( Hinata Harem) Drama - Những Người Xa Lạ - Full
Tập 4. 10
Chẳng có gì lấy làm ngạc nhiên, khi tất cả tỏ ra thất vọng ngay sau ngày đầu tiên giúp Naruto. Cậu ta có vẻ chậm tiêu. Kiến thức cơ bản, được liệt kê rõ ràng, chi tiết đến vậy mà cậu ta Học mãi chẳng vô nổi chữ nào.Cứ nhối nhét kiến thức vào đầu cho lắm, cuối cùng chẳng đọng lại chút gì. Trống rỗng vẫn hoàn trống rỗng.Cứ nghĩ là cả bọn đang nắm lấy về mình một lợi thế rất lớn, ai dè... một bất lợi khác lại chen vô. Dù lợi thế có lớn đến đâu cũng không vượt qua nổi hiện thực. Chẳng ai trong số bọn họ ngờ tới việc Naruto không nhớ nổi một chữ. Dẫu biết rằng, Naruto học khá kém, nhưng không ngờ lại kém tới vậy. Có mỗi một bài thơ cũng không thuộc. Rồi tên vài nhân vật lịch sử... vân vân và vân vân.Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?Những bộ não bận rộn suy nghĩ nhưng vẫn chưa tìm ra.Có lẻ phương pháp họ áp dụng đã sai? Nhưng sai ở đâu? Một phần hay toàn bộ?Hết than ngắn rồi thở dài. Mặt ai cũng đăm chiêu vì lo nghĩ.Bế tắc! bế tắc thật rồi!Thật sự nghĩ nát óc nhưng họ vẫn chưa tìm ra cách nào, giúp khắc phục điểm yếu của Naruto.Càng kéo dài thì áp lực cũng như cơ hội chiến thắng càng giảm theo. Ai cũng biết rõ điều đó. Chưa hết, còn một điều mà cả bọn còn bận tâm nữa, chính là thực lực thật sự của Hinata. Họ chưa hề biết chút gì về cô cả. Cái bản lĩnh cũng như vẻ tự tin của cô, cũng đủ khiến họ đứng ngồi không yên. Huống chi là thực lực chưa được xác thực.Cuối cùng, Tenten lo xa đã phải nhờ người điều tra ngay về Hinata, xem xem năng lực của cô thế nào, mà dám trưng ra bộ dạng chiến thắng như thế?Cả nhóm đang tụ tập ngay bàn Neji, tiếp tục bàn luận thì tiếng Choji oang oảng vang lên ngoài hành lang.- Mọi người ơi, có rồi nè. - Choji vừa chạy vừa hét to. Tay nắm chặt chiếc điện thoại, giơ cao qua đầu. Vẻ phấn khích khi vừa nắm trong tay bảng thành tích học tập của Hinata. Cậu chàng đã phải năn nĩ mãi, cha cậu mới đồng ý cho cậu copy một bản đem về cho cả nhóm xem.- Thế nào rồi Choji? - Ino háo hức vồ hỏi ngay khi chàng mập xuất hiện ngay cửa lớp. - Cậu lấy được không?- Tớ vất vả lắm mới lấy được đó. - Choji nói vẻ tự hào. - Đây nè! - Choji bước xuống chỗ cả bọn, phấn khích khoe.- Đâu đưa coi. - Ino cuống quýt hết cả lên.Ai cũng nóng lòng muốn biết ngay. Mông rời khỏi ghế, tiến sát lại gần Ino.Choji đưa điện thoại cho cô bạn tóc vàng, rồi cho phép bản thân điều chỉnh nhịp thở.Nhanh chóng mấy cái đầu xúm lại, chăm chăm nhìn màn hình điện thoại. Ino vừa cầm điện thoại, vừa vuốt nhẹ màn hình, kéo hết thông tin lên.Cả bọn tập trung nhìn bảng thành tích của Hinata. Họ vô cùng sững sờ. Tự hỏi Cái gì đây?120/300.Hinata xếp hạng 120 trên tổng số 300 học sinh đang theo học tại trường.Họ nhìn nhau, bắt gặp những ánh mắt kinh ngạc xen chút nghi ngờ.Thật là không ngờ!Thành tích của Hinata chẳng có gì nổi bật cả. Tất cả các môn cô đều đạt trên mức trung bình. Vậy mà họ cứ ngỡ cô phải cao siêu lắm mới dám nhận lời thách đấu đó.Họ thật sự nhầm hay còn ẩn khúc nào đó?Rõ ràng là có ẩn tình mà. Cái hồ sơ ấy là do Kakashi làm giả cho cô. Lẽ đương nhiên vì sự an toàn của Hinata, nên Kakashi chẳng muốn cô trở nên quá nổi bật. Với thành tích ấy, đủ để cô được nhận vào Konoha là được rồi. Chứ thực tình một người vốn thông minh như cô sao lại học thua kém ai được. Chưa kệ lợi thế lớn nhất của cô chính là khả năng ghi nhớ. Hinata đọc qua một lần chắc chắn sẽ nhớ rất lâu.- Đùa đó à? - Sasuke là người đầu tiên biểu lộ cảm xúc sau khi biết về thực lực của Hinata. - Tớ nghĩ hắn ta phải đạt thứ hạng cao lắm mới dám ngạo mãn kiểu đó.- Này Choji, cái này chính xác chứ? - Ino không dám tin, ngờ vực hỏi.- Là thật đó. - Choji phản ứng ngay. Chàng mập cảm thấy tủi thân khi công sức của mình không những không được công nhận, lại còn bị nghi ngờ nữa chứ. - Chính bố tớ đem hồ sơ của Hinata cho tớ xem mà.- Nếu thế thì tốt quá rồi! - Tenten bỗng reo lên. - Cơ hội để Naruto dành chiến thắng càng ngày càng cao hơn.- Ừ! phải đó. - Ino mau chóng lấy lại tinh thần, đồng tình với nó. - Kiểu này Hinata thua chắc. Chỉ cần Naruto cố gắng đạt điểm A chỉ một môn thôi. Chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta.- Và sau đó, Hinata sẽ phải tham gia đội bóng. - Naruto - nhân vật chính cũng hớn hở theo mấy cô bạn.- Tất nhiên là thế rồi! - Tenten cười nói. Đưa cao tay, ý định Đập tay với Naruto.Cậu ta vui vẻ đáp lại cái đập tay ấy, miệng cười toe toét nói.- Được rồi, vậy tớ sẽ cố gắng hết mình.- Ừ! - Ino tham gia vào niềm vui sướng vỡ òa đó. - Chỉ một môn thôi. Cậu dư sức mà. Cố lên!Trong khi đó, một số người không biết mình nên buồn hay nên vui đây nữa. Chỉ là một cảm giác trống rỗng. Số khác thì Chẳng nói được lời nào trước sự việc quá bất ngờ mới vừa xảy đến.Đúng lúc chuông reo. Hinata nhanh chóng bước vào. Họ đồng loạt nhìn cô rồi ai về chỗ người nấy. Trong lòng mỗi người mỗi suy nghĩ khác nhau. Riêng Naruto cứ nhìn cô cười suốt. Nom bộ dạng cậu ta vô cùng tự tin.oOoBuổi chiều ngày thứ bảy. Cả bọn hẹn gặp nhau ở nhà Naruto để học nhóm. Gaara đang xỏ giày để đến nhà Naruto thì Temari gọi.- Đi thật hả? - Cô nàng đứng phía sau, tay chống vào cửa hỏi em trai. - Thế còn Hinata, em tính sao?- Sao là sao? - Cậu đáp huề vốn. - Lỡ hứa rồi không thay đổi được.- Nói thế mà nghe được à? - Temari định bắt lí với cậu nhưng Gaara đã nhanh chóng chuyển sang đề tài khác.- Thế chị không đi cùng à?- Đi đâu?- Tới nhà Naruto. - Cậu đáp, buộc nốt giây giày còn lại.- Đến đó làm gì? - Temari bĩu môi nói. - Chị đâu có hứa giúp cậu ta đâu. Thôi đi sớm còn về. Em cũng cần ôn bài nữa đó.- Biết rồi!Dứt lời cậu băng băng đi ra cổng. Còn Temari thở dài một cái, quay người đi lên gác.Ở nhà Naruto.Lần lượt thay phiên nhau phụ đạo cho Naruto. Nhưng kết quả vẫn chẳng có gì khả quan. Đâu lại vào đó. Hết nhớ rồi lại quên. Dường như Naruto không có khái niệm về việc ghi nhớ thì phải?Ai cũng tỏ ra chán nản và bất lực. Căn phòng bỗng dưng yên ắng lạ thường. Chỉ những tiếng thở dài chốc chốc được kéo ra. Bỗng Ino uể oải hỏi cả bọn.- Giờ làm gì đây? Tớ thật sự bó tay với Naruto rồi đó.- Tớ cũng vậy. - Tenten cho hay, cũng phát mệt vì thằng bạn. - Tớ dùng hết mọi cách tớ biết để giúp cậu ấy rồi.- Gaara! cậu có ý gì hay ho không? - Akina bỗng dưng hỏi cậu. Thật ra nàng tính hỏi Sasuke. Nhưng đánh mắt nhìn hắn một cái, nàng tự dưng thấy mình không dám hỏi hắn.- Tớ cũng đang suy nghĩ. - Cậu nói, đoạn quay nhìn hắn hỏi. - Cậu thì sao, Sasuke?Nom bộ dạng đăm chiêu của hắn. Cậu đoán Chắc là hắn đang nghĩ cách, nên Gaara đánh bạo hỏi xem hắn đã nghĩ được gì chưa.Được hỏi, hắn hờ hững đáp. - Vẫn chưa. - Rồi lại than vãn. - Lần đầu tiên tớ mới biết có người giống Naruto.- Ý cậu là gì? - Naruto không vừa lòng, vặc lại. - Tớ làm sao nào?- Đầu đất! - Hắn buông lời bình phẩm, chẳng thèm liếc nhìn cậu ta.- Sasuke, quá đáng vừa thôi. - Naruto bĩu môi hờn trách, nhưng hắn chả thèm để ý tới cậu ta.Bầu không khí lại im lặng.Cuối cùng thì họ ỉ lại cho Neji, cả bọn quyết định đợi Neji tới rồi mới tiếp tục. Biết đâu anh đã nghĩ ra cách gì đó?Hôm nay hội học sinh có cuộc họp, nên Neji bảo sẽ tới nhà Naruto muộn một chút.Lúc này, ở dưới nhà. Hanako đang chuẩn bị vài chiếc bánh và nước cam cho cả bọn. Bà thấy biết ơn khi bạn bè đều quan tâm và nhiệt tình giúp đỡ Naruto. Chẳng làm được gì to tát, ngoài việc làm vài món bánh đãi cả bọn thay lời cảm ơn.Đang bưng cái khay to đầy ắp bánh và nước thì chuông reo. Hình như có ai đó tới?Hanako vội vàng đặt khay xuống bàn, bước nhanh ra mở cửa. Thật tình, nhà có người giúp việc, nhưng Hanako luôn dành làm những việc mà bà cho là bà nên làm. Đón khách thì đích thân chủ nhà mở cửa mới phải phép.Cánh cửa mở ra, trước mặt bà là một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Khuôn mặt hao hao giống ai đó. Hanako phải mất một phút sững sờ nhớ tới Hiashi, mới cất tiếng hỏi han.- Cậu tìm ai?Về phần Neji, anh chẳng hề có cảm giác gì kì lạ. Có chăng là chút bối rối khi gặp người lớn tuổi. Và tự hỏi Không biết nên cư xử sao cho đúng mực.- Cháu là bạn Naruto! - Neji lễ phép đáp. - Bọn cháu hẹn nhau học nhóm. Vì có việc nên cháu đến muộn.- Thế à - Hanako trìu mến cười. - Vào đi cháu. Naruto với mấy bạn khác đang ở trên lầu.Vừa nói, người phụ nữ vừa lùi lại, mở rộng cửa đón anh vào. Neji nhanh chóng bước vào cánh cổng sắt. Rồi nán lại, đợi Hanako đóng cửa rồi dẫn đường cho anh tiến vào trong nhà.Người phụ nữ vẫn mỉm cười thân thiện, ra dấu bảo anh theo mình. Cuối cùng bà dừng lại ngay cầu thang, rồi bảo anh.- Cháu đi thẳng, phòng ngoài cùng bên trái ấy.- Vâng ạ, cảm ơn bác. - Anh nói, làm theo chỉ dẫn.Đoạn dừng lại khi thấy người phụ nữ, đang khó khăn bưng chiếc khay lớn. Nhìn thoáng qua, anh đoán chắc là những thứ đó được chuẩn bị cho cả bọn. Không ngần ngại anh tiến tới, Lịch sự đề nghị.- Bác để cháu bưng lên cho. - Anh nói, nợ nụ cười thân thiện. - Phòng Naruto, phải không ạ?Có Chút bất ngờ, người phụ nữ nhìn anh lúc lâu. Cảm giác thật gần gũi. Sau cùng, Hanako không từ chối thành ý chân thành kia.- Vậy phiền cháu giúp dì.- Không có gì đâu ạ. - Anh lễ phép nói. - Thay mặt mọi người. Cháu cảm ơn bác. Chúng cháu sẽ ăn ngon miệng.Hanako gật đầu, trao chiếc khay cho Neji.Khoảng khắc anh quay lưng bước lên lầu, khiến nhịp tim người phụ nữ chùng xuống. Nom từ phía sau, bà thấy anh rất giống Hiashi.Vì hai tay đang bận rộn nên anh mới mạn phép gọi lớn.- Naruto! mở cửa cho tớ nào.Nghe giọng anh, Tenten nhanh nhảu đứng lên mở cửa. Thấy anh mang nhiều đồ nên nó giúp anh phân phát mấy cái ly cho mỗi đứa. Đoạn Neji đặt khay bánh quy thơm bơ xuống bàn. Đang đói nên đứa nào đứa nấy vồ lấy ăn như chết đói mấy ngày. Vừa ăn cả bọn vừa luôn miệng than vãn. Nào là Naruto thế này, Naruto thế kia. Nói nhiều quá khiến Naruto mặt mày bí xị chả buồn đụng một miếng bánh. Mặt mếu máo tỏ rỏ sự hờn dỗi.Rất nhanh, cả bánh với nước đều hết sạch. Sau khi no nê, cả bọn lại tiếp tục vấn đề cấp bách trước mắt. Tìm cách giúp Naruto nhớ bài. Rất nhiều ý kiến đưa ra, cuối cùng cả bọn thống nhất. Sớm mai dậy sớm, chạy bộ, tập thể dục. Biết đâu sẽ khai thông bộ nhớ của Naruto.Dù lúc đầu ai cũng viện cớ mình không dậy sớm được. Nhưng đến cuối cùng Neji lấy tư cách lớp trưởng yêu cầu cả bọn phải tham gia.Sau đó thì ai về nhà người nấy.oOoTối hôm ấy, tại nhà Gaara.Gaara đang tập trung ôn lại kiến thức vừa học cùng cả nhóm. Trong khi đó Hinata ngồi ngay bàn. Vẫn chăm chú xem bài vở. Chợt nhớ tới thành tích của Hinata. Gaara ngưng hành động liếc nhìn cô.
Cậu không tin. Chắc chắn là Hinata còn che giấu về mình. Gaara quả quyết như vậy. Bởi lẻ, có quá nhiều điều về cô đều được cho là bí ẩn. Từ lúc Hinata chuyển tới sống cùng gia đình cậu. Gaara chưa hề nghe cha cậu nói bất cứ điều gì về cuộc sống trước kia của Hinata. Đó là cơ sở chắc chắn để cậu tin Hinata không hề đơn giản như vẻ bề ngoài hay những thứ đề cập đến cô.Gaara ấp ủ một dự định và cậu rất muốn nói chuyện thẳng thắn với Hinata. Nhưng vụ ấy gác lại sau. Cậu đâu còn lòng dạ nào nữa khi mà không dưng mình bị cuốn vào vụ thách đấu ngớ ngẫn một lần nữa.
Thoát khỏi suy nghĩ, Gaara toan tính hỏi Hinata xem việc ôn tập thế nào rồi? thì Temari bất thình lình mở cửa bước vô.- Gaara, em có biết mấy vị anh hùng này không? - Cô nàng nói nhanh, đoạn đặt quyển sách lịch sử trước mặt cậu.Rõ là cố tình để Hinata chú ý. Cô nàng nói không quên đánh mắt nhìn cô. Rất tiếc Hinata đang đeo tai nghe, nên chả biết Temari đang làm trò đâu.Trong khi đó, Gaara nhìn chị gái chòng chọc. Có ý chỉ trích.
- Lại tính làm trò gì nữa đây? - Cậu nghiêm giọng hỏi.- Hỏi bài thôi. - Được hỏi, Temari quay nhìn em trai khi đang chăm chú quan sát Hinata. - Sắp thi tới nơi rồi. Chị cũng phải thi cơ mà?- Chẳng phải chị học rất tốt môn sử? - Cậu muốn ép Temari khai ra ý định của cô nàng. - Không dưng hỏi gì không đâu?Temari tặc lưỡi, giơ nắm đấm, tính đánh cậu. Đã không hợp tác giúp Hinata thì thôi. Lại vạch trần ý định của người khác.- Mau về phòng chị mà học. - Gaara không hề nao núng trước cử chỉ hăm dọa kia. Một mực đuổi khéo Temari. - Chớ có lơ là, kẻo phải thi lại.- Đừng có mà xem thường. - Temari bĩu môi chống chế. - Chưa biết ai hơn ai đâu.Dứt lời, cô nàng đùng đùng bỏ về phòng. Chả thèm đóng cửa phòng cậu.Hinata vẫn chẳng may may quan tâm chuyện gì vừa xảy ra. Gaara lại cứ nghĩ cô vờ không bận tâm tới ý định của chị gái. Bỗng Hinata lắc nhẹ cổ sang hai bên. Rồi đưa tay rút tai phon ra khỏi tai, nhẹ nhàng đặt xuống bàn, trước khi đứng lên đi ra khỏi phòng.Hóa ra là nãy giờ Hinata không hay biết gì. Gaara tự cười chính mình. Cậu thích lo chuyện bao đồng từ lúc nào không biết?
Cậu không tin. Chắc chắn là Hinata còn che giấu về mình. Gaara quả quyết như vậy. Bởi lẻ, có quá nhiều điều về cô đều được cho là bí ẩn. Từ lúc Hinata chuyển tới sống cùng gia đình cậu. Gaara chưa hề nghe cha cậu nói bất cứ điều gì về cuộc sống trước kia của Hinata. Đó là cơ sở chắc chắn để cậu tin Hinata không hề đơn giản như vẻ bề ngoài hay những thứ đề cập đến cô.Gaara ấp ủ một dự định và cậu rất muốn nói chuyện thẳng thắn với Hinata. Nhưng vụ ấy gác lại sau. Cậu đâu còn lòng dạ nào nữa khi mà không dưng mình bị cuốn vào vụ thách đấu ngớ ngẫn một lần nữa.
Thoát khỏi suy nghĩ, Gaara toan tính hỏi Hinata xem việc ôn tập thế nào rồi? thì Temari bất thình lình mở cửa bước vô.- Gaara, em có biết mấy vị anh hùng này không? - Cô nàng nói nhanh, đoạn đặt quyển sách lịch sử trước mặt cậu.Rõ là cố tình để Hinata chú ý. Cô nàng nói không quên đánh mắt nhìn cô. Rất tiếc Hinata đang đeo tai nghe, nên chả biết Temari đang làm trò đâu.Trong khi đó, Gaara nhìn chị gái chòng chọc. Có ý chỉ trích.
- Lại tính làm trò gì nữa đây? - Cậu nghiêm giọng hỏi.- Hỏi bài thôi. - Được hỏi, Temari quay nhìn em trai khi đang chăm chú quan sát Hinata. - Sắp thi tới nơi rồi. Chị cũng phải thi cơ mà?- Chẳng phải chị học rất tốt môn sử? - Cậu muốn ép Temari khai ra ý định của cô nàng. - Không dưng hỏi gì không đâu?Temari tặc lưỡi, giơ nắm đấm, tính đánh cậu. Đã không hợp tác giúp Hinata thì thôi. Lại vạch trần ý định của người khác.- Mau về phòng chị mà học. - Gaara không hề nao núng trước cử chỉ hăm dọa kia. Một mực đuổi khéo Temari. - Chớ có lơ là, kẻo phải thi lại.- Đừng có mà xem thường. - Temari bĩu môi chống chế. - Chưa biết ai hơn ai đâu.Dứt lời, cô nàng đùng đùng bỏ về phòng. Chả thèm đóng cửa phòng cậu.Hinata vẫn chẳng may may quan tâm chuyện gì vừa xảy ra. Gaara lại cứ nghĩ cô vờ không bận tâm tới ý định của chị gái. Bỗng Hinata lắc nhẹ cổ sang hai bên. Rồi đưa tay rút tai phon ra khỏi tai, nhẹ nhàng đặt xuống bàn, trước khi đứng lên đi ra khỏi phòng.Hóa ra là nãy giờ Hinata không hay biết gì. Gaara tự cười chính mình. Cậu thích lo chuyện bao đồng từ lúc nào không biết?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com