TruyenHHH.com

Harry Potter Phu Trach Se To O The Gioi Phu Thuy

Trong ấn tượng của Ophelia về Sirius Black, ngoại trừ đỡ bốc đồng hơn James một tí, biết điều hơn James một tẹo thì chẳng có gì đào ra tiền. Không những thế mang tiếng là một Black mà lại khờ khạo ngốc nghếch không ai bằng. Tiêu biểu cho điều này chính là cái cách cậu ta làm ầm lên với gia đình, một hai đòi bỏ nhà đi bụi. Mà bụi nào không thấy bờ nào không hay chứ Ophelia thấy là biệt phủ nhà Potter đã nhiều hơn tận một cái mạng.

Với danh gia chủ, từ hồi mười lăm thì Ophelia đã tách ra ở riêng tại dinh thự nhà Potter. Còn mấy vị khác trong nhà thì chọn ở tại một căn biệt phủ khác để tránh phiền phức cho cô chủ nhỏ. Đâm ra phải tới khi bà Black gửi thư nhờ cô khuyên chàng quý tử nhà này mò mặt về thì Luna nới biết cái mạng cộng thêm kia không ai khác ngoại Sirius Black.

Mà cậu ta cũng tài, mà cụ thể là tài lanh. Vừa nghe phong thanh Ophelia biết chuyện liền làm ra chuyện sốc nổi hơn gấp bội. Mà cụ thể là nghe theo lời James Potter đòi tách khỏi gia đình để đi theo cái gọi là công lý.

Thật ra thì đó không phải chuyện xấu. Ở cái thời đại này, ai mà không phải chọn phe cho chính mình, ai mà không cần một bến đỗ. Nhưng vấn đề là Sirius suy nghĩ mọi thứ quá mức đơn giản, đơn giản đến độ nực cười.

Bộ cậu ta cho rằng cứ thể tách ra là không liên quan gì nữa?

Hay cậu ta cho rằng chúa tể hắc ám là một kẻ hiền hòa ngây thơ.

Trọng điểm là nhà Black đã chọn theo hắc ám. Nếu muốn làm cũng nên làm theo cách gọn ghẽ nhất đi. Khiến mình trên lý thuyết chết đi rồi làm gì chẳng được.

Mà nguyên do dẫn đến việc Sirius làm chuyện bốc đồng cũng chẳng tránh được cùng Ophelia có liên can. Đại khái là giống như James hay những người khác trong nhóm đạo tặc, Sirius vẫn có một nỗi sợ vô hình với ác nữ Ophelia.

Ophelia và Sirius trên lý thuyết là bằng tuổi, cũng học chung một khóa. Khác cái là một người từ Slytherin trong khi người còn là là Gryffindor. Nhưng vì Sirius chơi cùng với James mà James lại được ông bà Potter giao cho đứa em họ này chiếu cố. Vậy nên Sirius cũng được hưởng ké sự quan tâm độc địa này.

Trong sáu năm học ở trường, Ophelia đã nói một thì chắc chắn là một, có là hai ba hay bốn thì cũng phải biến thành một. Nếu không sẽ trực tiếp chẳng thèm nhân nhượng mà lôi cả bọn ra giáo huấn. Mặc dù trong thâm tâm Sirius biết, Ophelia cũng là vì tốt cho cả bọn. Nhất là khi thế cục đang loạn như tơ vò.

Nhưng tâm tính thiếu niên, thích làm việc anh hùng. Vậy nên sau vài năm nín nhịn cứ thế bùng nổ, nổ một lần liền khiến người ta hoảng sợ không thôi.

Mãi đến sau này, khi mà đã bị giam trong Azkaban vài năm thì Sirius mới chịu hiểu ra, Ophelia đã đau đầu vì cả bọn đến mức nào.

.

.

.

.

- Rất vui được gặp lại chú em, chắc vẫn còn chưa quên tôi đây đâu nhỉ?

Ophelia ngồi xuống chiếc ghế vừa được kê xuống, mắt nhìn gã đàn ông rũ rượi phía sau song sắt. Nụ cười trên môi kéo cao, làm ra bộ dạng vui thích như nhìn kẻ mình thù ghét đang chịu khổ.

Dáng vẻ này của đối phương hoàn toàn hợp lý, khi mà rõ ràng Sirius Black chính là nguyên nhân cho sự ra đi của hai người nhà Potter. Chính gã cũng chẳng thể giải thích được gì, nhất là khi gã còn chẳng ngờ sẽ được một lần lại nhìn thấy Ophelia trong tầm mắt.

- Ophelia.

- Bingo! Quý ngài Black đây trí nhớ thật tốt nha. Vậy chắc ngài còn nhớ được lý do mình bị nhốt vào đây ha?

Giọng Ophelia hơi cao, mang theo âm tiết vui vẻ giả dối. Sirius tất nhiên đã từng chung đụng với cô gái một đoạn thời gian, cũng biết đối phương đang giấu đi âm trầm cùng giận dữ trong người không có chỗ trút.

Vậy nên theo lẽ thường, cũng theo thói quen dưỡng thành qua nhiều năm, Sirius hơi cúi đầu, thấp giọng nói ra lời đã luôn nghĩ trong đầu.

- Tôi xin lỗi. Nhưng mà tôi khôn...

- Ừ tôi biết, tôi tin cậu không có làm điều đó.

Ophelia trực tiếp cắt ngang câu nói của đối phương. Mặc dù cô đối với cốt truyện chính không phải cái gì cũng nhớ nhưng hiển nhiên trọng điểm thì không quên. Thêm vào đó, với hiểu biết của Ophelia về Black, dù cho có không biết thật giả cũng tuyệt đối tin tưởng đối phương không bội ước.

Nhưng cô tin như thế nhưng phải chứng minh thế nào?

Chuột nhà chúa tể khó bắt. Ophelia cũng không thể chơi trò như phường trộm cướp được.

Cô gái rơi vào suy tư, dường như hoàn toàn lờ đi bộ dạng bất ngờ của người đối diện. Sirius Black nhìn cô, từ gương mặt đến ánh mắt chẳng hề tin được. Mọi chuyện vốn đã rõ rành rành, báo chí cũng đã đưa tin không ít, thế mà một người mất tích 13 năm mới trở lại như Ophelia, dưới ngòi bút của dư luận không cần nghe giải thích hay phân trần vậy mà vẫn chọn tin tưởng gã.

Ở hầm ngục lắm tai mắt, để nói ra một câu này không dễ dàng.

Chỉ là không để gã kịp nói thêm thì thời gian thăm tù cũng đã hết. Thật ra với một tử thần thực tử, muốn thăm tù gần như là chuyện không thể. Chỉ là Ophelia dù gì cũng là gia chủ của gia tộc Potter, lại còn là người thân của những người bị gã tai hại. Vậy nên Bộ cũng có thể mắt nhắm mắt mở cho vài phút nhiều lời.

Ophelia nghe người khác gọi thì cũng choàng tỉnh khỏi suy tư. Đứng dậy từ trên ghế, cô gái phủi bụi áo chùng, sau đó lại làm như vô tình chạm lên thanh sắt. Giọng cô gái nhỏ xíu, chỉ vừa đủ để thoáng qua tai đối phương.

- Kiên trì lên, bây giờ chưa phải lúc. Harry từ bây giờ tôi sẽ phụ trách. Cậu... ngoan ngoãn mà chờ "thời" đi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com