Hieukng Knghieu Ban
"Tao hơi đa tài đó" - Khang"Học giỏi, chơi thể thao hay, làm nhạc cũng hay" - Khang"Mày biết làm nhạc" - Hiếu?"Biết chứ sao không ? Đã bảo tao đa tài mà" - Khang"Làm nhạc, thể thao, tao cũng biết làm.." - Hiếu"Ồ" - Khang trố mắt lên bất ngờ"Đồng môn" - Khang"Không, tao làm nhạc dở lắm" - Hiếu"Hôm nào cho tao nghe thử đi" - Khang dí mặt sát vào mặt Hiếu"À ờm..." - Hiếu cố gắng lùi ra sau để che đi đôi tai ửng đỏ"An! Đang đau họng hạn chế uống nước đá lại!" - Khang thấy nhóc An tính ghé vô mua trà sữa"Hai bảo hai bao em mà " - An dở trò đôi mắt cún con với hai"Hồi nào?" - Khang"Thì hồi đó đó đó" - An"Ngang ngược quá ha, nói chung hai không cho uống" - Khang"Hùng ơi..." - An"Để Hùng mua cho" - HùngKhang bất lực trước đôi gà bông này. Cho họ tùy ý"Chơi này đi mọi người" - Đức Duy chỉ lên một trò tàu lượng siêu tốc rất dốc lại còn nhiều vòng xoay"Được đó" - Thái Sơn nhìn cũng thấy thích thú"Đứa nào TIỀN ĐÌNH YẾU thì ở dưới" - Khang nhấn mạnh để ám chỉ đôi gà bông Hùng An"Dạ..." - Hùng An bẽn lẽn dạ một cái chứ cũng đâu dám chơi.Cả bọn ngồi lên chuyến tàu. Cặp đôi Anh-Duy xung phong lên đầu ngồi. Kế đó là cặp báo đời báo đóm Sơn-Hào, Long-Quân , ba dãy cuối lần lượt là Dương-Kiều, Hiếu-Khang và Thượng Long cô đơn ở dưới"Cần tao xuống với mày không Long" - Khang quay ra sau hỏi"Cầ-" - Thượng Long chưa kịp nói hết câu thì"Ngồi với tao đi" - Hiếu nắm lấy cổ tay Bảo Khang nói nhỏ giọngNhưng mà hên Khang tai thính nên nghe được liền ngồi lại"À ok" - Khang quay qua gài chốt an toàn"Xin lỗi nhe" - Khang quay xuống nói với Long"Không sao" - Thượng Long"An không uống hết lon coca của hai đấy" - Khang quay xuống người không được chơi mà nhắc nhở một cái"An đời nào dám" - AnTàu lượn bắt đầu khởi hành, đầu tiên nó lên một cơn dốc cao, xong lại chạy nhanh xuống, đi qua một vòng cung. Chóng hết cả mặt.Đầu Khang đang ong ong vì quá chóng mặt, nhưng mà vẫn cố gắng bình tĩnh, mấy cái này còn nhẹ chán so với cái mà hồi trước cậu đi chơi với Quân và Thượng Long.Quay tới cái vòng thứ 5, bọn tuổi trẻ và bọn có người yêu nhau còn phấn khích lắm, được dựa bồ thì còn gì bằng. Cặp đôi mập mờ Dương-Kiều sợ tới mức đan tay nhau luôn kia mà. Khang cảm giác cái đầu mình bị quay như chong chóng. Do mình già rồi hay là do chơi với Đặng Thành An quá nhiều? Cuối cùng chuyến tàu cũng dừng lại, Khang cảm thấy mình không ổn! Thật sự không ổn! Cảm giác như vừa được sống lại vậy. "Ê, ổn không bro?" - Hiếu thấy Khang đi đứng hơi loạn nên chạy lại hỏi"Trả lời là không là dối sự thật" - Khang cố đứng vững dù đầu mình vẫn còn dư âm của mấy cú lộn kia"Hai tiền đình yếu" - An được dịp trêu chọc Khang"Cố lên hai ơi" - Kiều quay sang vuốt lưng Khang"Nay hai yếu vậy" - Sơn"Mày câm" - Khang"Nước nè Khang" - Thượng Long vội đưa cho Khang một chai nước suối "Cảm ơn" - Khang vội nhận lấy chai nước từ tay Long mà uống một ngụm cho tỉnh táo"Ổn chưa vậy đại ca" - Quân"Ổn rồi đi thôi!" - Khang sau khi có được ngụm nước thì tỉnh táo hơn hẳnTiếp đến cả lũ dắt nhau đi băng đăng. Và đương nhiên là một lũ có bồ nó ôm ấp nhau để giữ ấm. Những kì quan thế giới được khắc lại bằng băng, đổi bật với những ánh đèn màu khiến Hiếu bị thu hút và không thể rời mắt"Đẹp ha" - Khang"Ừ" - Hiếu"Nhìn bọn có bồ này ngứa mắt ghê" - Khang"Đi đánh lẻ không ?" - Hiếu"Đi!" - Khang"Ê còn tao-" - Thượng Long chưa kịp dứt hết câu thì Khang bị Hiếu dắt đi"Ê quãi ở đây có bàn cờ nè" - Khang lôi Hiếu lại trận cờ"Biết chơi không" - Hiếu"Mày coi thường tao đó hả?" - Khang"Không dám coi thường thủ khoa" - HiếuHai đứa này đi đánh lẻ khiến một lũ kiếm hoài không thấy. Đang đi vòng vòng Khang thấy điện thoại mình cứ rung rung. Mở lên thì thấy nhóc An gọi, cậu vội bắt máy"Alo, hai nghe nè" - Khang"Hai đánh lẻ đâu òi" - An"Cái quầy bartender á" - Khang"Ok, An biết chỗ đó" - An"Hay để hai lại cho, nhóc ở đâu" - Khang"An ở chỗ có bàn cờ nè" - An"À hai biết chỗ đó, đợi tí" - KhangCái rồi Khang cúp máy cái rụp luôn"Quay lại chỗ bàn cờ hồi nãy á" - Khang"Ok" - HiếuThời gian sau"Đi đánh lẻ đã ha" - Hùng Huỳnh"Trời ơi, đánh lẻ không ai hay luôn" - Quân"Otp mới hả" - Sơn"Hai ơi sao theo trai vậy em" - Phong Hào"Mọi người phát cơm chó ngứa mắt quá nên em đánh lẻ" - Khang"Đánh lẻ xong không thấy mặt mũi luôn, gọi mới chịu về" - Đăng Dương"Nay biết nói rồi hả em?" - Kim Long"Ơ? Em biết nói mà" - Đăng Dương"Duy với Quanh đâu?" - Khang"Ủa..?" - Cả lũ nhìn nhauCả bọn chợt nhận ra là lạc 2 trong 4 đứa quậy nhất đoàn, liền chia nhau đi tìm, gọi liên hồi cũng không bắt máy."Hai thằng nhóc này đi đâu không biết" - Khang bực bội, vì gọi mãi hai đứa này không bắt máy. Cả bọn chia cặp ra tìm, Khang với Hiếu đi chung."Mà sao mày quen được mọi người vậy?" - Hiếu"Nhờ thằng An á, nó quen đủ hết, tao với nó thân nhau nên quen được mọi người" - Khang"Đi đông nhưng mà tao quen mỗi Hùng, Sơn và mới nhất là mày" - Hiếu"Mọi người hiền lắm, mày đừng có lo. Riêng thằng Quân, Hùng, Sơn đừng đụng bồ nó là được " - Khang"Ờ" - Hiếu"À mà..." - Minh Hiếu định mở lờiThì điện thoại Khang bỗng reo lên"Xin lỗi" - Khang vội bắt máy"Hai đứa bây đi đâu rồi?" - Khang"Lạc rồi hai ơi" - Giọng Duy bắt đầu mếu"Ngu, lạc cho đã rồi mới gọi tao, gọi thử anh Kim Lòng mày xem?" - Khang"Hoi, hong dám gọi anh Long, ảnh chửi chết" - Duy"Thế anh Khang không chửi ha?" - Khang"Anh Khang hiền lắm không có chửi ai bao giờ" - Đức Duy nó sắp khóc tới nơi"Ngu thì chửi, hiền hiền cái quần què. Ở đâu sủa hộ tao" - Khang"Ở đâu em hong có biết" - Duy"Đưa máy cho thằng Quanh hộ tao" - Khang"Lạc Quanh luôn rồi ...hức..." - Duy nó khóc luôn rồi"Cai lon ma" - Khang"Khang đừng có chửi em" - Hiếu nói rồi mượn điện thoại của Khang"Bình tĩnh giờ em ở đâu" - Hiếu"Miêu tả xung quanh" - Hiếu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com