#6
Trần Phong Hào chuyển sang phòng làm việc mới, chỗ cũ biến thành showroom chi nhánh thứ hai của thương hiệu. Đặng Thành An tất nhiên không thể vắng mặt trong buổi lễ khai trương rồi, thật ra anh Hào cũng chẳng có mời ai ngoại trừ mấy người bạn thân nhất, chủ yếu là sếp và nhân viên chung vui với nhau.Tiếc thay chung vui chưa được bao lâu thì gặp vấn đề, một lô hàng dưới xưởng xảy ra chuyện gì đó, Trần Phong Hào tập hợp cuộc họp gấp, Đặng Thành An đành rời đi trước để bọn họ tập trung giải quyết công việc.Bên ngoài trời mưa to, người ta nói ngày khai trương trời mưa thường làm ăn phát đạt, ấy vậy mà người anh trai của cậu lại gặp vấn đề.Thôi thì chỉ mong sau cơn mưa trời lại sáng.Trùng hợp, văn phòng mới nằm trong khu phức hợp của tòa nhà G-Group, đầy đủ tiện nghi, sảnh chờ đón khách cũng rất rộng. Đặng Thành An tạm thời cũng chưa muốn về nhà, đi vòng quanh xem thử thì phát hiện ra một quán cà phê khá đẹp, cậu đã từng thấy trên instagram.Cậu đội mưa chạy vội một đoạn ngắn qua đó.Trời mưa lành lạnh, cũng nên ghé vào uống một ly latte ấm nóng.Không nghĩ lại thấy Trần Minh Hiếu đang gặp khách hàng ở đây.Chẳng tiện chào hỏi trực tiếp nên Thành An quyết định chọn góc gần đó, muốn quan sát anh từ xa.Cuộc gặp của ba người có vẻ thuận lợi, ngồi cạnh Trần Minh Hiếu là một chàng trai có gương mặt thanh tú, nụ cười rất đẹp, chắc là thư ký của anh, hai người trông rất ăn ý.Ngồi mãi cũng chẳng làm gì, cậu quyết định đi xung quanh chụp ảnh, quán này trông nghệ thuật thật ấy, tiếc là không có ai chụp cho cả."Bạn ơi, có thể chụp giúp mình một tấm không, ở góc này"Đặng Thành An đành nhờ một bạn nhân viên hỗ trợ."Để tôi"Trần Minh Hiếu xuất hiện ngay phía sau lưng cậu, dáng người thật đẹp trong chiếc áo sơ mi trắng, một tay cầm áo vest, một tay ra hiệu muốn nhận lấy điện thoại từ tay Thành An."Anh Hiếu"Cậu trợ lý an tĩnh đứng đằng sau, Trần Minh Hiếu đưa áo sang, ra hiệu cho cậu ấy rời đi trước."Để tôi chụp cho em""Anh... đang bận công việc ạ?""Tôi gặp khách hàng ở đây, vừa xong rồi, em đứng vào đi"Đặng Thành An chưa bao giờ thấy việc pose dáng lại khó khăn như vậy, ngại ngùng mỉm cười chụp vài tấm đơn giản."Em bước sang bên trái chút đi"Thành An ngoan ngoãn nghe lời, ở phía cậu có thể thấy góc chụp anh chọn khá tốt."Xong rồi ạ, em cảm...""Em đừng di chuyển, xem qua chút, không ổn tôi sẽ chụp lại"Trần Minh Hiếu tiến lại đưa điện thoại cho cậu xem, anh chụp tốt hơn cậu nghĩ nhiều, không cần phải chụp thêm nữa. Đặng Thành An cũng không dám làm phiền thêm người bận rộn như anh, sợ anh lỡ làng công việc. Gần đây tiếp xúc nói chuyện nhiều hơn, hai người xưng hô dần thay đổi lúc nào chẳng hay."Đẹp lắm rồi, em cảm ơn anh""Em ngồi chỗ nào?""Phía bên kia, chắc bây giờ sẽ về, anh bận việc thì cứ làm đi ạ"Trần Minh Hiếu nhìn đồng hồ."Tôi đưa em về""Không cần đâu ạ, em gọi xe về"Tít títĐiện thoại báo pin yếu4%Đặng Thành An quên mất để ý điều này, cậu cũng chẳng mang sạc theo."Lên trên ngồi sạc pin nhé?""Dạ?""Lên văn phòng tôi ngồi chút, gần đây thôi""Có tiện không ạ? Em mượn các bạn nhân viên ở đây chắc có nên không sao đâu ạ, anh đi làm đi"Cơn mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, cộng thêm tiếng ồn bên trong quán càng làm át đi âm thanh của Đặng Thành An.Và cả tiếng thở ra đầy bất lực của Trần Minh Hiếu."Bướng quá đi"Hông có mà..."Em còn để đồ chỗ đó không?""Dạ không...""Vậy đi thôi"Lại không cho người ta cơ hội từ chối rồi.Thôi kệ, xem như đi tham quan G-Group đi ha.Nhưng mà anh không lo bị lộ bí mật thương mại à?Đặng Thành An thấy lo giùm luôn ấy!Một lúc sau cậu mới nhận ra bản thân lo thừa, thang máy dẫn trực tiếp đến tầng có phòng làm việc của anh, nguyên tầng lầu chỉ có một phòng nhỏ để bảng Phòng thư ký, đi ngang qua liền tới phòng làm việc rộng rãi, Trần Minh Hiếu chỉ cậu ngồi ở khu vực ghế salon êm ái, ít giây sau đã thấy anh xuất hiện trước mặt cùng bộ sạc điện thoại."Dùng tạm của tôi nhé""Cảm ơn anh"Đặng Thành An nhìn quanh một vòng, trong phòng có khá nhiều màn hình lớn, có lẽ là để theo dõi các thị trường đầu tư.Hắt xìMấy hạt mưa bị dính lúc nãy bây giờ đang phát huy 'tác dụng' đấy à?Trần Minh Hiếu lặng lẽ tăng nhiệt độ, anh không thấy lạnh nhưng có vẻ người bạn nhỏ bị cảm rồi.Anh nhắn vào group thư ký.Đặng Thành An thấy mình có khi cảm lạnh thật rồi, cậu nhìn điện thoại, tầm 1 tiếng nữa sẽ đầy.Có nên đợi xong luôn không nhỉ? Hay về nhà rồi sạc tiếp?Hắt xì"Em ổn không?""Lúc nãy chắc dính mưa xíu"Vừa đúng lúc cậu chàng trợ lý khi nãy đi vào.Thành An ngửi thấy được mùi gừng thoang thoảng."Còn nóng, em uống từ từ sẽ thấy ổn hơn đó"Đặng Thành An bỗng nhiên thấy mũi cay cay, không biết là do triệu chứng cảm hay là cảm động nữa.Thật sự không ngờ anh lại để ý đến thế..."Cảm ơn anh ạ, anh cứ làm việc đi anh"Trần Minh Hiếu nhìn về phía ban công, bình thường từ ban công có thể nhìn được toàn cảnh thành phố, tiếc là hôm nay lại mưa, đành hẹn người bạn nhỏ lần sau vậy."Chút tôi đưa em về"Đặng Thành An biết là một khi anh đã quyết thì sẽ thật khó để từ chối.Người đàn ông này, dịu dàng biết mấy, tinh tế là bao, nhưng có đôi khi cũng gia trưởng thật ấy!Đặng Thành An nhìn anh an ổn trở lại bàn làm việc, lúc này mới chân chính quan sát bài trí trong phòng.Phòng làm việc mang đầy phong cách chủ nhân của nó.Cậu không nhịn được, lấy tập giấy bút ra phát thảo vài nét.Bóng dáng người đàn ông thành đạt khi chăm chú làm việc luôn là hình ảnh rung động nhất.Từ mắt, mũi, miệng đến bờ vai rộng...Gương mặt tập trung đọc báo cáo...Bên ngoài trời mưa ồn ã nhưng trong phòng lại an tĩnh ấm áp đến lạ.Một người vẽ tranh, một người làm việc.Đặng Thành An chợt nghĩ, ai sẽ là người xứng đáng để đứng cạnh một người như thế này nhỉ?Trần Minh Hiếu...... sẽ thích một người như thế nào đây?---------------[Bối cảnh nho nhỏ]"An ơi, An!""À, hả? Sao vậy anh?"Trần Phong Hào nhìn thằng nhóc đối diện, trông mấy hôm nay cứ hay thẩn thờ."Anh gọi cưng không tập trung chút nào luôn""Đâu có, anh gọi nhỏ quá em không nghe á""Nữa rồi đó, mày đơ ra cả ngày rồi cưng ạ, tâm sự liền đi, mắc nghe kể chuyện lắm rồi kể hết giùm đi, anh chưa bao giờ thấy mày vậy hết á""Không có gì đâu...""Không có gì? Anh quá hiểu cưng, không nói thì anh đi về, cứ ngồi đó đi anh quá mệt luôn"Đặng Thành An thở dài một hơi"Em nghĩ là... em..."Thành An bối rối quá trời, không lẽ nói thẳng ra, cậu nhìn ánh mắt long lanh hóng chuyện của người anh bên cạnh."Hình như em có người mình để ý rồi""WAIT, WHAT??!!?!? HẢ? CHÌN CHÁ? AN ƠI THIỆT HẢ?"Gì vậy anh ơi..."Ai? Quang Hùng hả? Nếu là Quang Hùng thì...""Hả? Điên hả? Anh Hùng là anh trai em mà, em thích anh Hùng thì giống như là em thích anh á, anh nghĩ thử coi!!!""Ờ cũng đúng, anh với cưng thích nhau nó kì cục. Vậy ai? Nam nữ gái trai già trẻ lớn bé? Khai lẹ""Thôi không nói, anh biết tới đó được rồi""Giới tính? Mày phải khai cái này cho anh cưng ạ, anh thấy cưng bối rối như vậy là biết đang quáng gà lắm rồi, nói đi anh tư vấn cho nhé, bé ngoan""Nam, lớn hơn em""Tốt, rồi sao thích, sao lăn tăn?""Anh từ từ xíu đi, không biết có thích không, nhưng mà em để ý ảnh nhiều hơn những người khác, chắc là vậy đó""Tự nhiên vậy thôi hả?"Đặng Thành An gật đầu."Rồi sao lại buồn hiu vậy?""Tự nhiên em nghĩ, người có bối cảnh tốt như vậy thì chắc cũng có ai đó rồi. Em sợ mình hiểu lầm đó anh""Vậy thì thằng đó là trapboy, để em trai cưng của anh buồn thì là trai tồi hết"Mọi chuyện sẽ thật tốt đẹp nếu như ngày hôm đó, ở công ty của Trần Minh Hiếu, cậu không vô tình nhìn thấy thư ký nam của anh cũng có một các khăn tay y hệt Trần Minh Hiếu.Mà người đó lúc thấy cậu thái độ cũng rất kì lạ, như là cố tình muốn cậu nhìn thấy vậy đó.Điên thật, hôm đó cậu khó chịu đến mức cơn cảm lạnh vừa được sưởi ấm bởi ly trà gừng thì đột ngột bùng phát trở lại.[Kết thúc bối cảnh nhỏ]----------------Tác giả có đôi lờiÔi đã quá lâu mới quay lại được với các tình yêuuuuuTổng giám đốc Trần bị hiểu lầm rồi, phải làm sao phải làm sao đâyyyyyTiểu Thái tử đáng yêu của chúng ta biết lo được lo mất rồi đó!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com