Hieuthuhai X Phap Kieu Khong Cong Khai
Đặng Thành An có một cái máy in biết đi.Nó sao chép tất cả mọi thứ Thành An làm, thế thì đúng là máy in rồi còn gì ?Không tin ?Tự nhìn đi.Trên sân khấu, giữa một rừng người tấp nập đi tới đi lui để dựng bối cảnh, có hai người tập không thèm tập, chỉ mải đánh nhau.Thành An túm tóc Thanh Pháp giằng co trái phải, Thanh Pháp cũng chẳng vừa, nghiến răng nghiến lợi bấu vào chiếc bụng mỡ của cậu chàng mà trả thù.Thành An đau đến bật khóc những vẫn cứng cựa, lớn giọng vừa gào vừa hét lên.- Sao mày copy tao ?!!?
- Tao copy hồi nào ?
- Mày copy tao, sinh năm 2001 giống tao !!
- Con chó điên !!
- Mày còn nhảy nhảy giống tao nữa !! Mày nhảy bê đê giống tao !!!Thanh Pháp không kiên nể nữa, cắm móng tay vào bụng cậu bạn bằng tuổi, dùng sức ba bò chín trâu đẩy Thành An vật ra đất, không kém cạnh thét lên.- Tao bê đê mà !!! Có cách nào mà nhảy thành trai thẳng được hả ??!Thành An khóc rồi, buông tóc Thanh Pháp. Thanh Pháp cũng mệt, thả luôn cậu bạn ra.Hai đứa nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn nhau, sụt mũi một cái, lại lao vào dùng võ mèo đánh nhau.- Mày copy tao !! Mày là cái máy in !!!
- Chó điên !! Tao copy mày hồi nào ?
- Tao sinh trước mày rồi mới tới mày mà !!
- Hồi nào ?
- Ủa ?Cả hai khựng lại.- Chứ tao sinh ngày mấy ?
- Mày ..
- Mày không nhớ sinh nhật tao !!! Mày là con copy bài !!!Lại lao vào đánh nhau.- Chứ tao sinh ngày mấy ?
- 28.
- 28 là ngày dỗ mày á.Lần này Thanh Pháp giận sôi máu, dùng chiêu hạ lưu cào một đường ngang má Thành An.Hai đứa suýt thì đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán, may mắn có hội anh em đến tách ra, không thì đêm nay chắc có đứa nhập viện mất.Minh Hiếu một tay bế Thanh Pháp đi.Đinh Minh Hiếu cùng Phúc Hậu mỗi người một tay xách tai Thành An đi.Bảo Khang ấy hả ?- Ủa ? Bay đi đâu vậy ? Đang hay mà ??! Tao mới mua bắp rang nè ? Ủa đi đâu vậy ?Bảo Khang từ nãy đến giờ vừa làm khán giả vừa làm trọng tài.Nhưng trọng tài không ngăn cản, ngược lại còn cổ vũ mạnh hơn.Thượng Long ở một bên nhìn Bảo Khang múa may như khỉ thì không lên tiếng, cẩn thận dè dặt từng chút gửi số liên hệ khẩn cấp của Hội bảo vệ động vật Việt Nam cho Hồng Nhung.Hồng Nhung đang ngồi xỏ vòng, bỗng nhận được tin nhắn của "tiểu tam", đọc sơ qua nội dung cũng hiểu bạn trai mình lại dở khùng dở điên rồi.Lại nhìn chỗ hạt còn vương vãi khắp nơi, thở dài một đoạn, thả tim tin nhắn, tiếp tục đeo kính xỏ tiếp.
- Hơi rát.
- Em mới nhuộm hôm qua nhỉ ?Người yêu nhỏ gật đầu.- Da đầu còn yếu lắm, bị nắm thế này, may là chưa trọc đầu đấy.
- Em không muốn như anh Wean đâu.Dẩu môi vùi mặt vào cổ hắn nũng nịu.Thượng Long đang ngồi trên sân khấu đành hanh với Hoàng Hùng vì mấy sợi lụa cứ quất vào mặt, bỗng hắt xì liên tục mấy cái, mặt khờ ra, lại chọc cho Hoàng Hùng nổi máu ác độc một phen, loe ngoe mấy sợi lụa trước mũi anh chàng.Thượng Long lườm nguýt một cái, định đuổi theo Hoàng Hùng, nào ngờ vừa dịch chân một chút đã ăn trọn khuỷu tay của Bảo Khang. Chẳng là anh Hạt Dẻ đang bận nhảy điệu quay cối xay bột, có trách thì trách Thượng Long có mắt như mù đứng gần hai tên chướng khí này đi.Thanh Pháp ở trong ngực người yêu rấm rứt rên rỉ vì rát, còn Minh Hiếu cứ từng lọn từng lọn vạch ra lại thấy da đầu đỏ lựng, nhịn không được mày càng cắm sâu.- Thằng An ác quá.
- Đau ...
- Mà sao nãy em với nó đánh nhau ?
- Nó đánh em ..
- Sao nó lại đánh em ?
- Nó nói em là cái máy in, copy nó.
- Copy làm sao ?
- Nó nói em bắt chước sinh cùng năm với nó, còn nói em nhảy điệu bê đê giống nó.Minh Hiếu bất lực thở dài.Hắn thật sự muốn nói hai đứa này đã hai mươi ba đến nơi rồi, nhưng sợ lời thoát khỏi miệng thì chính mình đêm nay lại phải qua ở trọ nhà anh Big mất.- Nó còn quên sinh nhật em ...
- Ừm, An sai rồi.Thanh Pháp cắn cắn vai Minh Hiếu như đồng thuận, cả người được hắn bọc lại như một viên sủi cảo, ấm áp muốn ngủ được mất.- Em không được ngủ đâu.
- Nhưng em đau ...
- Có anh đây rồi, anh không khiến em bớt đau được nhưng em có thể khiến anh đau cùng em.Minh Hiếu luôn là chiều chuộng Thanh Pháp như thế, kể cả trước khi yêu, kể cả sau khi yêu.- Thôi.
- Mà em thấy em có copy nó không ?
- Không có !Thanh Pháp bắt đầu giãy giụa. Minh Hiếu đã học được một trò rất hay trên mạng, trò này áp dụng với mèo con, nhưng suy đi nghĩ lại, ừ thì người này cũng không sai lệch đi mấy.Ôm ghì người yêu nhỏ vào lòng, kẹp chặt hai chân em lại, tay cũng cố định một chỗ, bắt đầu xoa xoa lưng trấn an. Không ngờ vậy mà có tác dụng, Thanh Pháp thôi phản kháng, ngoan ngoãn ngồi im.- Nhưng mà anh thấy em có copy anh.
- Có ?
- Có đó.
- Đâu ?
- Khi em live với anh Neko với Cap đấy, em chả "đúng, đúng, đúng" giống hệt anh đấy thôi.Nói có sách, mách có chứng, Minh Hiếu mở đoạn ghi lại phiên live hôm ấy.Thanh Pháp xem xong, không biết có suy nghĩ gì, mất mát chui vào cổ Minh Hiếu núp, dáng vẻ y hệt đà điểu cắm đầu xuống đất.Em rầm rì nói vọng ra.- Em copy anh.
- Ừm ...Minh Hiếu hơi sợ, người này có phải định giận hắn như giận Thành An không ?- Nhưng em thừa nhận em copy anh, em chỉ copy anh thôi. Em chỉ làm vậy với anh thôi, không thèm làm giống con đuông dừa kia đâu.Minh Hiếu mỉm cười, trong lòng tan thành vũng nước mềm. Người này cũng chiều chuộng hắn không kém gì hắn cưng chiều người đâu.
- Dạ ?Quang Anh ngẩng lên nhìn.- Ngay cả cái mặt ngu ngu cũng y chang luôn.
- Tập trung đi, nó giãy kìa.Cả hội lại tập trung chuyên môn.Tiếp tục một trận ác liệt nữa, cuối cùng Thành An cũng được thả ra. Trên mặt một miếng băng cá nhân, trên bụng một vòng băng trắng quấn quanh.- Không có được gãi đâu đấy !
- Ê mà nhìn cái bụng nó bị vậy cái tự nhiên ...
- Ê đúng không ? Thèm bánh tét liền.Đức Duy đến muộn, vừa vào đã thấy trên mặt Thành An đính băng keo, cười tươi roi rói bật ngón cái thả like.- Anh Negav hiphop quá nè !! Chị ơi em cũng muốn ~Các anh chị stylist nghe thỉnh cầu từ cậu em út cũng chỉ biết cười trừ. Nếu cậu nhóc mà biết sự thật đằng sau đấy thì liệu có còn muốn hiphop như vậy không ?
- Tao copy hồi nào ?
- Mày copy tao, sinh năm 2001 giống tao !!
- Con chó điên !!
- Mày còn nhảy nhảy giống tao nữa !! Mày nhảy bê đê giống tao !!!Thanh Pháp không kiên nể nữa, cắm móng tay vào bụng cậu bạn bằng tuổi, dùng sức ba bò chín trâu đẩy Thành An vật ra đất, không kém cạnh thét lên.- Tao bê đê mà !!! Có cách nào mà nhảy thành trai thẳng được hả ??!Thành An khóc rồi, buông tóc Thanh Pháp. Thanh Pháp cũng mệt, thả luôn cậu bạn ra.Hai đứa nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn nhau, sụt mũi một cái, lại lao vào dùng võ mèo đánh nhau.- Mày copy tao !! Mày là cái máy in !!!
- Chó điên !! Tao copy mày hồi nào ?
- Tao sinh trước mày rồi mới tới mày mà !!
- Hồi nào ?
- Ủa ?Cả hai khựng lại.- Chứ tao sinh ngày mấy ?
- Mày ..
- Mày không nhớ sinh nhật tao !!! Mày là con copy bài !!!Lại lao vào đánh nhau.- Chứ tao sinh ngày mấy ?
- 28.
- 28 là ngày dỗ mày á.Lần này Thanh Pháp giận sôi máu, dùng chiêu hạ lưu cào một đường ngang má Thành An.Hai đứa suýt thì đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán, may mắn có hội anh em đến tách ra, không thì đêm nay chắc có đứa nhập viện mất.Minh Hiếu một tay bế Thanh Pháp đi.Đinh Minh Hiếu cùng Phúc Hậu mỗi người một tay xách tai Thành An đi.Bảo Khang ấy hả ?- Ủa ? Bay đi đâu vậy ? Đang hay mà ??! Tao mới mua bắp rang nè ? Ủa đi đâu vậy ?Bảo Khang từ nãy đến giờ vừa làm khán giả vừa làm trọng tài.Nhưng trọng tài không ngăn cản, ngược lại còn cổ vũ mạnh hơn.Thượng Long ở một bên nhìn Bảo Khang múa may như khỉ thì không lên tiếng, cẩn thận dè dặt từng chút gửi số liên hệ khẩn cấp của Hội bảo vệ động vật Việt Nam cho Hồng Nhung.Hồng Nhung đang ngồi xỏ vòng, bỗng nhận được tin nhắn của "tiểu tam", đọc sơ qua nội dung cũng hiểu bạn trai mình lại dở khùng dở điên rồi.Lại nhìn chỗ hạt còn vương vãi khắp nơi, thở dài một đoạn, thả tim tin nhắn, tiếp tục đeo kính xỏ tiếp.
---
Minh Hiếu bế Thanh Pháp vào lều nghỉ ngơi của mình, khoá cửa lều lại. Một tay bế em, một tay mang vác biết bao nhiêu bông băng thuốc đỏ cùng ngồi xuống. Chân Thanh Pháp suốt quá trình chưa hề chạm đất một lần, được người yêu tỉ mẩn đem vùi ở trong lòng.Minh Hiếu nhẹ nhàng vạch từng lọn tóc của người yêu, mặt nhăn nhó còn hơn táo tàu, khó chịu thổi qua một lần, dè dặt hỏi nhỏ.- Có đau không ?- Hơi rát.
- Em mới nhuộm hôm qua nhỉ ?Người yêu nhỏ gật đầu.- Da đầu còn yếu lắm, bị nắm thế này, may là chưa trọc đầu đấy.
- Em không muốn như anh Wean đâu.Dẩu môi vùi mặt vào cổ hắn nũng nịu.Thượng Long đang ngồi trên sân khấu đành hanh với Hoàng Hùng vì mấy sợi lụa cứ quất vào mặt, bỗng hắt xì liên tục mấy cái, mặt khờ ra, lại chọc cho Hoàng Hùng nổi máu ác độc một phen, loe ngoe mấy sợi lụa trước mũi anh chàng.Thượng Long lườm nguýt một cái, định đuổi theo Hoàng Hùng, nào ngờ vừa dịch chân một chút đã ăn trọn khuỷu tay của Bảo Khang. Chẳng là anh Hạt Dẻ đang bận nhảy điệu quay cối xay bột, có trách thì trách Thượng Long có mắt như mù đứng gần hai tên chướng khí này đi.Thanh Pháp ở trong ngực người yêu rấm rứt rên rỉ vì rát, còn Minh Hiếu cứ từng lọn từng lọn vạch ra lại thấy da đầu đỏ lựng, nhịn không được mày càng cắm sâu.- Thằng An ác quá.
- Đau ...
- Mà sao nãy em với nó đánh nhau ?
- Nó đánh em ..
- Sao nó lại đánh em ?
- Nó nói em là cái máy in, copy nó.
- Copy làm sao ?
- Nó nói em bắt chước sinh cùng năm với nó, còn nói em nhảy điệu bê đê giống nó.Minh Hiếu bất lực thở dài.Hắn thật sự muốn nói hai đứa này đã hai mươi ba đến nơi rồi, nhưng sợ lời thoát khỏi miệng thì chính mình đêm nay lại phải qua ở trọ nhà anh Big mất.- Nó còn quên sinh nhật em ...
- Ừm, An sai rồi.Thanh Pháp cắn cắn vai Minh Hiếu như đồng thuận, cả người được hắn bọc lại như một viên sủi cảo, ấm áp muốn ngủ được mất.- Em không được ngủ đâu.
- Nhưng em đau ...
- Có anh đây rồi, anh không khiến em bớt đau được nhưng em có thể khiến anh đau cùng em.Minh Hiếu luôn là chiều chuộng Thanh Pháp như thế, kể cả trước khi yêu, kể cả sau khi yêu.- Thôi.
- Mà em thấy em có copy nó không ?
- Không có !Thanh Pháp bắt đầu giãy giụa. Minh Hiếu đã học được một trò rất hay trên mạng, trò này áp dụng với mèo con, nhưng suy đi nghĩ lại, ừ thì người này cũng không sai lệch đi mấy.Ôm ghì người yêu nhỏ vào lòng, kẹp chặt hai chân em lại, tay cũng cố định một chỗ, bắt đầu xoa xoa lưng trấn an. Không ngờ vậy mà có tác dụng, Thanh Pháp thôi phản kháng, ngoan ngoãn ngồi im.- Nhưng mà anh thấy em có copy anh.
- Có ?
- Có đó.
- Đâu ?
- Khi em live với anh Neko với Cap đấy, em chả "đúng, đúng, đúng" giống hệt anh đấy thôi.Nói có sách, mách có chứng, Minh Hiếu mở đoạn ghi lại phiên live hôm ấy.Thanh Pháp xem xong, không biết có suy nghĩ gì, mất mát chui vào cổ Minh Hiếu núp, dáng vẻ y hệt đà điểu cắm đầu xuống đất.Em rầm rì nói vọng ra.- Em copy anh.
- Ừm ...Minh Hiếu hơi sợ, người này có phải định giận hắn như giận Thành An không ?- Nhưng em thừa nhận em copy anh, em chỉ copy anh thôi. Em chỉ làm vậy với anh thôi, không thèm làm giống con đuông dừa kia đâu.Minh Hiếu mỉm cười, trong lòng tan thành vũng nước mềm. Người này cũng chiều chuộng hắn không kém gì hắn cưng chiều người đâu.
---
Trái ngược với khung cảnh ngọt ngào ở trong, bên ngoài, mọi người đang tụ tập thành một vòng xung quanh chiếc bàn dài.Phúc Hậu cùng Đinh Minh Hiếu đổ mồ hôi hột đổ thuốc đỏ vào bông gòn y tế, Bảo Khang cùng Hào Phong lấy hết sức vịn chặt hai tay Thành An, Thượng Long và Hải Đăng sức dài vai rộng phụ trách phần chân, Quang Hùng người yếu sức yếu đảm đương việc vạch áo cu cậu lên.Bông gòn vừa chạm vào vết thương ở bụng, lập tức khu vực xung quanh sân khấu có tiếng thét đến chói tai, đến nỗi dân cư đang say giấc cũng giật mình một trận.Chẳng qua chỉ là băng bó vết Thanh Pháp cấu vào bụng Thành An thôi mà cũng huy động nhân lực lớn như vậy.Ở trong lều thì Minh Hiếu trách Thành An ác độc, bên ngoài mấy anh lớn dở khóc dở cười than Thanh Pháp đúng là không nhát tay, vết ở bụng vừa đen vừa tím, có chỗ còn rươm rướm máu, quả thật là xà nữ mà.Gà bay chó sủa một trận cuối cùng cũng băng lại chỗ bụng, giờ đến lượt cái má.Lần này Quang Anh tham gia.Ngón tay múp míp thịt ấn lên mặt Thành An trông có vẻ hài hoà đến lạ, khiến mấy anh lớn cũng phải một phen hơi ngẩn người.- Hai đứa bay có đi xét nghiệm ADN chưa ?- Dạ ?Quang Anh ngẩng lên nhìn.- Ngay cả cái mặt ngu ngu cũng y chang luôn.
- Tập trung đi, nó giãy kìa.Cả hội lại tập trung chuyên môn.Tiếp tục một trận ác liệt nữa, cuối cùng Thành An cũng được thả ra. Trên mặt một miếng băng cá nhân, trên bụng một vòng băng trắng quấn quanh.- Không có được gãi đâu đấy !
- Ê mà nhìn cái bụng nó bị vậy cái tự nhiên ...
- Ê đúng không ? Thèm bánh tét liền.Đức Duy đến muộn, vừa vào đã thấy trên mặt Thành An đính băng keo, cười tươi roi rói bật ngón cái thả like.- Anh Negav hiphop quá nè !! Chị ơi em cũng muốn ~Các anh chị stylist nghe thỉnh cầu từ cậu em út cũng chỉ biết cười trừ. Nếu cậu nhóc mà biết sự thật đằng sau đấy thì liệu có còn muốn hiphop như vậy không ?
---
Inspiration
10|11|2024|Lluvia
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com