Hinata Harem Drama Nhung Nguoi Xa La Full
Sáng hôm sau, mới đầu tuần mà Konoha lại nổ ra một vụ khá gay cấn. Cuộc chạm trán giữa Hinata với tay chân của Sasori. Đám nhiều chuyện được thế bày vẻ đủ kiểu. Chả ai nắm tường tận chi tiết của vụ việc, nhưng đại khái nó xảy ra như sau.Mọi thứ bắt đầu từ lúc...- Hi...Akina mấp máy định gọi khi thấy cô đứng lên, ra ngoài. Nàng vội vã đi theo, không quên lấy quyển sổ trong ngăn bàn. Nàng đã tập trung thời gian có hạn của mình để tổng hợp kiến thức cơ bản về ba môn xã hội, ý định muốn giúp cô vượt qua kì thi sắp tới. Sau nhiều lần do dự, nàng hạ quyết tâm, hôm nay sẽ đưa nó cho Hinata. Vừa đi được vài bước, Akina dừng lại, khi nghe thấy ai đó gọi tên cô. Nép mình phía sau cửa lớp, nàng ngó mắt nhìn ra.Không thể tin được đó là em gái của Neji. Tại sao Hanabi lại tìm Hinata?Mối quan hệ của hai người khiến nàng lo lắng.Là thật ư? Bỗng Nàng thốt lên trong tâm trí. Chẳng nhẽ hai người họ đang qua lại với nhau? Hinata và Hanabi, mối quan hệ của hai người có khi nào như nàng nghĩ?Thật sự quá sức chịu đựng. Akina quyết định nhẫn nại quan sát tình hình.Hinata vừa ra khỏi lớp, bất chợt nghe ai gọi.- Hinata!Cô quay lại, thì ra Hanabi đang đứng đằng hành lang, cô không biết nói sao chỉ hỏi qua loa.- Gì thế?Hanabi thẹn thùng nói:- Cậu rảnh không? Nói chuyện với tớ một chút.Hinata không biết nói sao trước sự đường đột ấy, nhưng rồi cũng nói như viện cớ từ chối.- Tôi đang có chuyện gấp, có gì quan trọng không?- Nhanh lắm! - Nhỏ cười nói. - Chỉ mười phút thôi.Cân nhắc nhanh, Hinata cho phép bản thân dành vài phút kiên nhẫn để lắng nghe yêu cầu từ cô gái.- Thôi được rồi. - Hinata đáp, nhấc chân đi về phía nhỏ. Hinata bảo tới đằng kia nói chuyện, thế là nhỏ đi theo cô. Cả hai tiến tới một góc ít người.Akina bỗng thấy khó chịu trong lòng, mới lén lút đi theo.- Cậu muốn nói gì với tôi thế? Hinata lên tiếng.Cô dừng bước quay lại nhìn nhỏ.- Chuyện là... nhỏ có chút ngập ngừng... tớ có cái này muốn đưa cho cậu. Nhỏ trả lời, cắn nhẹ môi dưới. Đưa về phía cô một quyển sổ, bìa ngoài làm bằng da. Mắt nhỏ nhìn tay mình thay vì nhìn cô. Hinata nhìn xuống tay nhỏ rồi nhìn nhỏ. Đúng lúc nhỏ rụt rè ngó lên. Một thoáng mắt cả hai chạm nhau. Hanabi chợt nhận ra cô đang nhìn nhỏ bằng ánh mắt lạ lùng.Hinata có thể nhận ra sắc mặt nhỏ có chút mệt mỏi, dù đã cố che giấu nhưng nhỏ vẫn bị cô nhìn ra. Đôi mắt nhỏ như người thiếu ngủ. Và không khó khăn để Hinata hiểu ra nguyên nhân.Nhỏ đã thức đêm để làm nó cho cô. Hinata khẳng định chắc chắn.Cảm giác này là sao? Trái tim cô bỗng thấy ấm áp. Nhưng nỗi sợ hại mau chóng kéo tới. Đá bay cái ấm áp ngắn ngủi kia.Hinata lại rơi vào phân vân. Những tình huống oái ăm, nhưng rắc rối ngớ ngẫn, kèm theo đó là những suy nghĩ khó giải quyết luôn đeo bám cô không buông. Cô nên làm gì đây? từ chối hay nhận nó? Dù lựa chọn là gì cũng đều khiến Hinata rơi vào sự khó sự.Khó sự với người con gái trước mặt và hơn hết khó sự với chính cô.Nếu theo lẻ bình thường. Đúng với vỏ bọc cô xây dựng nên, Hinata có thể phũ phàng từ chối thành ý kia. Thậm chí là tàn nhẫn khiến em gái Neji tổn thương. Nhưng trong hoàn cảnh này, có chút gì đó khác lạ.Phải chăng do cả hai có sợi dây liên kết gọi là tình thân? Giải thích sao cho rõ đây? Dù gì thì cả hai cũng là chị em gái cùng cha khác mẹ. Chỉ là họ không hay biết về điều ấy. Biết về Một bí mật được những người lớn ích kỷ muốn chôn vùi vào tận cùng của thời gian.Làm thế nào đây? Hinata lại tự hỏi vu vơ. Cô nên làm gì để không khiến một cô gái rơi vào sự tổn thương? Nhưng đồng thời cũng giúp cô gái thôi ngay niềm hi vọng viễn vông?Ngẫm nghĩ thật lâu, cô chỉ biết trách than. Sao cuộc đời lại đối xử với cô như vậy?Trong khi đó, Nàng nấp phía sau bức tường, ngó mắt nhìn về phía hai người kia.Bực thật! nàng chẳng nghe thấy cả hai nói gì từ khoảng cách nàng đang đứng cả. Nhưng nom cử chỉ, thái độ của cả hai khiến nàng bứt rứt không nguôi. Hanabi bẽn lẽn, ngại ngùng nhìn cô, còn Hinata cũng chẳng lấy làm khó chịu hay tỏ ý muốn rời đi ngay lập tức.Rồi Nàng thấy Hanabi đưa cho Hinata cái gì đó, nàng nhìn thấy rất rõ nó là quyển sổ, giống nàng. Có lẽ Hanabi cũng làm như nàng đã làm để giúp Hinata? Cũng có thể là nhật ký của nhỏ? Cũng có thể là... cái gì đó nàng không dám chắc.Akina không tự chủ được, cắn mạnh môi mình, tay cào vào bề mặt bức tường. Ánh mắt lộ vẻ tủi hờn.Nàng mong là Hinata sẽ từ chối. Cô sẽ nói gì đó cay độc khiến Hanabi tổn thương như cách mà cô đã làm với nàng. Hay Cô sẽ ra sức xua đuổi nhỏ. Rồi nhỏ sẽ bỏ đi, không thèm để tâm tới cô nữa.Nàng vừa nghĩ gì thế không biết? thật xấu xa! Akina lắc đầu chống đối lại mấy suy nghĩ ích kỉ, tồi tệ vừa xâm chiếm tâm trí nàng.Hành vi mất kiểm soát vừa rồi là gì? Phải chăng Nàng đang ghen!Nàng cũng không biết. Chưa bao giờ nàng cảm thấy như thế cả. Chỉ biết có Một cảm giác khó chịu sôi sục trong nàng, khi Hinata tỏ ra thân thiện với cô gái khác không phải là nàng.Sau phút điên loạn, chật vật với suy nghĩ của chính mình. Nàng ép buộc bản thân quay đi, nhưng đôi chân nàng chẳng hề nhúc nhích. Nàng đứng đó, hướng mắt nhìn về phía hai con người, căng thẳng nuốt nước bọt, chờ đợi một điều gì đó khiến nàng bình yên.Hinata chần chừ chưa có ý định cầm lấy, như dò hỏi bằng ánh mắt, cô nhìn nhỏ chờ đợi câu giải thích. Như hiểu ý nhỏ nói ngay.- Cậu hãy xem nó, coi có giúp ích được gì cho việc ôn tập không nhé. Là kiến thức cơ bản mấy môn xã hội đó.Nghe xong, Cô định mở miệng nói lời từ chối, nhưng Hanabi đã nói.- Vậy thôi, tớ đi trước. Cậu nhớ xem nha.Nói rồi nhỏ đặt quyển sổ vào bàn tay đang hờ hững của cô. Hanabi quay gót tức khắc rời khỏi. Hinata đứng ngơ ngác trông theo, chẳng kịp ú ớ lời nào. Cũng không hề có ý định đuổi theo Hanabi.Rồi sau đó cô lặng lẽ rời đi, nắm chặt quyển sổ bên hông.Akina thấy vậy, cảm thấy vừa buồn vừa giận bản thân, không ý thức được nàng ghì chặt quyển sổ vào ngực.Nàng đã trễ một bước. Đáng lí ra nàng nên làm thế sớm hơn, đưa quyển sổ nàng đã chuẩn bị cho Hinata.Trong cơn tuyệt vọng, nàng chạy ngay vào lớp, úp mặt xuống bàn. Ngăn không cho ai thấy lệ nàng đang rơi.Ai hỏi han nàng cũng im lặng không nói, chỉ xua tay yêu cầu bạn bè tránh đi, bỏ mặc nàng.Hinata vào lớp sau nàng. Akina như cảm nhận được mùi hương của cô phảng phất trong không khí khi cô ngồi vào chỗ của mình. Nàng ngẩng mặt nhìn lên. Hinata đang nhìn chăm chăm vào quyển sổ, trầm tư một lúc rất lâu mới nhẹ nhàng đặt nó vào ngăn bàn. Cô không mở nó ra xem, thay vào đó cất cẩn thận.Cô nhận lòng tốt của nhỏ, nhưng không thể nhận thành quả mà mình không bỏ công sức ra mà có được. Sau phút cân nhắc, cô quyết định trả lại nhỏ sau khi tan trường.Mọi chuyện có lẽ sẽ đúng như cô mong đợi, nếu ai đó không khiến nó quá phức tạp.Bất thình lình tiếng chuông điện thoại reo lên, phá tan dòng suy nghĩ của cô. Hinata lấy máy ra khỏi túi áo, liếc nhìn màn hình. Cô nhanh chóng đi ra khỏi lớp, rảo bước trên hành lang, vừa đi vừa bắt máy nghe.Đầu giây bên kia truyền tới một giọng nói như mắc nghẹn. Hình như người đó vừa nói vừa khóc. Không hề bất ngờ trước tình huống đó. Hinata khôn khéo xoay sở.- Bình tĩnh nào! - Hinata trấn an, - Là chuyện gì?Người bên kia, tường thuận nhanh, giọng than vãn, nước mắt khiến giọng nói khó nghe hơn bình thường. Nhưng Hinata nhẫn nại lắng nghe và không tỏ ra khó chịu hay bực bội.Trong khi đó, Akina vẫn chưa quên đi được chuyện vừa xảy ra. Một thứ gì đó trong nàng hoành hành giữ dội, nó xúi giục, rồi sai khiến nàng.Nàng rất muốn biết bên trong quyển sổ ấy viết gì. Không chống đối lại được cảm giác sai trái kia. Tâm trí nàng bị thúc giục mạnh mẽ bởi sự tàn phá điên cuồng, khiến nàng không làm chủ được chính mình.Cuối cùng Nàng nhắm mắt làm bừa, Akina đánh mắt nhìn xung quanh lớp. Khi thấy không có ai để ý tới chỗ mình. Một động tác nhanh gọn, dứt khoát. Akina đứng phắt dậy, đưa tay lấy quyển sổ trong hộp bàn Hinata. Nàng ôm khư khư nó đi ra khỏi lớp.Lần đầu tiên nàng làm việc sai trái, nên cảm giác sợ hại cứ vô tư bủa vây nàng. Tim nàng đập nhanh và mồ hôi lạnh thì tuôn ra như mưa. Akina vừa bước vừa nháo nhác nhìn quanh xem có ai đang nhìn mình không.Như một tên tội phạm sợ bị ai bắt gặp hành vi đang làm của mình. Bộ dạng nàng lén la lén lút, không được tự nhiên như ngày thường. Mọi ánh mắt nhìn nàng, đều khiến nàng hoang mang. Mọi tiếng động truyền tới tai đều khiến nàng giật nảy mình.Ôm chặt quyển sổ nàng cúi mặt, hấp tấp bước nhanh hơn. Mong sao sớm thoát khỏi đám đông.Cứ thế nàng không để ý phía trước, đâm sầm vào một tốp người đang đi tới. Ba nữ sinh bê mấy chồng sách cao đang hướng về phía thư viện.Qúa bất ngờ! không ai kịp phản ứng. Điều gì xảy đến cứ thế xảy đến. Số sách ấy rơi xuống sàn cùng với quyển sổ của nàng.- Xin lỗi! - Nàng cuống quýt nói, rồi lật đật cúi người nhặt đồ lên. Do mắt không nhìn xuống sàn, Akina cứ nghĩ đồ của nàng rơi gần nàng. Vậy là nàng nhặt đại một quyển sách rồi vội vã rời đi.Đến đoạn hành lang thoát hiểm, nàng mới dừng lại. Hít một hơi thật sâu, sau khi lấy lại bình tĩnh nàng nhìn xuống, mới tá họa nhận ra mình đã cầm nhầm sách thay vì quyển sổ.Ôi không! mọi chuyện tồi tệ hơn nàng nghĩ. Nếu Hinata biết nàng phải làm sao đây?Akina lao nhanh trở lại chỗ vừa nãy, ba cô gái đã biến mất. Nàng loay hoay đứng đó tâm trí điên đảo như người mất phương hướng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com