TruyenHHH.com

[HI3] Khi Đội trưởng chuyển sinh

Chap 25 SS2:Herrscher độc nhất

Novelist_Necro

-Khụ

Tôi đang nhìn thấy bản thân mình trong một khu vực trắng xóa, có lẽ là một chốn hư ảo không hề thuộc về thế giới này

-Lạ thật..Mina đâu rồi!?

Tôi lại không thể cảm nhận người con gái đã song hành với mình từ lúc mới chuyển sinh nữa, từ khi nào mà tôi lại bắt đầu quen dần với chuyện này rồi nhỉ!?

-Khu vực này..nhiều đồng hồ quá..


Chỉ trong một chốc khi tôi nhắm mắt lại, thay vì một khu vực trắng xóa như cảnh tượng ban đầu,


Nó giống như một vùng đất chết của những chiếc đồng hồ


Hàng loạt những người bạn của mỗi gia định đều nằm lại ở nơi đây, những chiếc kim đã gãy mất một nửa, đủ các loại hình dạng từ to tới nhỏ, hàng hiệu như Rolex cũng có mà hàng chợ cho lũ trẻ con khi xưa tôi chơi cũng có luôn, từ đồng hồ quả quýt tới đồng hồ treo tường, cứ như đây là một góc tủ của một tay chơi thời gian sành sỏi nào đấy vậy

-Kia là...một cánh cửa..

Tại sao một cánh cửa lại có thể xuất hiện ở khu vực như thế này!!? Mà kỳ quặc hơn nữa!? Tại sao tôi lại ở đây

"Mình nhớ là mình đã ngất đi sau khi tăng tốc thời gian của Mina kết thúc!!? Vậy thì đáng lẽ giờ này nếu không may mắn mình phải nằm xuống lòng biển rồi chứ nhỉ!?"

-Hay là bản thân mình lại "đai" thêm phát nữa!?


Tôi không nghĩ trên thế giới lại có quả chuyện nó bodoi vậy đâu, mà nếu có thì chắc nó cũng chỉ diễn ra ở mấy anh bạn xuyên không bên nước đông dân nhất nào đấy

-Nếu không thử thì cứ mãi không biết.hửm!?

Với một tâm trạng khá thoải mái..có lẽ vậy...tôi mở cửa bước vào.

-Đây là..vũ trụ!?

Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi chính là...một bản đồ vũ trụ thu nhỏm lại trong một chiếc đồng hồ


"Liệu nó có liên quan gì tới sức mạnh của Mina không!?"

Chưa từng có thông tin nào của Schibikal hay bất từ tổ chức nào khác tới từ khắp nơi trên thế giới có một Luật Giả mang sức mạnh "Thời Gian" cả, vì nó quá mức cao siêu, tới độ chưa từng xuất hiện trong bất cứ cốt truyện chính thức nào của game cả

"Mình...có nên chạm vào nó không!?"

Một phần cũng vì quá mệt mỏi và đa nghi khiến cho đôi tay Kanchou của tôi có chút e dè, nhưng cuối cùng tôi cũng phải chạm vào bên trong nó

-Oái!!

[Bạn đã tiến vào nơi cư ngụ của thể vô hình]


Một màn đêm đen dài như mực hiện ra, nó thực sự khiến tôi phải lầm đường lạc hướng đấy

-Bình tĩnh lại, cảm nhận theo trực giác của ngươi đi

-!!??

Một giọng nói khiến tôi giật mình, nhưng đôi chân hay đôi tay lại không thể cử động đươc

-Ở đây ngươi chỉ có một công chuyện duy nhất, đi theo hướng đi của ngươi hoặc là bị kẹt vĩnh viễn ở đây

-Ngươi là ai!?

-Hờ, ngươi sẽ biết ta sớm thôi, điều duy nhất ta có thể nói là bản thân chính là một trong tứ đại nguyên tổ của "Author",

"Author!?"


-Hừ, ta biết ngươi đang nghĩ gì, đừng nghĩ tới tên cầm viết nào đấy nữa, hắn chỉ là một cái thế thân nhỏ nhoi mà cũng dám thay ngài quyết định, hắn đã hoàn toàn biến mất rồi!??

"Biến mất!? Tên cầm viết đó chết rồi sao!?"

-Quay lại chuyện chính, hay tự đi tìm sức mạnh của ngươi, ngài ấy đã chuẩn bị cho ngươi một món quà ở nơi ánh sáng cuối con đường, tạm biệt

-Này...chờ đã!!!

Giọng nói ấy lại không trả lời thêm gì nữa, nó lại để cho tôi một dấu chấm hỏi to đùng

-Hết cầm viết rồi lại tới "Author"!? Chuyện dell gì đang diễn ra vậy!!??

Mặc kệ vụ Tiếng Anh tiếng ủng "Author" cái quái gì đó sang một bên đi, điều quan trọng bây giờ là tôi phải thoát ra khỏi từ thời gian không xác định này


"Tập trung cao độ hêt sức, biến mọi chỉ số giác quan thành hệ thứ sáu"

Khi bộ não hoạt động 100% công suất, có lẽ là tôi đã bắt đầu thấy ảo giác, hay là con đường trong vũ trụ đang tạo thành con đường đi cực đẹp cho tôi vậy nhỉ!?

Quyết định keme mọi thứ chỉ được đưa ra sau vài giây ngắn ngủi suy ngẫm, tôi lê chân cuốc bộ

"Ngươi...vì cái gì mà thay đổi"

-Lại thế rồi, cái mô típ truyện này nó quen thuộc thế nhờ


Mé, kiểu gì cũng có vài ba câu xamlon của mấy ông chú hòng bẻ gãy tinh thần cho coi, tôi quá quên rồi

-Nói gì thì nói, ta vẫn sẽ đi tới cánh cống kia!!

Nhanh chân chạy thẳng một mạch, tôi thô bạo đạp cửa

-!!!???

****Trong khi đó****

[Cảnh báo thảm họa]

[Năng lượng Honkai trong không khí tăng mạnh]

[Cấp độ nguy hiểm: Herrscher]


Với mái tóc đỏ rực tựa như màu của máu, đôi mắt ánh lên màu vàng như ngọn đuốc thời gian, anh khẽ bay lên không trung

Thuyền trưởng đứng ngay lên trên mặt đồng hồ vàng tuyền, hướng ánh mắt về phía cầu tàu

-Lạ nhỉ!? Lũ Honkai kia di chuyển chậm quá..




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com