TruyenHHH.com

HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: SẮC KHÍ TRÀN ĐẦY (H)

Chương 72: TG3- (14) Đêm kỳ diệu

Vivi_V1989

Editor/Dịch: Vivi

Đúng là giờ cao điểm của cuộc sống về đêm, trong quán bar muôn màu nghìn sắc, nhạc đinh tai nhức óc, một đám nam nữ điên cuồng, dù quen biết hay xa lạ, cơ thể dán lên nhau nhảy những điệu phóng túng, hễ nhìn thấy người hợp với mình thì đi đến trong một góc tối âm u làm chút chuyện ngoài đạo đức.

Trên lầu hai trang nhã, Thẩm Hạm một hơi uống hết ly Whisky, trong tiếng trầm trồ khen ngợi buông cái ly xuống. Trong đôi mắt mềm mại mị hoặc có chút tơ máu đỏ, lại giấu không được xuân ý kéo dài bên trong. Chiếc váy ôm sát người hở ngực lộ ra khe rãnh mê người.

Chung quanh có hai ba người đàn ông nhìn tư thái cô mê người như vậy, nên ngo ngoe rục rịch vươn tay ý đồ muốn ôm cô. Cô khéo đưa đẩy tránh được, phát ra tiếng cười quyến rũ: "Gấp cái gì? Tôi còn chưa có say các anh đã không uống nữa rồi à?"

Mọi người thấy vậy, thuận theo ý cô tiếp tục uống rượu. Trong lòng Thẩm Hạm cười lạnh tràn đầy khinh thường.

Ai cũng không biết Thẩm Hạm vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ*, cô chỉ là thích chơi bời không lo không nghĩ, không phiền não, nhưng không đại biểu cô là người tuỳ tiện.

(*Ý là chị còn là xử nữ ấy.)

Bên ngoài đánh giá cô như thế nào cô đều biết nhưng cô không để ý đến, cô chỉ muốn tận tình hưởng thụ. Tuổi trẻ của một người có thể được bao lâu, thoải mái được bao lâu. Có lẽ tương lai cô sẽ tuân theo ý kiến trong nhà tiến hành liên hôn gia tộc với một người mà cô không thích.

Đương nhiên không phải hiện tại, cũng không phải là người đàn ông bất lực Chúc Cẩm Thành kia.

Lại cầm lấy một ly Whisky, chất lỏng lạnh lẽo chảy vào cả người không làm cô say, mà lại càng tỉnh táo. Cô híp mắt nhìn đám người thối nát dưới lầu, trong lòng một mảnh quạnh quẽ.

Nơi ghê tởm, con người ghê tởm, bản thân ghê tởm.

Bỗng nhiên Thẩm Hạm nhìn thấy một người đàn ông bên cạnh quầy bar, uống rượu một mình, thỉnh thoảng có mỹ nữ đến gần đều bị từ chối. Thật là có chút ý tứ.

"Người đó là ai?" Cô hỏi một người bên cạnh còn được tính là tỉnh táo, được xưng là cô gái sát thủ của đàn ông mạnh mẽ.

"Hắn à, là thiếu gia Triệu Lương Tuấn của tập đoàn Triệu thị. Vô cùng soái, lại không nghe thấy hắn có tai tiếng gì. Chẳng qua có vị hôn thê rồi, hình như là Trần Nam Nhạn, bên ngoài nghiêm trang, kỳ thật cũng không tốt được bao nhiêu đâu. Hôm trước ở đây mình còn thấy cô ta hôn môi với người đàn ông khác ở WC đấy."

Cô gái uống rượu xong, tiếp tục nói: "Chẳng qua mình muốn nói, nhân tài không có tai tiếng càng đáng sợ, không chừng có bệnh kín gì đó, giống như Chúc Cẩm Thành kia..." Nói đến đây, cô gái nhìn Thẩm Hạm rồi không nói nữa.

Tất cả mọi người biết Thẩm Hạm đối với hôn sự này là cực kỳ không hài lòng.

Thẩm Hạm thật ra không thèm để ý, sau khi ném Thẩm Quân cho Chúc Cẩm Thành cô đã mặc kệ, thích như thế nào thì làm như thế ấy. Lúc này cô đối với Triệu Lương Tuấn dưới lầu tương đối có hứng thú.

Không thể nghi ngờ người không có tai tiếng này mới đáng giá để đào sâu. Thẩm Hạm cô lăn lộn giữa đám đàn ông nhiều như vậy, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu bên dưới lớp da của Triệu Lương Thành này là lòng dạ đen tối.

Nhưng cô lại thích như vậy.

(Bản edit này được đăng duy nhất tại wattpad Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)

Triệu Lương Tuấn uống Vodka, tính toán uống xong rồi đi. Ông chủ quán bar này là bạn hắn, hôm nay sinh nhật, nhàm chán nên hắn đến đây ngồi.

Thỉnh thoảng ngẫu nhiên sẽ có mấy người phụ nữ lộ chân hở ngực đến làm phiền hắn. Sớm nhìn thấu những diễn xuất của bọn họ, thanh thuần cũng được, quyến rũ hơn nữa cũng là một dạng mở hai chân ra ở trên giường, ăn mà không biết mùi vị gì.

"Waiter, cho tôi một ly giống với vị tiên sinh này." Một giọng nữ thanh lãnh bên trong mang theo chút giọng mũi vang lên, lại một người không mời mà đến.

Triệu Lương Tuấn nhìn xuống cô gái một thân váy ngắn mát mẻ này. Nói đến Thẩm Hạm ở quán bar này, quần áo không tính là cuồng dã, gợi cảm lại không quá phóng đãng.

"Uống một mình không nhàm chán sao?" Đôi mắt đẹp hẹp dài của Thẩm Hạm mang theo ý cười nhìn anh, môi đỏ vuốt ve chén rượu.

Trong vòng xã hội thượng lưu chỉ lớn bấy nhiêu, Triệu Lương Tuấn đương nhiên biết danh tiếng của nhân vật Thẩm Hạm này. Đây là lần đầu tiên nhìn gần cô, thế nhưng không phản cảm chút nào.

"Không sao."

"Bóng đêm tốt như thế này, muốn đi ra ngoài một chút không?"

"Cô muốn đi đâu?" Triệu Lương Tuấn cười nhạo một tiếng, đi đến khách sạn chứ gì? Quả nhiên là người đàn bà phóng đãng.

Thẩm Hạm cười cười tới gần, một dáng vẻ vô cùng chân thật: "Tản bộ thì như thế nào."

"Ngại quá, tôi không có hứng thú."

Thẩm Hạm cau mày có chút khó chịu, đàn ông không cho cô mặt mũi không phải không có. Nhưng cô chính là không nghĩ Triệu Lương Tuấn đối với cô như vậy.

"Sao vậy, vị hôn thê của anh ở bên ngoài tiêu dao anh cũng không ngại, lại bày ra vẻ mặt khịt mũi coi thường với tôi, anh cho rằng tôi không biết anh nghĩ như thế nào sao?"

"Thẩm tiểu thư suy nghĩ nhiều. Chẳng qua đúng như lời cô nói, tôi có vị hôn thê, mà cô cũng có vị hôn phu, chúng ta cũng không phải quá quen biết."

Thẩm Hạm đang muốn tức giận, micro đúng lúc vang lên, một nam DJ bước lên đài bắt đầu nói chuyện: "Chào buổi tối, hôm nay là sinh nhật ông chủ quán bar Hồng Sắc của chúng tôi, các vị ở đây đều được giảm 30%."

Trong một trận tiếng hoan hô, nam DJ kia tiếp tục nói chuyện: "Đêm nay sẽ tiến hành rất nhiều hoạt động, quà tặng cũng nhiều hơn, các vị ở đây đều được tham dự."

Lại là một đợt âm thanh trầm trồ khen ngợi. Trên mặt cả trai lẫn gái đều treo tươi cười hóng hớt. Hoạt động quán bar luôn luôn là bốc đồng và lớn mật. Uống rượu vào con người giờ phút này nhiều nhất chính là dũng khí.

"Được rồi, như vậy vòng đầu tiên chính là thi đấu hôn môi. Ai hôn môi thời gian càng dài sẽ là người chiến thắng cuối cùng. Đồng thời miễn phí hoá đơn hôm nay."

Quen, hay không quen biết, phàm là nhìn thuận mắt lúc này đều không cố kỵ chút nào mà ôm nhau, vào lúc DJ vừa nói là bắt đầu là lập tức không kiêng nể gì ôm hôn.

Thẩm Hạm đột nhiên tới gần Triệu Lương Tuấn, câu lấy cổ hắn, hơi thở hơi nóng phun trên mặt hắn, ái muội vô hình dâng lên giữa hai người. Mà trong ánh mắt cô không có chút nào mê loạn, vô cùng nghiêm túc nói với hắn: "Triệu Lương Tuấn, con người tôi luôn luôn không thích thua, hy vọng anh không phải là cái loại đàn ông này."

Trong nháy mắt như vậy, Triệu Lương Tuấn cảm thấy Thẩm Hạm này không giống một người phụ nữ phóng đãng, mà giống một nữ vương xinh đẹp lạnh lùng thanh cao, quyết tuyệt mà dũng cảm.

Vì thế hắn mặc kệ chính mình.

Khi đôi môi đỏ dán lên, có một giây đình trệ, giây tiếp theo Thẩm Hạm liền mất đi quyền chủ đạo. Môi cô, lưỡi cô, toàn bộ đều bị người đàn ông khống chế, dẫn đường. Bọn họ không coi ai ra gì ôm hôn, nước bọt nơi khóe miệng bị đầu lưỡi liếm về lại. Hai tay Triệu Lương Tuấn vòng lấy eo Thẩm Hạm, một cái tay ác ý chộp vào trên mông cô, bóp đến biến dạng.

Thẩm Hạm ăn đau muốn đè đầu lưỡi của hắn, cô đã sớm biết đây là một con sói, nhưng cô chính là muốn chinh phục dã thú.

Hai người hôn quá mức kịch liệt, Thẩm Hạm bị đè ngã vào trên quầy bar, phía sau lưng là mặt bàn thuỷ tinh lạnh lẽo, trước ngực là vòm ngực lửa nóng của hắn.

Hắn tàn nhẫn, cô liền ác hơn, đùi thon dài ác ý khảm vào giữa hai chân hắn, cọ xát làm dương vật kia cứng lên.

"Đông" một tiếng, một cái ghế không cẩn thận bị bọn họ đẩy ngã, đưa tới lực chú ý của những người khác.

Nam DJ thấy vậy cầm lấy micro: "Được rồi, các vị đều thấy được tình huống của đôi trai xinh gái đẹp kia. Bọn họ chính là người chiến thắng của vòng đầu tiên đêm nay."

Theo lý nói như vậy xong, bọn họ nên dừng, nhưng mà bọn họ vẫn còn chìm đắm trong thế giới của mình. Thẩm Hạm cuốn lấy đầu lưỡi lớn trong miệng mình, toàn thân nhũn ra, trận đánh này bọn họ ngang nhau.

Qua một lượt, hai người mới chậm rãi buông môi ra, trên mặt ửng đỏ, dưới háng Triệu Lương Tuấn đã hoàn toàn thức tỉnh.

Nhìn dáng vẻ đắc ý của Thẩm Hạm, một ngọn lửa quấy phá trong lòng, hắn lôi kéo bàn tay mềm mại không xương ấn vào chỗ kia: "Em đốt lửa thì phải chịu trách nhiệm dập tắt."

Trong lòng Thẩm Hạm do dự một chút, giả vờ không biết, miệng chu ra "Chụt" một cái: "Được rồi, đã dập xong rồi."

Triệu Lương Tuấn cười một tiếng, nắm lấy tay Thẩm Hạm: "Tôi rốt cuộc có phải loại đàn ông ấy hay không, bây giờ mang em đi mở mang kiến thức một chút."

Dứt lời, hắn cường thế ôm cô lên lầu.

Quán bar có một căn phòng của hắn, lúc này dùng để làm việc không thể tốt hơn.

Đại khái đêm nay rượu là nguyên nhân tội lỗi, Thẩm Hạm đã quên cự tuyệt, đã quên ước nguyện ban đầu, theo ý người đàn ông vào phòng, cũng vứt tâm tư đi.

Một đêm bình thường giống như bao đêm khác, lập tức thay đổi vận mệnh hai người, do đó cũng liên luỵ ảnh hưởng đến sinh hoạt của người khác.

Vài ngày sau, lúc Thẩm Quân nghiêm túc đi làm thì nhận được điện thoại của Thẩm Hạm: "Em gái ngoan, nói cho em một tin tốt. Rất nhanh thôi em có thể dọn đi rồi, chị muốn giải trừ hôn ước với Chúc Cẩm Thành."

Cái tin tức tốt này đối với Thẩm Quân thật ra lại là tin xấu, cô cũng không muốn dọn đi. Một khi bọn họ giải trừ hôn ước, cô còn có lý do gì lì lợm la liếm trong nhà Chúc Cẩm Thành.

Cô cần phải áp dụng hành động, ví dụ như làm cho thân thể Chúc Cẩm Thành khôi phục, sau đó leo lên giường cô.

—————————————————
Vivi: Nhớ nhấn ⭐️ cho ta nha các nàngggg 😘

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com