TruyenHHH.com

Hate To Love Kmg

"Dự báo thời tiết hôm nay
Ngoài trời có tuyết rơi dày đặc, nhiệt độ thấp nhất buổi sáng là 3 độ, chiều tối là âm 1 độ. Mọi người hãy nhớ mang ô và cẩn thận đường trơn nhé!"

-"Chào buổi sáng ba mẹ~" Cô bước xuống cầu thang với bộ đồ dày dặn chẳng khác gì hôm qua, chạy lại ôm ba đang đọc báo rồi quay xuống bếp ôm lấy mẹ đang chuẩn bị bữa sáng. Dạo này cửa hàng hầu như là Jeonghan quán xuyến nên hai người mới có thời gian nghỉ ngơi giữa trời đông như vậy. Anh hai cô đúng thật là rất lo cho ba mẹ, cứ đông đến là ba mẹ cô sẽ có kì nghỉ trọn vẹn ngay.

-"Hôm nay dậy sớm thế?"

-"Con phải đi làm mà." Giọng cô có chút buồn, tay vẫn dọn bát đũa ra giúp mẹ.

-"Haha, đam mê của con mà."

Cô chỉ biết cười rồi ngồi vào bàn ăn cơm, đam mê của cô là thiết kế chứ có phải theo hầu tên khó ưa kia đâu.

Cô đến công ty vừa lúc bảy giờ, tiện tay pha cho hắn li cà phê nóng để khỏi bị cằn nhằn.

-"Chào buổi sáng, americano nóng của sếp đây." Cô mở cửa, đặt li cà phê xuống bàn, người kia vẫn đang chăm chăm vào đống hồ sơ trên bàn. Thấy cô hắn liền đổi thái độ, gật đầu như lời cảm ơn.

-"Hôm nay không có lịch hẹn với công ty nào cả, nhưng ông Hwang quản lí xưởng may muốn mời sếp về kiểm tra chất lượng sản phẩm."

-"Mấy giờ?"

-"Thời gian do sếp chọn ạ. À còn có người tên là Park Seoji muốn gặp sếp bàn việc, mấy giờ được luôn sếp?"

-"Sau này không được nhận lời từ người này. Ăn trưa xong em theo tôi đi xuống xưởng."

-"Xưởng ở đâu vậy ạ?"

-"Ngoại ô? Làm ở đây mà không biết?"

-"..." cô nhìn thái độ của hắn lại muốn đấm cho mấy phát, trước đây cô chỉ là một thực tập sinh nhỏ bé ở phòng thiết kế, có rảnh đâu mà quan tâm mấy cái xưởng may của hắn chứ.

-"Về phòng đi."

-"Vâng."

Cô trở về phòng làm việc, tiếp tục với mấy bản vẽ cho dự án tốt nghiệp của cô. Dù gì hôm nay cũng không gặp đối tác nên cô cũng chẳng phải chuẩn bị hợp đồng cho hắn nên rảnh rỗi lắm.

Đến giờ ăn trưa mà chẳng thấy cô mang đồ ăn đến phòng cho mình, hắn lấy làm lạ. Tắt vội chiếc laptop rồi đi sang phòng cô. Thật may vì hắn không gõ cửa, vì có tiếng động chắc là cô sẽ thức giấc. Đúng như hắn nghĩ, cô ngủ thiếp trên bàn lúc nào không hay, chắc do căn phòng này quá ấm thôi. Hắn nhặt tờ giấy A4 trên sàn, đoán được phần nào bộ váy này là do cô vẽ, tay nghề cũng không tệ- hắn cảm thán.

Nhìn sự hồn nhiên của cô, hắn lại lo lắng, hắn biết quá khứ của hắn rất tệ. Tự hỏi liệu cô có chấp nhận hắn hay chỉ tỏ ra vẻ chán ghét, không muốn mở lòng với một người như hắn? Dù gì cô cũng chỉ vừa mới kết thúc mối tình của mình chưa bao lâu, người cũ lại quay về. Hắn lo lắm, vì hắn yêu cô, hắn muốn cho cô cảm giác an toàn. Nhưng chỉ sợ những người trước đây của hắn sẽ gây sự với cô như lời Jeonghan đã nói.

-"Anh xin lỗi, chắc là do anh ích kỷ, nhưng chỉ có như vậy anh mới bảo vệ được em." Hắn nhẹ giọng, khoác chiếc áo vest lên người cô. Định đi ra ngoài thì điện thoại cô rung lên, là Jaehyun gọi, cô cũng vì tiếng chuông mà bị đánh thức.

-"Yoboseyo, Sooyeon, anh có mang cơm trưa đến..."

-"Xin chào, Sooyeon đang ngủ rồi." Hắn lấy chiếc điện thoại từ tay cô.

-"Anh là...?"

-"Kim Mingyu, chúng ta bằng tuổi đó."

-"...Đưa máy cho Sooyeon giúp tôi."

-"Bây giờ nói cho bạn trai em ấy, được không?"

-"Sếp.." cô nhón chân định lấy chiếc điện thoại, tên kia càng đưa lên cao, cô mất thăng bằng ngã vào người hắn, tên kia được thế bịt miệng cô lại.

-"Bạn trai?"

-"Tôi là bạn trai của em ấy. Hai người đã chấm dứt rồi thì đừng có liên lạc nữa. Tôi không thích. Vậy nha." Hắn nói rồi cúp máy.

-"Thả ra." Cô cắn vào tay hắn.

-"Đau.."

-"Anh làm gì vậy? Sao lại tự ý nghe điện thoại của tôi?"

-"Tôi giải quyết tên người yêu cũ cho em rồi."

-"Ai cần?"

-"Không nói nữa. Đi ăn nhanh đi rồi còn xuống xưởng." Hắn nói rồi đặt chiếc điện thoại xuống bàn, nhìn cô rồi đi ra ngoài.

———

Chiếc xe lăn bánh lúc một giờ chiều, là hắn cầm tay lái. Không biết có âm mưu gì không mà hôm nay hắn lái xe chứ không phải bác Tom. Nhưng làm sao hắn dám chứ, Yoon Jeonghan sẽ xử hắn nếu dám làm hại đến cô.

Đến nơi, người kia theo thói quen mở cửa cho cô dù cô chẳng thích chuyện này tý nào. Cô theo sau lưng hắn đi vào trong, há hốc mồm vì cái hệ thống to đùng này. Biết vì sao công ty của hắn lại đứng hàng top trong giới thời trang này rồi. Ăn chơi như này mà cũng biết quản lí cái cơ ngơi to đùng này sao?

-"Sếp Kim tới rồi." Vị quản lí tầm hơn ba mươi cúi người chào hắn, cô cũng gật đầu chào theo phép tắc.

-"Xưởng vẫn ổn chứ? Máy móc có cần nâng cấp không?"

-"Hiện tại thì vẫn đâu vào đó, nhưng mà kiểu mẫu lần này hơi phức tạp nên chỉ sợ công nhân mới không đáp ứng được chất lượng."

-"Ừm... công nhân mới thì training kỹ vào."

Hai người kia kéo nhau qua một góc bàn chuyện chuyên môn, cô vẫn đứng đó nhìn mấy chị công nhân căng cả mắt thêu hoa trên váy, mấy cái này không dùng máy sao?- cô thắc mắc.

-"Người kia là bạn gái sếp hả?"
Ông Hwang nhìn cô đang ngáp, có chút buồn cười. Nhìn cứ như ba đang dẫn con gái đi thăm chổ làm việc vậy.

Hắn nhìn về phía cô, người đang ngáp cũng vội lấy tay che miệng rồi thực hiện tác phong nghiêm túc vì sợ bị hắn mắng.

-"Trợ lí, cũng là bạn gái."

-"Ồ... chúc mừng sếp."
——
Đến chiều tối, hắn cũng chịu đi về. Ra đến xe, hắn bất ngờ khi cô đứng trước mặt mình.

-"Chuyện gì?"

-"Bây giờ cũng còn sớm á... lúc nảy em coi review vùng Iksan này bán bánh cá ngon lắm..."

-"Thì?"

-"Mình qua đó ăn, à không mua thôi được không sếp? Lâu lâu mới có dịp..."

-"..." hắn nhìn đôi mắt long lanh của người đối diện, đúng là không kìm được lòng, sao có thể đáng yêu đến vậy chứ? Lúc sáng mới còn cáu gắt xong, bây giờ lại thành một con mèo ngoan ngoãn. Đáng yêu quá!

-"Sếp bận thì thôi ạ, lần sau em tự đi."

-"Địa chỉ?"

Nghe hai từ này thốt ra từ miệng hắn, đôi mắt cô sáng rỡ, liền đưa điện thoại cho hắn xem địa chỉ. Trời lạnh như thế này mà ăn bánh cá nóng thì còn gì bằng.

——

-"Cho con hai cái phô mai, một cái đậu đỏ... và một phần bánh này nữa ạ.."

Cô hí hửng đứng ngay quầy bánh cá như trên đoạn video, tay chỉ vào đủ loại bánh, phải mua về cho Youngsoo của cô ăn cùng nữa mới được.

-"Cho sếp nè." Cô đưa chiếc bánh cá cho hắn, người kia cũng cầm lấy.

-"Jjang."

Hắn bất ngờ khi cô cụng chiếc bánh cá của mình vào chiếc bánh của hắn. Hành động này, hắn thật sự không chịu nổi nữa rồi, chỉ muốn ôm cô bé này ngay lập tức. Khác xa với những cô gái tán tỉnh hắn trước đây, nét đáng yêu, hồn nhiên có phần đanh đá này lại làm hắn u mê không lối thoát.

-"Ngon quáaaa. Sếp thấy sao? Đi ăn là đúng đắn phải không?"

-"Ừm."

-"Sếp thử món này đi, là hạnh nhân đó."

Hai người đứng ở quầy bánh cá một hồi lâu, tuyết cũng bắt đầu rơi, trời cũng trở lạnh hơn lúc nãy. Cô nhận lấy bánh cá từ ông chủ rồi cùng hắn đi về bãi đậu xe.

-"Lạnh quáaa.." cô ngồi trong xe, hai tay rung vì lạnh. Người kia vội bật máy sưởi, tiện tay khoác chiếc áo của mình lên người cô. 

-"Không cần đâu sếp."

-"Đừng có cãi." Hắn chòm sang thắt dây an toàn cho cô, khoảng cách ngày càng gần khiến cô có chút ngại vội che mặt lại để không nhìn thấy, hắn cũng chỉ biết bật cười.

-"Sếp ga lăng như vậy chắc cũng nhiều chị đổ lắm nhỉ?"

-"Vậy em có đổ chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com