( Hinata Harem) Drama - Những Người Xa Lạ - Full
Tập 5. 1
Một buổi sáng bình thường như những buổi sáng bình thường khác trong tuần.Căn nhà cuối phố như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với tiếng nói cười rôm rả, tiếng xe cộ ồn ào. Tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày mới. Người người vội vã chuẩn bị để bắt đầu ngày mới, đám trẻ thì tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ, tất cả đều hứng khởi để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của buổi bình minh. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng vàng dịu xuống vạn vật.Mọi thứ diễn ra như mọi khi, không có gì đặc biệt hay thay đổi.Và với gia đình Shakuka cũng thế, Chẳng có gì hay ho, mới mẻ cả. Những thành viên trong gia đình bắt đầu một ngày mới bằng Những hình ảnh, âm thanh quen thuộc, dường như nó đã trở thành thói quen từ lâu rồi. Từ lúc mà Hinata chưa xuất hiện. Vẫn là tiếng làu bàu từ người phụ nữ, rồi thái độ dửng dưng của hai đứa con. Cộng sự vô tư của ngài thanh tra đáng kính.Bữa sáng nhanh chóng diễn ra trong bầu không khí không xa lạ gì, chẳng vui vẻ, cũng không quá bức bối, khó chịu. Nó cứ nhàn nhạt thiếu sức sống kiểu gì ấy. Ai nấy cắm đầu cắm cổ với việc của mình. Hinata đã hòa nhập được với phong cách của họ. Mới đầu có chút khó thích nghi, nhưng sau hai tháng cô đã có thể ứng phó được. Tuy nhiên, hôm nay có một điểm sáng, và nó giúp Hinata thấy phấn chấn hơn. Đang ăn, Shukuka như nhớ ra điều gì, nói vội với cô.- Suýt nữa thì quên. Hinata, cháu có thư đó.Cô ngẩng mặt nhìn lên, khi đang chật vật với món súp bị nấu hỏng bởi mẹ Gaara. Và đó chính là nguyên do không ai dám nói gì khi ăn. Sợ phàn nàn hay có ý chê thì người phụ nữ sẽ giận. Nên ai cũng miễn cưỡng ăn cho hết, bỏ lại bị mắng là lãng phí.- Vâng! cô đáp, ánh mắt mong đợi.- Đợi ta một lát. - Shukuka lật đật chạy vào phòng, lấy phong thư trong túi áo khoác. Hôm qua ông nhận được nó khi đang ở sở. Nó được gửi cho Hinata, thông qua địa chỉ nơi ông công tác.- Của cháu đây. - Ông đưa lá thư về phía cô. Hinata đón lấy. Vẻ nâng niu, cô muốn đọc ngay nhưng ngại có người ở đây. Như nhận ra tâm tư của cô, ngài thanh tra đánh tiếng.- Cháu cứ thoải mái. Chúng ta là người một nhà.- Vậy cháu xin phép!Cô đứng lên, đi ra phòng khách, mau chóng mở thư xem. Đúng như cô nghĩ, là thư của Kakashi." Hinata chú chắc là sau khi cháu nhận được thư này sẽ thấy bất ngờ. Chú chỉ muốn báo với cháu một tin vui, rằng chú đã giải quyết ổn thỏa chuyện ở Trung quốc. Chú sẽ trở lại Nhật vào thứ bảy tuần này. Chúng ta Sẽ sớm gặp nhau thôi, và chú hi vọng trong lúc ấy, cháu không tự ý hành động nguy hiểm. Việc gặp thủ tướng, cháu hãy đợi chú về. Chú chắc là mọi chuyện sẽ nhanh chóng kết thúc.Hẹn sớm gặp lại cháu, Hinata!Người gửi: Kakashi! ''Trong lúc Hinata đọc thư của Kakashi gửi, ở trong bếp, gia đình Gaara có một cuộc trò chuyện ngắn.- Ai gửi cho Hinata vậy cha? - Temari cho một muỗng súp vào miệng, hỏi. Cái vị thật khó nuốt.- Hima... Takate! - Shukuka cố gắng nhớ lại cái tên người gửi.- Là ai thế ạ? - Temari dồn hỏi, tỏ vẻ thích thú, cái tên rõ ràng là tên của con gái.- Hình như em gái Hinata.Ngài thanh tra giải đáp, tiếp tục cho vài muỗng súp vào miệng, ăn trong khó nhọc.- Cha biết em gái Hinata ạ?- Không! ta có nghe qua về nó, chứ chưa gặp con bé bao giờ.- Thế hai anh em sao lại không sống cùng nhau?Đến lượt cậu hỏi. Tưởng Gaara vô cảm ai ngờ cũng hiếu kì muốn biết.- Tình hình hơi khó. - Ngài thanh tra, vẻ chán chường nói. - Sau khi cha Hinata qua đời. Con bé được một gia đình họ hàng bên Mỹ nhận nuôi. Còn Hinata thì...- Không có ai muốn nhận nuôi Hinata? - Temari bỗng xen ngang, bày tỏ suy đoán của mình.Cả ba mẹ con ngưng hành động, sững sốt nhìn cha.- Ta không có ý đó. - Shukuka vội vàng đính chính. - Cha Hinata đã nhờ ta chăm sóc thằng bé trước lúc mất. Nên thằng bé mới tới đây.- Sao ông ấy lại làm thế? - Temari cảm thấy thương hai anh em Hinata. - Hinata ở bên Mỹ không phải sẽ tốt hơn. Chưa kể hai anh em họ có thể ở gần nhau.- Vì hoàn cảnh không cho phép thôi. - Gaara chen vào, cho biết nhận định của mình, khiến chị gái hết đỗi kinh nhiên.- Làm thế nào em biết? - Cô nàng thốt ra. - Ý chị là hoàn cảnh gì chứ?- Thử nghĩ xem, - Gaara nhìn chị gái, nhàn nhạt nói, - Có thể họ không đủ điều kiện để nhận nuôi cả hai. Và chẳng còn cách nào khác Hinata phải tới đây. Chưa kể... Cậu đang nói bỗng ngừng lại, khiến Temari khó chịu dồn hỏi.- Chưa kể gì? nói tiếp coi, mà tại sao lại là Hinata?Gaara định giấu giếm chuyện trước kia của Hinata, suýt nữa cậu đã buột miệng nói ra. May thay ngưng kịp. Trước câu hỏi dồn dập của chị khiến cậu bối rối, ngập ngừng hồi lâu nhưng cậu vẫn không biết nên nói gì thêm.Gaara thực sự gặp rắc rối, trước ánh nhìn chờ đợi từ chị gái. Temari nhìn cậu như thể xuyên thấu qua suy nghĩ của cậu vậy. Đang không biết xoay sở ra sao thì giọng mẹ cậu cất lên, hướng sự chú ý của tất cả.Người phụ nữ nghe qua câu chuyện, có chút gì đó đồng cảm. Và bà nghĩ mình biết lí do là gì. Nên mạn phép bày tỏ suy nghĩ của mình.- Theo mẹ thì, Hinata là con trai. Đời nào thằng bé để em gái mình chịu khó khăn. Nếu gia đình ấy chỉ có thể nhận một trong hai đứa. Lẽ đương nhiên họ sẽ quyết định nuôi đứa con gái. Vả lại cha các con đã có chủ ý nhận nuôi Hinata. Nên mọi chuyện thuận theo tự nhiên thôi.Thật là nhẹ nhõm! Mẹ cậu vừa cứu cậu một bàn thua trông thấy.Họ Đang nói thì Hinata quay lại, tiếp tục cho xong món súp.- Thư của ai vậy? - Shukuka hỏi cô, chỉ để có chuyện để nói. Chí ít là để cô thấy thoải mái, cũng như mọi người không phải e ngại tới cảm xúc của cô.Hinata nhìn thanh tra, chưa kịp nói gì thì Temari đã xen vô, có ý trêu chọc cô.- Phải đó, thư của ai thế? bạn gái hả? - Ánh mắt tinh nghịch, cô nàng cười ranh mãnh nhìn cô.Sau vụ hôm qua, cả hai đã nói chuyện rõ ràng về sự việc Temari tự tiện lục đồ của Hinata. Cô nàng đã thành tâm xin lỗi và Hinata đã bỏ qua. Vì chính cô cũng cư xử thiếu kiểm soát, Khiến cô nàng khóc.- Em gái tôi gửi. - Cô nói, cố nặn nụ cười và lần này nó đã thành hình, Dù còn gượng gạo.- Thế mà cứ tưởng. Cô nàng bĩu môi, ra vẻ cụt hứng. Temari quay lại với món súp.- Em gái cháu vẫn khỏe chứ? - Shukuka tiếp tục. - Cũng lâu rồi hai anh em không gặp nhau, chắc cháu nhớ em gái lắm phải không?- Cũng thường thôi bác. - Hinata theo lẻ tự nhiên, diễn theo kịch bản. - Con bé nói, sắp tới vào kì nghỉ hè. Nó sẽ tới Nhật Thăm cháu.- Thiệt hả! - Temari reo lên, có chút vui sướng. - Vậy lúc ấy, cậu nhớ giới thiệu con bé với mọi người nhé!Hinata gật đầu.- Mà con bé năm nay bao nhiêu tuổi thế? - Cô nàng hỏi tiếp, liếc nhìn em trai, lộ vẻ tinh ranh. - Chắc là xinh lắm phải không? Mà cậu có ảnh không cho bọn này xem mặt với.Trước cái nhìn như ghim chặt từ chị gái, Gaara thoáng nhìn qua, rõ ràng cậu nhận ra hàm ý từ cái nhìn ấy, mới vội đánh mắt nhìn nơi khác. Lòng tự thấy sắp có điều chẳng lành. Chị gái nhiều chuyện của cậu lại muốn làm bà mối.Hinata nhìn cô nàng, rồi đá xéo sang xem phản ứng của Gaara. Đúng là ý đồ của Temari lộ rõ như ban ngày.- Sao thế? - Temari sốt ruột dồn hỏi khi thấy cô im lặng không nói gì. - Sao không nói gì?- Temari! - Ngài thanh tra mắng nhẹ con gái. - Con đang làm Hinata khó xử đó.- Có sao? - Cô nàng chống chế, khoanh tay vẻ hờn giỗi khi bị mắng oan. - Con chỉ tò mò thôi mà. Không lẽ hiếu kì cũng có tội?Đoạn ông quay qua nói với cô.- Hinata! cháu không cần giải đáp sự tò mò của Temari, nếu cháu không thích.Ngài thanh tra nợ nụ cười trìu mến, ông một mực tôn trọng sự riêng tư của cô.- Không sao đâu bác. - Hinata cười đáp lại, đoạn quay qua nhìn Temari - người vẫn chưa thôi ánh nhìn van lơi, mong đợi cô trả lời.- Temari này!- Gì?- Cậu thấy tôi thế nào?Thay vì trả lời thẳng thừng, Hinata hỏi cô nàng một hàm ý khác. Hinata đơn giản chỉ yên lặng, chờ đợi câu trả lời từ chị gái Gaara. Temari suy nghĩ một lát, nói.- Cậu khá đẹp trai. - Cô nàng khẳng định chắc nịch về nhận xét ấy. Những người khác không ai có ý kiến phản đối, bởi sự thật vốn là vậy. - Còn những thứ khác thì tôi không biết.- Cảm ơn đã có lời khen. - Hinata nói, tiếp tục hỏi. - Thế cậu biết gì về tôi?- Ý cậu là gì?Temari có chút mơ hồ về câu hỏi của Hinata. Cô nàng tự hỏi, liệu nó có phải là một câu hỏi bình thường hay có ý gì khác? Nên hỏi lại cô cho chắc chắn.- Tôi chỉ muốn biết cậu biết gì về tôi. - Hinata từ tốn giải thích. - Tuổi tác hay đại loại thế.- Cậu 17 tuổi, nam sinh thuộc cao trung Konoha, năm 3 lớp 1.Temari mặc dù không hiểu lời của Hinata, nhưng vẫn nhiệt tình liệt kê ra những thứ mà ai cũng biết về Hinata. - Còn gì nữa không nhỉ? Cô nàng lẩm bẩm rồi nhìn Hinata, như chờ đợi điều gì đó, phần thưởng mình nhận được cho câu trả lời xuất sắc cũng nên.Đáp lại cô nàng, Hinata nợ nụ cười hài lòng, nói nhanh. - Cảm ơn vì bữa sáng, cháu đã rất ngon miệng.Sau đó cô đứng dậy khỏi ghế, mang cái dĩa tới chậu rửa. Temari ngỡ ngàng nhìn theo, miệng phàn nàn.- Ê! không công bằng, cậu còn chưa giải đáp thắc mắc của tôi.- Vừa nãy nói rồi, bộ cậu không nhớ à? - Hinata đáp tỉnh bơ.- Nói hồi nào chứ? - Temari bất bình, đứng dậy khỏi ghế. - Cậu Đừng có hòng gạt tôi.Đoạn cô nàng quay sang ba người còn lại, tìm sự đồng tình. - Phải không bố mẹ, rõ ràng Hinata chưa có nói gì hết. Gaara em cũng không nghe thấy câu trả lời, đúng chứ?- Có! - Gaara tạt thẳng gáo nước lạnh vào chị gái. - Cậu ta có nói rồi.- Lúc nào chứ? - Temari ngờ vực thốt lên. - Em cũng định hùa theo cậu ta chọc giận chị à?- Không hề! - Gaara biện minh. - Là tại chị không để ý lời Hinata nói thôi.- Làm gì có chuyện đó. - Cô nàng cao giọng quả quyết. - Chị nghe không bỏ sót từ nào.- Thế á? - Gaara tiếp tục ý định trêu ghẹo chị gái. Thế Hinata đã nói những gì?- Thì cậu ấy hỏi chị thấy cậu ta thế nào, rồi biết gì về cậu ta.Vừa nói Cô nàng vừa thấy, có chút hoang mang khi nghe em trai khai thông mọi chuyện.- Rồi Chị bảo sao?- Cậu ấy khá đẹp trai. Học ở cao trung Konaha năm ba.Temari lặp lại như một con robot, mà chẳng suy nghĩ cho ra ngô ra khoai.- Vậy thì đúng rồi. - Gaara phán một câu khiến Temari sốc. - Hinata đã giải đáp thắc mặc của chị.- Là sao? Làm gì có chuyện đó?Cô nàng cãi cố cho bằng được, rằng mình chưa nghe Hinata nói gì về cô em gái của mình cả.- Cậu trả lời của Hinata ấy. - Cậu nói, cố nhịn cười trước nét mặt ngờ nghệch của chị gái. - Nằm trong những gì chị nói đó.- Liên quan gì? - Cô nàng vẫn chưa hiểu gì. Càng rối sẽ càng lộ ra bản chấn ngờ nghệch của mình. Temari đáng ra nên giữ bình tình để suy xét lời em trai nói.Gaara cũng bó tay. Hay là do cách giải thích của cậu không dễ hiểu?- Thôi nào Gaara! - Shukuka quyết định tham gia. Khi thấy con gái sắp bùng nổ sự khó chịu. - Đừng có trêu chị con nữa.- Bố có ý gì? - Cô nàng nhìn cha mình, lộ vẻ ngờ vực.- Hai anh em họ là song sinh. - Shukuka nhạt giọng nói, nhấp một ngụm cà phê.- Ai cơ? - Cô nàng hét toang lên, như thể mình nghe nhầm.- Vậy nên con chỉ cần nhìn Hinata là sẽ hình dung ra em gái nó trông như thế nào. - Thanh tra tiếp lời, nhìn con gái vẻ giảng dạy. - Thường thì một cặp song sinh khá giống nhau.Temari như vỡ lẻ ra mọi sự. Cô nàng Không thể tin được, không chỉ có Hinata. Mà cả nhà hùa nhau trêu đùa mình.- Ôi trời! nói vòng vo nãy giờ chỉ có thế thôi ạ?- Thế chị nghĩ còn phải thế nào nữa? - Gaara bồi vô. - Chuyện chỉ đơn giản thế thôi.- Thế Mọi người hiểu hết những gì Hinata nói?Temari không thể thốt thành lời. Ai cũng hiểu nhưng không nói với cô nàng, lại còn cấu kết đem cô nàng ra làm trò cười.- Tất nhiên! - Thanh tra thẳng thừng tuyên bố.- Thế sao con không biết? - Temari hồ nghi chính mình.Không bỏ qua cơ hội đổ thêm dầu vào lửa. Gaara tiếp lời.- Là bởi vì chị ngốc.- Em muốn chết! - Temari giơ cao cái muỗng, nhìn em trai hăm dọa. Gaara đã nhanh chân chạy ra cửa.- Chị không ngốc nghe rõ chưa. Cô nàng hét vọng theo, rồi bất lực ngồi xuống ghế, mặt mày bí xị.- Thôi được rồi, ăn nhanh còn đến trường.- Kuranai hối thúc mọi người. Đoạn bà nhìn sang Hinata - người vẫn loay hoay ngay bếp. Người phụ nữ bất giác nợ nụ cười với cô. Đó Một nụ cười hạnh phúc thật sự.Lâu lắm rồi buổi sáng của gia đình Shukuka không vui vẻ và sôi nổi như vậy. Kể từ lúc đứa con trai lớn của họ ra đi trong vụ tai nạn năm ấy. Điều ấy khiến người mẹ bồi hồi xúc động. Và có chút gì đó biết ơn.Việc Hinata có mặt ở đây không hẳn là điều không tốt. Chí ít bà được thấy lại nụ cười của những người mà bà yêu thương nhất thêm lần nữa. Một nụ cười thật sự xuất phát từ trái tim.oOoChap mới rất bình yên, sự bình yên hiếm có trước khi cơn bão bất ngờ ập tới.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com