TruyenHHH.com

Hãy yêu em thật khẽ - Hồ Như

Chương 8: Xúc động

honhu2016

Chương 8: Xúc động
Phải mất mười giây sau, những khán giả đầu tiên mới bừng tỉnh trong sự vỡ òa. Những cảm xúc mà Bội Linh mang đến quá ấm áp, nhưng cũng quá bi thương khiến họ nhất thời lạc vào trong đó. Những tiếng vỗ tay vang lên như sấm khiến không khí trong trường quay như muốn nổ tung.
Đó là một tràng pháo tay thật vang, thật dài, khiến trái tim trống rỗng của Bội Linh phút chốc được lấp đầy. Một tia hào hùng trỗi dậy từ sâu trong thâm tâm.
'À, hóa ra đây chính là cảm giác khi được đứng trên sân khấu.' Cô thầm nghĩ.
Và Bội Linh đã bắt đầu yêu thích cảm giác này rồi.
Đợi tiếng vỗ tay ngừng hẳn thì bốn vị huấn luyện viên cũng đã trở về trạng thái bình thường của mình.
Thục Đoan là huấn luyện viên khóc thảm nhất trong bốn người ngồi trên ghế nóng. Cô là một nữ nhạc sĩ kiêm nhà sản xuất âm nhạc nổi tiếng được biết đến qua những bản tình ca da diết và trường tồn theo thời gian. Dù tuổi đã gần bốn mươi nhưng Thục Đoan vẫn giữ được vẻ ngoài tươi trẻ, và tài năng của cô trong lĩnh vực âm nhạc cũng chưa từng mai một theo năm tháng.
Thục Đoan lau sạch nước mắt trên mặt rồi mới cất giọng nói:
“Trần Bội Linh, như trong hồ sơ đăng ký thì năm nay bạn hai mươi ba tuổi có đúng không?”
“Dạ đúng ạ.” Bội Linh đáp lời.
“Tôi muốn hỏi bạn một câu tế nhị, muốn trả lời thật lòng hay không thì tùy bạn. Bài hát này thật sự là do bạn viết sao?” Thục Đoan nhìn thẳng vào mắt Bội Linh và hỏi.
Nét mặt của Bội Linh thoáng qua một chút bối rối, nhưng ngay lập tức cô đã hiểu ra tại sao Thục Đoan lại hỏi mình như thế. Cô bình tĩnh trả lời.
“Em đã viết bài này sau khi mơ một giấc mơ thật dài, phần giai điệu và lời hoàn thành chỉ trong một đêm. Bản phối thì được dựng sau đó.”
Lòng hiếu kỳ của mọi người bị nhấc lên.
“Em có thể chia sẻ về nó không?” Thục Đoan hỏi.
Bội Linh gật đầu và chậm rãi kể về giấc mơ của mình. Cái cách cô cao giọng khi nhắc đến những điều vui sướng, hoặc ngập ngừng, ngắt quãng đoạn kể đến chuyện bi thương, nó chân thật tựa đây là hồi ức của chính bản thân cô vậy.
Thục Đoan không biết mình có nhìn lầm hay không, bởi vì cô thấy được sự tang thương và từng trải trong ánh mắt của Bội Linh. Thật bất ngờ khi một cô gái non nớt mới hai mươi ba tuổi đầu lại có ánh mắt già dặn như thế, chẳng khác gì một người đã kinh qua rất nhiều sóng gió và đau thương của cuộc đời.
Thục Đoan không còn nghi ngờ gì về chủ nhân của bài hát 'Từng ngày bên con' nữa. Cô mở miệng nói một tràng thật dài:
"Thật sự là một giấc mơ đẹp. Chị rất bất ngờ khi cô gái trẻ tuổi như em có thể truyền tải được cảm xúc vào một bài hát về mẹ tốt như thế. Mẹ, đề tài này không khó nhưng cũng không dễ dàng. Cái cách em dùng từ rất đẹp, rất thơ, và cũng rất xúc động. Em đã làm lay động được trái tim của chị. Khuyết điểm duy nhất có lẽ là bản phối của em chưa thật sự xuất sắc. Về đội của chị, chị sẽ giúp em có được những bản phối hay và tôn giai điệu bài hát lên nhất có thể."
Cô vừa dứt lời, một tràng pháo tay lại vang lên.
Huấn luyện viên Thế Phong bên cạnh cũng không chịu thua kém:
"Thú thật thì sau khi nghe hết verse* một, anh cứ nghĩ người hát là một bà mẹ ngoài ba mươi. Bởi vì những giai điệu, cảm xúc và ngôn từ trong bài hát rất trưởng thành, rất từng trải. Phải nói là… ừm là rất thấm. Đến lúc màn hình hạ xuống thì anh cũng như chị Thục Đoan thôi, quá bất ngờ! Tại sao cô gái xinh đẹp và trẻ tuổi như thế này lại có thể viết ra một bài hát hay và thấm như thế?
Anh cũng không nói nhiều, Thục Đoan cho em bản phối hay, anh cũng có thể. Anh nghĩ nếu về đội của anh, em sẽ được hỗ trợ nhiều hơn về phần lyrics**."
Huấn luyện viên Anh Tú cũng không tiếc lời khen ngợi:
"Bài hát em vừa trình bày thật sự rất thuyết phục anh. Cái hay của nó là vừa có thể chạm đến trái tim của người làm mẹ, cũng có thể tạo cảm xúc mãnh liệt cho những đứa con.
Còn một điểm sáng nữa ở em mà các vị huấn luyện viên khác không nhắc đến, đó là giọng hát của em rất tốt. Mặc dù cuộc thi của chúng ta là cuộc thi về sáng tác, nhưng giọng hát hay cũng là ưu thế không hề nhỏ. Thú thật thì dòng nhạc ballad trữ tình có lẽ anh không nổi tiếng bằng Thục Đoan và Thế Phong. Nhưng nếu em muốn thử sức ở những phong cách hiện đại hơn thì hãy về đội của anh. Anh rất hoan nghênh em."
Huấn luyện viên cuối cùng - Tô Lâm cũng có lời khen ngợi Bội Linh và bày tỏ mong muốn cô về đội của mình.
Lần đầu tiên đứng trước nhiều người để trình bày ca khúc do mình sáng tác, lại nhận được những lời khen ngợi cùng đánh giá cao như thế này, Bội Linh khó có thể nén được sự kích động của mình. Niềm sung sướng cứ mênh mang cuồn cuộn bên trong lồng ngực, khiến nó trướng đầy đến mức muốn vỡ ra.
Bội Linh đã có sự lựa chọn riêng cho mình trước cả khi bước lên sân khấu. Từ lúc gửi hồ sơ dự thi, cô đã tìm hiểu kỹ về bốn vị huấn luyện viên này, và nhạc sĩ Thục Đoan chính là người mà cô muốn được học hỏi nhất, bởi dòng nhạc và phong cách của chị ấy rất hợp với xu hướng mà Bội Linh đang hướng đến.
Sau khi Bội Linh nói ra quyết định của mình, huấn luyện viên Thục Đoan vui sướng bước xuống ghế nóng, tiến lên sân khấu rồi ôm chầm lấy cô trong tiếng vỗ tay hoan hô của mọi người.
Đến tận lúc bước vào bên trong cánh gà, Bội Linh vẫn không thoát khỏi trạng thái lâng lâng vì vui sướng. Sáng tác của cô, cô đương nhiên thấy nó hay. Nhưng tự đánh giá cao đứa con tinh thần của mình thì không tránh khỏi vài phần phiến diện. Cho đến khi đứng giữa sân khấu, nhận được sự ca ngợi và khẳng định từ những người chuyên môn, Bội Linh bắt đầu có lòng tin hơn về bản thân của mình. Thời khắc này, tại đây, Bội Linh rốt cuộc cũng tìm ra được ý nghĩa thực sự cho cuộc đời mình, đó là can đảm đuổi theo ước mà đời trước mình từng bỏ lỡ.
Kết thúc phần ghi hình, Bội Linh kiên nhẫn ngồi lại để xem những thí sinh khác.
Trong vòng Thu âm, có tổng cộng năm mươi phần thi, mỗi huấn luyện viên chọn tám người về đội của mình, tức là sẽ có ba mươi hai thí sinh được chọn, những người còn lại phải ra về.
Năm mươi tiết mục ghi hình liên tục trong vòng mười tiếng đồng hồ, các thí sinh, huấn luyện viên và cả ekip chương trình đều rất mệt mỏi. Chờ đến khi tiết mục cuối cùng kết thúc, Bội Linh cũng đã có cái nhìn đại khái về tiêu chuẩn chọn thí sinh và định hướng của chương trình 'Bài ca tôi viết'.
Các huấn luyện viên dành sự ưu ái đặc biệt cho những cá tính âm nhạc trẻ trung, mới lạ và có phần hàn lâm hơn so với dòng nhạc được thị trường yêu chuộng. Các bài hát có đề tài mang tính xã hội cũng được đánh giá cao so với dòng nhạc ballad tình yêu trai gái lụi tim làm mưa làm gió trên thị trường âm nhạc Việt.
Đời trước, Bội Linh là một người làm ăn kinh doanh, nên suy nghĩ tính toán thiệt hơn trong đầu cô nặng hơn rất nhiều so với những con người thuần túy làm nghệ thuật ở đây. Vì vậy, sau khi xem qua ba mươi hai tiết mục được chọn vào vòng trong, Bội Linh đã vạch ra một kế hoạch cụ thể cho mình. Ngôi vị quán quân cô không dám nói trước, nhưng danh tiếng và sự chú ý của khán giả là hai thứ cô nhất định phải có được sau khi chương trình phát sóng.
Tuyển chọn kết thúc, ekip tranh thủ ghi hình nốt đoạn cuối cùng của vòng Thu âm. Các thí sinh đã được chọn vào vòng trong tập trung đến một gian phòng để lắng nghe những lời nhắn nhủ của bốn vị huấn luyện viên.
Bội Linh là một trong những người được đạo diễn chỉ định ngồi ở trung tâm, bên cạnh một cô gái tên Đặng Lan Phương.
Bội Linh nhìn xung quanh để đánh giá cách sắp xếp chỗ ngồi cho thí sinh của ekip, phát hiện những người được chỉ định vào vị trí chính diện dễ lên hình nhất đều có ngoại hình nổi bật. Cô cụp mắt che giấu sự mỉa mai và tự giễu trên gương mặt, dù cho đây là một cuộc thi về tài năng thì những yếu tố thu hút người xem vẫn luôn được ưu tiên hơn là tài năng chân chính.
Trong một lúc lơ đễnh, vai của Bội Linh bỗng nhiên bị người bên cạnh va phải, cô giật mình quay lại thì thấy Lan Phương đang cười khẩy và dùng đôi mắt tràn đầy địch ý nhìn mình.
Thế là cả buổi ghi hình hôm đó, Lan Phương cứ như có như không đoạt màn hình của Bội Linh. Khi máy quay lia qua, nếu cô ta không nhoài người ra trước thì cũng nghiêng đầu, hoặc giơ tay múa chân tỏ vẻ kích động… Nói tóm lại là cô ta dùng mọi cách để che bớt khuôn mặt của Bội Linh khi lên hình.
Lan Phương là một trong những thí sinh có phần thi được cả bốn vị huấn luyện viên gạt cần đỏ. Bài hát của cô ta là một bản R&B mang giai điệu nhẹ nhàng nói về tính nắng mưa thất thường của con gái, rất đáng yêu và cũng bắt tai không kém. Cuối cùng, cô ta trở thành đội viên của huấn luyện viên Tô Lâm, một producer*** chuyên về dòng nhạc sôi động hiện đại.
Có lẽ Lan Phương đã xem Bội Linh là đối thủ nặng ký của mình nên mới có biểu hiện như thế. Đối với những động tác nhỏ đó, Bội Linh chỉ cười khẩy trong lòng và lười phản ứng lại.
Đây là một cuộc thi rất dài, đoạt vài giây lên hình thì có ý nghĩa gì? Nếu vòng sau tác phẩm không đủ xuất sắc thì cũng bị loại thôi. Khán giả bây giờ rất thông minh và kén chọn, cô tin chắc chỉ cần âm nhạc của mình đủ hay thì dù bị che cả khuôn mặt cô vẫn sẽ tỏa sáng. Còn không, chỉ có thể trách mình tài không bằng người mà thôi.
-------
*Verse: Phần lời chính của bài hát.
**Lyrics: Lời bài hát
*** Producer: Nhà sản xuất âm nhạc
Lời tác giả: Mình sử dụng tiếng Anh vì người trong nghề họ hay dùng những từ này thay cho từ tiếng Việt, nhập gia tùy tục, viết thế cho sát thực tế nha các bạn.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com