Hieucris Trai Nguoc
Trời ơi đúng là nhà giàu
Vy Thanh ngơ ngác mở hai mắt to tròn nhìn Minh Hiếu xong lại nhìn ba mẹ chồng trước mặt,Trần phu nhân phì cười xoa xoa đầu cậu.
"Vy Thanh đi chơi vui nhé,Minh Hiếu cũng phải nhớ chăm sóc bé lớn bé nhỏ thật kĩ đấy"
"Dạ mẹ"
"Đi lấy sữa cho Vy Thanh uống đi rồi đi ngủ sớm,mai còn đi nữa"
Minh Hiếu gật gật nhanh chóng đi pha sữa cho Vy Thanh,xong lại đem ra thổi thổi xác nhận hết nóng rồi mới cho cậu uống.
"Vậy tụi con đi ngủ trước"
"Ừm đi đi"
"Dạ ba mẹ,tụi con xin phép"
Trần tổng mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng lại bị Trần phu nhân nắm tay ngăn lại,Minh Hiếu khẽ mỉm cười bế Vy Thanh đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn buồn ngủ lên phòng.
"Minh Hiếu vừa gọi anh là..."
"Là ba..thằng bé chịu gọi rồi đó anh !"
"Thật tốt quá...thật may quá"
Ông vui mừng ôm lấy Trần phu nhân,hai người họ sau đó cũng nhanh chóng đi ngủ.
"Bé ngủ đi,anh đi tắm xong ra với bé"
Minh Hiếu sau khi bế bé nhỏ đi đánh răng thì cố gắng dỗ ngọt cậu đang giữ chặt lấy tay mình.
"Hong mà...hong chịu đâu,ông xã ngủ với em !"
Vy Thanh buồn ngủ bắt đầu nổi cáu,cậu thật sự nhớ mùi của Minh Hiếu lắm rồi,không có hắn nằm bên cạnh làm sao mà ngủ được.
"Bé ngoan nào,anh đi tắm xong sẽ ra ngay"
"Ư..hỏng chịu !!!"
Cậu lại nức nở níu lấy hắn.
"Anh thương cục cưng mà,ngoan nha,ông xã tắm nhanh rồi ra vỗ mung cho em ngủ có được không hửm ?"
"Hừ..hừ nhanh lên"
Vy Thanh quạu quọ buông tay Minh Hiếu ra,quay đi ôm bụng tròn xoa xoa,Minh Hiếu phì cười hôn lên một bên má bầu bĩnh của cậu.
"Ngoan,daddy ra với bé ngay"
Minh Hiếu quay lưng nhanh chóng lấy quần áo rồi đi tắm,Vy Thanh bên ngoài nằm chưa được 2p đã ôm bụng lọ mọ ngồi dậy,lấy gối hắn rồi vùi mặt vào tham lam hít hà mùi của chồng lớn.
"Đáng yêu ? Bé làm gì thế hửm ?"
Minh Hiếu vừa đi ra đã bắt gặp cảnh người nhỏ phấn khích lắc lư qua lại trong khi úp mặt vào gối của mình,nhanh chân đi lại ôm lấy cả một cục trắng mềm vào lòng.
"A...bên này thơm hơn"
Vy Thanh vừa ngửi được mùi bạc hà đậm hơn đã nhanh chóng vứt chiếc gối đáng thương sang một bên,ôm chầm lấy Minh Hiếu làm hắn mất đà ngã xuống giường,cậu cứ thế nằm lên người hắn loi nhoi hít mỗi chỗ một ít.
"Chơm..chơm...thích a"
(Thơm..thơm...thích a)
"Bé thích mùi anh lắm hửm ?"
"Thích lắm"
Vy Thanh thoải mái vùi mặt vào hõm cổ Minh Hiếu hít hà,hắn lại bị cậu làm cho nhột mà cười khúc khích.
"Nhột anh,bé ngoan đi ngủ nào"
"Hông,ngửi chưa đủ mà !"
Vy Thanh lại nổi quạo,gặm một cái lên cổ Minh Hiếu.Cậu không biết việc mình loi nhoi ngoe nguẩy nãy giờ đã đem mông tròn cọ vào chỗ không nên cọ,còn cắn lên cổ hắn nữa chứ,thành công tạo lửa rồi.
"Bé...ngủ nào""Chưa buồn ngủ mà"Vy Thanh thấy mình tạo ra được dấu răng giống Minh Hiếu hay làm với mình thì vui vẻ biết bao như đã trả được thù,tiếp tục rải khắp cổ hắn những vết đỏ mà không hề nhận ra sự bất thường từ âm giọng trầm khàn của hắn."Cục cưng ngoan nào..em đừng cọ nữa,anh sắp không xong rồi""Hả ?"Cậu ngơ ngác nhìn hắn trong khi tay mình vẫn đang chọc chọc rồi lại hôn lên yết hầu đang di chuyển lên xuống của hắn."Ngủ nào ! Mai chúng ta còn đi biển"Minh Hiếu đánh một cái nhẹ lên mông bé nhỏ,xong lại ôn nhu đem cả người nhỏ nằm xuống giường."Ờ ha..em quên,mai còn đi biển mà,ngủ hoi ngủ hoi"Vy Thanh cười khanh khách xong lại thoải mái ôm lấy Minh Hiếu nhắm mắt lại,còn hắn thì cứ nằm vỗ vỗ mông cho cậu ngủ,đến khi xác nhận được người nhỏ đã ngủ say rồi thì mới rón rén vào nhà tắm xả nước lạnh."Chết tiệt..cục cưng đang mang thai bé con mà mày làm sao thế hả ?"Minh Hiếu sau khi dập lửa xong lại đứng trước gương tự nhìn mình trách móc."Tỉnh táo lên Trần Minh Hiếu,mày ổn mà,Vy Thanh đang mang thai đó ! Mày sẽ làm bé Vy Thanh đau mất"Xong lại quay ra cẩn thận leo lên giường ôm Vy Thanh vào lòng,tiếp tục xoa xoa vỗ vỗ mông cho cậu,Vy Thanh cứ thế chép miệng ngủ ngon mà chẳng hay biết gì.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com