TruyenHHH.com

Hieucris Je T Aime


Mùa đông năm ấy, Trần Minh Hiếu không bao giờ nghĩ rằng mình lại gặp phải một tình huống như thế này. Họ – anh và Cris Phan – chưa bao giờ thực sự thân thiết, thậm chí có thể nói là oan gia ngõ hẹp. Từ những ngày đầu gặp nhau trong chương trình, cả hai đã có rất nhiều bất đồng, những cuộc tranh cãi không ngừng, và sự bất hòa đó chỉ ngày càng lớn lên khi cả hai phải đối diện với một thử thách mà không ai trong số họ có thể tránh khỏi.

Ngày đó, Hiếu đang ngồi trong phòng họp, cùng các nhân viên của công ty thảo luận về một dự án quảng cáo lớn. Đột nhiên, cửa mở, và một người bước vào – Cris Phan, với gương mặt lạnh lùng và khí chất Omega đặc trưng, là người được chỉ định làm đối tác của Hiếu trong dự án lần này. Từ cái nhìn đầu tiên, cả hai đã có ấn tượng không tốt về nhau.

Hiếu luôn tự hào về khả năng quản lý và sáng tạo của mình, nhưng sự xuất hiện của Cris khiến mọi thứ trở nên phức tạp. Cris có tính cách mạnh mẽ, kiêu ngạo và ít khi chịu thỏa hiệp. Anh ta luôn có những ý tưởng khác biệt và đôi khi là rất khó chịu, làm Hiếu cảm thấy mình không thể kiểm soát được tình hình. Còn Cris, anh luôn cảm thấy Hiếu quá tự mãn, tự cho rằng mình là người giỏi nhất, và điều đó khiến cả hai không bao giờ tìm được tiếng nói chung.

Nhưng mọi thứ thay đổi khi họ gặp phải một sự cố ngoài dự tính – một cuộc kiểm tra về mối quan hệ hợp tác của hai người. Công ty yêu cầu họ kết hôn để hợp thức hóa mối quan hệ giữa họ, một cách nhanh chóng và đầy ẩn ý. Không phải vì tình yêu, mà đơn giản là vì chiến lược phát triển thương hiệu của công ty yêu cầu hai người phải xuất hiện như một cặp đôi "hạnh phúc" trước công chúng.

Và thế là, họ cưới nhau, vì công việc, vì lợi ích, chứ không phải vì tình yêu.

Ngày cưới

Ngày trọng đại đến, nhưng đối với Hiếu và Cris, nó chỉ như một sự kiện phải làm cho xong. Hiếu mặc bộ vest đen sang trọng, nhưng anh không cảm thấy gì ngoài một chút mệt mỏi. Cris đứng bên cạnh, bộ vest trắng của anh càng làm nổi bật những đường nét mềm mại nhưng không kém phần mạnh mẽ của cơ thể, nhưng trong mắt anh không có ánh sáng hạnh phúc nào. Đôi mắt Cris nhìn Hiếu với sự lạnh lùng thường thấy, khiến Hiếu cảm thấy như họ đang đứng trên một ngọn núi tuyết, lạnh lẽo và cô đơn.

Lễ cưới diễn ra nhanh chóng. Cả hai không ai nói gì ngoài những lời thề bắt buộc. Cử chỉ của họ lạ lẫm, không có sự ấm áp, chỉ là những động tác máy móc, chẳng khác gì hai người xa lạ. Hiếu chỉ mong đám cưới này sẽ nhanh chóng kết thúc, để anh có thể quay lại với công việc và những kế hoạch của mình. Còn Cris, anh chỉ làm theo yêu cầu của công ty, không mảy may để tâm đến chuyện tình cảm.

Sau lễ cưới, cả hai sống cùng nhau trong một căn hộ lớn mà công ty đã chuẩn bị. Họ không nói nhiều với nhau, chỉ là những lời hỏi thăm xã giao, những cuộc trò chuyện ngắn gọn về công việc. Từ khi kết hôn, mọi thứ không có gì thay đổi. Cả hai vẫn là những người bạn làm việc, và những cảm xúc lạ lẫm mà Hiếu dành cho Cris không bao giờ được thổ lộ. Anh luôn tự nhủ với bản thân rằng đây chỉ là một cuộc hôn nhân hợp tác, không có gì hơn thế.

Một tối mùa đông, khi mọi người đã đi ngủ, Hiếu bất chợt thức giấc vì cảm thấy có cái gì đó lạ lẫm trong không gian. Anh ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ. Tuyết vẫn rơi, và không khí lạnh giá bao phủ căn phòng. Khi anh quay lại, vô tình nhìn thấy Cris đang đứng bên cạnh bàn làm việc, ánh sáng yếu ớt từ đèn bàn chiếu lên gương mặt cậu.

Cris dường như đang mải mê với một tập tài liệu, nhưng rồi anh ngừng lại, đưa tay vuốt mặt, như thể đang cảm thấy mệt mỏi. Hiếu chần chừ, rồi đứng dậy đi lại gần.

"Cris, anh sao vậy?" Hiếu hỏi khẽ, không dám phá vỡ sự im lặng lâu nay giữa họ.

Cris không trả lời ngay, chỉ nhìn Hiếu một lúc lâu. Đôi mắt anh tối lại, và một sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt.

"Chỉ là... tôi không biết mình đang làm gì nữa," Cris nói, giọng trầm xuống. "Tôi cưới anh không phải vì tình yêu, nhưng lại không thể dừng cảm giác rằng mình đang phụ thuộc vào anh."

Hiếu đứng im, trái tim anh đập mạnh khi nghe câu nói ấy. Thực ra, Hiếu cũng có cảm giác tương tự. Dù đã cưới Cris vì lý do công việc, nhưng dần dần, những cảm xúc lạ lẫm ấy lại lớn dần lên trong anh. Anh không thể phủ nhận rằng, khi ở bên Cris, có một cái gì đó ấm áp mà anh không thể lý giải được.

"Chúng ta đều ở trong một tình huống khó xử," Hiếu thở dài, đặt tay lên vai Cris, một động tác vô thức nhưng lại chứa đựng rất nhiều cảm xúc. "Nhưng tôi không thể phủ nhận rằng tôi cũng đã bắt đầu có những cảm xúc đặc biệt với anh. Mặc dù chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng tôi nghĩ tôi cần nói cho anh biết điều đó."

Cris quay lại, đôi mắt anh long lanh, ánh sáng trong đôi mắt ấy khiến Hiếu cảm thấy trái tim mình như ngừng đập. Cris mỉm cười nhẹ, một nụ cười ấm áp mà Hiếu chưa từng thấy.

"Tôi cũng vậy," Cris thì thầm, rồi bước tới gần Hiếu. "Có lẽ... chúng ta đã bắt đầu yêu nhau từ lúc nào đó mà chính bản thân mình cũng không nhận ra."

Khoảnh khắc ấy, Hiếu và Cris đứng đối diện nhau, không còn khoảng cách, không còn sự lạnh lùng. Họ bước tới gần nhau hơn, và đôi môi họ gặp nhau, như một lời xác nhận rằng tình yêu đã thực sự đến, dù bắt đầu từ một cuộc hôn nhân không hề có tình cảm ban đầu.

Một năm sau

Một năm trôi qua, tình yêu giữa Hiếu và Cris ngày càng đậm sâu. Họ không chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa nữa mà thực sự trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhau. Công ty đã không còn yêu cầu họ phải thể hiện tình cảm trước công chúng, nhưng những cảm xúc thật sự giữa họ lại nở rộ, và họ hạnh phúc với điều đó.

Mùa Giáng sinh năm sau, Hiếu và Cris đón một tin vui bất ngờ – họ sắp có em bé.

"Anh không thể tin nổi, Cris," Hiếu cười nói, tay ôm lấy bụng của Cris, cảm nhận sự thay đổi của cơ thể. "Chúng ta sắp có con rồi."

Cris nhìn Hiếu, đôi mắt ngập tràn hạnh phúc. "Có lẽ chúng ta đã đến với nhau vì một bản hợp đồng, nhưng em tin rằng chúng ta sẽ là một gia đình thật sự."

Và như vậy, tình yêu của họ – từ một cuộc hôn nhân hợp tác – đã trở thành một tình yêu thực sự, đầy ắp niềm vui và hạnh phúc, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm Giáng sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com