Hinata Harem Drama Nhung Nguoi Xa La Full
Qùa 20/ 10 dành cho các bạn. Chưa edit lại nên có lỗi ghi chú hộ tác giả....
Từ phía xa, hai ông bố đang khẩn trương bước tới chỗ Ibiki.Đó là ông hiệu trưởng trường Konoha và người còn lại là ngài thanh tra đáng kính. Sở dĩ họ đi cùng nhau, vì trước đó Shakuka nhận được một cuộc điện thoại, cho biết con trai ông cùng Hinata đang chịu phạt, bởi nghi ngờ liên quan tới vụ ẩu đả tối hôm trước. Hôm mà họ không về nhà. Nghe xong, Shukaku giận dữ, tới trường ngay lập tức. Vả lại ngay từ đầu, ông cũng có ý định trực tiếp tới trường để giải quyết những bất lợi mà Hinata đang gặp phải. Vốn dĩ thanh tra có quyết định như vậy, vì qua việc bàn bạc với thủ tướng, cũng như Kakashi. Cha Gaara được biết, có kẻ nằm ngoài kiểm soát của Akatsuki vẫn đang âm thầm gây khó dễ cho Hinata. Vụ bắt cóc mấy cô cậu học chung lớp, cũng như hai đứa con của ông vừa rồi, mục đích là muốn làm khó Hinata. Cuối cùng để chấm dứt tình trạng đó, và tạo mọi điều kiện để Hinata được sống một cách tự do thoải mái, hơn hết là bình yên. Ba người đàn ông đã thống nhất. Sẽ lợi dụng dư luận, bằng cách thức tiết lộ danh tính của kỵ sĩ thực ra là Hinata, cho toàn dân được biết. Đó quả thực là một con dao hai lưỡi, chính Kakashi đã kịch liệt phản đối tới cùng. Nhưng sau đó, anh đã bị thủ tướng cũng như thanh tra thuyết phục. Xét một cách khách quan, lợi nhiều hơn hại. Chẳng qua cô sẽ gặp chút phiền phức, cũng như khó chịu khi trở thành tâm điểm của mọi người thôi. Nhưng đổi lại Akatsuki nói chung, tên bí ẩn nói riêng sẽ không thể chạm được tới cô. Bởi không chỉ có thủ tướng, thanh tra, Kakashi, mà toàn thể dân chúng, những người thần tượng kỵ sĩ sẽ canh chừng, bảo vệ, không cho người anh hùng của họ gặp bất cứ chuyện gì. Có thể nói đây là biện pháp tuy bất đắc dĩ, nhưng thập toàn thập mĩ. Quan trọng là sự phối hợp giữa Hinata và mọi người. Và hơn hết, cô biết cách che giấu bí mật của mình. Chưa kể, cô được sự ủng hộ và đảm bảo từ thủ tướng, cũng như thanh tra.Thực ra thì cả ba ông bố đều nhận được điện thoại, cho biết về tình trạng con trai họ đang gặp phải. Duy nhất chỉ có cha Gaara là tới. Minato vốn đã biết ngay từ đầu, vụ việc có dính líu tới con trai mình, cũng như đám bạn của cậu ta, nhưng không có đủ lí do để can thiệp, hay yêu cầu Ibiki ngừng lại việc điều tra, thậm chí là bảo ông ta bỏ qua. Minato còn chẳng biết, con trai cùng bạn đang bị phạt dưới kia. Cho tới khi vô tình đánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Shakuka cũng trông thấy, bởi cả hai đang ngồi nói chuyện trong phòng Minato.Tức khắc, hai ông bố có cùng quyết định. Ngài thanh tra đã cho biết tường tận đầu đuổi của sự việc rồi. Minato thấy vững vàng. Mới quả quyết bước xuống dưới để gặp Ibiki. Có Shakuka đi cùng thì còn lo gì nữa.Trong khi hai người cha còn lại, kẻ viện cớ bận công việc. Kẻ vốn vô tâm, thờ ơ. Cho rằng con cái tự làm tự chịu. Cái người gọi điện báo tin cho các bậc phụ huynh, không rõ là ai. Nhưng mục đích quá đơn giản, muốn kéo người lớn vào cuộc. Để thêm lần nữa thử thách trí khôn của Hinata. Đáng tiếc, kẻ bí ẩn, trẻ người non dạ, chọn sai mấy lão già lào lãng, dày dặn kinh nghiệm sống để lợi dụng.Chắc có lẻ giờ này, kẻ bí ẩn đang trốn ở đâu đó, vô cùng khó chịu khi kế hoạch không như mong muốn. Thất bại ngay từ lúc bắt đầu.Vừa bước tới nơi, Namikaze Minato đã cất tiếng nói quyền lực của mình.- Cái này là gì vậy Ibiki? Sao tụi nó lại chạy quanh sân giữa thời tiết thế này?Được hỏi người đàn ông quay lại, thái độ kính cẩn:- Chào thầy hiệu trưởng. - Đoạn ông ta quay sang cha Gaara: - Và ngài thanh tra.- Tôi có thể biết chuyện gì đang diễn ra ở đây, Sao con trai tôi lại phải chạy? - Shakuka nghiêm trọng hỏi cho ra lẻ.- Tôi đang giám sát mấy học sinh bị phạt. - Ibiki cho biết. - Cả năm em đó đều dính líu tới vụ đánh nhau vào tối hôm trước.- Sao có thể có chuyện đó, thầy đã tìm hiểu chưa? - Minato có ý trách cứ. - Sao thầy dám tự ý đưa ra quyết định khi chưa được sự cho phép của hội đồng?- Bọn chúng đã nhận tội rồi thưa thầy. - Ibiki tự đắc cho biết. - Và theo lẻ thường tình, tôi tự thấy mình được phép đưa ra hình phạt ngay lập tức dành cho chúng.- Chúng nhận tội? - Minato sửng sốt kêu lên, không tin.Thấy nét mặt đanh lại của hiệu trưởng, Ibiki mới thành thực trình bày: - Thực ra thì chỉ có mỗi Hatake Hinata nhận có đánh người. Còn bốn em kia chưa nói gì. Như sợ Minato trách tội, Ibiki bồi thêm lời thanh minh: - Nhưng bốn đứa kia tự nguyện chịu phạt. Tôi cũng chẳng rõ nguyên do vì sao chúng làm thế. Có lẻ cảm thấy hối hận với những gì chúng đã làm.- Chúng đã làm gì? - Minata đanh giọng hỏi.- Việc này... Ibiki tính nói việc này nên hỏi bộ tứ, không phải ông ta. Vì ông ta cũng không có đủ bằng chứng để kết luận.- Chúng chẳng làm gì hết. - Minato nóng giận gắt lên: - Cả năm đứa đó.- Thầy hiệu trưởng, - Ibiki nhẹ nhàng xoa dịu: - Tôi biết ngài không muốn con trai mình chịu phạt. Nhưng đã làm sai phải chịu trách nhiệm. Thầy không thể công tư bất phân minh như vậy được.
- Thầy không hiểu tôi nói gì ư? - Minato nhìn ông ta như người từ hành tinh khác. Cái nhìn khiến Ibiki bối rối.- Tôi không hiểu thưa thầy. - Cuối cùng Ibiki thú nhận: - Tôi chỉ làm theo quy định của trường, thế có gì sai đâu? Nhân chứng vật chứng đầy đủ, hơn nữa chúng cũng đã nhận tội rồi.Minato cảm thấy bất lực với ngôn từ cần dùng để tranh luận với Ibiki. Sau cùng thanh tra quyết định can thiệp. Bằng một giọng quả quyết, cha Gaara cho biết:- Cảnh sát đã có kết quả điều tra về vụ ẩu đả tối hôm trước. - Vậy à, - Ibiki chẳng hề ngạc nhiên tẹo nào, mặc khác háo hức muốn biết bên phía cảnh sát định xử lý Hinata thế nào? - Vậy phía cảnh sát đã có hình phạt thích đáng dành cho những kẻ tham gia đánh nhau?- Tất nhiên! - Shukaku khẳng định.- Thế ngài có thể cho tôi biết, cảnh sát định xử phạt mấy học sinh đang chạy thế nào, nhất là đối với em Hatake Hinata. Thành phần cá biệt, đặc biệt nguy hiểm, lì lợm và khó bảo nhất.- Sẽ chẳng có hình phạt nào cho chúng cả. - Shakuka kết thúc tuyên bố, bằng biểu cảm nghiêm túc, ánh nhìn Ibiki trực diện.- Không ư? - Ibiki khó lòng chấp nhận được sự thật. - Ngài đang đùa?- Và tôi không cho phép thầy dùng giọng điệu miệt thị để xúc phạm con trai tôi. - Shakuka đanh giọng yêu cầu.- Tôi có làm thế đâu. - Ibiki cảm thấy oan ức, vội vã kêu oan. - Nãy giờ tôi không hề xúc phạm hay có ý coi thường con trai ngài.- Có đó. - Thanh tra kết luận: - Chính thầy vừa mới bình phẩm tiêu cực về nó đấy thôi.- Khoan đã nào, - Trước thái độ nghiêm túc kia, Ibiki thực sự hoang mang: - Ngài có ý gì đây, con trai ngài... ngài đang nói tới Hatake Hinata?Ibiki sững sờ với phát hiện. Không chỉ ông ta, Kurenai - người ngồi lặng yên nãy giờ, chỉ mãi tập trung chú ý cho Hinata, không để tâm tới ông anh trai, cũng như hiệu trưởng cũng đang có mặt. Minato cũng ngỡ ngàng chả kém hai người kia.- Chính xác. - Thanh tra trả lời gọn lỏn.- Ngài có vẻ thích đùa nhỉ, ai cũng biết con trai ngài là Gaara, Sabaku no Gaara.- Hinata, Gaara. Cả hai đều là con trai tôi. - Shukaku tuyên bố bằng một giọng đầy tự hào.Tuyên bố hùng hồn của ngài thanh tra làm tất cả há hốc miệng kinh ngạc. Không chỉ ba người lớn, bộ tứ đột ngột dừng chạy sau khi nghe tuyên bố, mà năm cô gái vừa tới cũng không sao thốt nên lời.- Chuyện này là sao Temari? - Tenten quay qua hỏi bạn: - Có thật thế không? Hinata là...- Ừ thì... Temari đang ngỡ ngàng cực độ, bỗng dưng bối rối, không biết nên giải thích thế nào cho mọi người hiểu. Cô gái buộc lòng phải tránh né mấy đôi mắt tò mò xen khó hiểu đang nhắm vào mình. Không chịu đựng thêm được nữa, chị gái Gaara mới bước vội tới chỗ cô của mình, rồi ngồi phịch xuống ghế.- Gaara, cậu và Hinata? - Naruto khó tin hỏi. - Hai người...?Làm sao diễn đạt được rõ ý nghĩa của lời muốn nói bây giờ? Thông tin quá bất ngờ khiến người nghe khó lòng tiếp nhận trong một sớm một chiều.Không ai để ý rằng, Hinata vẫn miệt mài hoàn thành những vòng cuối cùng. Bỏ qua sự hiện diện của tất cả.Một khoảng lặng, Ibiki chứng kiến điệu bộ nghiêm túc hơn bao giờ hết của ngài thanh tra, nên mới mở miệng, ngập ngừng nói như chữa ngượng.- Mong ngài rộng lòng bỏ qua, những lời không phải tôi đã dành cho con trai ngài. Tôi kì thực không hay biết gì về chuyện ấy.
Nói đoạn ông ta thay đổi thái độ, trở lại vẻ nghiêm trọng: - Nhưng với tư cách là một người cảnh sát, nắm giữ sự công bằng. Chắc ngài phải hiểu, dù là ai đều phải chịu trách nhiệm cho những gì mình gây ra, có phải không? Và con trai ngài đã gây ra lỗi rất lớn... Vậy nên...Ông ta đang nói thì bị thanh tra cắt ngang, bằng giọng có chút bực bội:- Tôi phải lặp lại thêm bao nhiêu lần nữa thì thầy mới chịu hiểu? Chuyện đêm hôm trước đã có kết quả sau cùng. Cả năm đứa đều không dính dáng gì tới vụ đó.- Nhưng bằng chứng rất rõ ràng. - Ông ta cãi cố. - Còn có cả nhân chứng đứng ra tố cáo nữa.- Cảnh sát đã cho lấy khẩu cung. Và người được cho là nhân chứng đã thú nhận hết tất cả. Rằng đây là một vụ vu khống trắng trợn.
- Ý ngài là gì? - Ibiki hồ nghi hỏi: - Tôi vẫn chưa hiểu. Nếu là vu khống việc gì con trai ngài phải nhận tội?- Tôi cũng đang thắc mắc điều ấy giống thầy. - Shakaku chia sẻ: - Nhưng chúng ta sẽ biết được nguyên do vì sao Hinata làm thế sớm thôi. Còn về vụ ẩu đả, Đêm hôm trước, cảnh sát nhận được tin báo. - Shakuka chậm rãi cho biết: - Có một vụ bắt cóc, nạn nhân là năm nữ sinh của trường Konoha. Trong số các nạn nhận có cháu gái của thủ tướng. Và con gái của tôi. - Ngài bảo sao? - Ibiki không dám tin điều tai mình vừa nghe. - Chuyện đó là thật ư?- Đúng vậy. - Temari vô lễ xen ngang cuộc nói chuyện của hai người lớn. - Em cũng như bốn bạn nữ ở đây đều bị bắt cóc.Ibiki nhìn con gái thanh tra hồ nghi, đoạn nhìn về phía bốn cô gái đang đứng sát vào nhau.- Đó là sự thật. - Tenten dũng cảm nói thêm: - Bọn chúng dự định bán tụi em qua biên giới vào đêm qua. Nhưng ý định không thành, vì sau đó mấy bạn nam đã tới giải cứu. Bọn chúng người đông lại có vũ khí, nên khó tránh một cuộc ẩu đả không cân sức. Cuối cùng các bạn nam bị đánh cho bầm dập. Còn bị bắt chịu chung số phận.
Nó nói đánh mắt nhìn về phía bốn chàng trai.- Thế sao không ai báo cảnh sát, lại tự ý hành động? - Ibiki đưa ra nghi vấn sắc bén.- Lúc đó đường dây nóng đang bận. - Gaara cho biết: - Bọn em đã cố liên lạc nhưng không ai bắt máy. Trong tình huống cấp bách đã tự ý hành động.- Nghe thuyết phục nhỉ? - Ông ta có ý xỏ xiên con trai ngài thanh tra.- Bọn em nói đều là sự thật. - Ino quả quyết, - Cảnh sát có thể làm chứng, vì bọn em đã thành thật khai báo khi cảnh sát ập vào giải cứu cả bọn.Biết Ibiki vẫn chưa bị thuyết phục, thanh tra mới tiếp sức.
- Bộ phận trực điện thoại không thể bắt máy, vì lúc đó đang bận hộ trở cảnh sát vây bắt tàu buôn người đang chạy trốn sang biên giới. - Shakuka cho thêm vài bằng chứng thuyết phục: - Thầy không đọc tin tức thời sự?- Vậy chuyện gì đã xảy ra sau đó. - Ibiki tiếp tục hỏi: - Không dưng cảnh sát biết đường mà tới, chẳng phải ngài đã nói, có người chỉ điểm.- Chính xác là thế. - Shakuka nói rõ trắng đen luôn: - Một trong số những người góp công lớn nhất để giải cứu nữ sinh, cũng như thông báo cho cảnh sát, là một trong số những nam sinh của trường Konoha. Người được biết đến như một anh hùng thầm lặng. Dân tình vẫn thường gọi với bí danh '' Kỵ sĩ''. Thầy nên tự hào vì điều đó, thầy Ibiki.- Kỵ sĩ! - Ibiki kêu lên, ông ta có nghe về người này. Cô gái bị tấn công đêm đó, là con gái ông ta. Cô gái sau đó đã kể lại cho cha nghe, nhưng ông ta nghĩ con gái bị chấn thương tâm lý, hoang tưởng ra nhân vật anh hùng ấy.Hết thảy quay nhìn Hinata khi nghe thấy cái tên kỵ sĩ. Chẳng ai biết điều đó ngoài trừ họ. - Và tôi không ngại nói cho thầy biết, kỵ sĩ thực ra là ai. - Thanh tra tiếp tục, hơi đánh mắt nhìn sang Hinata - người vừa chạy qua ông. - Vì dù sao đó cũng là mục đích tôi đến đây.Không cần hỏi hay chờ đợi thêm, Ibiki lén lút nhìn theo mắt Shakuka cũng đủ tìm ra đáp án. Chẳng phải nói, ban đầu ông ta không thể chấp nhận hay tin đó là sự thật được. Mãi cho tới khi ai nấy có mặt đều khăng khăng khẳng định, còn tuyên bố sẽ đứng ra làm chứng nếu cần thiết một cuộc chất vấn phải diễn ra.Sau khi giải quyết xong với Ibiki, Shakaku mới dồn sự chú ý, quan tâm cho nhân vật chính, người bất cần tới trời đất, chuyện gì đang diễn ra quanh mình.
- Hatake Hinata! - giọng thanh tra vang vọng truyền tới tai Hinata: - Mọi chuyện đã rõ ràng. Cháu không cần phải chạy nữa.Hinata vẫn không có phản ứng gì.- Thằng bé rất cố chấp. - Kurenai bất ngờ lên tiếng: - Em đã có khuyên giải nhưng nó không chịu nghe. Thay vì nói miệng, sao anh không dùng vũ lực mà lôi nó vào lớp hộ em cái.- Kurenai, - thanh tra ngạc nhiên khi thấy em gái: - Em làm gì ở đây thế?- Ôi trời. Anh mới từ hành tinh khác xuống trái đất à? Em ngồi chình ình nãy giờ ngay đây, vậy mà không thấy? Kurenai tức tối chỉ biết kêu than. Ông anh trai lúc nào cũng chỉ chăm chăm vô công việc, chẳng thèm ngó ngàng xung quanh, vừa rồi đi ngang qua cứ ngỡ là trông thấy cô ta đang ngồi lù lù ra đó chứ? Thật sự cạn lời với anh em nhà này.- Xin lỗi, nãy giờ anh không để ý. - Shakuka chống chế: - Với lại anh đang mãi tập trung vào chuyện chính.Kurenai bất lực không cãi được miếng nào nữa, đành hằm hực ngồi trở lại ghế.Mấy cô cậu học trò chứng kiến sự việc bặm môi ngăn tiếng cười thích thú. Trong khi Temari lẫn Gaara, không biết giấu mặt vào đâu. Cha và cô mình lúc nào cũng thế. Cứ lo tập trung vào việc gì là quên hết xung quanh, kể cả người nhà.Quay lại với Hinata, sau phút cân nhắc, ngài thanh tra quyết định bước ra đường đua. Đợi cô chạy tới rồi nhấc chân chạy cùng cô. Mọi người ngơ ngác trông theo hành động của người đàn ông.Hinata thực sự sững sờ không rõ cha Gaara muốn làm gì đây? Toan hỏi thì Thanh trả đã nhoẻn nụ cười hiền từ nói nhanh:- Chạy cùng nhé, Hinata.Hinata nhìn ông, hết đỗi bất ngờ trước lời đề nghị: - Bác việc gì phải làm thế?- Chỉ là ta muốn chạy cùng. - Đoạn ông ta muốn biết lí do cô hành động như thế này: - Thế việc gì cháu tự chịu phạt trong khi cháu không gây ra lỗi gì?- Đánh người đã là sai rồi. - Hinata cho biết: - Cho dù người đó đáng bị đánh. Chỉ là cháu muốn tự nhắc nhở bản thân, lần sau nên nhẹ tay hơn với kẻ yếu. Cho dù là ai cũng đều biết đau đớn. - Vậy thì ta nghĩ bản thân ta cùng cần phải kiểm điểm lại bản thân mình. - Shakuka mỉm cười thú nhận: - Ta cũng rất thiếu kiểm soát. Cháu không thấy phiền khi chạy cùng ta chứ?Hinata làm một cử chỉ không quan tâm. Rồi tiếp tục chạy về phía trước. Shakuka kiên nhẫn chạy bên cạnh cô.- Cháu đã biết kế hoạch của thủ tướng rồi chứ? - Cha Gaara hỏi tiếp.- Đã nghe. - Hinata đáp, kèm theo cái gật đầu nhẹ.- Vậy cháu thấy thế nào? Nếu cảm thấy không muốn, cứ việc nói. Chúng ta sẽ tìm giải pháp khác.- Nếu điều đó thực sự tốt cho cháu. Cháu nghĩ mình có thể chấp nhận được.- Vậy được rồi. Mọi chuyện sau này cứ để chúng ta lo. Hãy chuẩn bị tinh thần, ta biết chắc hẳn cháu sẽ gặp chút phiền phức, nhưng...- Đừng lo lắng, cháu biết cách xoay sở. - Hinata nở nụ cười nhẹ trấn an.Cả hai chạy được gần một vòng thì có tiếng từ bên ngoài vọng vô, chen ngang cuộc bàn luận thầm kín.- Thanh tra, ngài đang làm gì vậy? - Minato lấy lại bình tĩnh mới hỏi.Shakuka nói lớn từ phía bên kia: - Con trai làm sai, thân làm cha cũng phải chịu phạt.Nghe tới đây, ai nấy nhìn nhau không hiểu ý thanh tra là gì. Cho tới khi hết thảy thấy Minato khởi động nhẹ cơ thể.- Thầy hiệu trưởng, ngài tính làm gì thế? - Ibiki ngơ ngác hỏi.- Thân là hiệu trưởng, đồng thời là cha, con trai có dính líu tới đánh nhau. Ta cũng nên chịu phạt cho phải đạo.- Thầy đùa phải không? - Ibiki kêu lên.- Cha! - Cậu ta gọi.Nhưng không ai nhận được câu trả lời vì Minato đã lập tức chạy vào trong sân. Naruto quay lại nhìn ba chàng trai, một cái gật đầu thống nhất. Bộ tứ tiếp tục hoàn thành cho xong 20 vòng chạy.Hình ảnh thầy hiệu trưởng cùng thanh tra, chạy bên cạnh năm cậu học sinh, mau chóng nhận được sự chú ý của tất cả học sinh, cũng như giáo viên. Thậm chí tụi học sinh còn chụp hình, truyền lên mạng. Mấy chốc danh tiếng của Minato nổi như cồn, trở thành mẫu hình thầy giáo chuẩn mực cho các trường khác noi theo, học hỏi.Chạy được đúng năm vòng cả thanh tra lẫn hiệu trưởng đành bỏ cuộc. Chung quy là có tuổi rồi, độ bền bị đâu bằng tụi trẻ mới lớn. Một lúc sau, Hai ông bố cùng Ibiki trở lại phòng họp, nói chuyện. Trong khi năm cô gái trở lại lớp. Kurenai cũng từ bỏ việc ngồi theo dõi Hinata. Cô nói không sao thì là không sao. Sau cùng Kurenai tự nhắc nhở phải để tâm tới lời Hinata nói. Cô nói gì thì y như rằng như thế, không có trật hay sai. Thế nên, việc ngồi đây thật mất thời gian, cũng như không làm được việc khác, nên cô ta quay lại phòng y tế. Lát kiểu gì Hinata cũng ghé sang để kiểm tra vết thương.Còn lại năm người đang chạy trên sân.Từng bước chạy chậm dần rồi chuyển sang đi bộ. Hinata lảo đảo bước về phía bóng nhâm, mồ hôi ướt đẫm áo, hơi thở khó nhọc. Cô gập gối thở phì phò. Vừa tới nơi, cô khụy gối gục xuống sân, kế đến là nằm bẹp xuống sân.Hinata cố gắng điều chỉnh, lấy lại hơi thở. Một vài phút sau, bốn người kia hành động tương tự, bước lại chỗ cô, rồi nằm xuống. Năm cái đầu đối diện nhau.- Cậu đúng là trâu bò Hinata ạ? - Naruto bất ngờ lên tiếng: - Bị thương nặng như thế mà còn hoàn thành được 20 vòng.- Cậu cũng có hơn gì đâu. - Neji xen vô, có ý khen ngợi Naruto. - Là do bố tớ chạy cùng nên mới gắng hoàn thành cho xong thôi.- Mà này Sasuke, cậu ổn chứ? - Naruto quay sang hỏi hắn, hơi thở của hắn gấp gáp hơn mọi người.- Mệt! - Hắn đáp cụt hơi: - Đừng có nói gì hết.- Ôi dào, cậu yếu thế? - Cậu ta cười cợt.- Im đi. - Hắn gắt, rồi lại thở dồn dập.- Mà này Gaara. - Cậu ta lại quay sang cậu. - Chuyện giữa cha cậu với Hinata là sao thế?- Để sau. - Cậu muốn né tránh. Tránh được lúc nào hay lúc đó.- Không nói tớ sẽ hỏi Hinata. - Cậu ta nói, cất tiếng hỏi cô. - Hinata, cậu và cha Gaara, rốt cuộc có quan hệ gì.Công nhận Naruto khỏe thật, còn có sức hỏi đủ bề thế nay cơ mà. Neji tới bật lực với cậu ta. Cũng may Naruto không hỏi gì anh hết.Một sự im lặng kéo dài, không thấy tiếng Hinata nói gì. Gaara lẫn Sasuke mới quay sang nhìn cô, bởi cô nằm giữa hai người họ. Thật trùng hợp biết bao, vừa nãy chọn chỗ nằm, cả hai đều không để ý tới việc, mình nằm kế bên Hinata.- Hinata! - Gaara hoảng hốt khi thấy cô nằm bất động, đôi mắt nhằm nghiền. Cậu bật dậy, theo phản xạ cả ba người kia cũng ngồi lên. Họ quên mệt, lo lắng nhìn cô.- Cậu ấy sao thế? - Naruto cuống cuồng muốn biết. Cậu ta còn định nhổm người đứng lên để xem cho rõ nữa cơ.- Này, - Sasuke lay nhẹ vai cô, không có phản ứng.- Có khi nào cậu ấy bị ngất. - Gaara nhìn Sasuke suy đoán. Naruto nghe xong cũng hoảng, cả ba đều có chung suy nghĩ sẽ đưa cô tới phòng y tế. Nhưng tiếng Neji đã khiến họ an tâm hơn.- Cậu ấy mệt, chỉ ngủ thôi. Cả ba quay nhìn Neji - người vừa đặt tay lên mũi xem hơi thở của cô. Cô thở đều như ngủ. Nếu cô bất tỉnh, hơi thở cũng như nhịp tim sẽ hỗn loạn.- Không tin kiểm tra hơi thở cậu ấy xem. - Neji nói rồi tiếp tục nằm xuống, tránh ba cặp mắt lạ lẫm đang nhìn anh. Neji nào biết, ba thằng bạn của anh sau này sẽ rơi vào chung một lưới tình.Có lẻ Neji nói đúng. Nghĩ thế, cả ba tiếp tục nằm xuống. Thế rồi họ cũng nhắm mắt và ngủ thiếp đi. Không ai dám quấy rầy hay đánh thức họ dậy, kể cả năm cô gái.Buổi chiều hôm ấy thật bình yên. Sau một giấc ngủ ngon, Hinata trở mình thức giấc. Hình như nhận ra có điều gì đó bất thường đang diễn ra. Cô quay trái bắt gặp Gaara đang xoay mặt về phía cô. Nhìn sang phải bắt gặp Sasuke cũng đang quay mặt về phía cô. Thật may là khoảng cách giữa cô và họ không có gì đáng lo ngại. Hết sức nhẹ nhàng, không muốn đánh thức họ, cô chồm dậy. Phải rời khỏi đây trước khi ai đó thức giấc, sẽ khó lòng mà đi cho coi.Hinata đã hết sức cẩn thẩn, nhưng không may Naruto cũng chọn đúng thời điểm để thức giấc. Tiếng cậu ta ngồi dậy, uể oải giãn cơ, miệng không ngừng lầm bầm,- Thoải mái quá.Hinata cứng đơ cả người, muốn đứng lên bỏ đi luôn cũng không đứng được. Chỉ có thể ngồi ì ra đó. Naruto thức giấc đã chứ, còn lăng săng quay qua gọi Neji cũng như Gaara dậy theo. Cuối cùng Sasuke vì tiếng động cậu ta gây ra cũng thức giấc. Cả bốn chậm rãi đứng lên, phủi bụi trên đồ áo. Riêng cô vẫn ngồi đó. Bực bội với tình huống ngớ ngẫn này. Cô dự định nhắm mắt vài giây, ai ngờ ngủ mất tiêu. Giờ tự trách bản thân thì chuyện cũng đã xảy ra rồi. Bây giờ chỉ biết tùy cơ mà ứng biến, đối mặt với bộ tứ.- Tính ngồi đó tới khi nào?Đang mãi mê nghĩ vu vơ, tiếng cậu cất lên làm cô phải ngước nhìn lên. Gaara cúi xuống nhìn cô, đưa bàn tay ra trước mặt cô, muốn kéo cô đứng lên đó mà.Rất muốn đón nhận sự giúp đỡ, nhưng sau cùng có lẻ đã thành thói quen, cô luôn luôn từ chối và nói không. Và lần này cũng thế.- Cảm ơn, tôi tự đứng được. Hinata đáp, đứng phắt lên, mặc vết thương ngay bụng vừa co dãn vì hành động đường đột của cô.Khẽ buông tiếng thở dài, che đi cái nhăn mặt. Hinata dứt khoát bước đi, không thèm nói một lời. Đúng phong cách từ trước tới giờ của cô luôn. Nhưng đâu ai để cô đi dễ dàng như vậy.- Hinata, nói chuyện chút. Không phải Naruto yêu cầu cô ở lại mà là Neji. Và tất nhiên nếu là Neji, cô nghĩ mình không việc gì phải quá phũ phàng với anh. Có lẻ linh tính bảo cô làm thế, vì dù sao cả hai cũng là anh em.Cô dừng bước, quay lại nhìn anh chờ đợi.- Cảm ơn. - Neji bắt đầu, giọng rõ ràng.Cái nhướng mày của cô yêu cầu anh nói cho rõ ràng.- Cảm ơn đã giúp đỡ, không chỉ vì chuyện cậu tới cứu Hanabi. - Neji là đàn ông, đương nhiên anh hành động như một người đàn ông thực thụ, mặc dù tuổi đời còn chưa trưởng thành. - Mà còn chuyện lần trước nữa. Cậu đã cứu tôi khỏi bọn đầu gấu.Ai nghe xong cũng ngơ ngác nhìn anh, chờ lời giải thích.- Neji, cậu đang nói chuyện gì thế? Naruto luôn thắc mắc đủ điều, nhưng may nhờ có cậu ta nên mọi người mới biết được chuyện gì đã xảy ra. Đánh mắt nhìn cậu ta, rồi nhìn hai người kia. Neji quay lại với cô trình bày.- Các cậu còn nhớ mấy vết thương lần trước của tớ. Lần trước tớ đụng phải bọn côn đồ, chuyên chặn đường chấn lột tiền của học sinh trường chúng ta. Tớ đã có ra mặt nói vài lời, cuối cùng bị đánh. May thay kỵ sĩ đã ra tay cứu giúp.Anh nói nhìn cô, nợ nụ cười biết ơn.- Tôi không hiểu ý cậu. Kỵ sĩ đâu chỉ có mình tôi.Hinata nhất quyết phớt lờ sự công nhận.- Nhưng kỵ sĩ cứu tôi đích thị là cậu. - Anh khẳng định chắc chắn.- Sao cậu dám chắc? - Hinata tỏ ý mỉa mai anh.Không nói nhiều vì biết có nói gì cô cũng khăng khăng chối. Thế nên, anh cho tay vào túi lấy chiếc chuông ra trước mặt cô.- Vì trước khi bỏ đi, kỵ sĩ có đánh rơi thứ này.Hinata nhìn chằm chằm chiếc chuông trên tay Neji. Qủa thực trái đất tròn, sao nó lại ở chỗ anh? Cô cứ nghĩ đã làm rơi ở nơi khác.Nhưng như thế thì đã sao, cô có cả khối lời biện minh. Như đọc ra suy nghĩ của cô, anh nói luôn cho lẹ: - Và tôi chắc chắn cái chuông này là của cậu. Chính Hanabi đã xác thực nó. Con bé nói, nó từng nhặt được vật này, và nhớ rất rõ Trên chiếc chuông có khắc chữ I. Và chủ nhân của nó chính là cậu. Hatake Hinata. Đừng chối nữa. Vật này rất quan trọng với cậu, đúng chứ?Hinata nhún vai: - Thế thì sao? cậu muốn gì?- Chẳng muốn gì cả, chỉ cảm ơn thôi.Nói rồi anh ném chiếc chuông về phía cô. - Vật nên trở về với chủ. - Anh nói thêm: - Nhớ giữ cẩn thận đừng làm mất nữa nhé.Hinata đón nhận lời nhắc nhở với sự thờ ơ.
- Nói vậy cậu đã biết Hinata là kỵ sĩ từ trước à Neji? Bỗng Sasuke nhìn anh, bày tỏ mối nghi ngờ. Neji nhìn hắn, cười nhẹ thừa nhận:- Mới biết cách đây ít hôm. Khi Hanabi tình cờ phát hiện ra cái chuông nằm trong tolet phòng tớ. Con bé hỏi, sao tớ có nó? Sau đó thì tớ biết được, cái chuông là của Hinata. Chưa kể, nam sinh được tớ giúp hôm ấy, đã một mực xác nhận, người giúp tớ là kỵ sĩ. Rồi chuyện xảy ra tiếp theo, chính là đêm hôm trước, các cậu đều rõ rồi đấy.Anh nói một tăng vẫn nhìn cô không thôi. Sự biết ơn thể hiện rõ qua đôi mắt anh nhìn cô.
- Đúng là duyên đấy các cậu ạ. - Naruto thích thú với phát hiện thú vị, mới kêu lên: - Lần này tới lần khác chúng ta đều dính dáng tới Hinata. Neji là vụ với bọn côn đồ. Tớ với Gaara thì bị bọn lưu manh rượt đuổi. Chưa hết, hai cậu sẽ không tin được đâu. Cái người đưa cuộn băng cho cảnh sát giúp tớ thoát tội là Hinata đó.Sasuke cùng Neji lập tức quay qua nhìn cậu ta, trước lời tự thú, không đánh mà khai, ánh nhìn là nghiêm trọng. Nụ cười tươi tắn trở nên méo mó trước ánh nhìn kia.- Chuyện rốt cuộc là sao? Nói rõ ràng bọn này nghe xem nào. - Sasuke yêu cầu.- À, chuyện là... cậu ta ấp úng, gãi gãi đầu. Naruto vừa nhận ra mình đã lỡ lời, nói chuyện không nên nói. Bí mật mà cậu ta đã thề sẽ chôn giấu cho tới lúc chết, cũng không để ai biết Hinata từng là kẻ móc túi. Hai người kia vẫn không ngừng tạo áp lực bằng mọi cách, từ lời lẽ cho tới thái độ khiến cậu ta khó xử. Không biết làm thế nào cho phải. Naruto muốn thoái thác, nên quay sang cậu, bắt cậu đứng mũi chịu sào: - Gaara, cậu nói đi.Cậu không dưng bị kéo vào, đương nhiên là vô cùng bối rối khi hai người bạn đang nhìn mình chờ đợi. Cậu sẽ nói, nhưng đánh mắt nhìn Hinata, mong cô cho phép đã, vì dù sao chuyện có liên quan tới cô.- Chẳng có gì là bí mật cả. - Như đọc ra nỗi khó xử của cậu, cô nói luôn: - Sớm muộn gì không có tôi, cả hai người cũng bị ép cho khai thật thôi.Nếu cô đã nói thế thì cậu yên tâm rồi. Bằng một giọng bình tĩnh cậu nói.... Chuyện là vậy đó.Nghe xong, hai chàng trai đều quay nhìn cô, để lộ vẻ ái ngại. Cô thực ra là ai? Sao lắm bí mật thế, nhưng chung quy ai cũng hiểu và xác thực được một điều chính xác. Cô là kỵ sĩ.- Tiện đây tớ cũng có điều muốn nói. - Đang yên đang lành Sasuke khơi lại chuyện cũ, lúc ở nghĩa trang nói luôn.- Chuyện gì thế Sasuke? - Naruto lại lộ vẻ háo hức.- Chuyện nghĩa trang ấy. - Hắn nói nhìn cô. Dù sao thân phận kỵ sĩ của cô cũng đã bại lộ rồi, sợ gì nữa mà không thể nói. Chưa kể, Sasuke tự thấy hắn nợ cô.
Bộ tứ này thú vị thật. Cứ như đang chơi trò nói thật ấy. Mặc dù không ai hỏi hay kề dao vào cổ uy hiếp họ nói. Hinata tức chết với cái nhóm người này mất thôi. Không dưng cô bị kéo vào mớ hỗn độn này.
- Chuyện đó thì sao? - Trước biểu hiện im lặng cân nhắc, nhìn cô của hắn. Naruto nôn nóng thúc giục. - Mau nói đi, cậu làm bọn tớ sốt ruột.- Thực ra đêm hôm ấy tớ đã gặp cậu ta. - Hắn nói vẫn nhìn cô: - Nhưng trước đó tớ không may bị bọn lưu manh bắt gặp. Tớ cứ nghĩ là do cậu ta đưa tới, nên đã không suy nghĩ mà chọc giận bọn chúng. Hậu quả là chúng rút súng truy đuổi tớ. May thay cậu ta đã ra tay cứu giúp. Và cũng chính cậu ta bày trò dọa ma để giải vây cho các cậu. Tớ thực sự không ngờ, cậu ta lại là kỵ sĩ.
Sasuke tường thuật vắn tắt, nhưng rõ nghĩa.
- Đúng là lương duyên thật này. - Naruto xuýt xoa, vui sướng như điên vì sự trùng hợp ngẫu nhiên hay ho ấy.- Nhân đây tôi cũng có lời cảm ơn vì cậu đã cứu giúp. - Hắn bổ sung: - không chỉ lần đó ở nghĩa trang mà còn đêm hôm trước nữa. Cậu sẽ không từ chối thành ý chứ, Hinata?Lần cuối cùng hắn gọi tên cô thân mật là khi nào ấy nhỉ? Có phải lần đầu không? Hình như không phải, theo trí nhớ của cô thì hắn đã từng gọi cô thân mật một lần là vào đêm nghĩa trang. Từ đêm đó tới giờ cô mới được nghe lại.Nói rồi hắn đưa tay ra với cô, nhẫn nại chờ cô bước tới bắt tay chấp nhận.Sao hắn không bước lại chỗ cô. Nếu thật tâm thì hắn nên làm thế mới phải? Như nhận ra điều đó, Sasuke sau đó di chuyển bước về phía cô. Khi cả hai đối mặt nhau, khoảng cách vừa đủ một cái bắt tay hắn mới dừng lại. Đưa tay ra lần nữa. Biết bao lần cô đưa tay ra trước, bây giờ hắn mới chịu đưa tay ra. Thật quá bất ngờ. Muốn đùa với hắn thêm chút nữa, nhưng cô không muốn rắc rối sau này đâu.Bàn tay đưa lên nhưng thay vì nắm lấy, cô đập nhẹ qua.- Tôi sẽ xem xét sau.- Được thôi. - Hắn không chấp. - Tôi có thể chờ.Hinata không nói gì thêm.Sở dĩ Hinata nán lại đây, là vì dù muốn cũng chẳng dễ dàng mà đi được. Chứ cô nào muốn nghe mấy lời thú nhận sởn da ga của bộ tứ đâu.Một khoảng lặng, có chút bối rối. Cho tới khi Naruto bước tới chỗ Hinata, hùng hồn tuyên bố:- Này Hinata, với tất cả những chuyện trùng hợp đã xảy ra. Tớ nghĩ đó là duyên tiền định. Vậy nên, cậu có muốn gia nhập vào bộ tứ không?Nói đoạn cậu ta nhìn ba người kia hỏi ý kiến: - Các cậu thấy thế nào?Cậu ta sấp bàn tay, hướng xuống đất. Biểu tượng cho sự đoàn kết.Neji đánh mắt nhìn Gaara, Gaara liếc nhìn Sasuke. Hắn nhìn cô.- Được thôi. - Hắn nói: - Tôi không thấy phiền. Hắn đặt tay mình lên tay Naruto.- Tớ không ý kiến. - Gaara tiếp lời. Bước tới đặt tay lên tay hắn.- Quyết định vậy đi. - Neji cũng đồng tình. Anh cũng hành động tương tự.- Tốt quá rồi. - Naruto kêu lên: - Còn cậu Hinata?Cả bốn chàng trai hướng mắt nhìn cô, chờ đợi. Nửa mong chờ cô đồng ý, nửa chuẩn bị sẵn tinh thần nếu cô lần nữa phũ phàng.Sự chờ đợi là quá lâu, bởi Hinata đang bận rộn với sự do dự, phân vân. Sau cùng cô vẫn là cô.Phũ phàng và tàn nhẫn, lần này thêm giọng điệu cay đắng:- Tình bạn à? Nó là thứ gì? Tôi chưa bao giờ muốn có nó, trước kia, bây giờ và cho tới sau này. Thứ rác rưởi đó không nên tồn tại.Dứt lời cô quay lưng cất bước rời đi. Mặc bốn con người thở dài nhìn theo.Đến bao giờ trái tim Hinata mới chịu mở cửa?Phải làm sao để cô mở cửa trái tim?Làm thế nào để chứng minh cho cô thấy, ai cũng xứng đáng với những thứ cao đẹp như tình bạn?Vấn đề nan giản làm phiền não bộ não bốn chàng trai.Họ chỉ biết lặng người nhìn bóng cô xa khuất, rồi ngậm ngùi rời đi....Ngày hôm sau.Hàng loạt bản tin, bài báo đồng loạt đưa tin về kỵ sĩ. Danh tính của kỵ sĩ đã được tiết lộ khiến mọi người được dịp chiêm ngắm. Minato còn có bài phát biểu tuyên dương và tổ chức một buổi lễ long trọng, hoành tráng để khoe khoang về chuyện kỵ sĩ là học sinh trường mình. Học sinh nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng, khi Hinata lên bục nhận huân chương và bằng khen do đích thân giám đốc sở cảnh sát thành phố Tokyo trao tặng. Buổi lễ còn được các phóng viên, nhà đài đưa lên tivi. Hình ảnh cô chụp hình cùng hiệu trưởng, giám đốc cảnh sát và Shakuka ngập tràn các mặt báo.
Hinata dù không thích, nhưng buộc phải hợp tác diễn cho tròn vai. Dù sao đó cũng là quyết định tốt với cô. Cả thủ tướng, Shakuka lẫn Kakashi đều đã thống nhất và ra sức thuyết phục cô. Sau cùng Hinata đành chiều theo ý họ.
Không dưng, Hinata bỗng trở thành thần tượng không chỉ của cả Konoha, mà còn của cả thành phố, sau buổi lễ có một không hai. Chẳng phải nói, ngài thanh tra cùng vợ vô cùng nở mày nở mặt vì mang tiếng là người giám hộ cho cô. Hết từ trên xuống dưới xóm, ai cũng tỏ ra thân thiện, bắt chuyện tạo quan hệ với mẹ Gaara, mỗi khi bà ra ngoài. Cửa hàng cũng vì thế mà đông khách hơn hẳn. Làm quần quật cả ngày chẳng kịp nghĩ ngơi. Phải thuê thêm người phụ giúp.Trong khi ấy Gaara cùng Temari cũng bị kéo vào phiền phức, khi biết bao cô gái, chàng trai vây quanh hỏi han đủ điều về Hinata. Cả bạn thân của họ cũng vậy. Hinata nhớ như in khuôn mặt mếu máo, khó coi của Temari cũng như Gaara khi về nhà. Nguyên do là do bộ tứ nữ cùng bộ tam nam bắt ép bọn họ thành thật khai báo về mối quan hệ của họ với Hinata. Sau một hồi lâu không chịu nỗi sự tra tấn tinh thần. Hai chị em phải ngoan ngoãn đầu hàng. Cho biết tường tận về cô. Thời điểm họ gặp cô là vào đầu học kì, khi Hinata đường đột chuyển tới nhà họ. Vì thấy cô là người không thích liên quan với các mối quan hệ, nên họ đành phải giữ kín. Vả lại hai chị em cũng thú nhận, họ không thân thiết với Hinata cho lắm. Sau cùng họ phải tin thế, vì trông hai chị em không có dấu hiệu gì là nói dối, hay che giấu.
Còn về phần Jaker. Anh ta quả thực đầu hàng trước sự cao tay của bộ ba thủ tướng, thanh tra và cựu thành viên Akatsuki. Làm thế này thì sao anh ta dám đụng vô Hinata. Nếu có bất kì chuyện gì xảy ra với Hinata. Dư luận chắc chắn sẽ gây sức ép để làm cho tường tận. Như thế thì có bất lợi cho anh ta. Thế nên, anh ta quyết định dừng lại, mà thật ra tới đây thôi, anh ta đã muốn ngưng việc quấy rối Hinata rồi. Bởi ngay từ đầu, cô không phải mục tiêu của anh ta. Jaker chẳng qua là hứng thú với cô, nên muốn chơi đùa một chút. Nhưng lần này tới lần khác anh ta đều thua. Thua đau nữa. Phần nữa, anh ta nên tự biết dừng đúng lúc, kẻo lại gặp rắc rối với một nhân vật lợi hại chẳng kém Hinata.Qủa quyết thế, Jaker quay lại, tập trung với công việc chính của anh ta, nhưng trước đó anh ta cần tới gặp một người bạn cũ cái đã.
Một cuộc gặp gỡ lâu ngày mới tái ngộ. Chắc hẳn sẽ rất thú vị lắm đây? Kiểu gì anh ta chẳng bị chất vất tới tấp vì sao dám cả gan đụng tới con mồi của bạn. Nụ cười nhếch môi lạnh lẽo, anh ta lỗng lẫy rời khỏi Konoha.
Từ phía xa, hai ông bố đang khẩn trương bước tới chỗ Ibiki.Đó là ông hiệu trưởng trường Konoha và người còn lại là ngài thanh tra đáng kính. Sở dĩ họ đi cùng nhau, vì trước đó Shakuka nhận được một cuộc điện thoại, cho biết con trai ông cùng Hinata đang chịu phạt, bởi nghi ngờ liên quan tới vụ ẩu đả tối hôm trước. Hôm mà họ không về nhà. Nghe xong, Shukaku giận dữ, tới trường ngay lập tức. Vả lại ngay từ đầu, ông cũng có ý định trực tiếp tới trường để giải quyết những bất lợi mà Hinata đang gặp phải. Vốn dĩ thanh tra có quyết định như vậy, vì qua việc bàn bạc với thủ tướng, cũng như Kakashi. Cha Gaara được biết, có kẻ nằm ngoài kiểm soát của Akatsuki vẫn đang âm thầm gây khó dễ cho Hinata. Vụ bắt cóc mấy cô cậu học chung lớp, cũng như hai đứa con của ông vừa rồi, mục đích là muốn làm khó Hinata. Cuối cùng để chấm dứt tình trạng đó, và tạo mọi điều kiện để Hinata được sống một cách tự do thoải mái, hơn hết là bình yên. Ba người đàn ông đã thống nhất. Sẽ lợi dụng dư luận, bằng cách thức tiết lộ danh tính của kỵ sĩ thực ra là Hinata, cho toàn dân được biết. Đó quả thực là một con dao hai lưỡi, chính Kakashi đã kịch liệt phản đối tới cùng. Nhưng sau đó, anh đã bị thủ tướng cũng như thanh tra thuyết phục. Xét một cách khách quan, lợi nhiều hơn hại. Chẳng qua cô sẽ gặp chút phiền phức, cũng như khó chịu khi trở thành tâm điểm của mọi người thôi. Nhưng đổi lại Akatsuki nói chung, tên bí ẩn nói riêng sẽ không thể chạm được tới cô. Bởi không chỉ có thủ tướng, thanh tra, Kakashi, mà toàn thể dân chúng, những người thần tượng kỵ sĩ sẽ canh chừng, bảo vệ, không cho người anh hùng của họ gặp bất cứ chuyện gì. Có thể nói đây là biện pháp tuy bất đắc dĩ, nhưng thập toàn thập mĩ. Quan trọng là sự phối hợp giữa Hinata và mọi người. Và hơn hết, cô biết cách che giấu bí mật của mình. Chưa kể, cô được sự ủng hộ và đảm bảo từ thủ tướng, cũng như thanh tra.Thực ra thì cả ba ông bố đều nhận được điện thoại, cho biết về tình trạng con trai họ đang gặp phải. Duy nhất chỉ có cha Gaara là tới. Minato vốn đã biết ngay từ đầu, vụ việc có dính líu tới con trai mình, cũng như đám bạn của cậu ta, nhưng không có đủ lí do để can thiệp, hay yêu cầu Ibiki ngừng lại việc điều tra, thậm chí là bảo ông ta bỏ qua. Minato còn chẳng biết, con trai cùng bạn đang bị phạt dưới kia. Cho tới khi vô tình đánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Shakuka cũng trông thấy, bởi cả hai đang ngồi nói chuyện trong phòng Minato.Tức khắc, hai ông bố có cùng quyết định. Ngài thanh tra đã cho biết tường tận đầu đuổi của sự việc rồi. Minato thấy vững vàng. Mới quả quyết bước xuống dưới để gặp Ibiki. Có Shakuka đi cùng thì còn lo gì nữa.Trong khi hai người cha còn lại, kẻ viện cớ bận công việc. Kẻ vốn vô tâm, thờ ơ. Cho rằng con cái tự làm tự chịu. Cái người gọi điện báo tin cho các bậc phụ huynh, không rõ là ai. Nhưng mục đích quá đơn giản, muốn kéo người lớn vào cuộc. Để thêm lần nữa thử thách trí khôn của Hinata. Đáng tiếc, kẻ bí ẩn, trẻ người non dạ, chọn sai mấy lão già lào lãng, dày dặn kinh nghiệm sống để lợi dụng.Chắc có lẻ giờ này, kẻ bí ẩn đang trốn ở đâu đó, vô cùng khó chịu khi kế hoạch không như mong muốn. Thất bại ngay từ lúc bắt đầu.Vừa bước tới nơi, Namikaze Minato đã cất tiếng nói quyền lực của mình.- Cái này là gì vậy Ibiki? Sao tụi nó lại chạy quanh sân giữa thời tiết thế này?Được hỏi người đàn ông quay lại, thái độ kính cẩn:- Chào thầy hiệu trưởng. - Đoạn ông ta quay sang cha Gaara: - Và ngài thanh tra.- Tôi có thể biết chuyện gì đang diễn ra ở đây, Sao con trai tôi lại phải chạy? - Shakuka nghiêm trọng hỏi cho ra lẻ.- Tôi đang giám sát mấy học sinh bị phạt. - Ibiki cho biết. - Cả năm em đó đều dính líu tới vụ đánh nhau vào tối hôm trước.- Sao có thể có chuyện đó, thầy đã tìm hiểu chưa? - Minato có ý trách cứ. - Sao thầy dám tự ý đưa ra quyết định khi chưa được sự cho phép của hội đồng?- Bọn chúng đã nhận tội rồi thưa thầy. - Ibiki tự đắc cho biết. - Và theo lẻ thường tình, tôi tự thấy mình được phép đưa ra hình phạt ngay lập tức dành cho chúng.- Chúng nhận tội? - Minato sửng sốt kêu lên, không tin.Thấy nét mặt đanh lại của hiệu trưởng, Ibiki mới thành thực trình bày: - Thực ra thì chỉ có mỗi Hatake Hinata nhận có đánh người. Còn bốn em kia chưa nói gì. Như sợ Minato trách tội, Ibiki bồi thêm lời thanh minh: - Nhưng bốn đứa kia tự nguyện chịu phạt. Tôi cũng chẳng rõ nguyên do vì sao chúng làm thế. Có lẻ cảm thấy hối hận với những gì chúng đã làm.- Chúng đã làm gì? - Minata đanh giọng hỏi.- Việc này... Ibiki tính nói việc này nên hỏi bộ tứ, không phải ông ta. Vì ông ta cũng không có đủ bằng chứng để kết luận.- Chúng chẳng làm gì hết. - Minato nóng giận gắt lên: - Cả năm đứa đó.- Thầy hiệu trưởng, - Ibiki nhẹ nhàng xoa dịu: - Tôi biết ngài không muốn con trai mình chịu phạt. Nhưng đã làm sai phải chịu trách nhiệm. Thầy không thể công tư bất phân minh như vậy được.
- Thầy không hiểu tôi nói gì ư? - Minato nhìn ông ta như người từ hành tinh khác. Cái nhìn khiến Ibiki bối rối.- Tôi không hiểu thưa thầy. - Cuối cùng Ibiki thú nhận: - Tôi chỉ làm theo quy định của trường, thế có gì sai đâu? Nhân chứng vật chứng đầy đủ, hơn nữa chúng cũng đã nhận tội rồi.Minato cảm thấy bất lực với ngôn từ cần dùng để tranh luận với Ibiki. Sau cùng thanh tra quyết định can thiệp. Bằng một giọng quả quyết, cha Gaara cho biết:- Cảnh sát đã có kết quả điều tra về vụ ẩu đả tối hôm trước. - Vậy à, - Ibiki chẳng hề ngạc nhiên tẹo nào, mặc khác háo hức muốn biết bên phía cảnh sát định xử lý Hinata thế nào? - Vậy phía cảnh sát đã có hình phạt thích đáng dành cho những kẻ tham gia đánh nhau?- Tất nhiên! - Shukaku khẳng định.- Thế ngài có thể cho tôi biết, cảnh sát định xử phạt mấy học sinh đang chạy thế nào, nhất là đối với em Hatake Hinata. Thành phần cá biệt, đặc biệt nguy hiểm, lì lợm và khó bảo nhất.- Sẽ chẳng có hình phạt nào cho chúng cả. - Shakuka kết thúc tuyên bố, bằng biểu cảm nghiêm túc, ánh nhìn Ibiki trực diện.- Không ư? - Ibiki khó lòng chấp nhận được sự thật. - Ngài đang đùa?- Và tôi không cho phép thầy dùng giọng điệu miệt thị để xúc phạm con trai tôi. - Shakuka đanh giọng yêu cầu.- Tôi có làm thế đâu. - Ibiki cảm thấy oan ức, vội vã kêu oan. - Nãy giờ tôi không hề xúc phạm hay có ý coi thường con trai ngài.- Có đó. - Thanh tra kết luận: - Chính thầy vừa mới bình phẩm tiêu cực về nó đấy thôi.- Khoan đã nào, - Trước thái độ nghiêm túc kia, Ibiki thực sự hoang mang: - Ngài có ý gì đây, con trai ngài... ngài đang nói tới Hatake Hinata?Ibiki sững sờ với phát hiện. Không chỉ ông ta, Kurenai - người ngồi lặng yên nãy giờ, chỉ mãi tập trung chú ý cho Hinata, không để tâm tới ông anh trai, cũng như hiệu trưởng cũng đang có mặt. Minato cũng ngỡ ngàng chả kém hai người kia.- Chính xác. - Thanh tra trả lời gọn lỏn.- Ngài có vẻ thích đùa nhỉ, ai cũng biết con trai ngài là Gaara, Sabaku no Gaara.- Hinata, Gaara. Cả hai đều là con trai tôi. - Shukaku tuyên bố bằng một giọng đầy tự hào.Tuyên bố hùng hồn của ngài thanh tra làm tất cả há hốc miệng kinh ngạc. Không chỉ ba người lớn, bộ tứ đột ngột dừng chạy sau khi nghe tuyên bố, mà năm cô gái vừa tới cũng không sao thốt nên lời.- Chuyện này là sao Temari? - Tenten quay qua hỏi bạn: - Có thật thế không? Hinata là...- Ừ thì... Temari đang ngỡ ngàng cực độ, bỗng dưng bối rối, không biết nên giải thích thế nào cho mọi người hiểu. Cô gái buộc lòng phải tránh né mấy đôi mắt tò mò xen khó hiểu đang nhắm vào mình. Không chịu đựng thêm được nữa, chị gái Gaara mới bước vội tới chỗ cô của mình, rồi ngồi phịch xuống ghế.- Gaara, cậu và Hinata? - Naruto khó tin hỏi. - Hai người...?Làm sao diễn đạt được rõ ý nghĩa của lời muốn nói bây giờ? Thông tin quá bất ngờ khiến người nghe khó lòng tiếp nhận trong một sớm một chiều.Không ai để ý rằng, Hinata vẫn miệt mài hoàn thành những vòng cuối cùng. Bỏ qua sự hiện diện của tất cả.Một khoảng lặng, Ibiki chứng kiến điệu bộ nghiêm túc hơn bao giờ hết của ngài thanh tra, nên mới mở miệng, ngập ngừng nói như chữa ngượng.- Mong ngài rộng lòng bỏ qua, những lời không phải tôi đã dành cho con trai ngài. Tôi kì thực không hay biết gì về chuyện ấy.
Nói đoạn ông ta thay đổi thái độ, trở lại vẻ nghiêm trọng: - Nhưng với tư cách là một người cảnh sát, nắm giữ sự công bằng. Chắc ngài phải hiểu, dù là ai đều phải chịu trách nhiệm cho những gì mình gây ra, có phải không? Và con trai ngài đã gây ra lỗi rất lớn... Vậy nên...Ông ta đang nói thì bị thanh tra cắt ngang, bằng giọng có chút bực bội:- Tôi phải lặp lại thêm bao nhiêu lần nữa thì thầy mới chịu hiểu? Chuyện đêm hôm trước đã có kết quả sau cùng. Cả năm đứa đều không dính dáng gì tới vụ đó.- Nhưng bằng chứng rất rõ ràng. - Ông ta cãi cố. - Còn có cả nhân chứng đứng ra tố cáo nữa.- Cảnh sát đã cho lấy khẩu cung. Và người được cho là nhân chứng đã thú nhận hết tất cả. Rằng đây là một vụ vu khống trắng trợn.
- Ý ngài là gì? - Ibiki hồ nghi hỏi: - Tôi vẫn chưa hiểu. Nếu là vu khống việc gì con trai ngài phải nhận tội?- Tôi cũng đang thắc mắc điều ấy giống thầy. - Shakaku chia sẻ: - Nhưng chúng ta sẽ biết được nguyên do vì sao Hinata làm thế sớm thôi. Còn về vụ ẩu đả, Đêm hôm trước, cảnh sát nhận được tin báo. - Shakuka chậm rãi cho biết: - Có một vụ bắt cóc, nạn nhân là năm nữ sinh của trường Konoha. Trong số các nạn nhận có cháu gái của thủ tướng. Và con gái của tôi. - Ngài bảo sao? - Ibiki không dám tin điều tai mình vừa nghe. - Chuyện đó là thật ư?- Đúng vậy. - Temari vô lễ xen ngang cuộc nói chuyện của hai người lớn. - Em cũng như bốn bạn nữ ở đây đều bị bắt cóc.Ibiki nhìn con gái thanh tra hồ nghi, đoạn nhìn về phía bốn cô gái đang đứng sát vào nhau.- Đó là sự thật. - Tenten dũng cảm nói thêm: - Bọn chúng dự định bán tụi em qua biên giới vào đêm qua. Nhưng ý định không thành, vì sau đó mấy bạn nam đã tới giải cứu. Bọn chúng người đông lại có vũ khí, nên khó tránh một cuộc ẩu đả không cân sức. Cuối cùng các bạn nam bị đánh cho bầm dập. Còn bị bắt chịu chung số phận.
Nó nói đánh mắt nhìn về phía bốn chàng trai.- Thế sao không ai báo cảnh sát, lại tự ý hành động? - Ibiki đưa ra nghi vấn sắc bén.- Lúc đó đường dây nóng đang bận. - Gaara cho biết: - Bọn em đã cố liên lạc nhưng không ai bắt máy. Trong tình huống cấp bách đã tự ý hành động.- Nghe thuyết phục nhỉ? - Ông ta có ý xỏ xiên con trai ngài thanh tra.- Bọn em nói đều là sự thật. - Ino quả quyết, - Cảnh sát có thể làm chứng, vì bọn em đã thành thật khai báo khi cảnh sát ập vào giải cứu cả bọn.Biết Ibiki vẫn chưa bị thuyết phục, thanh tra mới tiếp sức.
- Bộ phận trực điện thoại không thể bắt máy, vì lúc đó đang bận hộ trở cảnh sát vây bắt tàu buôn người đang chạy trốn sang biên giới. - Shakuka cho thêm vài bằng chứng thuyết phục: - Thầy không đọc tin tức thời sự?- Vậy chuyện gì đã xảy ra sau đó. - Ibiki tiếp tục hỏi: - Không dưng cảnh sát biết đường mà tới, chẳng phải ngài đã nói, có người chỉ điểm.- Chính xác là thế. - Shakuka nói rõ trắng đen luôn: - Một trong số những người góp công lớn nhất để giải cứu nữ sinh, cũng như thông báo cho cảnh sát, là một trong số những nam sinh của trường Konoha. Người được biết đến như một anh hùng thầm lặng. Dân tình vẫn thường gọi với bí danh '' Kỵ sĩ''. Thầy nên tự hào vì điều đó, thầy Ibiki.- Kỵ sĩ! - Ibiki kêu lên, ông ta có nghe về người này. Cô gái bị tấn công đêm đó, là con gái ông ta. Cô gái sau đó đã kể lại cho cha nghe, nhưng ông ta nghĩ con gái bị chấn thương tâm lý, hoang tưởng ra nhân vật anh hùng ấy.Hết thảy quay nhìn Hinata khi nghe thấy cái tên kỵ sĩ. Chẳng ai biết điều đó ngoài trừ họ. - Và tôi không ngại nói cho thầy biết, kỵ sĩ thực ra là ai. - Thanh tra tiếp tục, hơi đánh mắt nhìn sang Hinata - người vừa chạy qua ông. - Vì dù sao đó cũng là mục đích tôi đến đây.Không cần hỏi hay chờ đợi thêm, Ibiki lén lút nhìn theo mắt Shakuka cũng đủ tìm ra đáp án. Chẳng phải nói, ban đầu ông ta không thể chấp nhận hay tin đó là sự thật được. Mãi cho tới khi ai nấy có mặt đều khăng khăng khẳng định, còn tuyên bố sẽ đứng ra làm chứng nếu cần thiết một cuộc chất vấn phải diễn ra.Sau khi giải quyết xong với Ibiki, Shakaku mới dồn sự chú ý, quan tâm cho nhân vật chính, người bất cần tới trời đất, chuyện gì đang diễn ra quanh mình.
- Hatake Hinata! - giọng thanh tra vang vọng truyền tới tai Hinata: - Mọi chuyện đã rõ ràng. Cháu không cần phải chạy nữa.Hinata vẫn không có phản ứng gì.- Thằng bé rất cố chấp. - Kurenai bất ngờ lên tiếng: - Em đã có khuyên giải nhưng nó không chịu nghe. Thay vì nói miệng, sao anh không dùng vũ lực mà lôi nó vào lớp hộ em cái.- Kurenai, - thanh tra ngạc nhiên khi thấy em gái: - Em làm gì ở đây thế?- Ôi trời. Anh mới từ hành tinh khác xuống trái đất à? Em ngồi chình ình nãy giờ ngay đây, vậy mà không thấy? Kurenai tức tối chỉ biết kêu than. Ông anh trai lúc nào cũng chỉ chăm chăm vô công việc, chẳng thèm ngó ngàng xung quanh, vừa rồi đi ngang qua cứ ngỡ là trông thấy cô ta đang ngồi lù lù ra đó chứ? Thật sự cạn lời với anh em nhà này.- Xin lỗi, nãy giờ anh không để ý. - Shakuka chống chế: - Với lại anh đang mãi tập trung vào chuyện chính.Kurenai bất lực không cãi được miếng nào nữa, đành hằm hực ngồi trở lại ghế.Mấy cô cậu học trò chứng kiến sự việc bặm môi ngăn tiếng cười thích thú. Trong khi Temari lẫn Gaara, không biết giấu mặt vào đâu. Cha và cô mình lúc nào cũng thế. Cứ lo tập trung vào việc gì là quên hết xung quanh, kể cả người nhà.Quay lại với Hinata, sau phút cân nhắc, ngài thanh tra quyết định bước ra đường đua. Đợi cô chạy tới rồi nhấc chân chạy cùng cô. Mọi người ngơ ngác trông theo hành động của người đàn ông.Hinata thực sự sững sờ không rõ cha Gaara muốn làm gì đây? Toan hỏi thì Thanh trả đã nhoẻn nụ cười hiền từ nói nhanh:- Chạy cùng nhé, Hinata.Hinata nhìn ông, hết đỗi bất ngờ trước lời đề nghị: - Bác việc gì phải làm thế?- Chỉ là ta muốn chạy cùng. - Đoạn ông ta muốn biết lí do cô hành động như thế này: - Thế việc gì cháu tự chịu phạt trong khi cháu không gây ra lỗi gì?- Đánh người đã là sai rồi. - Hinata cho biết: - Cho dù người đó đáng bị đánh. Chỉ là cháu muốn tự nhắc nhở bản thân, lần sau nên nhẹ tay hơn với kẻ yếu. Cho dù là ai cũng đều biết đau đớn. - Vậy thì ta nghĩ bản thân ta cùng cần phải kiểm điểm lại bản thân mình. - Shakuka mỉm cười thú nhận: - Ta cũng rất thiếu kiểm soát. Cháu không thấy phiền khi chạy cùng ta chứ?Hinata làm một cử chỉ không quan tâm. Rồi tiếp tục chạy về phía trước. Shakuka kiên nhẫn chạy bên cạnh cô.- Cháu đã biết kế hoạch của thủ tướng rồi chứ? - Cha Gaara hỏi tiếp.- Đã nghe. - Hinata đáp, kèm theo cái gật đầu nhẹ.- Vậy cháu thấy thế nào? Nếu cảm thấy không muốn, cứ việc nói. Chúng ta sẽ tìm giải pháp khác.- Nếu điều đó thực sự tốt cho cháu. Cháu nghĩ mình có thể chấp nhận được.- Vậy được rồi. Mọi chuyện sau này cứ để chúng ta lo. Hãy chuẩn bị tinh thần, ta biết chắc hẳn cháu sẽ gặp chút phiền phức, nhưng...- Đừng lo lắng, cháu biết cách xoay sở. - Hinata nở nụ cười nhẹ trấn an.Cả hai chạy được gần một vòng thì có tiếng từ bên ngoài vọng vô, chen ngang cuộc bàn luận thầm kín.- Thanh tra, ngài đang làm gì vậy? - Minato lấy lại bình tĩnh mới hỏi.Shakuka nói lớn từ phía bên kia: - Con trai làm sai, thân làm cha cũng phải chịu phạt.Nghe tới đây, ai nấy nhìn nhau không hiểu ý thanh tra là gì. Cho tới khi hết thảy thấy Minato khởi động nhẹ cơ thể.- Thầy hiệu trưởng, ngài tính làm gì thế? - Ibiki ngơ ngác hỏi.- Thân là hiệu trưởng, đồng thời là cha, con trai có dính líu tới đánh nhau. Ta cũng nên chịu phạt cho phải đạo.- Thầy đùa phải không? - Ibiki kêu lên.- Cha! - Cậu ta gọi.Nhưng không ai nhận được câu trả lời vì Minato đã lập tức chạy vào trong sân. Naruto quay lại nhìn ba chàng trai, một cái gật đầu thống nhất. Bộ tứ tiếp tục hoàn thành cho xong 20 vòng chạy.Hình ảnh thầy hiệu trưởng cùng thanh tra, chạy bên cạnh năm cậu học sinh, mau chóng nhận được sự chú ý của tất cả học sinh, cũng như giáo viên. Thậm chí tụi học sinh còn chụp hình, truyền lên mạng. Mấy chốc danh tiếng của Minato nổi như cồn, trở thành mẫu hình thầy giáo chuẩn mực cho các trường khác noi theo, học hỏi.Chạy được đúng năm vòng cả thanh tra lẫn hiệu trưởng đành bỏ cuộc. Chung quy là có tuổi rồi, độ bền bị đâu bằng tụi trẻ mới lớn. Một lúc sau, Hai ông bố cùng Ibiki trở lại phòng họp, nói chuyện. Trong khi năm cô gái trở lại lớp. Kurenai cũng từ bỏ việc ngồi theo dõi Hinata. Cô nói không sao thì là không sao. Sau cùng Kurenai tự nhắc nhở phải để tâm tới lời Hinata nói. Cô nói gì thì y như rằng như thế, không có trật hay sai. Thế nên, việc ngồi đây thật mất thời gian, cũng như không làm được việc khác, nên cô ta quay lại phòng y tế. Lát kiểu gì Hinata cũng ghé sang để kiểm tra vết thương.Còn lại năm người đang chạy trên sân.Từng bước chạy chậm dần rồi chuyển sang đi bộ. Hinata lảo đảo bước về phía bóng nhâm, mồ hôi ướt đẫm áo, hơi thở khó nhọc. Cô gập gối thở phì phò. Vừa tới nơi, cô khụy gối gục xuống sân, kế đến là nằm bẹp xuống sân.Hinata cố gắng điều chỉnh, lấy lại hơi thở. Một vài phút sau, bốn người kia hành động tương tự, bước lại chỗ cô, rồi nằm xuống. Năm cái đầu đối diện nhau.- Cậu đúng là trâu bò Hinata ạ? - Naruto bất ngờ lên tiếng: - Bị thương nặng như thế mà còn hoàn thành được 20 vòng.- Cậu cũng có hơn gì đâu. - Neji xen vô, có ý khen ngợi Naruto. - Là do bố tớ chạy cùng nên mới gắng hoàn thành cho xong thôi.- Mà này Sasuke, cậu ổn chứ? - Naruto quay sang hỏi hắn, hơi thở của hắn gấp gáp hơn mọi người.- Mệt! - Hắn đáp cụt hơi: - Đừng có nói gì hết.- Ôi dào, cậu yếu thế? - Cậu ta cười cợt.- Im đi. - Hắn gắt, rồi lại thở dồn dập.- Mà này Gaara. - Cậu ta lại quay sang cậu. - Chuyện giữa cha cậu với Hinata là sao thế?- Để sau. - Cậu muốn né tránh. Tránh được lúc nào hay lúc đó.- Không nói tớ sẽ hỏi Hinata. - Cậu ta nói, cất tiếng hỏi cô. - Hinata, cậu và cha Gaara, rốt cuộc có quan hệ gì.Công nhận Naruto khỏe thật, còn có sức hỏi đủ bề thế nay cơ mà. Neji tới bật lực với cậu ta. Cũng may Naruto không hỏi gì anh hết.Một sự im lặng kéo dài, không thấy tiếng Hinata nói gì. Gaara lẫn Sasuke mới quay sang nhìn cô, bởi cô nằm giữa hai người họ. Thật trùng hợp biết bao, vừa nãy chọn chỗ nằm, cả hai đều không để ý tới việc, mình nằm kế bên Hinata.- Hinata! - Gaara hoảng hốt khi thấy cô nằm bất động, đôi mắt nhằm nghiền. Cậu bật dậy, theo phản xạ cả ba người kia cũng ngồi lên. Họ quên mệt, lo lắng nhìn cô.- Cậu ấy sao thế? - Naruto cuống cuồng muốn biết. Cậu ta còn định nhổm người đứng lên để xem cho rõ nữa cơ.- Này, - Sasuke lay nhẹ vai cô, không có phản ứng.- Có khi nào cậu ấy bị ngất. - Gaara nhìn Sasuke suy đoán. Naruto nghe xong cũng hoảng, cả ba đều có chung suy nghĩ sẽ đưa cô tới phòng y tế. Nhưng tiếng Neji đã khiến họ an tâm hơn.- Cậu ấy mệt, chỉ ngủ thôi. Cả ba quay nhìn Neji - người vừa đặt tay lên mũi xem hơi thở của cô. Cô thở đều như ngủ. Nếu cô bất tỉnh, hơi thở cũng như nhịp tim sẽ hỗn loạn.- Không tin kiểm tra hơi thở cậu ấy xem. - Neji nói rồi tiếp tục nằm xuống, tránh ba cặp mắt lạ lẫm đang nhìn anh. Neji nào biết, ba thằng bạn của anh sau này sẽ rơi vào chung một lưới tình.Có lẻ Neji nói đúng. Nghĩ thế, cả ba tiếp tục nằm xuống. Thế rồi họ cũng nhắm mắt và ngủ thiếp đi. Không ai dám quấy rầy hay đánh thức họ dậy, kể cả năm cô gái.Buổi chiều hôm ấy thật bình yên. Sau một giấc ngủ ngon, Hinata trở mình thức giấc. Hình như nhận ra có điều gì đó bất thường đang diễn ra. Cô quay trái bắt gặp Gaara đang xoay mặt về phía cô. Nhìn sang phải bắt gặp Sasuke cũng đang quay mặt về phía cô. Thật may là khoảng cách giữa cô và họ không có gì đáng lo ngại. Hết sức nhẹ nhàng, không muốn đánh thức họ, cô chồm dậy. Phải rời khỏi đây trước khi ai đó thức giấc, sẽ khó lòng mà đi cho coi.Hinata đã hết sức cẩn thẩn, nhưng không may Naruto cũng chọn đúng thời điểm để thức giấc. Tiếng cậu ta ngồi dậy, uể oải giãn cơ, miệng không ngừng lầm bầm,- Thoải mái quá.Hinata cứng đơ cả người, muốn đứng lên bỏ đi luôn cũng không đứng được. Chỉ có thể ngồi ì ra đó. Naruto thức giấc đã chứ, còn lăng săng quay qua gọi Neji cũng như Gaara dậy theo. Cuối cùng Sasuke vì tiếng động cậu ta gây ra cũng thức giấc. Cả bốn chậm rãi đứng lên, phủi bụi trên đồ áo. Riêng cô vẫn ngồi đó. Bực bội với tình huống ngớ ngẫn này. Cô dự định nhắm mắt vài giây, ai ngờ ngủ mất tiêu. Giờ tự trách bản thân thì chuyện cũng đã xảy ra rồi. Bây giờ chỉ biết tùy cơ mà ứng biến, đối mặt với bộ tứ.- Tính ngồi đó tới khi nào?Đang mãi mê nghĩ vu vơ, tiếng cậu cất lên làm cô phải ngước nhìn lên. Gaara cúi xuống nhìn cô, đưa bàn tay ra trước mặt cô, muốn kéo cô đứng lên đó mà.Rất muốn đón nhận sự giúp đỡ, nhưng sau cùng có lẻ đã thành thói quen, cô luôn luôn từ chối và nói không. Và lần này cũng thế.- Cảm ơn, tôi tự đứng được. Hinata đáp, đứng phắt lên, mặc vết thương ngay bụng vừa co dãn vì hành động đường đột của cô.Khẽ buông tiếng thở dài, che đi cái nhăn mặt. Hinata dứt khoát bước đi, không thèm nói một lời. Đúng phong cách từ trước tới giờ của cô luôn. Nhưng đâu ai để cô đi dễ dàng như vậy.- Hinata, nói chuyện chút. Không phải Naruto yêu cầu cô ở lại mà là Neji. Và tất nhiên nếu là Neji, cô nghĩ mình không việc gì phải quá phũ phàng với anh. Có lẻ linh tính bảo cô làm thế, vì dù sao cả hai cũng là anh em.Cô dừng bước, quay lại nhìn anh chờ đợi.- Cảm ơn. - Neji bắt đầu, giọng rõ ràng.Cái nhướng mày của cô yêu cầu anh nói cho rõ ràng.- Cảm ơn đã giúp đỡ, không chỉ vì chuyện cậu tới cứu Hanabi. - Neji là đàn ông, đương nhiên anh hành động như một người đàn ông thực thụ, mặc dù tuổi đời còn chưa trưởng thành. - Mà còn chuyện lần trước nữa. Cậu đã cứu tôi khỏi bọn đầu gấu.Ai nghe xong cũng ngơ ngác nhìn anh, chờ lời giải thích.- Neji, cậu đang nói chuyện gì thế? Naruto luôn thắc mắc đủ điều, nhưng may nhờ có cậu ta nên mọi người mới biết được chuyện gì đã xảy ra. Đánh mắt nhìn cậu ta, rồi nhìn hai người kia. Neji quay lại với cô trình bày.- Các cậu còn nhớ mấy vết thương lần trước của tớ. Lần trước tớ đụng phải bọn côn đồ, chuyên chặn đường chấn lột tiền của học sinh trường chúng ta. Tớ đã có ra mặt nói vài lời, cuối cùng bị đánh. May thay kỵ sĩ đã ra tay cứu giúp.Anh nói nhìn cô, nợ nụ cười biết ơn.- Tôi không hiểu ý cậu. Kỵ sĩ đâu chỉ có mình tôi.Hinata nhất quyết phớt lờ sự công nhận.- Nhưng kỵ sĩ cứu tôi đích thị là cậu. - Anh khẳng định chắc chắn.- Sao cậu dám chắc? - Hinata tỏ ý mỉa mai anh.Không nói nhiều vì biết có nói gì cô cũng khăng khăng chối. Thế nên, anh cho tay vào túi lấy chiếc chuông ra trước mặt cô.- Vì trước khi bỏ đi, kỵ sĩ có đánh rơi thứ này.Hinata nhìn chằm chằm chiếc chuông trên tay Neji. Qủa thực trái đất tròn, sao nó lại ở chỗ anh? Cô cứ nghĩ đã làm rơi ở nơi khác.Nhưng như thế thì đã sao, cô có cả khối lời biện minh. Như đọc ra suy nghĩ của cô, anh nói luôn cho lẹ: - Và tôi chắc chắn cái chuông này là của cậu. Chính Hanabi đã xác thực nó. Con bé nói, nó từng nhặt được vật này, và nhớ rất rõ Trên chiếc chuông có khắc chữ I. Và chủ nhân của nó chính là cậu. Hatake Hinata. Đừng chối nữa. Vật này rất quan trọng với cậu, đúng chứ?Hinata nhún vai: - Thế thì sao? cậu muốn gì?- Chẳng muốn gì cả, chỉ cảm ơn thôi.Nói rồi anh ném chiếc chuông về phía cô. - Vật nên trở về với chủ. - Anh nói thêm: - Nhớ giữ cẩn thận đừng làm mất nữa nhé.Hinata đón nhận lời nhắc nhở với sự thờ ơ.
- Nói vậy cậu đã biết Hinata là kỵ sĩ từ trước à Neji? Bỗng Sasuke nhìn anh, bày tỏ mối nghi ngờ. Neji nhìn hắn, cười nhẹ thừa nhận:- Mới biết cách đây ít hôm. Khi Hanabi tình cờ phát hiện ra cái chuông nằm trong tolet phòng tớ. Con bé hỏi, sao tớ có nó? Sau đó thì tớ biết được, cái chuông là của Hinata. Chưa kể, nam sinh được tớ giúp hôm ấy, đã một mực xác nhận, người giúp tớ là kỵ sĩ. Rồi chuyện xảy ra tiếp theo, chính là đêm hôm trước, các cậu đều rõ rồi đấy.Anh nói một tăng vẫn nhìn cô không thôi. Sự biết ơn thể hiện rõ qua đôi mắt anh nhìn cô.
- Đúng là duyên đấy các cậu ạ. - Naruto thích thú với phát hiện thú vị, mới kêu lên: - Lần này tới lần khác chúng ta đều dính dáng tới Hinata. Neji là vụ với bọn côn đồ. Tớ với Gaara thì bị bọn lưu manh rượt đuổi. Chưa hết, hai cậu sẽ không tin được đâu. Cái người đưa cuộn băng cho cảnh sát giúp tớ thoát tội là Hinata đó.Sasuke cùng Neji lập tức quay qua nhìn cậu ta, trước lời tự thú, không đánh mà khai, ánh nhìn là nghiêm trọng. Nụ cười tươi tắn trở nên méo mó trước ánh nhìn kia.- Chuyện rốt cuộc là sao? Nói rõ ràng bọn này nghe xem nào. - Sasuke yêu cầu.- À, chuyện là... cậu ta ấp úng, gãi gãi đầu. Naruto vừa nhận ra mình đã lỡ lời, nói chuyện không nên nói. Bí mật mà cậu ta đã thề sẽ chôn giấu cho tới lúc chết, cũng không để ai biết Hinata từng là kẻ móc túi. Hai người kia vẫn không ngừng tạo áp lực bằng mọi cách, từ lời lẽ cho tới thái độ khiến cậu ta khó xử. Không biết làm thế nào cho phải. Naruto muốn thoái thác, nên quay sang cậu, bắt cậu đứng mũi chịu sào: - Gaara, cậu nói đi.Cậu không dưng bị kéo vào, đương nhiên là vô cùng bối rối khi hai người bạn đang nhìn mình chờ đợi. Cậu sẽ nói, nhưng đánh mắt nhìn Hinata, mong cô cho phép đã, vì dù sao chuyện có liên quan tới cô.- Chẳng có gì là bí mật cả. - Như đọc ra nỗi khó xử của cậu, cô nói luôn: - Sớm muộn gì không có tôi, cả hai người cũng bị ép cho khai thật thôi.Nếu cô đã nói thế thì cậu yên tâm rồi. Bằng một giọng bình tĩnh cậu nói.... Chuyện là vậy đó.Nghe xong, hai chàng trai đều quay nhìn cô, để lộ vẻ ái ngại. Cô thực ra là ai? Sao lắm bí mật thế, nhưng chung quy ai cũng hiểu và xác thực được một điều chính xác. Cô là kỵ sĩ.- Tiện đây tớ cũng có điều muốn nói. - Đang yên đang lành Sasuke khơi lại chuyện cũ, lúc ở nghĩa trang nói luôn.- Chuyện gì thế Sasuke? - Naruto lại lộ vẻ háo hức.- Chuyện nghĩa trang ấy. - Hắn nói nhìn cô. Dù sao thân phận kỵ sĩ của cô cũng đã bại lộ rồi, sợ gì nữa mà không thể nói. Chưa kể, Sasuke tự thấy hắn nợ cô.
Bộ tứ này thú vị thật. Cứ như đang chơi trò nói thật ấy. Mặc dù không ai hỏi hay kề dao vào cổ uy hiếp họ nói. Hinata tức chết với cái nhóm người này mất thôi. Không dưng cô bị kéo vào mớ hỗn độn này.
- Chuyện đó thì sao? - Trước biểu hiện im lặng cân nhắc, nhìn cô của hắn. Naruto nôn nóng thúc giục. - Mau nói đi, cậu làm bọn tớ sốt ruột.- Thực ra đêm hôm ấy tớ đã gặp cậu ta. - Hắn nói vẫn nhìn cô: - Nhưng trước đó tớ không may bị bọn lưu manh bắt gặp. Tớ cứ nghĩ là do cậu ta đưa tới, nên đã không suy nghĩ mà chọc giận bọn chúng. Hậu quả là chúng rút súng truy đuổi tớ. May thay cậu ta đã ra tay cứu giúp. Và cũng chính cậu ta bày trò dọa ma để giải vây cho các cậu. Tớ thực sự không ngờ, cậu ta lại là kỵ sĩ.
Sasuke tường thuật vắn tắt, nhưng rõ nghĩa.
- Đúng là lương duyên thật này. - Naruto xuýt xoa, vui sướng như điên vì sự trùng hợp ngẫu nhiên hay ho ấy.- Nhân đây tôi cũng có lời cảm ơn vì cậu đã cứu giúp. - Hắn bổ sung: - không chỉ lần đó ở nghĩa trang mà còn đêm hôm trước nữa. Cậu sẽ không từ chối thành ý chứ, Hinata?Lần cuối cùng hắn gọi tên cô thân mật là khi nào ấy nhỉ? Có phải lần đầu không? Hình như không phải, theo trí nhớ của cô thì hắn đã từng gọi cô thân mật một lần là vào đêm nghĩa trang. Từ đêm đó tới giờ cô mới được nghe lại.Nói rồi hắn đưa tay ra với cô, nhẫn nại chờ cô bước tới bắt tay chấp nhận.Sao hắn không bước lại chỗ cô. Nếu thật tâm thì hắn nên làm thế mới phải? Như nhận ra điều đó, Sasuke sau đó di chuyển bước về phía cô. Khi cả hai đối mặt nhau, khoảng cách vừa đủ một cái bắt tay hắn mới dừng lại. Đưa tay ra lần nữa. Biết bao lần cô đưa tay ra trước, bây giờ hắn mới chịu đưa tay ra. Thật quá bất ngờ. Muốn đùa với hắn thêm chút nữa, nhưng cô không muốn rắc rối sau này đâu.Bàn tay đưa lên nhưng thay vì nắm lấy, cô đập nhẹ qua.- Tôi sẽ xem xét sau.- Được thôi. - Hắn không chấp. - Tôi có thể chờ.Hinata không nói gì thêm.Sở dĩ Hinata nán lại đây, là vì dù muốn cũng chẳng dễ dàng mà đi được. Chứ cô nào muốn nghe mấy lời thú nhận sởn da ga của bộ tứ đâu.Một khoảng lặng, có chút bối rối. Cho tới khi Naruto bước tới chỗ Hinata, hùng hồn tuyên bố:- Này Hinata, với tất cả những chuyện trùng hợp đã xảy ra. Tớ nghĩ đó là duyên tiền định. Vậy nên, cậu có muốn gia nhập vào bộ tứ không?Nói đoạn cậu ta nhìn ba người kia hỏi ý kiến: - Các cậu thấy thế nào?Cậu ta sấp bàn tay, hướng xuống đất. Biểu tượng cho sự đoàn kết.Neji đánh mắt nhìn Gaara, Gaara liếc nhìn Sasuke. Hắn nhìn cô.- Được thôi. - Hắn nói: - Tôi không thấy phiền. Hắn đặt tay mình lên tay Naruto.- Tớ không ý kiến. - Gaara tiếp lời. Bước tới đặt tay lên tay hắn.- Quyết định vậy đi. - Neji cũng đồng tình. Anh cũng hành động tương tự.- Tốt quá rồi. - Naruto kêu lên: - Còn cậu Hinata?Cả bốn chàng trai hướng mắt nhìn cô, chờ đợi. Nửa mong chờ cô đồng ý, nửa chuẩn bị sẵn tinh thần nếu cô lần nữa phũ phàng.Sự chờ đợi là quá lâu, bởi Hinata đang bận rộn với sự do dự, phân vân. Sau cùng cô vẫn là cô.Phũ phàng và tàn nhẫn, lần này thêm giọng điệu cay đắng:- Tình bạn à? Nó là thứ gì? Tôi chưa bao giờ muốn có nó, trước kia, bây giờ và cho tới sau này. Thứ rác rưởi đó không nên tồn tại.Dứt lời cô quay lưng cất bước rời đi. Mặc bốn con người thở dài nhìn theo.Đến bao giờ trái tim Hinata mới chịu mở cửa?Phải làm sao để cô mở cửa trái tim?Làm thế nào để chứng minh cho cô thấy, ai cũng xứng đáng với những thứ cao đẹp như tình bạn?Vấn đề nan giản làm phiền não bộ não bốn chàng trai.Họ chỉ biết lặng người nhìn bóng cô xa khuất, rồi ngậm ngùi rời đi....Ngày hôm sau.Hàng loạt bản tin, bài báo đồng loạt đưa tin về kỵ sĩ. Danh tính của kỵ sĩ đã được tiết lộ khiến mọi người được dịp chiêm ngắm. Minato còn có bài phát biểu tuyên dương và tổ chức một buổi lễ long trọng, hoành tráng để khoe khoang về chuyện kỵ sĩ là học sinh trường mình. Học sinh nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng, khi Hinata lên bục nhận huân chương và bằng khen do đích thân giám đốc sở cảnh sát thành phố Tokyo trao tặng. Buổi lễ còn được các phóng viên, nhà đài đưa lên tivi. Hình ảnh cô chụp hình cùng hiệu trưởng, giám đốc cảnh sát và Shakuka ngập tràn các mặt báo.
Hinata dù không thích, nhưng buộc phải hợp tác diễn cho tròn vai. Dù sao đó cũng là quyết định tốt với cô. Cả thủ tướng, Shakuka lẫn Kakashi đều đã thống nhất và ra sức thuyết phục cô. Sau cùng Hinata đành chiều theo ý họ.
Không dưng, Hinata bỗng trở thành thần tượng không chỉ của cả Konoha, mà còn của cả thành phố, sau buổi lễ có một không hai. Chẳng phải nói, ngài thanh tra cùng vợ vô cùng nở mày nở mặt vì mang tiếng là người giám hộ cho cô. Hết từ trên xuống dưới xóm, ai cũng tỏ ra thân thiện, bắt chuyện tạo quan hệ với mẹ Gaara, mỗi khi bà ra ngoài. Cửa hàng cũng vì thế mà đông khách hơn hẳn. Làm quần quật cả ngày chẳng kịp nghĩ ngơi. Phải thuê thêm người phụ giúp.Trong khi ấy Gaara cùng Temari cũng bị kéo vào phiền phức, khi biết bao cô gái, chàng trai vây quanh hỏi han đủ điều về Hinata. Cả bạn thân của họ cũng vậy. Hinata nhớ như in khuôn mặt mếu máo, khó coi của Temari cũng như Gaara khi về nhà. Nguyên do là do bộ tứ nữ cùng bộ tam nam bắt ép bọn họ thành thật khai báo về mối quan hệ của họ với Hinata. Sau một hồi lâu không chịu nỗi sự tra tấn tinh thần. Hai chị em phải ngoan ngoãn đầu hàng. Cho biết tường tận về cô. Thời điểm họ gặp cô là vào đầu học kì, khi Hinata đường đột chuyển tới nhà họ. Vì thấy cô là người không thích liên quan với các mối quan hệ, nên họ đành phải giữ kín. Vả lại hai chị em cũng thú nhận, họ không thân thiết với Hinata cho lắm. Sau cùng họ phải tin thế, vì trông hai chị em không có dấu hiệu gì là nói dối, hay che giấu.
Còn về phần Jaker. Anh ta quả thực đầu hàng trước sự cao tay của bộ ba thủ tướng, thanh tra và cựu thành viên Akatsuki. Làm thế này thì sao anh ta dám đụng vô Hinata. Nếu có bất kì chuyện gì xảy ra với Hinata. Dư luận chắc chắn sẽ gây sức ép để làm cho tường tận. Như thế thì có bất lợi cho anh ta. Thế nên, anh ta quyết định dừng lại, mà thật ra tới đây thôi, anh ta đã muốn ngưng việc quấy rối Hinata rồi. Bởi ngay từ đầu, cô không phải mục tiêu của anh ta. Jaker chẳng qua là hứng thú với cô, nên muốn chơi đùa một chút. Nhưng lần này tới lần khác anh ta đều thua. Thua đau nữa. Phần nữa, anh ta nên tự biết dừng đúng lúc, kẻo lại gặp rắc rối với một nhân vật lợi hại chẳng kém Hinata.Qủa quyết thế, Jaker quay lại, tập trung với công việc chính của anh ta, nhưng trước đó anh ta cần tới gặp một người bạn cũ cái đã.
Một cuộc gặp gỡ lâu ngày mới tái ngộ. Chắc hẳn sẽ rất thú vị lắm đây? Kiểu gì anh ta chẳng bị chất vất tới tấp vì sao dám cả gan đụng tới con mồi của bạn. Nụ cười nhếch môi lạnh lẽo, anh ta lỗng lẫy rời khỏi Konoha.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com