... anh muốn đi đâu......" Triệu Lập An lập tức ôm lấy cánh tay Jack, dính lấy hắn không cho hắn đi.

"Triệu Tử, Triệu Tử!" Mạnh Thiếu Phi tan làm liền chạy lại đây, hiện tại lại chỉ có thể ở ngoài cửa chờ.

"Bảo bảo, có người gõ cửa, anh đi xuống xem thử." Đối mặt với Triệu Lập An mềm mềm mại mại như thế, Jack thật là một chút sức chống cự cũng đều không có.

"Anh không được đi luôn đó nha."

"Ừ, anh lập tức quay lại."

Thật vất vả mới tách khỏi Triệu Lập An, Jack lại đi gặp Mạnh Thiếu Phi phía dưới lầu. "Mạnh cảnh quan,"

Jack mở cửa, đối với vẻ mặt kinh ngạc của Mạnh Thiếu Phi cười nói: "Nói nhỏ chút, nhỏ con còn đang ngủ, không cần làm phiền đến em ấy."

Tuy là thiện ý nhắc nhở, nhưng Mạnh Thiếu Phi vẫn là ở trong đó nghe ra vài phần ngữ khí cảnh cáo.

"À, tôi chỉ tới xem thử, cậu ở chỗ này thì tốt rồi, giúp tôi hỏi thăm Triệu Tử, tôi đi trước!" Mạnh Thiếu Phi nghe ra ý vị trong lời nói của Jack, thập phần thức thời mà rời đi.

"Cái tên Triệu Tử này, có bạn trai liền quên mất anh em tốt!"

Phòng ngủ, Triệu Lập An dưới tác dụng của thuốc mà ngủ thiếp đi, Jack ngồi bên cạnh Triệu Lập An, lẳng lặng mà chăm cậu.

Đến lúc tối trời, Triệu Lập An ăn uống đã tốt lên không ít, "Jack, cảm ơn anh."

Thanh âm khàn khàn truyền đến, Jack nhịn không được xoa xoa mớ tóc rối của Triệu Lập An.

"Jack, anh biết không, sau khi bà mất, không ai chăm sóc cho em như thế cả."

Một cổ chua xót nảy lên trong lòng Triệu Lập An, cũng tác động đến trong tim Jack. Đúng vậy, Triệu Lập An vẫn là cậu nhóc cần được chăm sóc. Jack câu khóe miệng, nhìn vào mắt Triệu Lập An: "Về sau, giao cho anh đi!"

"Ha?" Triệu Lập An bị câu không đầu không đuôi này làm cho không hiểu gì.

"Anh nói là về sau, để anh chăm sóc cho em."

Jack ôm mặt Triệu Lập An, ở trên môi cậu ấn xuống ấn ký tình yêu. "Được rồi, hiện tại em chính là của anh."

Hoàn toàn không màng đến vết ửng đỏ lan tràn đến bên tai Triệu Lập An, Jack cứ như vậy cường thế mà biểu thị công khai chủ quyền, Jack bưng chén đũa rời khỏi phòng ngủ, chỉ để lại Triệu Lập An đang chân tay luống cuống.

"Jack xấu xa!"

Đợi cho Jack quay lại, Triệu Lập An đã uống thuốc rồi ngủ mất, đơn giản dọn dẹp lại nhà xong, Jack cũng lén lút nằm bên cạnh Triệu Lập An, ôm chặt bé con bên người, vì ngày này, viên mãn mà đặt xuống một dấu chấm câu.

Nửa đêm, Triệu Lập An được nam nhân tóc đỏ ôm trong lòng mở mắt, "Về sau, phải nhờ anh rồi."

Cậu nhìn về phía Jack đang ngủ say, hôn một cái giống như ký kết ước định của hai người.

"Ngủ ngon, Jack."

- End -

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com