Haruka X Michiru Chuyen Tinh Gio Bien
"Khoan đã!" Michiru giật mình tỉnh dậy một lần nữa.
"Lại lặp lại giấc mơ đó, rốt cuộc người ấy là ai? Vì sao lại cho mình cảm giác quen thuộc?" : Michiru bần thần ngẫm nghĩ.Cùng lúc đó, đồng hồ báo thức vừa reo khéo michiru ra khỏi dòng suy nghĩ."Đã gần 8h rồi sao?" Michiru nhìn đồng hồ rồi lẩm bẩm
Thế là michiru vô vscn xong, thay quần áo đi ra.
"Lại lặp lại giấc mơ đó, rốt cuộc người ấy là ai? Vì sao lại cho mình cảm giác quen thuộc?" : Michiru bần thần ngẫm nghĩ.Cùng lúc đó, đồng hồ báo thức vừa reo khéo michiru ra khỏi dòng suy nghĩ."Đã gần 8h rồi sao?" Michiru nhìn đồng hồ rồi lẩm bẩm
Thế là michiru vô vscn xong, thay quần áo đi ra.
Vừa bước xuống nhà, mùi thức ăn thơm lừng đã xộc thẳng vô mũi michiru khiến dạ dày cô biểu tình dữ dội."Chào buổi sáng con gái yêu'' Mẹ michiru mỉm cười nhìn cô.''Dạ con chào mẹ ạ'' Cô cũng tươi cười đáp lại lời chào của mẹ.''Mà ba đâu rồi mẹ": Cô hỏi mẹ."Ba con tới công ty rồi": Mẹ cô mỉm cười trả lời.''Dạ'' : Giọng cô có phần trầm xuống vì cũng đã lâu kể từ khi cô lớn, ba cô lập công ty riêng không bao giờ ba cô cùng ngồi ăn với cô và mẹ."Ăn nhanh đi con, sắp trể giờ học rồi đó": Mẹ cô dục."Dạ con biết rồi": Cô mỉm cười rồi trả lời với mẹ.------------------------------------------------Gần 9hCô lên phòng lấy cặp và một thứ k thể thiếu đó là 'cây đàn violon' của cô.''Gần 9h rồi, mình phải nhanh lên mới được": Cô nghĩ Bước xuống nhà cô lễ phép thưa mẹ"Thưa mẹ,con đi học ạ": Cô lễ phép thưa.'' Ừ, con đi đi": Mẹ cô nói---------------------------------------------------Cô đang mải mê tung tăng tới trường thì ' ầm',nhưng không, không có tiếng ầm vì đã có 1 người chụp lại nêncô không thân thương với mặt đất( au: đi đứng kiểu gì không biết nữa chị tui ơi)Chưa kịp định hình được gì thì có một giọng nói ấm áp pha chút lạnh lùng vang lên." Đi đứng cẩn thận chứ": Người đó nói.Khi cô ngước lên, trái tim đập muốn loạn nhịp trước người vừa đỡ mình
(Au: Dành cho các thánh lười miêu tả :3)" Cẩn thận đó": Người con gái tóc vàng nói." V....vâng": Cô lắp bắp trả lời"Ừ": Nói rồi người con gái tóc vàng biến mất.( au: Giống ma thế =.=)'' Í'': Cô như nhớ điều gì đó nhưng khi nhìn lại người đó đã đi mất.Bỗng nhiên một kí ức mờ ảo xẹt ngang đầu cô và lập tức biến mất nhưng vẫn đủ để cô biết đượcvẫn là hình bóng đó mà mỗi đêm cô đều mơ thấy nhưng khác là cô có cảm giác như nghe được giọng người đó.''Lại gì nữa đây" Cô ôm đầu suy nghĩ.Vừa lúc đó, cô mới nhớ là mình đang tới trường, cô hoảng hốt nhìn lại đồng hồ'' Trời ơi": Cô hốt hoảng nhìn vô đồng hồ"Tiêu rồi, giờ mình phải chạy nhanh lắm mới tới kịp":Cô hốt hoảng suy nghĩ----------------------------------------------------------Đôi lời tác giả: Chào mọi ngườiVì đây là truyện vở bách hợp đầu tiên và là bộ truyện đầu tay nên có gì sai sót mọi người ném đá nhẹ thôi, mình lấy theo phiên bản Salior Moon nhưng chỉ là một phần , một phần là mình cho thêm vô( đặc biệt là tính cách michiru với haruka) nên mọi người đừng thắc mắc nếu tính cách 2 ng đó khác xa với những gì mà mọi người từng đọc =))Mà thông báo trước, au xin cam đoan với mọi người truyện này sẽ có h :3( Au trong sáng đúng không)Ok, nói nhiêu thôi.Chào mọi người nha =D
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com