Hinata Harem Drama Nhung Nguoi Xa La Full
Lưu ý: Những sự việc dưới đây, là khoảng thời gian mười mấy ngày Hinata không xuất hiện....Kakashi chìa "thẻ nhân viên" ra vào cho nhân viên bảo vệ.- Tôi có thể vào trong một lát được không? Tôi muốn lấy về nhà một ít giấy tờ riêng.Liếc nhìn tấm thẻ trên tay anh, sau khi xác nhận anh là nhân viên cao cấp làm việc ở tòa thị chính, người bảo vệ gật đầu đáp giọng khô khốc:- Không quá mười phút."Ai cùng thích quyển hành, ngay cả mấy tay bảo vệ, - Kakashi tự nhủ, rảo bước thật nhanh vào trong.Bây giờ là bảy giờ rưỡi sáng thứ bảy. Quốc hội nghỉ, chẳng còn họp hành gì, thế mà mấy tay bảo vệ vẫn cứ lôi thôi với cái chuyện xác thực danh tính". Anh chạy nhanh vào khu hành chính, gót giầy nện vang trên sân đá hoa. Đến trước cửa phòng làm việc của thủ tướng, thì dừng lại.Sau một thoáng do dự, Kakashi lấy can đảm gõ cửa.Tobirama Senju đang ngồi sau bàn giấy, vẻ mặt vô cùng đăm chiêu. Đã mấy ngày kể từ lúc biết tin Hinata gặp nạn, đến nay ông vẫn bạch vô âm tín về cô. Kakashi cũng chưa liên lạc lại với ông. Tiếng gõ cửa làm ông giật mình. Quái lạ, hôm nay là cuối tuần, hầu hết các nhân viên chính phủ đều được nghỉ, ai lại tới tìm gặp ông vào giờ này? Mà sao biết ông ở đây? Có vẻ như người mới tới biết khá rõ về ông.- Vào đi! - Senju cất tiếng, điều chỉnh lại dáng ngồi. Lưng thẳng, ánh mắt nghiêm túc như đang tập trung làm việc.Kakashi mở cửa phòng. Tobirama Senju có vẻ ngạc nhiên khi trông thấy Kakashi.- Anh làm gì ở đây thế, chàng trai của ta? - Ông trầm giọng hỏi.- Chào ngài thủ tướng - Kakashi đáp, đóng cửa thật nhanh, - Tôi tới đây để bàn bạc với ngài vài chuyện.- Hinata? - Ông ta nheo mắt lại. Có chút vui mừng khi anh tới tìm. - Anh có tin về thằng bé?- Vâng! Chắc ngài đang rất lo lắng, nên tôi đích thân tới đây để báo tin. Hinata đã qua được cơn nguy kịch. - Cậu có thể gọi điện thay vì liều lĩnh tới tận đây. - Ông ta quở trách, - Bọn chúng có thể sẽ biết hành tung của cậu.- Tôi biết, - anh nhún vai, - Nhưng như đã nói, tôi tới đây không chỉ để báo tin. Tôi muốn biết ngài có hướng giải quyết việc này như thế nào? Tobirama Senjun giơ tay, phác một cử chỉ.- Cùng vì lý do đó mà ta có mặt tại đây.- Tình hình của ngài thế nào, thưa Thủ tướng? - Kakashi hỏi. - Không ổn ư?- Hừ! Tốt. Chưa bao giờ tốt hơn lúc này. - Ông ta vừa cười vừa nói.
- Thế ngài đã có quyết định chưa? - Anh nôn nóng hỏi ngay.- Về chuyện gì? - Ông ta nghiêng nhẹ đầu thăm dò ý định của anh.- Chuyện của Hinata. - Anh sốt ruột nói, - Tôi nghĩ ngài nên làm gì đó, chí ít là răn đe.- Ta đã làm thế. - Thủ tướng cho biết. - Ta đã đưa ra lời cảnh cáo nếu bọn chúng còn muốn tiếp tục tuyên chiến.- Như thế vẫn chưa đủ. Tôi cho rằng ngài nên...
- Ta e rằng chuyện chưa tới mức phải can thiệp quá sâu. - Ông dứt khoát cắt lời anh. - Cho cậu biết, hiện tại chúng ta vẫn chưa nắm được những thông tin mật của tổ chức.
- Tôi không hiểu, chẳng phải ngài đã nắm trong tay chiếc hộp?- Nhưng không có chìa khóa. - Ông bất lực cho biết.
- Chìa khóa? - Anh kêu lên ngạc nhiên. Chuyện này hình như anh chưa được biết.- Phải. - Thủ tướng gật đầu, - Đó là thứ mà tổ chức đang săn đuổi. Và cũng là nguyên nhân Hinata bị tấn công.- Ngài nghĩ thằng bé đang giữ nó. - Anh kết luận bằng giọng điệu khinh miệt.- Không chỉ có mỗi ta. - Thủ tướng thẳng thắn thừa nhận, - Nhưng sau vụ này thì cả ta lẫn tổ chức đều rõ, Hinata chẳng liên quan gì tới chìa khóa.- Ngày từ đầu ngài nên tin tưởng mới phải. - Ta rất lấy làm tiếc vì những gì đã xảy ra cho Hinata. - giọng ông thoáng day dứt.- Vậy ngài có giải quyết dứt điểm chuyện này không?- Điều đó không cần thiết vào lúc này. - Thủ tướng cao giọng nói, - Bọn chúng đã tìm được câu trả lời. Hinata không còn là mục tiêu săn đuổi nữa. Vậy nên, Chẳng việc gì phải bứt dây động rừng.- Nói vậy là ngài sẽ không và để mặc bọn chúng muốn làm gì thì làm? - Kakashi tức giận nói. - Kakashi đừng có kích động. Kakashi bực bội gắt lên: - Hinata tiếp tục gặp nguy hiểm, ngài bảo tôi sao có thể bình tỉnh được.Ngúc ngắc cái đầu, thủ tướng nói:- Cậu phải hiểu, Kakashi. Mọi chuyện chỉ mới vừa có chút khả quan. Chúng ta không thể hành động kinh xuất được. Cả ta và chúng đều biết, thông tin mật vẫn được giữ kín, chừng nào còn chưa tìm thấy chìa khóa. Đó là bất lợi rất lớn với chúng ta. Nay chúng ta liều lĩnh ra tay, công sức xem như đổ xuống sông xuống biển. Áp lực từ dư luận là cục kì khủng khiếp. Chúng ta không thể tấn công khi trong tay không có vũ khí. Vấn đề của Hinata chỉ là tảng băng nổi thôi. Vậy nên, Vì lợi ích về lâu về dài, chúng ta không thể...- Tôi hiểu rồi. - Anh nhấn mạnh, - Ý ngài là bây giờ Hinata không còn là mục tiêu của tổ chức nữa, nên tôi có thể yên tâm và phớt lờ đi chuyện thằng bé suýt bị giết chết. Tôi phải đứng yên và không làm gì.Chống tay xuống bàn, thủ tướng đứng dậy.- Nghe như cậu đang đỗ lỗi cho ta ấy. - Thủ tướng bức xúc nói, - Tất cả mọi chuyện đều do ta ư?- Chính ngài đã bắt đầu trước. - Anh lập luận, giọng buộc tội. - Đừng có đổ hết lỗi lên đầu ta. - Thủ tướng nóng mặt quát. - Sao cậu không đổ lỗi cho cái tổ chức khốn nạn đó. Bộ mình ta có lỗi trong chuyện này chắc.- Nhưng chính ngài lôi kéo Madara vào vụ này. - Anh tiếp tục lời cáo buộc, giọng anh đầy chán ghét. - Chính ngài yêu cầu sự giúp đỡ từ ông ta.- Nhưng ta không kéo Hinata vào. - Ông gào lớn, áp đảo cơn giận dữ trong anh. - Ôi Kakashi, thề có chúa. Ta không hay biết gì về chuyện Madara cử chính con trai ông ấy tới gặp ta. Nếu biết ta đã ngăn cạn. Nhất định thế. Ta nói thật lòng.Im lặng chen ngang. Cho tới khi thủ tướng nói tiếp mấy lời than vãn.- Và Madara, ông ta cũng có lỗi trong chuyện này. Cái tổ chức khốn nạn và Hinata. Chẳng phải do một tay Madara tạo ra?Hít một hơi thật sâu, Kakashi đưa tay vuốt mặt, mới nói:- Ngài sẽ tiếp tục việc này?- Ta sẽ không từ bỏ cho tới khi chỉ còn một hơi thở cuối cùng. - Thủ tướng giọng khẳng định chắc nịch. - Chừng nào Akatsuki còn, ta sẽ không nghỉ ngơi.- Và ta cần sự giúp đỡ của cậu, Kakashi. - Thủ tướng tiếp lời, nhìn thẳng vào anh, - Không chỉ có cậu. Ta cần tới sự ủng hộ của tất cả. Hinata cũng vậy. Ta nói thẳng với cậu, chỉ một thời gian nữa thôi. Chúng ta sẽ hoàn tất công cuộc cách mạng mới. Thế nên...- Tôi sẽ tiếp tục ủng hộ ngài. - Anh thở dài nói, - Không bởi vì đó là nguyện vọng của cha tôi lúc còn sống. Mà còn bởi... nhiều thứ quý giá khác nữa.- Cảm ơn cậu. - Thủ tướng gật đầu thấu hiểu, - Ta sẽ có động thái can thiệp, nhưng không dám đảm bảo sẽ dứt điểm được mối lo ngại của cậu.- Tôi không mong đợi gì hơn.Kakashi chăm chăm nhìn xuống thảm. Thật không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy đến tiếp theo.- Cậu đang giấu ta chuyện gì, phải không Kakashi?Anh nhìn ông sửng sốt. Như đọc được ý nghĩa của anh, ông nói tiếp:- Hinata thực ra... buông tiếng thở dài, ông ngập ngừng khó nói hết câu.Thái độ lấp lửng ấy khiến ruột gan anh cồn cào. Sẽ ra sao nếu thủ tướng biết bí mật về Hinata? Anh không dám mường tưởng. Nó quá sức chịu đựng. Cô chắc sẽ gặp nguy hiểm. Và anh cần phải đưa cô rời khỏi đây ngay lập tức.Kakashi như nín thở và chờ đợi thủ tướng nói cho xong.- Thằng bé không hay biết gì về Madara, đúng chứ? Kể cả chuyện Madara chính là người sáng lập ra tổ chức.Thủ tướng thở phào khi cuối cùng cũng kết thúc được điều muốn nói. Trong khi tim Kakashi như nhảy ra khỏi lồng ngực. Vậy mà anh cứ tưởng.Bằng một giọng cố gắng điềm tỉnh anh nói: - Ngài đã nói cho nó biết về Madara ư?Thủ tướng lắc đầu: - Mặc dù có chút ngạc nhiên, nhưng ta không nghĩ mình nên nói cho nó biết. Thú thật là ta không làm được. Và thật sự khó khăn khi phải che giấu bí mật phải không?- Tôi chỉ không muốn thằng bé chịu tổn thương, khi biết sự thật cha mình là người thế nào.- Ta biết anh đang làm hết sức, nhưng sẽ đến lúc... - Thủ tướng cho biết mối lo ngại.- Tôi biết, - giọng anh buồn bã, - thế nhưng giấu được lúc nào tốt cho Hinata lúc ấy. Vậy nên, cứ để mọi chuyện xuôi theo tự nhiên thôi.- Có lẻ cậu nói đúng. - Thủ tướng đồng tình. - Việc gì đến sẽ đến, khó lòng mà tránh được.Hai tiếng thở dài buông ra cùng lúc từ hai người đàn ông, một lớn tuổi, một còn trai tráng. Nhưng tiếng thở dài là giống nhau. Chất chứ biết bao lo lắng và muộn phiền.Nán lại thêm chút nữa, Kakashi quyết định tới lúc phải rời khỏi. - Vậy tôi xin phép. - Anh nói, cúi đầu rồi xoay người đi ra cửa.- Ừ! - Ông nói không nhìn anh.- À, mà ngài định xử lí Tobi thế nào? - anh bất chợt hỏi khi đưa tay lên nắm cửa. - Tôi nghĩ đã đến lúc ngài cần loại bỏ tai mắt của Akatsuki bên cạnh mình.- Tobi à? - Thủ tướng có vẻ lượng lữ khi nhắc tới gã. - Hiện tại ta chưa nắm được bằng chứng nào, xác thực về những chuyện Tobi làm.- Đây là cơ hội tốt. - Anh đột nhiên quay người lại, nụ cười chớm nợ sau chiếc mặt nạ. - Sao ngài không giăng bẫy?- Ý cậu là...?Cái cau mày của người lãnh đạo càng lúc càng sâu khi nghe Kakashi trình bày.- Sau sự việc thất bại lần này. - Anh khẳng định như đúng rồi. - Sớm muộn gì tổ chức cũng sẽ thủ tiêu Tobi thôi.- Sao cậu có thể chắc chắn?- Ngài thử nghĩ xem...Khuôn mặt thủ tướng bỗng rực sáng khi tìm ra đáp án từ gợi ý của anh. Sau cùng ông ta trưng ra nụ cười nhẹ nhõm.Thủ tướng đã có quyết định sau cùng, dù rất lấy làm tiếc và có chút tình cảm với Tobi. Nhưng sau cùng ông đành vì chính nghĩa mà tiêu diệt gã.Và như Kakashi nói, đây là cơ hội có một không hai. Nhân tình thế đang hỗn loạn. Tobi khó lòng mà phòng bị trước cú đánh lén từ đối phương....
- Thế ngài đã có quyết định chưa? - Anh nôn nóng hỏi ngay.- Về chuyện gì? - Ông ta nghiêng nhẹ đầu thăm dò ý định của anh.- Chuyện của Hinata. - Anh sốt ruột nói, - Tôi nghĩ ngài nên làm gì đó, chí ít là răn đe.- Ta đã làm thế. - Thủ tướng cho biết. - Ta đã đưa ra lời cảnh cáo nếu bọn chúng còn muốn tiếp tục tuyên chiến.- Như thế vẫn chưa đủ. Tôi cho rằng ngài nên...
- Ta e rằng chuyện chưa tới mức phải can thiệp quá sâu. - Ông dứt khoát cắt lời anh. - Cho cậu biết, hiện tại chúng ta vẫn chưa nắm được những thông tin mật của tổ chức.
- Tôi không hiểu, chẳng phải ngài đã nắm trong tay chiếc hộp?- Nhưng không có chìa khóa. - Ông bất lực cho biết.
- Chìa khóa? - Anh kêu lên ngạc nhiên. Chuyện này hình như anh chưa được biết.- Phải. - Thủ tướng gật đầu, - Đó là thứ mà tổ chức đang săn đuổi. Và cũng là nguyên nhân Hinata bị tấn công.- Ngài nghĩ thằng bé đang giữ nó. - Anh kết luận bằng giọng điệu khinh miệt.- Không chỉ có mỗi ta. - Thủ tướng thẳng thắn thừa nhận, - Nhưng sau vụ này thì cả ta lẫn tổ chức đều rõ, Hinata chẳng liên quan gì tới chìa khóa.- Ngày từ đầu ngài nên tin tưởng mới phải. - Ta rất lấy làm tiếc vì những gì đã xảy ra cho Hinata. - giọng ông thoáng day dứt.- Vậy ngài có giải quyết dứt điểm chuyện này không?- Điều đó không cần thiết vào lúc này. - Thủ tướng cao giọng nói, - Bọn chúng đã tìm được câu trả lời. Hinata không còn là mục tiêu săn đuổi nữa. Vậy nên, Chẳng việc gì phải bứt dây động rừng.- Nói vậy là ngài sẽ không và để mặc bọn chúng muốn làm gì thì làm? - Kakashi tức giận nói. - Kakashi đừng có kích động. Kakashi bực bội gắt lên: - Hinata tiếp tục gặp nguy hiểm, ngài bảo tôi sao có thể bình tỉnh được.Ngúc ngắc cái đầu, thủ tướng nói:- Cậu phải hiểu, Kakashi. Mọi chuyện chỉ mới vừa có chút khả quan. Chúng ta không thể hành động kinh xuất được. Cả ta và chúng đều biết, thông tin mật vẫn được giữ kín, chừng nào còn chưa tìm thấy chìa khóa. Đó là bất lợi rất lớn với chúng ta. Nay chúng ta liều lĩnh ra tay, công sức xem như đổ xuống sông xuống biển. Áp lực từ dư luận là cục kì khủng khiếp. Chúng ta không thể tấn công khi trong tay không có vũ khí. Vấn đề của Hinata chỉ là tảng băng nổi thôi. Vậy nên, Vì lợi ích về lâu về dài, chúng ta không thể...- Tôi hiểu rồi. - Anh nhấn mạnh, - Ý ngài là bây giờ Hinata không còn là mục tiêu của tổ chức nữa, nên tôi có thể yên tâm và phớt lờ đi chuyện thằng bé suýt bị giết chết. Tôi phải đứng yên và không làm gì.Chống tay xuống bàn, thủ tướng đứng dậy.- Nghe như cậu đang đỗ lỗi cho ta ấy. - Thủ tướng bức xúc nói, - Tất cả mọi chuyện đều do ta ư?- Chính ngài đã bắt đầu trước. - Anh lập luận, giọng buộc tội. - Đừng có đổ hết lỗi lên đầu ta. - Thủ tướng nóng mặt quát. - Sao cậu không đổ lỗi cho cái tổ chức khốn nạn đó. Bộ mình ta có lỗi trong chuyện này chắc.- Nhưng chính ngài lôi kéo Madara vào vụ này. - Anh tiếp tục lời cáo buộc, giọng anh đầy chán ghét. - Chính ngài yêu cầu sự giúp đỡ từ ông ta.- Nhưng ta không kéo Hinata vào. - Ông gào lớn, áp đảo cơn giận dữ trong anh. - Ôi Kakashi, thề có chúa. Ta không hay biết gì về chuyện Madara cử chính con trai ông ấy tới gặp ta. Nếu biết ta đã ngăn cạn. Nhất định thế. Ta nói thật lòng.Im lặng chen ngang. Cho tới khi thủ tướng nói tiếp mấy lời than vãn.- Và Madara, ông ta cũng có lỗi trong chuyện này. Cái tổ chức khốn nạn và Hinata. Chẳng phải do một tay Madara tạo ra?Hít một hơi thật sâu, Kakashi đưa tay vuốt mặt, mới nói:- Ngài sẽ tiếp tục việc này?- Ta sẽ không từ bỏ cho tới khi chỉ còn một hơi thở cuối cùng. - Thủ tướng giọng khẳng định chắc nịch. - Chừng nào Akatsuki còn, ta sẽ không nghỉ ngơi.- Và ta cần sự giúp đỡ của cậu, Kakashi. - Thủ tướng tiếp lời, nhìn thẳng vào anh, - Không chỉ có cậu. Ta cần tới sự ủng hộ của tất cả. Hinata cũng vậy. Ta nói thẳng với cậu, chỉ một thời gian nữa thôi. Chúng ta sẽ hoàn tất công cuộc cách mạng mới. Thế nên...- Tôi sẽ tiếp tục ủng hộ ngài. - Anh thở dài nói, - Không bởi vì đó là nguyện vọng của cha tôi lúc còn sống. Mà còn bởi... nhiều thứ quý giá khác nữa.- Cảm ơn cậu. - Thủ tướng gật đầu thấu hiểu, - Ta sẽ có động thái can thiệp, nhưng không dám đảm bảo sẽ dứt điểm được mối lo ngại của cậu.- Tôi không mong đợi gì hơn.Kakashi chăm chăm nhìn xuống thảm. Thật không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy đến tiếp theo.- Cậu đang giấu ta chuyện gì, phải không Kakashi?Anh nhìn ông sửng sốt. Như đọc được ý nghĩa của anh, ông nói tiếp:- Hinata thực ra... buông tiếng thở dài, ông ngập ngừng khó nói hết câu.Thái độ lấp lửng ấy khiến ruột gan anh cồn cào. Sẽ ra sao nếu thủ tướng biết bí mật về Hinata? Anh không dám mường tưởng. Nó quá sức chịu đựng. Cô chắc sẽ gặp nguy hiểm. Và anh cần phải đưa cô rời khỏi đây ngay lập tức.Kakashi như nín thở và chờ đợi thủ tướng nói cho xong.- Thằng bé không hay biết gì về Madara, đúng chứ? Kể cả chuyện Madara chính là người sáng lập ra tổ chức.Thủ tướng thở phào khi cuối cùng cũng kết thúc được điều muốn nói. Trong khi tim Kakashi như nhảy ra khỏi lồng ngực. Vậy mà anh cứ tưởng.Bằng một giọng cố gắng điềm tỉnh anh nói: - Ngài đã nói cho nó biết về Madara ư?Thủ tướng lắc đầu: - Mặc dù có chút ngạc nhiên, nhưng ta không nghĩ mình nên nói cho nó biết. Thú thật là ta không làm được. Và thật sự khó khăn khi phải che giấu bí mật phải không?- Tôi chỉ không muốn thằng bé chịu tổn thương, khi biết sự thật cha mình là người thế nào.- Ta biết anh đang làm hết sức, nhưng sẽ đến lúc... - Thủ tướng cho biết mối lo ngại.- Tôi biết, - giọng anh buồn bã, - thế nhưng giấu được lúc nào tốt cho Hinata lúc ấy. Vậy nên, cứ để mọi chuyện xuôi theo tự nhiên thôi.- Có lẻ cậu nói đúng. - Thủ tướng đồng tình. - Việc gì đến sẽ đến, khó lòng mà tránh được.Hai tiếng thở dài buông ra cùng lúc từ hai người đàn ông, một lớn tuổi, một còn trai tráng. Nhưng tiếng thở dài là giống nhau. Chất chứ biết bao lo lắng và muộn phiền.Nán lại thêm chút nữa, Kakashi quyết định tới lúc phải rời khỏi. - Vậy tôi xin phép. - Anh nói, cúi đầu rồi xoay người đi ra cửa.- Ừ! - Ông nói không nhìn anh.- À, mà ngài định xử lí Tobi thế nào? - anh bất chợt hỏi khi đưa tay lên nắm cửa. - Tôi nghĩ đã đến lúc ngài cần loại bỏ tai mắt của Akatsuki bên cạnh mình.- Tobi à? - Thủ tướng có vẻ lượng lữ khi nhắc tới gã. - Hiện tại ta chưa nắm được bằng chứng nào, xác thực về những chuyện Tobi làm.- Đây là cơ hội tốt. - Anh đột nhiên quay người lại, nụ cười chớm nợ sau chiếc mặt nạ. - Sao ngài không giăng bẫy?- Ý cậu là...?Cái cau mày của người lãnh đạo càng lúc càng sâu khi nghe Kakashi trình bày.- Sau sự việc thất bại lần này. - Anh khẳng định như đúng rồi. - Sớm muộn gì tổ chức cũng sẽ thủ tiêu Tobi thôi.- Sao cậu có thể chắc chắn?- Ngài thử nghĩ xem...Khuôn mặt thủ tướng bỗng rực sáng khi tìm ra đáp án từ gợi ý của anh. Sau cùng ông ta trưng ra nụ cười nhẹ nhõm.Thủ tướng đã có quyết định sau cùng, dù rất lấy làm tiếc và có chút tình cảm với Tobi. Nhưng sau cùng ông đành vì chính nghĩa mà tiêu diệt gã.Và như Kakashi nói, đây là cơ hội có một không hai. Nhân tình thế đang hỗn loạn. Tobi khó lòng mà phòng bị trước cú đánh lén từ đối phương....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com