Hay Yeu Anh Them Lan Nua
Hàn Nguyệt sau khi từ chối Lương Bạch Hiên thì liền đi theo Phong Tử Minh lên xe riêng của anh mà rời trường.Trên đường đi..."Phong Tử Minh, rốt cuộc là tôi vẫn phải tới nhà anh dùng bữa sao?"Phong tử minh vẫn chú tâm lái xe, anh không để ý đến câu hỏi của Hàn Nguyệt chút nào... anh cảm thấy mệt mỏi và sự căng thẳng đè nén trên khuôn mặt anh tuấn của anh.Còn Hàn Nguyệt , cô cảm thấy vừa tức vừa bối rối... cô chưa từng tiếp xúc quá lâu với ông Phong bà phong nên cô không biết phải ứng xử như nào cho phải..Khẽ liếc qua khuôn mặt hơi cau có của Hàn Nguyệt, phong tử minh hờ hững nói: " cô lát nữa chỉ cần dùng bữa một cách cung kính nhất có thể, việc này chắc cô làm đc? Phần còn lại không tới phiên cô""Anh nghĩ tôi rảnh lắm mà lo việc của anh ư? Tôi có thể làm gì thì tôi sẽ làm, chỉ là lợi cho tôi thôi... hứ!"- cô cau có nói với anh"Biết thế thì tốt", còn anh chỉ đáp lại với sự mệt nhọc, k hơn k kém.
------------------------------------------------------------------
Xe Phong Tử Minh rẽ vào phố lớn rồi dưngg lại trước khu trung tâm thương mại to nhất thành phố."Xuống xe"- lời nói lạnh lùng của phong tử minh cắt đứt toàn bộ dòng suy nghĩ miên man của Hàn Nguyệt."Sao lại tới đây?"- Hàn Nguyệt ngây thơ hỏi, mặt lộ rõ vẻ khó hiểu."Có việc, theo tôi", nói rồi Phong Tử Minh bước xuống xe trước..Thấy vậy, Hàn Nguyệt cũng nhanh chóng xuống đi theo Tử Minh..Cả một tiếng đồng hồ, anh bắt cô thử hết mọi loại trang phục trong khu trung tâm thương mại..Đầu tiên họv vào cửa hàng lớn nhất tại đó... tuy nhiên vì cảm thấy trang phục không hợp nên đã chuyển sang cửa hàng nhỏ hơn ngay đó...Bước vào trong, Phong Tử Minh không ngần ngại lấy ngay một bộ váy dạ tiệc xinh xắn quyến rũ cho Hàn Nguyệt...Cầm lấy bộ váy Phong Tử Minh đưa, Hàn nguyệt thấy khá ưng ý nên cô lập tức đi vào phòng thay đồ ướm thử.Khi Hàn Nguyệt bước ra ngoài, cô liền đi tới bên gương lớn để ngắm hình ảnh mình trong gương.Cô của lúc này đẹp đến mê hồn người! Thân hình quyến rũ, nước ra trắng ngần , mái tóc mềm mại cứ thế ăn nhập một cách hợp tình hợp ý với chiếc váy...Nói đến bộ váy, nó quả thực không chỉ đẹp mà còn tôn lên nét quý phái của người mặc..Bộ váy này nằm trong thiết kế chủ đề "Rose" .. quả thật nó kiêu ra lộng lẫy... Hàn Nguyệt thật hợp với bộ váy này...
Cô ngắm mình trong gương hồi lâu, tự hào với dáng vẻ của mình lúc này... Phong Tử Minh ngước lên nhìn cô, anh từ lạnh nhạt chuyển sang bất ngờ và như có lực hút vô hình từ cô hút anh lại... tầm mắt anh xoáy sâu vào cô lúc nàoCô đẹp tới nỗi anh không thể dời mắt mình đi... tựa như nàng tiểu thư hoa hồng trong cổ tích mà quyến rũ đến mê người..Phong Tử Minh đỏ mặt , "sao tim mình lại đập nhanh như thế?" Anh tự hỏi... anh không nghĩ mình lại rung động trước Hàn Nguyệt.
Hàn Nguyệt đang mải ngắm mình, cô vui vì có thể ướm lên bộ váy đẹp thế này... cô đã nghĩ nếu mình mặc nó ra ngoài, sẽ có bao ánh mắt trầm trồ nhìn theo... nhưng rồi cô bỗng nghĩ tới, giờ cô đã ở riêng , hơn nữa vì
giận ba chuyện hôn nhân nên cô không muốn xin tiền ông, cô phải tiết kiệm.. nghĩ đến đó, Hàn Nguyệt lại đi vào phòng thay đồ định thay ra Ngay khoảnh khắc đó, Phong Tử Minh đã giữ cô lại, "cứ mặc vậy đi, như thế thì mới hợp với cô" Hàn Nguyệt nghe thế thì phản bác ngay, " nhưng tôi không muốn chi cho bộ váy này, tôi không cần""Tôi đâu nói cô phải trả nó, tôi sẽ chi, cô chỉ việc làm theo những gì tôi nói", Phong tử Minh lạnh lùng đáp rồi kéo cô đi.Giờ phút này, Hàn Nguyệt cảm thấy thật khó tả, không biết hôm nay Phong Tử Minh ăn cái gì mà lại chịu chi tiền vì cô..
------------------------------------------------------------------
Chiếc xe màu đó samg trọng tiến vào khu biệt thự cao cấp của gia đình Phong Tử Minh..Cửa xe mở, Hàn Nguyệt cùng Phong Tử Minh bước xuống..Từ lúc bị ép hôn với Phong Tử Minh, Hàn Nguyệt chưa một lần đặt chân tới Biệt thự nhà anh dù có nghe nói tới nó đẹp cỡ nào... nhưng khi nhìn thấy tận mắt, cô mới biết nó thật lộng lẫy. Tuy biệt thự nhà cô cũng rất đẹp nhưng có lẽ vì nhìn quen nó rồi mà khi gặp một cái biệt thự khác cô có cảm giác ngạc nhiên đến thế!Phong Tử Minh vỗ cốc nhẹ lên trán Hàn Nguyệt.. "Anh làm gì thế?" Cô lấy tay xoa xoa vết cốc của anh, nhăn nhó."Nghe đây, từ giờ cho tới lúc vào kia, cô và tôi phải đóng kịch thân mật , có như vậy mới không bị mắng""Anh thật là buồn cười... đóng kịch thân mật? Phải làm sao đây? Tôi đâu có rung động trước anh mad diễn cho đạt chứ?", Hàn Nguyệt nói giọng giễu cợt vờ có vờ không với Phong Tử Minh..Phong Tử Minh đưa tay nắm tay cô , kéo cô vào lòng, ôm nhẹ, mặt anh đặt lên trên cổ cô và hơi thở trầm ổn của anh thở phà vào vành tai cô nóng ran..Giờ phút này, Hàn Nguyệt đứng trơ một chỗ, mặt đỏ như trái gấc chín."Thế nào? Cô rung động rồi! Diễn tốt lắm, cứ thế phát huy!" - anh cười ma mị rồi nắm tay cô bước vào bên trong.
------------------------------------------------------------------
Trong Phòng khách nhà họ Phong, ông Phong đang nhâm nhi tách trà ấm., chợt thấy cửa phòng mở, ông khẽ ngước mắt lên nhìn.Phong Tử Minh và Hàn Nguyệt bước vào, tay nắm tay đến trước mặt ông Phong khiến ông khá sửng sốt."Ba , chúng con đã về đây""Ừm", ông khẽ gật đầu, nét mặt dễ chịu đi phần nào.Hàn Nguyệt trông thấy ông Phong thì lễ phép chào hỏi "Chào chủ tịch Phong, con thật xin lỗi vì hôm nay mới cơ dịp tới thăm bác, bác vẫn khỏe chứ ạ?"Lời nói của Hàn Nguyệt thật dễ nghe khiến ông Phong ưng lắm, ông vui vẻ nói chuyện với cô.Được một lúc thì Phong Tử Minh xin phép ônh Phong lên phòng một lát, để mặc Hàn Nguyệt ngồi tiếp chuyện ông Phong.
------------------------------------------------------------------
Phong Tử Minh nặng nề bước chân lên phòngKhi anh vừa mở cửa phòng ra, anh đã rất ngạc nhiên...Trước mắt anh, Hải Băng đang đứng đó, cô mỉm cười tươi tắn nhìn anh.. cô
vẫn dịu dành đến thế! Trông thấy Phong Tử Minh, Hải Băng chạy lại ôm châmg lấy anh, nhõng nhẽo như chú mèo con đáng yêu
"Em nhớ anh quá à! Anh ít liên lạc với em! Bắt đền anh!"Hải Băng cứ nghĩ khi anh gặp cô , anh sẽ vuu mừng như cô đang vậy, nhưng không, anh khẽ đẩy cô ra rồi nói:" sao em lại tới đây?""Em tiện đi qua đây, vào thăm hai bác , bác gái kêu em ở lại dùng bữa nên em đồng ý, bác nói hôm nay coa vị khách đặc biệt, là ai vậy anh? Em háo hức quá!""Anh kêu tài xế Quách đưa em về, khi khác em sang dùng bữa nhé!"- anh nói dửng dưng.Hải Băng nghe tới đó mà sửng sốt ngạc nhiên, cô không tin nổi.
"Anh đuổi em đi ư?"
"không, chỉ là hôm nay anh không thể bảo vệ em mà thôi"Phong Tử Minh nói vậy là có ý rằng hôm nay chỉ sợ Hải Băng vì buồn mà không chịu nổi. Nhưng Hải Băng cô lại không hiểu, cô cứ nghĩ chỉ là trò đùa con nít."Anh à, em giỏi lắm nè! Không ai bắt nạt em được đâu, ở đây mọi người đều yêu quý em mà, không về đâu"
Nói rồi cô chạy xuống lầu một luôn.Phong Tử Minh thấy thế thì đuổi theo định tóm cô lại nhưng không kịp..Hải Băng chạy xuống lầu một định nói chuyện với ông Phong thì cô phát hiện..Người đang tiếp chuyện với Phong Chủ tịch là một cô gái cao quý xinh đẹp lộng lẫy, cô ấy kiêu sa, mang vẻ đẹp sang trọng của một tiểu thư quyền quý.Thấy vậy , Hải Băng đi tới, ngồi xuống ghế bên cạnh, chào ông Phong rồi làm quen với Hàn nguyệt."Chào tiểu thư, cô thật xinh đẹp, thì ra cô là khách quý tối nay sao?""Chào cô" hàn Nguyệt khẽ đáp lại."Tên tôi là Hải Băng , tôi là bạn của Tử Minh.. cô là...""Tôi..."Hàn Nguyệt còn chưa kịp đáp thì ông Phong đã nói luôn "Hàn Nguyệt là vợ chưa cưới của Tử Minh"Lời nói của ông như sét đánh ngang tai
Hải Băng... cô không tin nổi liền hỏi lại
"Bác nói là vợ... vợ chưa cưới ấy ạ?"Bà Phong từ nhà bếp tiến ra lên tiếng:" À, khách quý đây mà, con dâu à, hôm nay mẹ chuẩn bị nhiều món ngon lắm!"Giờ thì Hải Băng đã rõ, thì ra đây là vợ chưa cưới của Tử Minh... Hải Băng nhìn Hàn Nguyệt hồi lâu mà lòng dâng lên chua xót nghẹn ngào..Giờ cô đã biết hết rồi... cô đang cảm thấy ghen tuông và dần trở nên mù quáng....Cuộc gặp mặt này, Hải Băng có lẽ không quen đượcCòn Hàn Nguyệt, cô chỉ thấy ở Hải Băng dấy lên sự xúc động gì đó mãnh liệt..
------------------------------------------------------------------
Xe Phong Tử Minh rẽ vào phố lớn rồi dưngg lại trước khu trung tâm thương mại to nhất thành phố."Xuống xe"- lời nói lạnh lùng của phong tử minh cắt đứt toàn bộ dòng suy nghĩ miên man của Hàn Nguyệt."Sao lại tới đây?"- Hàn Nguyệt ngây thơ hỏi, mặt lộ rõ vẻ khó hiểu."Có việc, theo tôi", nói rồi Phong Tử Minh bước xuống xe trước..Thấy vậy, Hàn Nguyệt cũng nhanh chóng xuống đi theo Tử Minh..Cả một tiếng đồng hồ, anh bắt cô thử hết mọi loại trang phục trong khu trung tâm thương mại..Đầu tiên họv vào cửa hàng lớn nhất tại đó... tuy nhiên vì cảm thấy trang phục không hợp nên đã chuyển sang cửa hàng nhỏ hơn ngay đó...Bước vào trong, Phong Tử Minh không ngần ngại lấy ngay một bộ váy dạ tiệc xinh xắn quyến rũ cho Hàn Nguyệt...Cầm lấy bộ váy Phong Tử Minh đưa, Hàn nguyệt thấy khá ưng ý nên cô lập tức đi vào phòng thay đồ ướm thử.Khi Hàn Nguyệt bước ra ngoài, cô liền đi tới bên gương lớn để ngắm hình ảnh mình trong gương.Cô của lúc này đẹp đến mê hồn người! Thân hình quyến rũ, nước ra trắng ngần , mái tóc mềm mại cứ thế ăn nhập một cách hợp tình hợp ý với chiếc váy...Nói đến bộ váy, nó quả thực không chỉ đẹp mà còn tôn lên nét quý phái của người mặc..Bộ váy này nằm trong thiết kế chủ đề "Rose" .. quả thật nó kiêu ra lộng lẫy... Hàn Nguyệt thật hợp với bộ váy này...
Cô ngắm mình trong gương hồi lâu, tự hào với dáng vẻ của mình lúc này... Phong Tử Minh ngước lên nhìn cô, anh từ lạnh nhạt chuyển sang bất ngờ và như có lực hút vô hình từ cô hút anh lại... tầm mắt anh xoáy sâu vào cô lúc nàoCô đẹp tới nỗi anh không thể dời mắt mình đi... tựa như nàng tiểu thư hoa hồng trong cổ tích mà quyến rũ đến mê người..Phong Tử Minh đỏ mặt , "sao tim mình lại đập nhanh như thế?" Anh tự hỏi... anh không nghĩ mình lại rung động trước Hàn Nguyệt.
Hàn Nguyệt đang mải ngắm mình, cô vui vì có thể ướm lên bộ váy đẹp thế này... cô đã nghĩ nếu mình mặc nó ra ngoài, sẽ có bao ánh mắt trầm trồ nhìn theo... nhưng rồi cô bỗng nghĩ tới, giờ cô đã ở riêng , hơn nữa vì
giận ba chuyện hôn nhân nên cô không muốn xin tiền ông, cô phải tiết kiệm.. nghĩ đến đó, Hàn Nguyệt lại đi vào phòng thay đồ định thay ra Ngay khoảnh khắc đó, Phong Tử Minh đã giữ cô lại, "cứ mặc vậy đi, như thế thì mới hợp với cô" Hàn Nguyệt nghe thế thì phản bác ngay, " nhưng tôi không muốn chi cho bộ váy này, tôi không cần""Tôi đâu nói cô phải trả nó, tôi sẽ chi, cô chỉ việc làm theo những gì tôi nói", Phong tử Minh lạnh lùng đáp rồi kéo cô đi.Giờ phút này, Hàn Nguyệt cảm thấy thật khó tả, không biết hôm nay Phong Tử Minh ăn cái gì mà lại chịu chi tiền vì cô..
------------------------------------------------------------------
Chiếc xe màu đó samg trọng tiến vào khu biệt thự cao cấp của gia đình Phong Tử Minh..Cửa xe mở, Hàn Nguyệt cùng Phong Tử Minh bước xuống..Từ lúc bị ép hôn với Phong Tử Minh, Hàn Nguyệt chưa một lần đặt chân tới Biệt thự nhà anh dù có nghe nói tới nó đẹp cỡ nào... nhưng khi nhìn thấy tận mắt, cô mới biết nó thật lộng lẫy. Tuy biệt thự nhà cô cũng rất đẹp nhưng có lẽ vì nhìn quen nó rồi mà khi gặp một cái biệt thự khác cô có cảm giác ngạc nhiên đến thế!Phong Tử Minh vỗ cốc nhẹ lên trán Hàn Nguyệt.. "Anh làm gì thế?" Cô lấy tay xoa xoa vết cốc của anh, nhăn nhó."Nghe đây, từ giờ cho tới lúc vào kia, cô và tôi phải đóng kịch thân mật , có như vậy mới không bị mắng""Anh thật là buồn cười... đóng kịch thân mật? Phải làm sao đây? Tôi đâu có rung động trước anh mad diễn cho đạt chứ?", Hàn Nguyệt nói giọng giễu cợt vờ có vờ không với Phong Tử Minh..Phong Tử Minh đưa tay nắm tay cô , kéo cô vào lòng, ôm nhẹ, mặt anh đặt lên trên cổ cô và hơi thở trầm ổn của anh thở phà vào vành tai cô nóng ran..Giờ phút này, Hàn Nguyệt đứng trơ một chỗ, mặt đỏ như trái gấc chín."Thế nào? Cô rung động rồi! Diễn tốt lắm, cứ thế phát huy!" - anh cười ma mị rồi nắm tay cô bước vào bên trong.
------------------------------------------------------------------
Trong Phòng khách nhà họ Phong, ông Phong đang nhâm nhi tách trà ấm., chợt thấy cửa phòng mở, ông khẽ ngước mắt lên nhìn.Phong Tử Minh và Hàn Nguyệt bước vào, tay nắm tay đến trước mặt ông Phong khiến ông khá sửng sốt."Ba , chúng con đã về đây""Ừm", ông khẽ gật đầu, nét mặt dễ chịu đi phần nào.Hàn Nguyệt trông thấy ông Phong thì lễ phép chào hỏi "Chào chủ tịch Phong, con thật xin lỗi vì hôm nay mới cơ dịp tới thăm bác, bác vẫn khỏe chứ ạ?"Lời nói của Hàn Nguyệt thật dễ nghe khiến ông Phong ưng lắm, ông vui vẻ nói chuyện với cô.Được một lúc thì Phong Tử Minh xin phép ônh Phong lên phòng một lát, để mặc Hàn Nguyệt ngồi tiếp chuyện ông Phong.
------------------------------------------------------------------
Phong Tử Minh nặng nề bước chân lên phòngKhi anh vừa mở cửa phòng ra, anh đã rất ngạc nhiên...Trước mắt anh, Hải Băng đang đứng đó, cô mỉm cười tươi tắn nhìn anh.. cô
vẫn dịu dành đến thế! Trông thấy Phong Tử Minh, Hải Băng chạy lại ôm châmg lấy anh, nhõng nhẽo như chú mèo con đáng yêu
"Em nhớ anh quá à! Anh ít liên lạc với em! Bắt đền anh!"Hải Băng cứ nghĩ khi anh gặp cô , anh sẽ vuu mừng như cô đang vậy, nhưng không, anh khẽ đẩy cô ra rồi nói:" sao em lại tới đây?""Em tiện đi qua đây, vào thăm hai bác , bác gái kêu em ở lại dùng bữa nên em đồng ý, bác nói hôm nay coa vị khách đặc biệt, là ai vậy anh? Em háo hức quá!""Anh kêu tài xế Quách đưa em về, khi khác em sang dùng bữa nhé!"- anh nói dửng dưng.Hải Băng nghe tới đó mà sửng sốt ngạc nhiên, cô không tin nổi.
"Anh đuổi em đi ư?"
"không, chỉ là hôm nay anh không thể bảo vệ em mà thôi"Phong Tử Minh nói vậy là có ý rằng hôm nay chỉ sợ Hải Băng vì buồn mà không chịu nổi. Nhưng Hải Băng cô lại không hiểu, cô cứ nghĩ chỉ là trò đùa con nít."Anh à, em giỏi lắm nè! Không ai bắt nạt em được đâu, ở đây mọi người đều yêu quý em mà, không về đâu"
Nói rồi cô chạy xuống lầu một luôn.Phong Tử Minh thấy thế thì đuổi theo định tóm cô lại nhưng không kịp..Hải Băng chạy xuống lầu một định nói chuyện với ông Phong thì cô phát hiện..Người đang tiếp chuyện với Phong Chủ tịch là một cô gái cao quý xinh đẹp lộng lẫy, cô ấy kiêu sa, mang vẻ đẹp sang trọng của một tiểu thư quyền quý.Thấy vậy , Hải Băng đi tới, ngồi xuống ghế bên cạnh, chào ông Phong rồi làm quen với Hàn nguyệt."Chào tiểu thư, cô thật xinh đẹp, thì ra cô là khách quý tối nay sao?""Chào cô" hàn Nguyệt khẽ đáp lại."Tên tôi là Hải Băng , tôi là bạn của Tử Minh.. cô là...""Tôi..."Hàn Nguyệt còn chưa kịp đáp thì ông Phong đã nói luôn "Hàn Nguyệt là vợ chưa cưới của Tử Minh"Lời nói của ông như sét đánh ngang tai
Hải Băng... cô không tin nổi liền hỏi lại
"Bác nói là vợ... vợ chưa cưới ấy ạ?"Bà Phong từ nhà bếp tiến ra lên tiếng:" À, khách quý đây mà, con dâu à, hôm nay mẹ chuẩn bị nhiều món ngon lắm!"Giờ thì Hải Băng đã rõ, thì ra đây là vợ chưa cưới của Tử Minh... Hải Băng nhìn Hàn Nguyệt hồi lâu mà lòng dâng lên chua xót nghẹn ngào..Giờ cô đã biết hết rồi... cô đang cảm thấy ghen tuông và dần trở nên mù quáng....Cuộc gặp mặt này, Hải Băng có lẽ không quen đượcCòn Hàn Nguyệt, cô chỉ thấy ở Hải Băng dấy lên sự xúc động gì đó mãnh liệt..
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com