TruyenHHH.com

HieuGav | nhà đầu tư

#2

junedanovelist

Lê Quang Hùng nâng ly rượu cùng các đối tác, hôm nay là buổi tiệc chúc mừng khu resort nghỉ dưỡng chính thức khởi công.

Một thời gian ngắn nữa thôi, nơi đây sẽ trở thành dự án đắt địa nhất của nhà họ Lê.

Không ít các nhà đầu tư và tinh anh trong ngành có mặt tại buổi tiệc, bọn họ cần phải tạo dựng mối quan hệ vững chắc với cậu cả của tập đoàn DTide bởi cách đây không lâu, DTide đã tuyên bố Lê Quang Hùng là người thừa kế chính thức của tập đoàn, nâng vị thế của hắn lên top đầu.

Trần Minh Hiếu cũng tham dự bữa tiệc, cơ hội tốt thế này đương nhiên phải có mặt, anh cũng nhận được thiếp mời.

Trần Minh Hiếu nhìn người đàn ông được mọi người vây quanh, người thừa kế của nhà họ Lê có hơi gầy nhưng vẫn anh tuấn, anh âm thầm đánh giá cao người này bởi những gì mà hắn ta đã làm được cho tập đoàn nên cũng không bất ngờ khi quyền điều hành tập đoàn lớn như vậy lại rơi vào tay hắn.

Giai đoạn 2 của dự án khu resort vẫn sẽ còn cơ hội cho các công ty đầu tư, Tổng giám đốc Trần hiển nhiên cũng dùng danh nghĩa của G-Group đặt lịch hẹn để gặp mặt.

Anh không trông mong gì nhiều nên cũng có hơi bất ngờ khi bên phía họ phản hồi lại khá nhanh, hẹn gặp ngay sau buổi tiệc.

Trần Minh Hiếu được nhân viên hướng dẫn đi đến một phòng họp sang trọng, ít phút sau Lê Quang Hùng cũng xuất hiện.

"Chào anh, Trần Minh Hiếu của G-Group"

"Nghe danh Tổng giá đốc Trần đã lâu"

Trần Minh Hiếu không muốn để bản thân quá lép vế, mặc dù thực lực của hai doanh nghiệp có phần chênh lệch nhưng thương trường không hẳn hoàn toàn là nơi cá lớn nuốt cá bé, cũng cần sự cộng sinh nhất định.

Lê Quang Hùng không phải là một người dễ nói chuyện.

"Thông tin của Tổng giám đốc Trần cũng nhanh nhạy đấy nhưng tôi không nghĩ G-Group có quá nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này"

"Đối với chúng tôi, con số quyết định tất cả, nếu tôi nhớ không lầm họp báo công bố tầm nhìn và chiến lược phát triển của G-Group cũng có mặt đại diện của DTide, chắc hẳn các anh cũng đã biết đến tiềm năng chúng tôi và Tổng giám đốc Lê đồng ý gặp tôi hôm nay phần nào nói lên việc chúng tôi cũng không tệ quá đâu nhỉ"

Lê Quang Hùng khẽ cười, hắc mã của giới đầu tư quả là danh xứng với thực. Nãy giờ bài toán khó nào của hắn đề ra, người đàn ông đối diện cũng trả lời rất trơn tru, có đôi khi ném ngược vấn đề lại phía hắn.

Một đối tác tiềm năng - Hắn nghĩ.

Lê Quang Hùng lại đánh giá Trần Minh Hiếu một lượt, rất đĩnh đạc chuyên nghiệp, phong thái toát ra đầy sự tinh anh nhưng cũng không kém phần trầm ổn.

Hắn nghĩ người đang quan sát camera ở căn phòng bên cạnh chắc hẳn cũng đang thấy khá thích thú.

-------

"Em thấy sao...hả An đâu?"

"Cậu An vừa đi ra bên ngoài ạ"

Lê Quang Hùng không thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Đặng Thành An ngồi trước máy tính, không biết lại chạy đi đâu mất rồi.

Theo kế hoạch, đáng lẽ lịch trình trưa nay hai người sẽ bàn bạc về phong cách thiết kế nội thất của resort, nhưng khi hắn định từ chối lời mời gặp Trần Minh Hiếu từ thư ký thì bạn nhỏ bên cạnh lại bảo hắn nên đi gặp nhân vật kia.

Gương mặt rất ư là khoái chí và tò mò.

Hắn hỏi thì cậu không trả lời nhiều, chỉ qua loa bảo là gặp thử xem sao.

Bây giờ thì về đây lại chạy đâu mất hút, không biết đã ăn uống gì chưa nữa.

--------

Đặng Thành An chống cằm theo dõi cuộc trò chuyện của hai người đàn ông một hồi, phần nào hiểu được vì sao ba cậu lại đánh giá cao vị CEO trẻ tuổi của G-Group như vậy.

Lúc nãy có hơi tùy hứng nên mới thuyết phục anh Quang Hùng gặp anh ấy, thật may người ta không làm cậu mất mặt.

Hào quang đặc biệt quá, người này đặt ở đâu cũng nổi bật.

Bình thường cậu chỉ thấy anh trên mặt báo, qua những tấm hình tĩnh, vậy mới thấy báo chí không miêu tả được hết cái thần thái đỉnh cao này.

Gần đây cái tên Trần Minh Hiếu xuất hiện nhiều quá, có lẽ vì thế mà Đặng Thành An vô thức ghi nhớ trong đầu.

Cảm giác làm việc chung cũng không tệ.

Chẳng biết từ lúc nào, Đặng Thành An lại đặt ánh nhìn lên nhất cử nhất động của Trần Minh Hiếu.

Hay là mình đến làm quen he?

Cậu như bị xui khiến, bất giác đi theo sau anh.

"Cậu chủ, từ từ thôi, cậu chủ"

Trời ơi cái đồ chân dài này đi nhanh quá, Thành An phải bước hai ba bước mới kịp anh ta.

"Kịp rồi! Tuyệt dời"

Cậu chắn ngay trước mặt người đàn ông đẹp trai, chưa hết vui vì theo kịp anh thì cảm giác ngớ ngẩn tự nhiên ùa tới.

Ủa, giờ nói gì nhỉ?

Hổng lẽ kêu tui muốn anh hợp tác dới tui?

Nghe gia trưởng he

Mình làm quen nha?

Này thì kì kì...

?!?!?!?!

Chết òiiii ảnh ôm mình?!?!

cbjagduf ?!?!

--------

Trần Minh Hiếu cũng nhận ra có một cái đuôi theo sau mình từ nãy giờ.

Anh cũng không nghĩ gì nhiều, cho là cùng đường thôi, ai ngờ bóng dáng nho nhỏ đó bất chợt chắn ngang tầm mắt.

À, là chắn ngay trước mặt.

"Cậu có sao không?"

Cậu ấy đứng không vững, nếu không phải anh phản ứng lẹ đỡ lấy cậu thì chắc có lẽ đã xảy ra tình huống khó nói ở đây rồi.

"Tôi...tôi... em...ổn ạ"

Đây là sảnh khách sạn 5 sao, được DTide bao trọn, không phải người bình thường nào cũng ra ra vào vào như vậy được.

Con cái của vị nào đi dự tiệc à?

Người trong lòng cứ như học sinh cấp 3, trắng trắng mềm mềm, hơi nhỏ con, đã vậy còn mặc một chiếc áo sơ mi trắng hơi rộng.

Trần Minh Hiếu cứ nhìn mãi vào hàng mi và khuôn mặt bối rối đó.

Đáng yêu quá!

"Em... em ok rồi ạ" - Cậu nhóc ngọ nguậy.

"À, xin lỗi cậu, có chuyện gì không?" - Anh nhẹ buông ra.

"Anh cho em xin chữ ký nha?"

Đến tận khi đã về tới công ty, Trần Minh Hiếu cũng không hiểu sao mình lại đi ký tên trong vô thức như vậy.

--------

Đặng Thành An ngồi ngẩn ngơ nhìn cái ốp điện thoại với chữ ký rồng bay phượng múa.

Mắc gì đi xin chữ ký người ta vậy ba?

Mãi đến khi điện thoại rung lên, cậu mới sực tỉnh táo.

"Em nghe anh"

Là anh Quang Hùng gọi.

"An đang đâu? Chờ anh đưa đi ăn mà lại đi đâu mất. Tối gặp nhau nhé em?"

"Dạ thôi, mai nha anh, tối em lỡ có hẹn rồi. Xin lỗi anh, em có chuyện đột xuất xíu nên về luôn, em có nhắn anh rồi đó"

"Anh thấy rồi. Mà người em nói anh gặp đó, triển vọng lắm đấy"

"Ai anh?"

"Còn ai, mới nãy đó, CEO của G-Group"

"À dạ, thôi nha anh em cúp máy nha, em có chuyện xíu, bye anh"

Không đợi bên kia trả lời, cậu để điện thoại sang một bên luôn.

Haizz.

Tiểu Thiếu gia nhà họ Đặng làm cái trò gì trước mặt CEO của G-Group vậy trời.

Quê quá đi thôi.

Ơ nhưng mà đâu ai biết mình là con của Chủ tịch Đặng đâu ha?

Mong là trai đẹp không quá đánh giá mình.

Bây giờ cứ nhắc đến 3 chữ Trần-Minh-Hiếu thôi là cái gương mặt đẹp trai đó lại xuất hiện trong đầu.

Đặng Thành An lại nhìn đống tài liệu thiết kế bên kia, công việc còn nhiều quá nhưng mà giờ cậu lại không cách nào tập trung được.

Đi xem gì đó để giải trí.

Show thời trang, đã xem.

Show âm nhạc, không có gì mới.

|Phỏng vấn| Ngôi sao sáng - Gặp gỡ 'Thái tử' của giới đầu tư - Trần Minh Hiếu | G-GROUP

Đặng Thành An (lại) vô thức bấm vào xem.

Lớn hơn cậu cũng chẳng bao nhiêu, mà sao nhìn trưởng thành đỉnh đạt ghê.

Ừm giọng nói khá hay.

Trả lời phỏng vấn thông minh.

Kiến thức chuyên môn quá tốt.

Nghe mà muốn đi học đầu tư tài chính.

Vừa đẹp trai, vừa nói khéo, hỏi sao các nhà đầu tư không đưa tiền tới...

Chậc, khúc này, nên thay stylist vì đôi khi ảnh mặc đồ kì nha!

"Nếu mình có thể, cái áo này nên đi với cái khăn này,... ừm ổn... còn cái này..."

Tiểu Thái tử nhà họ Đặng như tìm được chàng thơ của mình, cảm hứng thiết kế và phối đồ bỗng nhiên ập đến.

Cậu thậm chí còn nghĩ đến việc Trần Minh Hiếu nên được ngồi trong không gian như thế nào để làm việc và phỏng vấn.

"Ảnh nên đeo cái đồng hồ này..."

Tuyệt vời luôn!!!

Đặng Thành An liếc nhìn cái ốp có chữ ký khi nãy cậu để trên bàn trà, nhẹ nhàng bỏ vào ngăn kéo.

--------------------

Tác giả có đôi lời:

Tiểu Thái tử có cái nội tâm quá trời là phong phú ha nhưng mà gặp anh họ Trần là tự nhiên ỏn ẻn chữ nghĩa bay biến đâu mất.

Lần đầu tiếp xúc đã skinship rồi còn có dấu hiệu đồ rê mi pha son la si mê như này thì =)))


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com