TruyenHHH.com

[HD] TỔNG HỢP ONESHOT

[EDIT] Cứu mạng, Chúa cứu thế sắp nổ rồi!

Meoduytbu

Tác giả: Cập nhật sau

Converter: TutyTumy

Link bản convert: https://www.wattpad.com/1147410826-t%E1%BA%ADp-h%E1%BB%A3p-c%C3%A1c-fic-hardra-s%C6%B0u-t%E1%BA%A7m-tr%C3%AAn-lofter-ao3

ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA CONVERTER.

__ __ __ __ __ __

Tôi đã cho rằng chỉ có một mình mình thầm mến người ấy, hóa ra là song hướng yêu thầm.

__ __ __ __ __ __

Nếu như, yêu thầm khiến cậu khó chịu, vậy thì, từ bỏ đi, cuộc đời của cậu sau này sẽ còn gặp được nhiều người khác, không phải chỉ có mỗi một mình người ấy.

Draco ngồi xổm ở một góc nào đấy bên trong rừng cấm chẹp miệng, cậu dùng sức lau sạch khóe mắt ướt át, từ đầu tới cuối trong đầu chỉ nghĩ đến câu nói vô tình đọc được trong tiểu thuyết của Muggle, sự chua xót nơi lồng ngực cuối cùng cũng tiêu tan chút ít.

Cậu quyết định sẽ không thích đầu sẹo nữa, dù sao thế giới rộng lớn như này không chỉ có mỗi đầu sẹo đáng giá để cậu treo cổ trên một cành cây.

Không sai, lần này cậu ủy khuất ngồi xổm ở một chỗ không ai biết mà vẽ vòng tròn là bởi vì cậu tình cờ bắt gặp bộ dáng hài hòa của Harry và Cho Chang, không khí xung quanh phảng phất có bong bóng màu hường phấn. Trong phút chốc, Draco nhớ tới những lời đồn gần đây ở Hogwarts, máu nóng xông lên não, cậu mặc kệ đám bạn bên cạnh mình, xoay người bỏ chạy.

Đợi đến khi Draco bình tĩnh trở lại, sắc trời cũng đang tối dần. Cậu chậm rãi ung dung tản bộ trở về, còn chuẩn bị đi phòng bếp trộm vài cái bánh quy nhỏ để lấp đầy cái bụng đang sôi ùng ục của mình.

Kết quả là, ngay lúc cậu rời khỏi rừng cấm mà men theo con đường nhỏ mọi khi trở về lâu đài, phù thủy sinh hai bên đường thường nhao nhao quay đầu lại nhìn cậu một cách kì lạ. Draco hoài nghi, không lẽ mình chùi nước mắt không sạch hay sao? Cậu tranh thủ thời gian trộm lau đi lau lại thêm lần nữa, ủa, không có mà, sạch lắm luôn rồi í.

Draco rất nghi ngờ, nhưng cái này cũng không thể cản bước được đam mê lấp đầy bụng nhỏ của cậu. Cho đến khi một đàn chị Gryffindor ngăn cậu lại, hướng cậu mở lời, "E hèm, đàn em Malfoy, em có biết có biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Draco vẻ mặt mộng bức, có chút chần chừ hỏi, "Chị có ý gì ạ? Hôm nay em cảm thấy không được khỏe nên không đi học, có chuyện gì sao?" Người đàn chị Gryffindor kia dùng một ánh mắt cực kì cổ quái nhìn Draco, chậm rãi kể lại chuyện ngày hôm nay.

Hóa ra, vào buổi sáng hôm nay, sau khi Draco tức giận chạy đi, cậu đã bỏ trống toàn bộ các tiết khóa còn lại. Vốn dĩ chuyện này không có gì nghiêm trọng lắm, Crabble với Goyle có thể đem vấn đề này giải quyết, thế nhưng bất hạnh là, sáng nay có tiết của giáo sư Snape. Giờ thì nó đã trở thành vấn đề đặc biệt nghiêm trọng.

Khi giáo sư Snape lên lớp, phát hiện con đỡ đầu yêu dấu của mình không có đi học, ông cho là Draco đến muộn. Đợi thật lâu cũng không có thấy bóng dáng của Draco, lúc này ông mới phát giác có điểm không thích hợp.

Vì vậy, Snape đã hỏi Crabble và Goyle, bọn họ có lẽ muốn che giấu, cũng có thể mang theo tâm lý không sợ bị phát hiện, có ý đồ muốn đem việc Draco mất tích giấu đi.

Snape một chút cũng không tin lời bọn họ. Ông chất vấn hai người Goyle và Crabble. Ban đầu, hai người họ cắn chết không buông lí do thân thể Draco không thoải mái, không thể lên lớp. Cho đến khi bắt gặp ánh mắt tử vong của Snape cùng với cảnh cáo hậu quả của việc nói dối, bọn họ mới khiếp sợ, thành thật khai báo việc Draco mất tích.

Bởi vì đang trong giờ học, cuộc đối thoại của Snape với Crabble và Goyle đều bị tất cả các phù thủy sinh đang có mặt ở đấy biết, Draco Malfoy mất tích. Mà trong đó, Harry - người đang ngồi ngay bên dưới nghe Goyle cùng Crabble thuật lại mọi chuyện đã xảy ra, hắn một mực cố gắng kìm nén cảm giác lo sợ trong lòng mình, kì thực ma lực của hắn đang dao động mãnh liệt đến những bạn học ngồi xung quanh.

Chúa cứu thế, tôi quỳ lạy van xin cậu, xin cậu đừng bùng nổ, đừng gieo rắc tai họa cho bọn tôi mà QAQ.

Cuối cùng, khi Harry biết sự thật rằng Draco đã mất tích, hắn nhịn không nổi nữa, trực tiếp chạy đến trước mặt Snape, miệng nhỏ đóng mở liên tục, nói rất nhiều. Lần đầu tiên giáo sư Snape không có phản bác Harry, yên lặng lắng nghe quan điểm của hắn. Sau đó, bọn họ bắt đầu lục soát toàn bộ phòng ngủ của Draco Malfoy.

Đây là lần đầu tiên mọi người trông thấy bộ dạng gấp gáp cùng khẩn trương như vậy trên người Harry, cũng là lần đầu tiên ý thức được, hình như ý nghĩa của đối thủ một mất một còn có chút biến chất. 

Sau khi Draco nghe đàn chị Gryffindor kể xong tất tần tật mọi chuyện xảy ra hôm nay, cả người cậu choáng váng. Không thể nào, hình như cậu gặp vấn đề lớn rồi!

Mà vị đàn chị kia lại vỗ vỗ bải vai của Draco: "Mặc dù chị nghe nói bình thường em không thích Harry, nhưng mà nhìn bộ dạng Harry hôm nay xem ra cực kì sốt ruột và lo lắng cho em, thiếu điều đem toàn bộ Hogwarts lật lên tìm. Đàn em, nếu em không ngại thì đợi chút nữa có thể nói vài lời Harry!" Draco nhìn vị đàn chị Gryffindor một lúc, cuối cùng gật đầu.

Vị đàn chị kia vừa đi khỏi, Draco tiếp tục đi về phía trước trong ánh mắt của các phù thủy sinh, trong mắt bọn họ ẩn giấu sự tò mò cùng dò xét. Dưới những ánh nhìn chăm chú đến bỏng rát như này, Draco hận không thể dùng áo chùng che kín bản thân mình, để cho tất cả mọi người không ai nhìn thấy được.

Không biết có phải do vị đàn chị Gryffindor ban nãy mật báo cho Harry hay không, Draco chưa đi được bao xa, liền đụng phải Harry. Người đó đứng cách cậu không xa, Draco nhìn thấy hai mắt hồng hồng của Harry, giật mình kêu một tiếng, lùi về sau mấy bước trong vô thức. Harry nhìn thấy Draco lùi về sau, giống như bị cái gì đó kích thích, nhanh chân chạy về phía cậu.

Phản ứng đầu tiên của Draco chính là, chạy. Nhưng còn chạy được mấy bước, eo đã bị người từ phía sau ôm lấy, lực cánh tay mạnh đến mức như muốn kẹp chết cậu.

Lần này, Draco thấy mấy phù thủy sinh vây xung quanh không chỉ ngạc nhiên mà còn mang theo vẻ mặt hóng hớt cùng hưng phấn. Cậu muốn chét quách đi cho xong, mà giọng nói của Harry từ phía sau lưng truyền đến có chút nghẹn ngào.

"Tôi còn cho là Voldemort đã bắt em đi mất đấy. Con mẹ nó chứ Malfoy, lần sau nếu em ghen thì đừng có mà chạy lung tung được không hả!"

Draco nghĩ, mẹ nó, chúa cứu thế sao mà thích khóc quá vậy, cuối cùng cậu trả lời Harry.

"Không thể, mà tao ghen với ai hả thằng đầu sẹo, mày đừng có mà lan truyền tin đồn vớ vẩn ở đây!"

Harry giận đến mức ngay giữa thanh thiên bạch nhật cắn một cái thật mạnh xuống cổ Draco.

END.

-------------------

Ngoại truyện.

Snape nhìn chằm chằm Harry đang ôm chặt lấy con đỡ đầu của mình không chịu thả, ông liền bấm điện thoại gọi đến trang viên Potter. Điện thoại được kết nối, tiếng cười ha ha của James truyền đến, "Ai vậy ta, tui đoán là Severus phải không nè?"

Snape cười lạnh, "Đem thằng ranh con của ông cút về nhà giúp tôi!"

James đáp, "A, tui sẽ gọi Sirius đến ôm thằng bé trở về ngay!"

Điện thoại bị Snape đánh gãy không thương tiếc, James bất đắc dĩ lắc lắc đầu, "Tính tình cậu ta càng lúc càng khó chịu. " Mà Lily ở bên cạnh ông cũng nâng má hỏi, "Không biết khi nào chúng ta có thể đem Severus qua đây ha!"

James nghĩ nghĩ, ông cảm thấy Lily có thể dễ như trở bàn tay hoàn thành nhiệm vụ này. Nhưng ông thì không, lớ ngớ sẽ bị đối phương cho một phát Avada Kervada.

Một bên khác, Snape kịp phản ứng lại Harry có khả năng đã nhớ thương con đỡ đầu của ông từ lâu, bắn một ánh nhìn chết chóc về phía hắn. Còn đối với việc con của mình ngày hôm qua trốn học đã bị ông lãng quên, Draco trong lòng trộm thở phào  nhẹ nhõm.

Mà Harry thản nhiên đón nhận ánh mắt của Snape, mặt dày mày dạn một lần nữa ôm chặt Draco thơm thơm mềm mềm trong ngực. Buồn cười, hắn làm sao có thể buông tay được, ngay cả thả lỏng cũng không!

Potter cho tới bây giờ đều rất giỏi trong việc theo đuổi người khác à nha.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com