2_2
Hiếu: "rồi, không cãi nhau nhá" Nốt nhạc nhỏ: "anh ơi, nào anh có showww" Hiếu: "tui đi show có bao giờ thấy em đâu mà em hỏi trời" Sunday: "dừa quá nốt nhạc ơi" Hieulam: "ờ he, tui cũng chưa biết danh tính trưởng FC nha" Nốt nhạc nhỏ: "hehe, bí mật" Hiếu: "hả, bí mật ủa anh đu em hay em đu anh" Nốt nhạc nhỏ: "ai biết đâu à" Hiếu: "hay ha" _____________________________________
Trung bình live của anh là thế đấy, em sẽ vào quậy cho tanh bành luôn mới chịu. Đến khi anh tắt live thì em tiếc bì không được quậy nữa.Nằm lăng lộn sau live. Em mong ước một ngày được đứng cùng sân khấu với anh, được mọi người biết đến cái tên Quang Hùng MasterD rồi em sẽ dõng dạc nói với tất cả rằng em là "nốt nhạc nhỏ" là fan của anh từ rất lâu rồi. Mà xui quá cơ, em chỉ được fan quốc tế biết đến còn trong nước thì rất ít. Em đi show ngoài nước còn rất nhiều, nhưng em muốn được mọi người trong nước công nhận cơ, em muốn debut ở nước nhàTing ting!Tiếng tin nhắn vang lên cứu em thoát khỏi dòng suy nghĩ dần có xu hướng buồn của mình, à là quản lý
Còn gì vui bằng nữa chứ một chương trình nổi tiếng trong nước mời em. Điều mà em hằng mong ước đã đến rồi.Thật ra thì với gia thế của em để nổi tiếng trong nước không phải chuyện khó. Chỉ là người ta lớn rồi người ta không muốn được gia đình bảo bộc nữa đâu. Nên thành công lần này coi như là niềm hạnh phúc lắm rồi đóEm vui vẻ lăng lộn mãi cả đêm, đến khi tự chấn an mai phải thật tỉnh táo để đi quay thì mới ép bản thân mình ngủ. Vừa sáng dậy em đã thật năng lượng và tỉnh táo, bắt đầu từ biệc ăn sáng cùng chuẩn bị đồ, đến tầm 9h sáng thì anh chị quản lý tới đónQuản lý: "lần này địa điểm quay hơi xa, nên chương trình đổi lịch mai quay, hôm nay em tới để nghỉ ngơi trước" Hùng: "ụa vậy á, sao không nói để người ta chờ trời"Quản lý: "nhắn tin có trả lời à" Hùng: "à, em quên mất" Quản lý: "mà chương trình chuẩn bị phòng cho nghệ sĩ thôi, còn quản lý không có nên tụi anh phải ra ngoài." Hùng: "ơ vậy là em phải tự ngủ á" Quản lý: "dám ngủ không, hay ra khách sạn" Hùng: "dám chớ, thui để em ngủ như người ta thử" Quản lý: "không được thì phải nhắn tin nhen" Hùng: "em biết rồi" Dặn dò thế thôi nhưng vẫn chưa ai dám cho em ngủ một mình. Đến khi lên xe còn phải hỏi đi hỏi lại coi em chắc chưa, đừng tự hỏi sao em không được công nhận ở nước nhà mà mấy anh chị cưng thế. Đơn giản chỉ vì em ngoan giỏi và kính nghiệp mà thôiHùng: "chán quá điiii" Quản lý: "vậy mở máy live đi, thấy em lười lắm rồi đó" Hùng: "ừ he"
Trung bình live của anh là thế đấy, em sẽ vào quậy cho tanh bành luôn mới chịu. Đến khi anh tắt live thì em tiếc bì không được quậy nữa.Nằm lăng lộn sau live. Em mong ước một ngày được đứng cùng sân khấu với anh, được mọi người biết đến cái tên Quang Hùng MasterD rồi em sẽ dõng dạc nói với tất cả rằng em là "nốt nhạc nhỏ" là fan của anh từ rất lâu rồi. Mà xui quá cơ, em chỉ được fan quốc tế biết đến còn trong nước thì rất ít. Em đi show ngoài nước còn rất nhiều, nhưng em muốn được mọi người trong nước công nhận cơ, em muốn debut ở nước nhàTing ting!Tiếng tin nhắn vang lên cứu em thoát khỏi dòng suy nghĩ dần có xu hướng buồn của mình, à là quản lý
Quản lý ----> MasterD
Quản lý: "Hùng ơi"Hùng:
"sao á anh"
Hùng:
"ở đâu với chương trình gì phải nói chớ"
Hùng:
"lẹ điiiii"
Hùng:
"đi điiii"
Hùng:
"ok ok"
Còn gì vui bằng nữa chứ một chương trình nổi tiếng trong nước mời em. Điều mà em hằng mong ước đã đến rồi.Thật ra thì với gia thế của em để nổi tiếng trong nước không phải chuyện khó. Chỉ là người ta lớn rồi người ta không muốn được gia đình bảo bộc nữa đâu. Nên thành công lần này coi như là niềm hạnh phúc lắm rồi đóEm vui vẻ lăng lộn mãi cả đêm, đến khi tự chấn an mai phải thật tỉnh táo để đi quay thì mới ép bản thân mình ngủ. Vừa sáng dậy em đã thật năng lượng và tỉnh táo, bắt đầu từ biệc ăn sáng cùng chuẩn bị đồ, đến tầm 9h sáng thì anh chị quản lý tới đónQuản lý: "lần này địa điểm quay hơi xa, nên chương trình đổi lịch mai quay, hôm nay em tới để nghỉ ngơi trước" Hùng: "ụa vậy á, sao không nói để người ta chờ trời"Quản lý: "nhắn tin có trả lời à" Hùng: "à, em quên mất" Quản lý: "mà chương trình chuẩn bị phòng cho nghệ sĩ thôi, còn quản lý không có nên tụi anh phải ra ngoài." Hùng: "ơ vậy là em phải tự ngủ á" Quản lý: "dám ngủ không, hay ra khách sạn" Hùng: "dám chớ, thui để em ngủ như người ta thử" Quản lý: "không được thì phải nhắn tin nhen" Hùng: "em biết rồi" Dặn dò thế thôi nhưng vẫn chưa ai dám cho em ngủ một mình. Đến khi lên xe còn phải hỏi đi hỏi lại coi em chắc chưa, đừng tự hỏi sao em không được công nhận ở nước nhà mà mấy anh chị cưng thế. Đơn giản chỉ vì em ngoan giỏi và kính nghiệp mà thôiHùng: "chán quá điiii" Quản lý: "vậy mở máy live đi, thấy em lười lắm rồi đó" Hùng: "ừ he"
Live: Quang Hùng MasterD
Hùng: "chào mọi ngườiiii" Muzik nè: "ấy, nay biết live rồi heee" Hùngyeu: "sao nè, mấy nay anh có ăn uống đủ không đó" Hùng: "hihi, Hùng ăn nhiều lắm" Hùng oi: "mấy nay thấy cũng nhiều fan nhà nè, chúc mừng bé nha" Hùng: "cảm ơn mọi người yêu quý em, cả Muzik Thái nữa ạ"Live của em mặc dù nhiều người coi nhưng hơn 80% là Muzik Thái, fan nhà cũng có cơ mà ít. Dù vậy em vẫn rất năng lượng giao lưu với mọi người. Câu từ em dễ thương đến nỗi có người lướt sang thấy thích quá phải gác việc của mình qua một bên để vào coi em"hieuthuhai đã tham gia live"
Hùng: "!!!!???" Vịu ơ của Hùng: "anh ơiiii, ai vô kìa" Hùng: "ủa, ủa khoan từ từ" Muzik love Hùng: "rồi, ảnh mất kiểm soát ngôn từ" Hùng: "acc fan hay chính chủ vậyyyy" Muzik nè: "hong có thấy anh tui hay nghe nhạc Hiếu cái giả Hiếu vô troll nha trời" Hùng yêu: "tội bé nhà lắm á" hieuthuhai: "real" Hùng: "r....reallll" Em bấm vào acc anh để xem, thật sự là người thật rồi. Trời ơi bây giờ em bật nóc xe bay lên được không, miệng em cười toe toét cả rồi.Hùng: "chào anh nha"hieuthuhai: "chào, em là chủ của bài Dễ Đến Dễ Đi hả" Hùng: "đúng, đúng rồi á" hieuthuhai: "anh thấy bắt tai lắm, rất hay" Hùng: "em cảm ơn ạaaaa" Muzik: "ủa anh ơi, anh nói nghe nhạc Hiếu vì thích mà" Vịu ơ của Hùng: "giờ người ta vô khoái vậy" Hùng: "th..thì thích nghe thôi" "hieuthuhai" đã tặng quà cho bạn""hieuthuhai" đã tặng quà cho bạn""hieuthuhai" đã tặng quà cho bạn""hieuthuhai" đã tặng quà cho bạn"............... Muzik: "ấy từ từ anh ơi lag hết cả máy" Hùng: "nh...nhiều quá rồi" Em với mắt chữ A miệng chứ O vội ngăn anh lại. Thích cái cách anh ta coi live và chi tiền mạnh tay cho những món quà đắt đỏ, chỉ võn vẹn vài phút mà anh đã top1 fan tặng quà. Mấy chị Muzik Thái đương nhiên không chịu thua mà cũng chi tiền vào làm live của em hôm nay sặc mùi điều kiệnHùng: "t..từ, từ"Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com