Harry Potter Fanfic Trans Edit
Tác giả: RosengeigeNote: Harry ở vậy, không có con.________________________________________1. Vinh dự"Thật quá đáng mà." Harry ấm ức nói, "Sao thầy ấy vẫn cứ cái tính tình này thế?""Bức hoạ không có khái niệm thời gian." Albus một điều nhịn chín điều lành đáp lời, cụ nhìn khung ảnh rỗng tuếch của Snape rồi sờ sờ bộ râu trắng bóng của mình. "Hơn nữa theo suy đoán của ta, nguyên nhân Severus tức giận cũng không phải tại thầy."Harry nghi hoặc ngẩng đầu: "Vậy thì tại sao?""Thầy biến cậu ấy thành 'Một trong những hiệu trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hogwarts'""Nhưng thầy ấy vẫn giận ta!" Harry kêu rên.2. Ầm ĩKhi Ron, Hermione, Neville và Ginny cùng nhau vui vẻ bước vào phòng hiệu trưởng, Harry gần như có thể nghe thấy âm thanh Severus trợn trắng mắt.Lưng anh râm ran như bị ngàn kim chích.Sau khi tiễn đám bạn nhiệt tình và những lời chúc mừng cùng kỳ vọng tốt đẹp đi xong, Harry nhẹ nhàng thở ra, ngồi trở lại ghế. Anh vẫn quen phòng hiệu trưởng với không khí yên tĩnh hơn.Giọng nói vui sướng của Albus truyền đến: "A, các vị khách đi rồi. Ta có thể mở đĩa nhạc lên không?"Âm thanh lạnh lùng từ Severus xuất hiện ngay sau đó."Ta sẽ bẻ gãy đĩa nhạc của cụ."Sự can đảm của Severus càng lúc càng lớn, Harry nghi ngờ nếu bảo kiếm Gryffindor rơi vào trong tay ông thì ông cũng sẽ thử bẻ nó.3. Lo lắng"Ôi, đừng quá lo lắng, Harry." Albus an ủi, "Cứ tuỳ tiện nói vài câu là được, thầy cũng có thể lặp lại lời ta đã từng nói mà.""Nhưng ta không nhớ rõ." Harry ôm đầu."Mi đã nghe suốt 6 năm." Severus lạnh nhạt chỉ trích."Mới 6 lần hơn nữa mỗi lần đều còn chẳng giống." Harry đáp."Severus, trong lễ khai giảng thầy nói gì vậy?" Albus tò mò hỏi."Nếu có bất cứ ai phát hiện ra Potter hoặc nắm được thông tin liên quan đến Potter thì phải báo cáo ngay lập tức." Severus khô cằn trả lời."Không tồi, ta chuẩn bị thuyết minh cái này." Harry nói.4. Món quà"Giáng sinh vui vẻ, Harry." Albus sung sướng chúc, cười tủm tỉm nhìn Harry ngồi xếp bằng trên thảm để mở quà, "Mong Merlin phù hộ thầy.""Giáng sinh vui vẻ nhé Albus." Harry nói, "Cụ tìm được quà của mình chưa?"Albus ngẩn người, sau đó ý muốn dùng động tác nhướng mày để che giấu (nhưng thất bại)."Cụ xem nhẹ sự cố chấp của Chúa Cứu Thế rồi." Severus lạnh lùng nói, không lộ mặt. Albus nhìn vào bên trong bức tranh chỉ thấy một nửa không gian đã bị hoa bách hợp lấp đầy."Ôi Harry," Albus cười cảm thán, "Thầy học vẽ tranh từ khi nào vậy?""Khi ta nhớ cụ đó mà." Harry nhẹ giọng đáp."Severus hẳn là đồng mưu của thầy," Albus khẽ khàng đi lại tìm kiếm món quà thuộc về cụ, "Chẳng trách sao tối qua cậu ấy cứ nhất định phải lôi kéo ta..."Cụ phát hiện vớ lông dê trong một rừng hoa bách hợp. Albus cầm chúng rồi dán lên mặt, nhẹ nhàng vuốt ve.5. Đồ ăn"Ăn chút đồ ngọt này Harry." Albus nói, "Sẽ giúp tâm trạng vui vẻ hơn đấy.""Còn không chịu ăn rau thì ta sẽ biến bức tường thành màu xanh lục, Potter ạ." Severus nói."Thật ra hôm nay ta không muốn ăn cơm."Tất cả hiệu trưởng đều đồng thời tỉnh lại."Không được!"6. Giấc ngủTrước khi sự kiện này xảy ra, Harry vẫn luôn không biết sinh hoạt ban đêm của nhóm hiệu trưởng là như thế nào.Anh cho rằng bọn họ quả thật rất ham mê ngủ nướng (ngoại trừ Severus.)Mãi cho đến ban đêm một hôm nọ anh bị mất ngủ nghiêm trọng, bèn click mở đèn trong văn phòng.Anh thấy nhóm hiệu trưởng mỗi người đều cưỡi một cái chổi, đang thi nhau chuyền bóng.Albus nhìn thấy Harry, sửng sốt một chút.Tất cả hiệu trưởng ở đó đều sửng sốt một chút.Hoá ra ngoại trừ Severus ban ngày không muốn người khác (đặc biệt là Harry) nhìn thấy tư thế ngủ, và ban đêm nghiêm túc ngủ. Những người còn lại đều là sinh vật với đồng hồ sinh học hỗn loạn.7. Đặc quyềnTrong lúc mơ hồ, anh loáng thoáng nghe thấy có người đang nói chuyện."...Cụ chưa từng nói với ta việc này.""Rất xin lỗi, Severus, thầy biết người lớn tuổi thì trí nhớ không tốt mà." Âm thanh của Albus có hơi nhiễm chút áy náy."Người trẻ tuổi." Phineas xuỳ một tiếng, "Nhớ năm đó ta cũng không thể độn thổ ở trong Hogwarts đâu...""Cho nên đánh vỡ quy củ là đặc quyền của Gryffindor?" Severus nghe vẻ càng cáu tợn, "Đầu tiên là ông cụ xà lơ này, sau đó là Potter?"Hình như Phineas không quá muốn kẹp giữa Albus và Severus nên bèn lựa chọn câm miệng.Harry không động đậy, vẫn duy trì tư thế vùi đầu vào hai khuỷu tay, lẳng lặng lắng nghe."Severus...""Ta không tự nguyện làm chức vị hiệu trưởng đáng chết này." Severus nhạt nhẽo nói, "Nếu có thể tránh cho bị ngu ngốc treo lên mặt tường thì ta tình nguyện đào tim mình ra cũng được!""Nghe ta nói!" Âm thanh của Albus cũng khó khi trở nên dồn dập, "Ta và Harry đã từng thử, ta nghĩ thầy khả năng chỉ là khuyết thiếu một chút sự tò mò mà thôi, chứ không phải Hogwarts từ chối thầy như thầy vẫn luôn nghĩ --""Ta không để bụng!""Ý của ta là," Harry rốt cuộc ngẩng đầu, mái tóc đen bù xù như tổ chim và trên mặt anh có vài vết hằn màu hồng nhạt. Vốn dĩ hai người còn đang tranh chấp bỗng kinh ngạc mà dừng lại, nhìn về phía Harry ở bàn làm việc đang ngồi thẳng lưng lên, "Albus và ta đều đối mặt với Hogwarts một cách hoà bình và nhẹ nhàng."Severus nhấp miệng, xuyên thấu qua vải vẽ tranh cảnh giác nhìn người ngồi phía dưới."Vào thời điểm sống chết luôn hiện hữu trước mắt, Hogwarts đóng lại những quyền hạn đặc thù cũng là dễ hiểu - cho dù là đối với người luôn trung thành tận tụy với cô ấy."8. Xấu hổ"Potter, mi chuẩn bị ngủ đến lúc mặt trời qua mông hay sao --""Đụ má!" Harry vừa lăn vừa bò chui vào ổ chăn, "Snape ông bị điên à! Sao vào phòng không gõ cửa!"Mặt Severus tái xanh."Giữa các bức hoạ không có cửa." Ông khô cằn nói, "Ta không nghĩ mi đang...""Hưởng thụ nhân sinh." Cuối cùng ông dứt lời sau đó nhanh chóng biến khỏi khung ảnh tại phòng ngủ.Harry ở trong chăn tự hỏi nhân sinh một lát, sau đó nghe thấy Severus nơi xa rít gào."Cho ta một cái Obliviate!!! Ngay!!!"9. Âm mưuHarry không hiểu, cả sáng nay Albus và Severus đều hơi bị kì lạ.Bởi vì hai người bọn họ đều treo trên mặt nụ cười tươi rói.Tuy rằng một bên là buồn cười, còn bên kia thì là cười khi chuẩn bị được xem trò hay.... Nhất định chẳng có chuyện tốt lành gì.Sự thật chứng minh đúng là vậy, Harry Potter, một người đàn ông gần 40 tuổi bị mấy chục con cú tập kích trong lễ đường."A a a a a a!!!!!!!" Quay lại văn phòng hiệu trưởng, anh ôm đầu hét toáng lên, chẳng buồn ngó xem hàng đống quà chồng chất ở trong góc, "Sao các thầy không nhắc ta hôm nay là Valentine!! Đồ phản bội!!""Chúa Cứu Thế thật là khiêm tốn." Đây là Severus tính tình cổ quái."Thầy rất hấp dẫn, Harry." Đây là Albus mềm nhẹ an ủi."Ta mặc kệ." Đây là Harry đơn phương tuyệt giao."Ta phải trừ điểm mỗi một đứa học sinh tặng quà mới được."10. Tái hiện"Gryffindor thắng rồi." Severus cay xè đánh giá."Cảm ơn cổ vũ, Severus." Albus cười cười."Ngay cả một con chuột não bé như quả nho cũng đoán được kết quả." Ông nói, "Không có học sinh nào dám tranh trái Snitch với hiệu trưởng Potter vĩ đại.""Công bằng và hữu nghị luôn được đặt lên hàng đầu mà Severus.""Đây là loại công bằng gì vậy?"Đối với những lời nói này Harry hoàn toàn mắt điếc tai ngơ, anh đứng trước gương chăm chút sửa sang lại đồng phục đội Quidditch màu đỏ của mình, sau đó khoác lên chiếc áo choàng thật dài."Ta nghĩ Tầm thủ của đối phương nhất định rất có lòng quyết không từ bỏ, dù sao cậu ấy là một Slytherin mà." Harry nhếch miệng cười với mặt đen xì Severus.Trước khi rời đi, anh nhìn vào trong gương một lần nữa."Cứ coi như tái hiện lại ngày hôm qua đi."11. Vũ đạo"Tại sao hiệu trưởng cũng phải khiêu vũ?" Harry vô cùng đáng thương hỏi."Đây là truyền thống." Albus cười ha ha."Ta có thể đánh vỡ truyền thống.""Mi có thể huỷ bỏ vũ hội." Severus tràn ngập hi vọng đề nghị."Không, ta cảm thấy xem người khác khiêu vũ vẫn thú vị lắm." Harry nói, "Hơn nữa vũ hội có thể xúc tiến cảm tình, ta sẽ không thổi bay các cặp tình lữ đang nằm trong bụi hoa đâu."Albus tò mò nhìn Severus đột nhiên trầm mặt."Nơi mà hormone tràn lan chắc chắn chứa nhiều sai lầm hơn là bản thân chúng mong muốn đấy, Potter." Cuối cùng Severus nói.Tuy rằng khó khi đồng tình với quan điểm của ông, nhưng Harry vẫn không huỷ bỏ vũ hội thậm chí còn đau khổ luyện tập các bước nhảy.Albus ngậm kẹo cùng Severus nhìn bộ dạng anh ôm không khí xoay vòng quanh."Một hai ba, một hai ba, ôi kìa, cẩn thận chân chứ Harry." Albus nói."Một hai ba," Severus tiếp lời, điều đó khiến Harry thực sự tự dẵm vào chân mình luôn.12. Tư cáchCửa phòng hiệu trưởng được đóng lại nhẹ nhàng, Harry thở dài, không nhìn vào khuôn mặt tức đến vặn vẹo trong khung ảnh lồng kính."Severus, cáu giận sẽ khiến tóc rụng đấy." Albus hảo tâm nhắc nhở."Mi để người như vậy đến dạy Độc dược ư, Potter?" Severus nghiến răng hỏi."Ta cũng hết cách rồi." Harry đáp, "Thầy hãy thừa nhận năng lực và lý lịch của cậu ấy...""Lý lịch chỉ là một tờ giấy phế vật đến chó cũng chả thèm." Severus ngạo mạn tuyên bố, đột nhiên trở nên phản kháng chính quyền, "Mà năng lực? Mi bảo cái này là năng lực? Để ta chống mắt lên xem loại người cổ hủ theo khuôn phép cũ kia có thể dạy học sinh được cái gì --""Thầy cũng có dạy chúng ta cách thức gì mới mẻ đâu." Harry nói.Albus im lặng rời khỏi trận tranh chấp, lúc này hình dáng cụ trở nên bất động một cách quỷ dị. Harry chớp chớp mắt trong không khí yên tĩnh quái lạ."Không có cách thức gì mới mẻ?" Severus chậm rãi lặp lại, đôi mắt màu đen của ông trừng lớn làm Harry sinh ra một loại cảm giác Severus sẽ nhảy khỏi bức hoạ để bóp chết anh."Làm, làm sao?" Anh nhẹ tiếng hỏi."Mi cho rằng tại sao ta phải ghi các bước điều chế lên trên bảng?" Giọng điệu Severus lúc này thế mà trở nên thật hờ hững, "Vì sao mà ta không để cho bọn mi tự đi ngâm cứu đống giáo trình ngu ngốc đó?" Harry mờ mịt nhìn ông."Những sáng tạo của ta từ trước đến giờ đâu chảy được vào đầu Chúa Cứu Thế, nhỉ?" Severus nói kháy.Sau đó ông nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Harry."Ôi Harry à." Albus thở dài."Ta cũng đâu có biết." Harry ngơ ngác nhìn bức hoạ của Bậc thầy Độc dược, sau đó anh xoay người gãi gãi tóc: "Nếu giờ ta bảo ông ấy là bút kí của ổng đã được biên soạn thành giáo trình hơn hai mươi năm thì ổng có vui lên không?"13. Tương tự"Dừng lại." Severus nhìn như sắp hỏng mất.Harry nghi hoặc quay đầu: "Sao thế?""Trông mi giống lão ong mật như đúc." Severus nói, chỉ chỉ vào tay Harry.Harry phát hiện mười ngón tay mình đang khép lại, đôi mắt trống rỗng dòm trần nhà.Anh không thay đổi tư thế, cười cười nói với Severus: "Ui, Severus thân mến, thầy --"Severus: "Ta muốn nôn."14. Ghét bỏCó một chồng bức hoạ chăm sóc, Harry rất yên tâm đi tắm rửa. Chốc lát nữa đám nhóc này sẽ được Teddy đến đón, đưa về gia đình.Chờ anh tắm xong ra ngoài thì phát hiện mấy đứa trẻ đang ngồi trên thảm, như tìm được điều lạ mà trò chuyện khí thế."Cậu không cảm thấy Harry rất dong dài ư?" Đứa trẻ tóc đỏ nói, "Hơn nữa thầy ấy kể về Hogwarts chẳng vui tí nào!""Không!" Cô bé ngồi cạnh tức giận đến nỗi tóc từ màu xanh chuyển sang màu đỏ rực, "Mình thấy chơi với Harry rất vui là đằng khác!""Cậu ấy chả biết gì đâu." Một thằng bé hốt hoảng phụ hoạ, "Mình nghĩ Hogwarts có rất nhiều thứ hay, chờ khi đi học mình phải nhìn thử một cái."Harry đứng trong góc phòng cảm thấy hơi bị ưu thương. Albus phát ra tiếng cười khẽ.Chờ bọn trẻ đi khuất, Harry bèn quay về phía Albus rồi đảm bảo: "Ta chưa hề cảm thấy cụ lải nhải bao giờ cả."15. Râu"Harry, thầy thật sự không suy xét đến việc để râu à?" Albus hỏi.Harry học theo giọng điệu của Severus, trả lời: "Không."Albus buồn rầu nhét một viên kẹo vào trong miệng.Severus đắc ý dào dạt nhìn Albus.Tóc Harry tuy đã trắng hơn phân nửa nhưng vẫn rất rậm rạp, cũng vẫn hỗn độn bù xù như trước kia. Ông không quá hy vọng cằm của mình cũng là loại trạng thái này, hơn nữa để râu thật sự quá ảnh hưởng đến việc uống nước.Dù sao cũng không thể cho bộ râu một cái Scourgify (bùa tẩy rửa) chứ.16. Bệnh tật"Nóng quá đi mất." Harry mơ màng nói."Đó là bởi vì mi đang phát sốt." Severus lạnh lùng đáp lời."Thật là khó chịu.""Rất nhanh sẽ ổn thôi." Albus an ủi, "Harry, thầy sẽ khá lên mà.""Khả năng cậu ta không nghe thấy cụ nói chuyện đâu.""Harry, thầy muốn nghe kể chuyện không?" Albus hỏi.Harry khẽ khàng hừ một tiếng."Ngày xửa ngày xưa có 3 anh em đi trên một con đường nhỏ hẹp quanh co lòng vòng. Mà sắc trời đã gần đến hoàng hôn --""Bọn họ cứ đi đi mãi, tới bên một bờ sông, nước sâu không lội qua được mà xuống bơi thì quá nguy hiểm. May mắn sao ba anh em đều thành thạo phép thuật, họ vung đũa phép, giữa lòng sông nguy hiểm chập chùng mọc lên một cây cầu. Sau đó lúc họ đi đến giữa cầu thì có một người mang mũ choàng chặn đường cả ba." Harry nghe thấy một giọng nữ kiên định và nghiêm túc đang kể truyện, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua trang sách. "Thần Chết nói với bọn họ là --""Đừng sợ, Harry, đừng sợ."17. Di sản"Nhà tổ để lại cho Teddy, ừm." Harry viết nguệch ngoạc trên tấm giấy da dê, "Kho vàng trực tiếp xung vào công quỹ của Hogwarts --""Công quỹ?" Severus trào phúng nói."Coi như vậy đi." Harry nghĩ ngợi, "Dùng cho việc khẩn cấp, miễn cho lại xông ra một Lucius ở trong ủy ban động tay động chân.""Áo tàng hình --" Ông rối rắm nửa ngày rồi nói, "Để lại cho Ron và Hermione vậy."Ông nghe thấy Albus nhẹ giọng cười.18. Chạy trốn"Xin lỗi vì đã khiến các ngài lo lắng." Trầm mặc nửa ngày, Harry rốt cuộc nghẹn ra một câu."Lo lắng?" Giọng của Severus lạnh băng."Cứ ngồi xuống đi đã, nhìn mặt thầy không tốt chút nào." Albus nói. Harry thuận theo tiến tới cạnh lò sưởi, châm cho chính mình một ly trà nóng rồi ngồi vào ghế sofa."Ta chỉ muốn đi xem một chút." Ông lẩm bẩm, thậm chí không ngẩng đầu lên, "Ta tìm một con Vong Mã và cưỡi nó đi xuống xem."Giữa tiếng củi gỗ kêu tanh tách, không một ai nói chuyện."Chỉ một mình ta, ở trên trời." Harry nói, "Hiện tại ta mới phát hiện, cô ấy so với tưởng tượng của ta còn đẹp, đẹp hơn không biết bao nhiêu lần."19. Kết thúcÔng cảm giác tim mình đập lỡ một nhịp.Sau đó trái tim ấy tiếp tục run rẩy mà nhảy lên.Ông tựa lưng vào ghế ngồi và nâng mắt nhìn vách tường phía trước. Tầm nhìn của ông quá mơ hồ khiến ông cuối cùng cũng phải nhắm mắt lại."Giáo sư." Ông kêu khẽ."Chúng ta ở đây." Albus dịu dàng đáp, "Harry, đừng sợ.""Ta như này có doạ đến bọn trẻ không nhỉ." Harry nhỏ giọng hỏi."Đừng ngáo." Severus gắt gỏng trả lời."Không đâu." Albus nói, "Chúng ta sẽ thông báo cho mọi người, đừng lo gì hết."Ồ. Sẽ chẳng có ai phá cửa vào, hoảng sợ phát hiện hiệu trưởng Potter đã chết sau đó lớn tiếng hét lên. Harry thở một hơi nhẹ nhõm."Ta muốn chết." Ông nỉ non.Ông nghe thấy tiếng thì thầm liên tục phát ra từ một cánh cửa nào đó, người già, trẻ con, nam, nữ, hỗn loạn với nhau kêu gọi chính mình.Ngọn lửa kêu lách tách. Tiếng quả Snitch ầm ầm vang lên."Tử vong là một cuộc phiêu lưu vĩ đại." Harry nói.Khoảnh khắc mất đi ý thức và mọi thứ trở nên nhẹ tênh, ông nghe thấy có ai đó kêu tên mình, chẳng biết là cười hay là khóc.20. Vĩnh hằng"Chu choa, Severus." Harry cố làm ra vẻ nói, "Thầy không phát hiện chỗ này chỉ có thầy là trẻ tuổi nhất sao?""Cút qua một bên đi, Potter." Severus trừng mắt nhìn ông già Harry trước mặt, "Dù có 100 tuổi thì chỉ số thông minh của mi vẫn dừng ở trình độ một đứa nhóc mà thôi."Harry nhún vai, nói với những hiệu trưởng khác đang ngủ: "Ngày mai hiệu trưởng kế nhiệm tới rồi, đêm nay chúng ta chơi Quidditch không?" Albus mở mắt rồi cười cười, "Tốt quá, đội Gryffindor lại nhiều thêm một Tầm thủ tài giỏi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com